[Dịch] Knight&Amp;Amp;Amp;Amp;Amp;#039;S &Amp;Amp;Amp;Amp;Amp; Magic - &Amp;Amp;Amp;Amp;Amp;

Chương 17 :  Kỵ Sĩ & Ma Thuật Knight's & Magic Vol 1 Arc 2 Chap 8(3)




Kỵ Sĩ & Ma Thuật - Knight's & Magic

Vol 1

Arc 2: Ác Quỷ Thú tấn công

Chap 8: Trận Chiến Cuối Cùng, Lục Hoàng Quy

“Không! Chết tiệt, mọi người mau tránh ra!”

Tiểu đội nhắm tới hướng về phía bụng của Behemoth biết có vài thứ đã đi trật hướng dự định ban đầu trước khi Philip kịp hét lên và cố gắng để tránh né khỏi nó. Nhưng chiếc Búa Phá Thành họ cầm theo lại quá nặng nề và họ vốn đang dồn tốc độ lao nhanh về phía trước. Ngay cả khi họ muốn rút lui khỏi, thì họ cũng không thể kịp dừng lại lực quán tính của cổ máy trong một thời gian ngắn.

Thân hình khổng lồ của Behemoth theo quán tính của lực hút rơi từ trên cao xuống ngay trên đầu họ. Lực tàn phá được tập trung lại vô cùng to lớn khi con Ác Quỷ thú này lợi dụng sức nặng của nó cộng thêm lực hút, sức tàn phá của nó mạnh hơn Búa Phá Thành rất nhiều. Ngay khi con Behemoth rơi xuống mặt đất nó đồng thời cũng hình thành ra một lực xung kích tạo ra một cơn động đất nhỏ, xung quanh nó đất đá bay vung vãi và bắn ra xung quanh trông giống như một quả bom bi nổ tan ra mọi phía. Một lớp bụi bay cao lên trời từ vụ va chạm này, nó đã bao phủ che lấp mất thân hình của con Ác Quỷ thú đó.

Đội Búa Phá Thành vốn không thể thoát ra khỏi nơi này trong một thời gian ngắn đã bị tiêu diệt, cây búa đã bị ép bẹp xuống và các Hình Bóng Kỵ Sĩ thì không còn nguyên lai bộ dáng ban đầu của nó nữa.

Đòn tấn công này quá đỗi đột ngột, và chính ngay con Behemoth khi sử dụng đòn này không phải nhận lấy không nhỏ thương tổn. Ngày càng có nhiều máu hơn chảy ra khe rách miệng vết thương, và một vài miếng rạn nứt đã xuất hiện ở trên lớp vỏ của nó. Tuy vết rách này trông không rõ, nhưng đòn đánh xuyên qua thân thể mà nó hằng tự hào thì điều này cũng chứng tỏ đòn này cũng gây thương tổn cho các cơ quan bên trong của nó, xem ra chính ngay con Behemoth cũng đã bị bức đến mức phải liều mạng.

Nhưng sự tổn thất của đoàn Kỵ Sĩ lại là thảm trọng hơn. Bao gồm cả tiểu đội đã nhận lấy đòn tấn công lúc ban đầu, thì họ đã bị mất đi 40% lực lượng mà họ tập trung lại được và bị tảng đá bay đánh trung gây thương tổn trung bình cho các cỗ máy khác là 20%. Và việc át chủ bài của họ bị đánh bại đã gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến sĩ khí của các Kỵ Sĩ. Đòn tấn công mà họ dồn nén niềm hy vọng vào giờ đây đã không còn nữa, tác động này gây ảnh hưởng rất sâu sắc đến tinh thần của họ. Cảm giác căng thẳng của họ ngày càng tăng cao trước khi họ kịp nắm chắc cần điều khiển Kỵ Sĩ.

Ngọn Giáo Lửa đang được các Karrdator nắm chặt chợt rung rẩy lên, những hành động bên trong khoang lái của Kỵ Sĩ Điều Khiển đã được lan truyền một cách vô thức qua các cỗ máy. Không chỉ là sức mạnh cùa con thú khổng lồ này, mà còn là áp lực từ thực tại đã ăn mòn trái tim của họ.

