Tiệc rượu tiếp tục, Chu Hằng không có đi vào nữa, mà trở về khách điếm.
- Còn Công chúa cái gì, nói cùng giai chiến một trận, nhưng đánh không lại lại vận dụng lực lượng Sơ Phân Cảnh, thật không biết xấu hổ!
Lâm Phức Hương tức giận nói, may mà Chu Hằng bình phục thương thế rất nhanh với huyết mạch lực, nếu không Nam Cung Nguyệt Dung tuyệt đối khó thoát khỏi bị mắng cẩu huyết lâm đầu.
- Sau lưng mắng chửi người không có ý nghĩa, phải giáp mặt mắng!
An Ngọc Mị thấy Chu Hằng không ngại, cũng yên lòng, tiếp tục với đấu khẩu với Lâm Phức Hương.
- Ngươi nghĩ rằng ta không dám sao?
Lâm Phức Hương nhảy dựng lên.
- Ta đây thực chờ mong biểu hiện của ngươi!
An Ngọc Mị cười duyên khanh khách, nha đầu kia thật sự dễ bị kích, lập tức rơi vào bẫy của nàng.
Lúc này Lâm Phức Hương mới biết mắc bẫy, nhưng lại không cam lòng yếu thế ở trước mặt đại địch, ngang bướng nói:
- Chờ coi đi!
Lúc này Chu Hằng đã thông qua luyện hóa linh thạch khôi phục linh lực tiêu hao, cười nói:
- Mắng vài câu làm sao đã nghiện, thế nào cũng phải đánh một trận vào mông, hảo hảo mà giáo huấn nàng một trận!
- Đúng, đánh mông nàng!
Lâm Phức Hương nếm qua đau khổ, lúc này nhấc tay tán thành. Về phần có thể làm được hay không thì hoàn toàn không hề hoài nghi, ở trong lòng của nàng, Chu Hằng không gì làm không được , hiện tại không đánh lại Nam Cung Nguyệt Dung không việc gì, một ngày nào đó có thể đánh nhau .
Tuy rằng An Ngọc Mị cũng tin tưởng Chu Hằng, nhưng dù sao không phải tiểu cô nương thích nằm mơ như Lâm Phức Hương, trên mặt nàng cười, trong lòng lại thập phần sốt ruột.
Nam Cung hoàng thất cũng không dễ chơi nha!
Tuy rằng họ Nam Cung cũng không có nghĩa là Thiên Tinh Tông, nhưng lại là đại biểu Thiên Tinh Tông ở thế tục, có được thực lực thường nhân không thể tưởng tượng! Dù một cái Hắc Thủy Điện ở trong mắt Thiên Tinh Tông căn bản không đáng giá nhắc tới!
Có thể nói như vậy, tất cả tông môn tám thành lớn chung vào một chỗ cũng chỉ miễn cưỡng có thể chống lại cùng Thiên Tinh Tông! Ai có thể vì một cái tiểu tử Tụ Linh Cảnh đi liều mạng cùng quái vật lớn như Thiên Tinh Tông!
Nam Cung Nguyệt Dung sở dĩ không hạ sát thủ, là bởi vì cố kỵ An Nhược Trần, nếu không Thiên Tinh Tông muốn giết người còn cần lý do sao?
Chỉ khi nào tiến nhập di tích Đại Diễn Tông, nơi đó vô cùng nguy hiểm, cao thủ Sơ Phân Cảnh chết ở bên trong cũng không hiếm, Nam Cung Nguyệt Dung ở nơi đó giết Chu Hằng cũng có thể thoái thác sạch sẽ.
Nàng có tâm khuyên Chu Hằng không nên đi vũng nước đục này, nhưng Chu Hằng sao nghe lời khuyên của nàng?
Cũng chỉ có thể cẩn thân là hơn , có Cửu Huyền Thí Luyện Tháp phòng thân, an toàn cũng không thành vấn đề! Nàng nghĩ nghĩ, cuối cùng không nói ra, chỉ là chập chờn ngoáy mông đi tới cửa, sau đó quay đầu lại cho Chu Hằng một cái liếc mắt, âm thanh nỉ non:
- Tiểu sắc lang, ta muốn đi tắm, có muốn nhìn lén?