“…”

Guyale nhìn thấy một chuỗi đòn tấn công từ phía sau đoàn Kỵ Sĩ, Dietrich đứng bên trong cỗ máy liên tục run rẩy. Ngay cả với đòn tấn công đặc biệt hy sinh mạng sống của mình của các Kỵ Sĩ vẫn là vô ích trước sức mạnh mạnh mẽ của con Ác Quỷ thú; bọn họ liệu có thể hay không đánh bại được con thú này? Vốn tinh thần chiến đấu đang sôi sùng sục lập tức rút xuống ngay lập tức. Thương tổn mà con Behemoth nhận lấy cũng không nhỏ, nhưng nhìn thấy sức mạnh tuyệt đối của nó ai nấy đều thiếu xót đi một niềm tin chiến thắng tràn ngập trong tim họ. Dietrich hoang mang không thể tiếp thu được sự thực một cách như vậy. Nhưng điều mà làm Dietrich lấy lại được sự bình tĩnh là tiếng rống đầy giận dữ từ hướng chiếc ghế ngồi phía trước mặt anh.

“…Không thể tha thứ cho nó được…”

Mặc dù Dietrich chỉ có thể mái tóc bạc của Ernesti từ phía sau cái ghế ngồi, nhưng anh có thể nhận ra được bầu không khí không bình thường toát ra từ thân thể của Eru.

“Ngươi dám hủy diệt những con người máy này ngay trước mặt ta ư!”

“Ể?”

“Chỉ có người máy mới có thể …hủy diệt người máy…”

“Ặc, ặc!?”

Eru lẩm bẩm những lời mà Dietrich không hiểu được nguyên do khi anh đứng ở bên cạnh. Mặc dù cậu ta nở một nụ cười nhợt nhạt, nhưng đôi mắt xanh của cậu lại tỏ ra một ánh hào quang kỳ lạ, như thể đốt cháy lên trông giống như một con quỷ. Dường như phản hồi sự phẫn nộ của Eru, van hút không khí của Guyale rít lên một âm thanh vang dội, cung cấp cho dòng mana chảy qua chuỗi tinh thể ở trong ở thể, thân hình của cỗ máy được bao bọc bởi lớp áo giáp tràn ngập năng lượng.

Lượng chứa mana vượt trên 50%, thanh kiếm trên tay của cỗ máy vẫn còn bền chắc và cỗ máy không bị hư hại gì cả.

Kỵ Sĩ màu đỏ bước lên từng bước về phía trước, Eru mang trong mình một ý nghĩ trả thù đã điều khiển cỗ máy quay lại chiến trường. Chiếc Hình Bóng Kỵ Sĩ màu đỏ nhắm thẳng tới phía con Ác Quỷ thú mà tấn công, từ phía trong khoang lái Eru phảng phát có thể nghe thấy được tiếng gào khóc của những cỗ máy khác trên từng bước đi của mình.

Lục Hoàng Quy thân hình chậm rãi hiện ra từ giữa lớp tro bụi dày đặc. Mặc dù thân hình của nó bao phủ đầy rẫy những vết thương, nhưng nó vẫn tiếp tục di chuyển, điều này chứng tỏ khả năng chịu đựng của nó không phải là hư danh. Ác Quỷ thú cấp bậc tiểu đoàn thực sự rất là mạnh.

Nếu như bình tĩnh nhìn kỹ mà nói, thì có thể phát hiện được đây là đón cuối cùng mà nó ra sức phát huy. Nhưng các Kỵ Sĩ đã bị cảnh tưởng lúc trước cùng với nhìn thấy con Behemoth vẫn di chuyển như cũ nên sĩ khí chiến đấu đã không còn nữa. Họ bắn ra Ngọn Giáo Lửa như là một sự phản ứng lại quá trình chiến đấu, nhưng sự cố gắng của họ chỉ có lác đác vài cái ma thuật nên không gây ra hiệu quả tốt cho lắm. Ngọn Giáo Lửa đó thậm không thể phá vỡ đâm xuyên qua lớp vỏ giáp đã bị suy yếu của con Behemoth. Hơn nữa vòng bao vây khép kín của các Kỵ Sĩ cũng bị chuyển động của con Behemoth áp chế lại đang ở một bên bờ mép tan vỡ.

Quan chỉ huy Philip chợt cảm thấy một mối nguy hiểm từ cảnh tượng phía trước mắt mình. Ông đã đưa ra nhiều mệnh lệnh, nhưng thật không dễ gì để xây dựng lại trận hình với một đội ngũ đã đánh mất sĩ khí và ông ngày càng cảm thấy lo lắng bồn chồn trước tình huống này. Đột nhiên, một con gió màu đỏ xuyên qua vòng vây lỏng lẻo của các Kỵ Sĩ.

Chiếc Hình Bóng Kỵ Sĩ màu đỏ này nhô ra xuất hiện rất nổi bật trong cái chốn đầy cỗ máy Karrdator màu nâu đất. Nó liền thẳng trực tiếp hướng về phía con Behemoth trước khi mọi người kịp phản ứng lại.

“Việc này là không thể được! Chúng ta phải chấp nhận sự thật; điều này là không thực tế, các Kỵ Sĩ khác đang ở đây, sao lại không chạy trốn, aaaaaaaa!?”