Lâm Phức Hương thiếu chút nữa tức nổ, nhưng Chu Hằng đã đi theo An Ngọc Mị ra ngoài, nàng cũng chỉ có thể không công dậm chân.
Chu Hằng đương nhiên không chỉ xem An Ngọc Mị tắm rửa đơn giản, hai người rất nhanh hòa hợp thành một thể ở thùng tắm, thân thể An Ngọc Mị đầy đặn mê người mỗi lần đều khiến cho hắn ngạc nhiên vui mừng, khiến hắn muốn ngừng mà không được.
Duy nhất tiếc nuối chính là lực chiến đấu của nàng vẫn không mạnh, rất nhanh bị Chu Hằng làm đi làm lại phải cầu xin tha thứ liên tục, oán trách hắn tại sao quái dị như thế, luôn luôn không đủ.
Đối với chuyện này Chu Hằng tự nhiên mừng rỡ, để một mỹ nữ ở trong ngực của mình thẹn thùng cầu xin tha thứ, đây là thỏa mãn bực nào! Nắm ngực An Ngọc Mị tròn xoe, hắn lại bắt đầu một vòng chinh phạt mới.
...
Ngày hôm sau, tranh hạng Tụ Linh Cảnh lại bắt đầu.
Lần này cộng tất cả 129 người tranh đoạt ba cái danh ngạch, nguyên bản top 10 tám thành lớn đạt được tư cách, cộng thêm tùy tùng không cam lòng buông tha Sơ Phân Cảnh, trăm người xông qua đại quan.
Mỗi lần đều dùng rút thăm để quyết định đối thủ, thật bất ngờ, vòng thứ nhất Chu Hằng không có đối thủ.
Cái này cũng không có gì kỳ quái, số lẻ thôi, luôn có người bốc phải, mà tối hôm qua Chu Hằng chiến một trận với Nam Cung Nguyệt Dung cũng để cho mọi người biết, thực lực của hắn tuyệt đối hoàn toàn xứng đáng đệ nhất Tụ Linh Cảnh, vòng thứ nhất xông thẳng cũng không tính chiếm tiện nghi.
Nhưng càng xảo chính là, đợt 65 người thứ hai, Chu Hằng vẫn như cũ xông thẳng.
Vận khí quá tốt .
Vòng thứ ba 33 người, vẫn là xông thẳng.
Đã có người bắt đầu nghi ngờ tính công chính lần rút thăm này, nhưng kế tiếp lại càng xảo hơn, vòng thứ bốn 17 người, Chu Hằng tiếp tục xông thẳng, vòng thứ năm chín người vẫn là thế, một trận chưa chiến cũng đã tiến Top 5.
Vận khí này khiến người ta giận sôi!
Năm người còn sót lại trừ bỏ Chu Hằng ra, còn có một người đến từ Thiên Hàng Thành , chính là Tỉnh Thiên, ba người khác đến từ địa phương bất đồng, phân biệt kêu Thang Kiếm, Ân Bảo Long cùng Vân Tương Dung, 4 nam một nữ.
Ly kỳ là, Chu Hằng cùng Tỉnh Thiên cũng chỉ là Tụ Linh tam trọng thiên sơ kỳ, không giống ba người khác đã đạt đến Tụ Linh tam trọng thiên đỉnh phong, khiến người ta không khỏi không cảm khái yêu nghiệt xuất hiện lớp lớp, hơn nữa còn xuất thân từ cùng một chỗ, cùng tông môn!
Một vòng rút thăm cuối cùng, cuối cùng Chu Hằng không có vận khí tốt như vậy , hắn rút được Tỉnh Thiên, mà Thang Kiếm đối Ân Bảo Long, Vân Tương Dung xông thẳng.
Công bình mà nói..., Vân Tương Dung cũng không thể trực tiếp đạt được tư cách, mà phải đợi hai trận tranh rồi tái chiến, quyết ra người thắng đánh cùng nàng, ai thắng lấy đến danh ngạch cuối cùng.
Chu Hằng vs Tỉnh Thiên, ở Thiên Hàng Thành không trình diễn quyết đấu không ngờ thực hiện ở đế đô.