Eru điều khiển Guyale lao tới không thèm nhìn tới các Kỵ Sĩ khác và cả tiếng Dietrich đang gào thét lên những điều vô nghĩa cũng không có tiến tới tai của cậu. Đôi mắt màu xanh lam đậm của Eru nhìn hướng về con Behemoth.

Từ bỏ hết các Kỵ Sĩ khác ra khỏi tâm trí của mình, giờ đây trong đầu Eru chỉ còn lại là thân hình con Behemoth đang ngày càng gần hơn trong mắt cậu. Mặc dù con Behemoth bị thương rất nặng, nhưng khi nhìn thấy bóng dáng cỗ máy màu đỏ cỗ máy đã để lại ấn tượng trong đầu nó thì nó chợt gào rống lên. Nó bỏ qua việc cả người nó đang chảy đầy máu và vỏ giáp của nó đã đầy nết rạn mà từng bước chân đi tới.

Khoảng cách của cả hai bên đang dần dần rút ngắn lại.

Chiếc Guyale có lợi thế hơn về mặt tốc độ. Trải qua thời gian chiến đấu trước đó với nhiều vết thương, vỏ giáp đầy vết rạn nứt và nhiều chỗ gãy xương, khả năng phòng thủ nổi tiếng của con Behemoth giờ đây đã tràn ngập lỗ hổng. Cỗ máy màu đỏ tươi hóa thành một cơn gió cuốn tới, bằng vào tốc độ vượt bật của mình liên tục chém đi chém lại nhiều nhát vào con Behemoth. Mỗi lần chém vào thanh kiếm của Guyale đều rất chuẩn xác chém vào khe hở của những vết nứt trên lớp vỏ giáp nó, nó tạo thành những tia lửa và những tiếng kêu kít kít ầm ĩ khi lớp vỏ giáp nó bị vỡ ra rơi xuống mặt đất.

“Đòn tấn công bằng kiếm có hiệu quả! Điều này có nghĩa là kẻ thù của chúng ta cũng đã đạt đến giới hạn của nó rồi!”

Guyale lướt trơn trượt ở xung quanh và kèm theo đó là những nhát chém chính xác, vừa xoay người lại vừa tấn công vào Behemoth, nguyên bản chiến thuật ban đầu của Eru là né tránh làm chủ tấn công là phụ giờ đây đã chuyển lại thành lấy công kích làm chủ. Cả hai đã chuyển đổi vị trí lại cho nhau.

Các Kỵ Sĩ khác bị khung cảnh ngay trước mắt gây chấn động. Trong mắt của họ, phi công của cỗ máy Guyale chỉ là một học sinh của học viện phi công Laihiala. Một học sinh trẻ tuổi hơn các Kỵ Sĩ ở đây, và học sinh đó đang đứng lên chống lại Ác Quỷ thú tấn công nó mà không có một tia sợ hãi. Chợt nhìn qua, đây chỉ là một hành động đầy cảm tính mà dại dột ngu ngốc, nhưng đây là khởi nguồn của một cỗ lực tác động thiêu đốt lên ngọn lửa trong tim của các Kỵ Sĩ tiếp thêm sức mạnh cho họ.

“Tất cả các đơn vị, lập tức dựng nên lại trận hình bao vây! Đội ngũ một lần nữa sắp xếp lại! Chuẩn bị tấn công lại một lần nữa!”

Các Kỵ Sĩ cảm thấy rất xấu hổ khi bị đánh mất lòng tin chiến đấu mà họ đã sẵn sàng tinh thần phải chết ngay từ đầu khi họ thấy sức mạnh của con Ác Quỷ thú và họ mau mắn nhanh chuẩn bị cho đợt tấn công mới. Các đơn vị nhanh chóng khôi phục lại sĩ khí tạo dựng lên lại trận hình một cách nhanh chóng và siết chặt lại vòng vây quanh con Behemoth. Mỗi đội đều ghi chép lại vị trí hiện tại của cỗ máy màu đỏ và bắt đầu tấn công các đòn ma thuật để hỗ trợ cỗ máy màu đỏ, lấy mục tiêu là ngăn cản bước tiến của con Behemoth và gây sát thương lên nó làm mục tiêu chủ yếu.

Thanh kiếm của cỗ máy màu đỏ tươi lần lượt bóc xuống từng miếng vỏ của con thú đó, Ngọn Giáo Lửa đâm xuyên vào chân của Behemoth để hạn chế việc di chuyển của nó. Các đòn tấn công vào con Ác Quỷ thú bịt kín lại mọi đường đi và con Behemoth thành một bia ngắm không thể nhúc nhích được.