Chuyện bị đào lên, giống như hai người lúc trước ở Cửu Linh Tông chính là đồng môn, cùng nhau tiến nhập Hắc Thủy Điện, vốn nghĩ Tỉnh Thiên Nhân linh thể thập tinh sẽ hoàn toàn bỏ rơi Chu Hằng, không nghĩ tới Chu Hằng biểu hiện ngược lại càng thêm yêu nghiệt.
Tỉnh Thiên cũng thật sự bi ai, thân là một thiên tài, lại gặp được một cái tên càng thêm yêu nghiệt, bị Chu Hằng hoàn toàn che đi hào quang!
Trận chiến cuối cùng, mọi người đều nhất trí nhận định Chu Hằng tất thắng, không trì hoãn chút nào.
Chu Hằng có chút hưng phấn, tuy rằng hắn chưa bao giờ giao thủ cùng Tỉnh Thiên, nhưng đối phương lại cho hắn một loại cảm giác tương đối nguy hiểm, đây cũng không phải đối phương đột phá đến Luyện Huyết Cảnh mà hắn vừa mới mới tiến vào Luyện Cốt Cảnh, bởi vì cảnh giới chênh lệch mà hình thành áp lực, mà là luôn luôn tồn tại.
Tỉnh Thiên tuyệt không đơn giản như vậy!
Ngày thứ tư, hắn sớm chạy tới Đấu Thú Trường, đang mong đợi Tỉnh Thiên sẽ cho hắn ngạc nhiên vui mừng như thế nào.
Vô số người đang xem cuộc chiến, trừ bỏ người tham dự Đại Diễn Thịnh Hội ra, còn có võ giả đế đô, không còn chỗ ngồi. Khiến Chu Hằng buồn bực là, không ngờ nơi này cũng là sản nghiệp Thiên Bảo Các!
Lại bị gian thương này chém một miếng thịt!
Không có gì vô nghĩa, chiến đấu hôm nay lập tức bắt đầu, đầu tiên là Thang Kiếm vs Ân Bảo Long, khổ chiến nửa giờ sau Thang Kiếm thắng mà chấm dứt. Kế tiếp chính là Chu Hằng vs Tỉnh Thiên.
Hai người tiến nhập Đấu Thú Trường từ hai bên thông đạo, cách xa nhau năm trượng mà đứng.
- Chu huynh, ta với ngươi rốt cục phải đánh một trận!
Ánh mắt Tỉnh Thiên lười biếng trở nên phong duệ, khí thế cả người lập tức trở nên vô cùng đáng sợ, thật giống như một thanh tuyệt thế bảo kiếm ra khỏi vỏ, phóng xuất ra sát khí vô kiên bất tồi.
Chu Hằng cười cười, nói:
- Tỉnh huynh, mời!
- Ta sẽ toàn lực ứng phó!
Tỉnh Thiên thật sự nghiêm túc nói, song chưởng vung lên, một động tác âm một động tác dương, sinh ra vạn vật.
- Cũng vậy!
Chu Hằng vươn hữu quyền, thay đổi biến thành màu vàng, dưới ánh mặt trời tản ra hào quang chói mắt.
- Mời!
Hai người đồng thời nói một tiếng, sau đó đánh về phía đối phương.
Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!
Chiến đấu kịch liệt lập tức triển khai, ra ngoài mọi người dự kiến, Chu Hằng cũng không giơ tay lên đã oanh bại Tỉnh Thiên, mà là đánh hoà với đối phương!
- Cái gì!
- Tỉnh Thiên này sao cũng đáng sợ như thế!
- ... Chu Hằng đã nắm giữ thế, một quyền một kiếm, uy lực đều vô cùng, trừ phi lực lượng vượt qua hắn xa, hoặc là phẩm bậc võ kỹ hơn xa, nếu không, căn bản không thể chống lại cùng hắn!
- Sai lầm rồi, còn có một loại có thể!
- Tỉnh Thiên cũng nắm giữ thế!
Trong khoảng thời gian ngắn, mọi người đều sôi trào.