Tình thế lại một lần nữa được nghịch chuyển lại và con Behemoth đang trên bờ vược của sự thất bại. Điều này góp phần củng cố lại sĩ khí tinh thần của các Kỵ Sĩ và Guyale thì di chuyển ngày càng tùy ý hơn. Con Ác Quỷ thú khổng lồ này cuối cùng cũng đạt đến giới hạn của nó, lớp vỏ giáp ngoài của nó từng miếng một lần lượt rớt xuống sau từng đợt tấn công và lượng máu của nó chảy ra mặt đất tạo thành một mảng đầm lầy. Mọi người ở đây bất kỳ ai cũng biết rõ rằng con Ác Quỷ thú này đã mất đi khả năng chống cự.

Nhưng bất thình lình biến cố chợt nổi lên.

Đột nhiên một luồng áp lực từ nơi nào đó ép lên Eru và Dietrich. Khi Guyale xoay lại thân thể của mình để né tránh khỏi nó, thì sức mạnh ở một cái chân của Guyale đột nhiên biến mất và cỗ máy nặng nề mất thăng bằng nghiêng về một bên. Một cỗ lực mạnh mẽ đẩy Kỵ Sĩ màu đỏ xuống mặt đất và lớp giáp đỏ của Guyale bị vặn vẹo và bóc ra từng mảnh, phân tán ra từng mảnh ở trên không khí.

“Chuyện gì vậy!?”

Eru hoảng sợ cố gắng kiểm soát lại cỗ máy Guyale, lăn vòng ra phía sau rồi đá thật mạnh một phát xuống mặt đất, rồi nhờ cỗ xung lực này cuối cùng Guyale đã giữ vững chắc lại tư thế đầu gối quỳ xuống đất.

“Con Behemoth này đâu có đánh trúng mình đâu, tại sau chúng ta lại bị thương…”

Eru cố gắng điều khiển cỗ máy đứng lên, nhưng cậu lại phát hiện chân của cỗ máy phản hồi lại tín hiệu rất chậm chạp. Cậu chỉ còn cách để cổ mày ngồi chồm hỗm xuống.

Eru chuyển đầu của cỗ máy dò xét tình trạng cỗ máy trên đôi chân của nó, tìm lên chỗ khớp nối chủ yếu đều không nhận tín hiệu và nhìn thấy nhiều mảnh vỡ của chuỗi tinh thể rơi ra từ lỗ hổng trên áo giáp nhưng không gây nguy hại lớn cho cỗ máy.

Sau khi nhìn thấy nó Eru cuối cùng cũng hiểu được tình trạng hiện giờ của mình, chuyện này không phải là do bị tấn công. Eru ở bên trong cỗ máy điều khiển với một cách yêu cầu cầu cỗ máy đáp ứng mệnh lệnh của cậu một cách thật tinh vi. Nhưng cách điểu khiển kiểu này lại là gánh nặng quá lớn đối với cỗ máy, điều này làm cho Guyale đã bị chịu áp lực quá lớn dẫn đến tình trạng hiện nay.

Nó cũng đã chiến đấu trong khoảng thời gian rất dài vượt qua thời gian hoạt động tiêu chuẩn bình thường của Hình Bóng Kỵ Sĩ, thêm vào nữa việc sử dụng nó với công suất lớn dẫn tải trọng áp lực tác động lên ngày càng lớn khiến cho dẫn nổ một cái chân. Nếu như là sinh vật bình thường thì chúng sẽ được báo động lên bằng cách các nơi bị áp lực gửi tín kích thích như đau đớn đến đầu não. Nhưng Hình Bóng Kỵ Sĩ là một người máy nên nó không có chức năng báo cáo ngược lại cho đầu não về các hiện tượng khác lạ trong máy. Nên chỉ khi nó vượt qua giới hạn dẫn đến hỏng hóc thì người lái mới biết tình huống.

(Tran: Thật ra thì công nghệ hiện tại có các cảm biến báo cáo các diễn biến khác lạ trong máy, nhưng nó không hoàn hảo được như loạt giác quan ở người hay động vật khác)

Eru cau mày lại thật sâu. Guyale đang thắng thế vì chuyển động đầy xuất sắc của nó. Nhưng hiện tại nó không thể tiếp tục chiến đấu trong tình trạng một chân của nó đã bị hư hỏng. Eru chỉ có thể lựa chọn việc từ bỏ cổ máy và nhanh chóng chạy thoát ra khỏi nó.

Hơn nữa bây giờ cậu cũng chẳng còn thời gian để than vãn nghĩ nhiều gì nữa. Con Behemoth đang gia tốc chạy nhanh hướng về phía cỗ máy màu đỏ mà nó hằng thù hận nãy giờ.

Các Ngọn Giáo Lửa được phóng ra từ các Kỵ Sĩ rơi như mưa xuống con Behemoth, họ cố gắng phân tán sự tập trung của nó để giải cứu cho cỗ máy màu đỏ đột nhiên quỳ gối xuống đất, nhưng các đòn tấn công của họ không thể ngăn cản được bước tiến của con thú này. Đôi mắt phải còn lại của con Behemoth đỏ ngầu lên và trong ánh mắt hiện rõ đầy sự thù hằn, một tiếng rống đầy sự giận dữ phát ra từ miệng của nó. Việc lớp vỏ giáp của nó bị vỡ tan từng mảnh hay lượng máu chảy đầm đìa trên người không làm cho nó lúng túng tí nào, con Ác Quỷ thú này mang theo niềm tin phá tan tất cả mọi thứ trước mặt của nó mà xông thẳng lên về phía trước. Tuy tốc độ của nó có phần chậm lại, nhưng nếu Guyale cứ đứng yên như vậy thì chẳng mấy chốc nữa Guyale sẽ phải lãnh nhận án tử hình.

Lại bị trục trặc ngay lúc này cơ chứ … Mặc là đáng tiếc, nhưng mình phải trốn thoát ra khỏi đây mau.

Với năng lực của mình, chỉ cần từ bỏ cỗ máy, Eru tin chắc rằng mình có thể thoát khỏi phạm vi tấn công của con Ác Quỷ thú này.

Đúng vậy, nếu như… chỉ có chính mình mà thôi.

Eru có thể thoát khỏi, nhưng người đang đứng phía sau cậu là Dietrich lại không thể. Eru tháo dây nịt an toàn ra và nhìn chằm chằm vào con Behemoth hiện lên trên màn hình. Không còn thời gian nữa, nó sắp đập tan cỗ máy Guyale rồi. Trong nháy mắt đầu của Eru chớp hiện ra rất nhiều suy nghĩ.

Nếu như bỏ mặc học trưởng ở đây thì thật cắn rứt lương tâm… Nhưng muốn cho cả hai cùng sống sót khỏi đây là một điều cực kỳ khó khăn.

Cậu liều mạng suy nghĩ đến tất cả khả năng để có thể giải pháp tốt nhất. Những gì Eru có thể làm được, những gì Dietrich có thể làm được và những gì Guyale có thể làm được.

… Có một cách, nhưng đó là một canh bạc nguy hiểm. Cơ hội chỉ có một lần duy nhất, và thẻ đặt cược chính là mạng sống của cả hai… Nhưng việc phải chết ở trong một chiếc người máy là một việc có thể chấp nhập được đi, mình sẽ ra đi kèm theo một tiếng nổ.

Đó là cách chết mà một tên cuồng người máy như mình cảm thấy thích hợp nhất đi. Eru không ngập ngừng chút nào mà lựa chọn phương ấn đầy điên cuồng này. Mạo hiểm mạng sống của mình và chiến đấu với con Ác Quỷ thú khổng lồ này.

“Học trưởng, anh có thể nghe thấy lời nói của em chứ?”

Thái độ bình tĩnh của Eru không phù hợp tý nào với hoàn cảnh trước mắt như thế này. Liệu ngồi ở phía sau Dietrich có thể nghe thấy lời nói của cậu? Anh ta sớm đã tuyệt vọng trước số mệnh của mình, thở hồng hộc lẩm bẩm một mình. Hành động của anh ta có vẻ không bình thường tý nào.

“Nếu như anh nghe được lời nói của em, thì làm ơn hãy mau chóng chuyển vị trí với em và tiếp nhận vị trí điều khiển.”

Giọng nói của Eru vẫn cứ như cũ, nhưng trong âm thanh đó lại có một luồng khác lạ khí thế làm cho đang run lẩy bẩy Dietrich càng trở nên sợ hãi hơn.

Eru không thèm quản anh ta nữa, kéo lấy thanh Winchester và Dây Thần Kinh Bạc về phía trước, gần như là muốn va trúng màn hình, rồi rời khỏi chiếc ghế lái.

“Đã, đã hết cách rồi! Anh có thể làm được gì nữa dưới vai trò là một phi công…”

“Điều đó không quan trọng. Bây giờ mau ngồi lên chiếc ghế nếu như anh còn muốn sống sót.”

Dietrich kịp phản ứng lại những lời của Eru ‘nếu như anh còn muốn sống’. Anh đang trên bờ vực của sự tan vỡ, nhưng anh vẫn trượt tới chỗ ghế ngồi.