Đây cũng quá khoa trương, trước đó Hàn Thương Quốc chỉ có mười người nắm giữ Thế Cảnh, người nào không phải lão quái vật mấy trăm tuổi? Nhưng trước ra một cái Chu Hằng, sau đó Thủy Nguyệt Công chúa cũng đồng dạng triển hiện ra Thế Cảnh, hiện tại lại chạy ra một cái Tỉnh Thiên!
Đây là xảy ra chuyện gì, Thế Cảnh đột nhiên trở nên không đáng giá bao nhiêu tiền?
- Không thể tưởng được Phong Vũ Thành nho nhỏ lại trào ra hai thiên tài chân chính!
Trong một gian bao sương trên khán đài, Nam Cung Nguyệt Dung ngồi ngay ngắn đang xem cuộc chiến, một tỳ nữ mỹ mạo trang nghiêm đứng phía sau.
- So sánh với cùng Công chúa, bọn họ ngay cả xách giày cũng không xứng!
Tỳ nữ kia khinh thường nói.
Nam Cung Nguyệt Dung tươi cười, lại lắc lắc đầu, nói:
- Bổn cung có tài nguyên tu luyện, bọn họ cũng không thể sánh bằng, cảnh giới cao cũng vậy, hơn nữa hai người này một cái năm tới mới 19, một cái 20, nếu so với Bổn cung nhỏ hơn vài tuổi.
- Khiến Bổn cung không nghĩ ra là, mặc dù Chu Hằng là song linh thể, nhưng rõ ràng chẳng qua là Nhân linh thể tam tinh, làm sao tinh tiến mạnh như thế! Mà Tỉnh Thiên kia, mặc dù là Nhân linh thể thập tinh, cũng không đạt tới Địa linh thể, cũng không nên có tốc độ tinh tiến nhanh như vậy!
- Hai người đều đến từ Hắc Thủy Điện, Cửu Linh Tông, trong này có phải có bí mật hay không gì!
Nam Cung Nguyệt Dung nhắm lại đôi mắt đẹp, ngón tay nhẹ nhàng gõ, lẩm bẩm nói:
- Có thể lĩnh ngộ thế, ngộ tính người này tuyệt đối đáng sợ, Tỉnh Thiên thật ra có thể mời chào một chút, về phần Chu Hằng... lúc tiến vào di tích Đại Diễn Tông, chính là khoảnh khắc hắn chết!
Nàng mở hai mắt ra, tiếp tục nhìn Chu Hằng chiến đấu cùng Tỉnh Thiên, muốn nhìn Tỉnh Thiên đến tột cùng có tiềm lực đáng sợ dường nào.
Oanh!
Chu Hằng trao đổi với Tỉnh Thiên một kích, hai người đồng thời lui 7, 8 trượng mới ngừng lại được.
- Pháp khí!
Chu Hằng thầm nghĩ một tiếng, không gian đan điền Tỉnh Thiên cũng không lớn như hắn, nhưng một đôi quyền sáo trên tay lại có phẩm chất có chút không tầm thường, ngạnh sinh đền bù lực lượng chênh lệch.
Lực lượng tương đương, hai người lại cùng dạng là Thế Cảnh, như vậy thì phải xem võ kỹ song phương nắm giữ ai cao minh hơn!
Ngũ Hành Liên Hoa Phá!
Tay trái Chu Hằng giương lên, một đóa hoa sen bốn màu lập tức xoay tròn đánh tớiTỉnh Thiên.
Hắn càng kính trọng Tỉnh Thiên, thì sẽ càng không thủ hạ lưu tình, song phương cầu chính là một trận đại chiến đầm đìa.
Tỉnh Thiên lộ ra vẻ mặt thận trọng tuyệt đối, hắn biết đóa hoa sen này nhìn như xinh đẹp có được uy lực đáng sợ dường nào!
- Mở!
Hắn quát một tiếng chói tai, một mảnh ánh sáng xanh trước người hiện lên, tạo thành một gốc cây đại thụ màu xanh biêng biếc!
Oanh!
Hoa sen bốn màu nổ tung, trong một mảnh lực lượng đáng sợ dao động, đại thụ xanh biêng biếc lập tức vỡ vụn, mà ở sau đó Tỉnh Thiên lại không bị thương chút nào, chỉ là sắc mặt trở nên trắng.