“Chết… chết tiệt! Chúng ta phải làm gì! Chúng ta có thể làm được gì!?”

“Em chỉ nói việc này lại có một lần thôi, nên hãy lắng nghe thật cẩn thận. Trước tiên…”

Một phần của Dây Thần Kinh Bạc đã được kéo theo cùng với thanh Winchester, nhưng một vài sợi dây vẫn còn kết nối với cần điều khiển. Nó vẫn có thể vận hành được một cách bình thường. Sau khi xác nhận rõ là Dietrich đã nắm lấy cần điều khiển, Eru liền tách ra quyền điều khiển của mình từ động cơ ma thuật.

Con Behemoth đã ở ngay trước mặt của họ. Nó đã bị thương nặng nề và không có nơi nào nữa để nó chạy trốn đi, nhưng thân hình khổng lồ của nó vẫn đầy lực áp bức, khí thế tràn đầy khắp bãi chiến trường nơi mà nó ghé qua. Eru hít một hơi thật sâu và nhìn chằm chằm vào thân hình đó trên khung màn hình và tinh thần đầy tập trung.

Cậu thúc đẩy kỹ năng có một không hai của mình ‘tốc độ xử lý dữ liệu có thể kiểm soát hoàn toàn một Hình Bóng Kỵ Sĩ’ đến tới mức giới hạn và một lượng lớn chương trình sắp xếp theo từng trận đồ. Đây là một trận đồ ma thuật cấp bậc chiến thuật, nó giống như thứ được sử dụng bởi Hình Bóng Kỵ Sĩ nhưng khác ở chỗ là nó to lớn hơn.

Cậu có một lượng chứa mana nhiều hơn người khác nhờ vào việc rèn luyện suốt một mạch từ nhỏ đến giờ. Nhưng đó chỉ là mức tiêu chuẩn đối với con người, và nó hoàn toàn không đủ cho việc thực hiện được ma thuật cấp bậ chiến thuật. Mặc dù là cậu có thể xử lý được lượng dữ liệu và xây dựng lên trận đồ cần thiết, nhưng cậu không thể phóng ra được ma thuật cấp bậc chiến thuật. Nhưng giờ cậu đang ngồi trên một nơi với lượng cung cấp mana rất đầy đủ. Đúng vậy, nguồn mana này đến từ cỗ máy Guyale.

Hình Bóng Kỵ Sĩ không thể nào xây dựng được ma thuật một mình. Eru thì lại không có đủ lượng mana để có thể phóng ra một ma thuật cấp bậc chiến thuật. Nhưng cả hai lại có thể che đậy đi khuyết điểm của nhau và Eru sẽ làm một việc mà chưa bao giờ có ai nghĩ tới.

"~~~...!~...!!!"

Dietrich gào thét lên một cách vô thức. Sự sợ hãi làm cho cả người anh cứng ngắc lại, nhưng Dietrich vẫn tin tưởng vào cậu nhóc phía trước cậu và bắt đầu hành động.

Eru tập trung mọi thứ vào việc xử lý dữ liệu, tạo nên một ma thuật to lớn và mạnh mẽ nằm trong giới hạn khả năng của chính cậu.

Đầu của con Behemoth giống như là một tảng đá nhô đầu ra, ngày càng tiến lại gần Guyale muốn phá tan Guyale thành từng mảnh. Khoảng cách của họ gần đủ tới mức có thể quan sát những dấu vết trên da của con Behemoth. Mọi thứ theo sau nó diễn ra ngay lập tức.

Guyale duỗi dài cánh tay ra như thể như nó muốn ôm lại con Behemoth và tạo ra một viên Đạn Không Khí, nhưng nó không có được bắn ra mà dùng làm thành một túi không khí nén. Eru thường sử dụng ma thuật này nhằm giảm lại tốc độ khi cậu đang di chuyển với tốc độ cao, giờ đây ‘không khí nén’ đã được cậu mở rộng ra thành phiên bản cấp bậc chiến thuật.

Đệm không khí mà cậu tạo nên va chạm vào vào đòn tấn công của con Ác Quỷ thú. Lượng không khí bị dồn nén lại hơn khi vụ va chạm này xảy ra. Một cỗ xung lực rất lớn vẫn còn tồn tại sau khi va chạm vào không khí nén truyền lại một áp lực tạo thành lực đẩy hướng về phía Guyale. Cỗ lực đẩy mạnh đến nỗi làm cho lớp vỏ giáp bị ép đến biến dạng và thổi bay đi các mảnh vỡ của tinh thể.

“Ngay bây giờ! Nhảy lùi về sau ―!"

Eru ngay lập tức mở mắt ra và hét lên. Nghe được những lời này Dietrich ngay lập tức kịp phản ứng lại. Dietrich không quản nghĩ đến nội dung của quy trình vận hành máy và làm theo động tác phản xạ theo quán tỉnh khi nghe được lời nói của Eru ― duỗi dài ra đôi chân của mình và giẫm mạnh xuống bàn đạp. Chân của Guyale đã bị hỏng và không thể di chuyển được, nhưng chuỗi tinh thể vẫn còn hoạt động, nó lập tức chấp hành mệnh lệnh được đưa ra một cách trung thực và hết tất cả năng lượng của nó vào động tác này.

Con Behemoth lúc này đã phá vỡ xuyên qua lớp đệm không khí và sắp đâm xuyên qua Kỵ Sĩ màu đỏ ― ngay lúc này Guyale liều lĩnh nhảy lùi về sau. Chuỗi tinh thể ở đôi chân của cỗ máy vang lên từng tiếng tách tách gãy vỡ, nhưng nó cũng đã kịp hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng của nó.

“Còn chưa kết thúc đâu! Chống đỡ thêm lúc nữa! Làn da cứng lại!”

Thao tác của Eru không có dừng lại chút nào, cậu ném ra một ma thuật áo giáp cứng lên trên lớp giáp bảo vệ của Guyale. Ngay tại lúc này, đầu của con Behemoth húc vào Guyale và một đòn giáng xuống.

Cuộc va chạm đã được suy yếu nhờ lớp đệm không khí, thêm việc lợi xung cỗ xung lực nhảy lùi ra phía sau cũng đã tiếp tục suy giảm thêm lực lượng đòn tấn công của Behemoth một cách đáng kể và còn thêm một lớp phòng thủ nữa là với ma thuật cứng lại. Ngay cả trải qua một loạt việc như vậy, nó cũng không thể nào chống đỡ được sức mạnh của cú đánh, áo giáp đây ngực ngay lập tức lõm vào và các mảnh vỡ của linh kiện ngay lập tức rơi rớt ra xung quanh. Chiếc màn hình quan sát ở phía trước ghế ngồi của phi công cũng bị vỡ thành từng mảnh, nhìn tình hình đầy mảnh vỡ xung quanh, Eru không khỏi hít vào một hơi.

“Sau một loạt ma thuật chuẩn bị thế mà vẫn không chịu đủ lực xung kích ư….!”

Tất cả mọi nỗ lực của cậu đều trở nên vô nghĩa, điều này làm cho cậu chợt nảy ra ý nghĩ từ bỏ. Nhưng mà cuối cùng một điều may mắn nhỏ nhoi đã đến trên người cậu ― Cỗ máy này được sử dụng cho việc huấn luyện các học viên phi công của Học Viện Phi Công Academy nên việc an toàn được đặt lên trên hàng đầu, cho nên lớp áo giáp toàn thân của máy được mang dày hơn các cỗ máy khác. Thêm nữa các áo giáp lại được ma thuật của Eru gia cố thêm đáp ứng lại đúng theo yêu cầu này, tuy bị lõm xuống một cách nặng nề nhưng nó vẫn có thể trụ vững được một đòn tập kích của con Behemoth, bảo vệ khoang lái khỏi thương tổn nặng nề.

Bất cứ ai cũng nghĩ rằng cỗ máy màu đỏ sẽ bị đánh vỡ thành từng mảnh, nhưng bây giờ nhìn Guyale giống như đang ôm lấy cái đầu của Behemoth mà vẫn còn có thể giữ lại hình dáng thân hình khung người. Đòn tấn công của con Behemoth đã thất bại bởi vì chiếc Kỵ Sĩ này vẫn không có bị đánh tan ra thành từng phần sau đợt tấn công của nó. Đòn tấn công của nó vẫn còn kéo dài, đầu con Behemoth tiếp túc tiến lên và đẩy về hướng cỗ máy Guyale.

“…Nếu như chúng ta để tình hình cứ như vậy.”

Thời gian để phản công chính là ở đây.

Eru giật lấy cần điều khiển và di chuyển thân hình của Guyale. Cậu có thể chuyển động cổ tay phải của người máy và điều khiển nó nâng lên cao đấm về phía đầu con Behemoth. Mặc kệ lớp vỏ giáp đã yếu ớt đến cỡ nào, thân hình của con Ác Quỷ thú khổng lồ này sẽ không bị tổn thương chút nào chỉ với đòn đánh bằng nắm đấm trần thế này. Nhưng cánh tay mục tiêu không phải nhắm về phía vỏ giáp mà là nhắm về phía lỗ mắt trái còn lại của nó.

Một nửa đầu của thanh kiếm bị gãy đang cắm ở đó. Eru điều khiển cỗ máy chộp lấy thanh kiếm gãy kích hoạt tất cả năng lượng mana còn lại vào chuỗi tinh thể bắp thịt của Guyale. Cậu đã tháo bỏ hết các giới hạn an toàn, đổ dồn hết tất cả nguồn mana dự trữ sạch sàng sanh, sử dụng lượng mana đó để cung cấp năng lượng sức mạnh này cho việc xây dựng lên một cấu trúc ma thuật rộng lớn.

“Chiếu Tướng!”

Sau khi thốt ra cụm từ này một cách nhẹ nhàng, một lượng lớn sấm sét quy mô lớn nhất chưa từng thấy trên thế truyền xuyên qua bàn tay của Guyale truyền vào đoạn kiếm gãy, trực tiếp đánh vào đầu của con Behemoth.

Con Behemoth là một sinh vật sống, nên chắc chắn nó sẽ não ở trong đầu của nó. Những tia chớp sấm sét này xuyên qua hốc mắt dẫn xuyên qua dây thần kinh mắt và mạch máu, trực tiếp đâm thẳng vào não của nó. Dòng điện cuồng bạo này liền tàn phá não bộ bên trong của con Behemoth, nó trực tiếp chiên chín luôn não bộ của con thú khổng lồ. Cho dù là con Ác Quỷ thú khổng lồ này cũng không thể sống nổi sau khi não bộ nơi điều khiển trung tâm của sinh vật bị chiên lên một cách như vậy.

Lục Hoàng Quy cuối cùng cũng trút xuống hơi thở cuối cùng của nó.

Dòng điện vẫn tiếp tục đốt cháy não bộ của nó, làm cho thân hình con Behemoth liên tục co thắt giật giật. Động tác co giận này liền ném bỏ ra Guyale đang ôm đầu của nó rơi xuống mặt đất. Lượng bồn chứa mana của Guyale đã kiệt quệ, nên nó không thể duy trì được ma thuật cường hóa tác động lên thân thể nó, dẫn đến khi va chạm vào mặt đất cỗ máy đã bị vỡ tan thành từng mảnh.

― Con Ác Quỷ thú khổng lồ chậm rãi ngã xuống đất một cách từ từ.

Cái chết của con Ác Quỷ thú điên cuồng mạnh mẽ đã đến. Kết thúc quá bất ngờ đến nỗi không ai kịp phản ứng, mọi người chìm trong im lặng. Cho đến khi hiểu rõ được là con Ác Quỷ thú đã không thể di chuyển được nữa, nỗi niềm vui sướng hân hoàn mới như một làn sóng trải đầy lên từng Kỵ Sĩ. Không tốn bao nhiêu thời gian liền nghe được âm thanh vui vẻ thắng lợi của họ.

“… Đòn cuối cùng thật nguy hiểm cho dù đã đến tận giây phút cuối cùng, bất cứ sai lầm nào đều có thể làm cho chúng ta trở thành một thịt băm.”

Cỗ máy Guyale hiện đang trong tình trạng tàn tạ. Cả tay chân của cỗ máy đều bị bung rớt ra; khung xương bên trong đã bị gãy vỡ một phần ở nơi kết nối với ma thuật. Mọi mảnh áo giáp đều bị méo mó không hoàn chỉnh và màu đỏ sơn của cỗ máy chỉ còn lốm đốm vài chỗ. Tại ghế ngồi của phi công ở bên trong cỗ máy cũng chịu ảnh hưởng bị tác động rung lên, nhưng Eru đã kịp thời phóng ra đệm không khí bằng mana của mình để hấp thu thương tổn của va chạm đến một cách an toàn. Dietrich ngồi trên ghế theo lực quán tính cũng mém tý nữa bị lực ép lên đến chết, nhưng như thế là tốt hơn so với việ bị trở thành món thịt bằm.

Mặc dù kế hoạch này có thể giết chết bọn họ và con Behemoth cùng một lúc, Eru cảm thấy rất nhẹ nhõm khi phát hiện ra mình còn sống sót. Cậu thở dài một tiếng và vẻ mặt biểu hiện u ám.

“…Aaaa… đã tan thành từng mảnh… Guyale đã bị tan tành thành từng mảnh…”

Eru trực tiếp bỏ qua đang bất tỉnh nhân sự Dietrich, chỉ quay đầu của mình lại chỉ ưu tiên lo lắng cho số phận của cỗ máy.

“A, mình không thể cứ mãi chán nản được. Guyale, mình sẽ sửa chữa lại bạn, nên làm ơn hãy đợi mình!”

Eru đã hạ một quyết định kỳ lạ và rởi bỏ khỏi cái buồng lái đã bị phá hủy hơn nửa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.