[Dịch]Khuyết Danh

Chương 35 :  Hạ sơn.




Đã hơn 1 năm kể từ ngày Tiểu Nguyệt dọn về Vọng Nguyệt Lâu, từ đó không ra ngoài lần nào cả, bỗng nhiên hôm nay trong buổi chầu sớm thường nhật ở chánh điện, cậu lại xuất hiện, mọi người không khỏi ngạc nhiên.

Tiểu Nguyệt mặc 1 bộ văn phục màu trắng, điểm xuyết 1 vài họa tiết hoa vũ trông rất trang nhã và đẹp mắt. Thân hình cũng đã cao hơn, không còn hình dáng tiểu hài tử 13 năm xưa nữa, bây giờ tuy chưa phải nhìn như thanh niên 19 tuổi nhưng cũng đã ra dáng thiếu niên 16, 17 rồi.

Tiểu Nguyệt bước vào chánh điện, phong thái tự nhiên, điềm tĩnh, hôm nay cậu đã quyết định 1 chuyện hệ trọng.

- Cổ Nguyệt, ta rất mừng khi thấy con đã ra khỏi Vọng Nguyệt Lâu, 1 năm rồi con đã thay đổi nhiều.

Giọng Huyền Khiếu cất lên, Tiểu Nguyệt vội thủ lễ.

- Đa tạ sư phụ, 1 năm qua chỉ là con lo nghĩ nhiều chuyện, hôm nay đã thông suốt, mạo muội đến xin sư phụ 1 việc.

- Con có điều chi, cứ nói.

- Con muốn xin người xin hạ sơn 1 chuyến, con nhất định có 1 việc phải làm.

Một tiếng hạ sơn làm các sư huynh phải kinh ngạc, chỉ riêng Tiểu Vũ đứng đó mặt vẫn bình thản như đã biết trước sự tình, hắn chỉ đứng đó và nhìn cậu mà thôi. Huyền Khiếu chân nhân nhìn vào đôi mắt cậu, ông từ tốn.

- Ta thấy cũng đã 10 năm con gia nhập Thiên Đạo Môn chưa lần nào hạ sơn ra ngoài cả, chỉ là thiên hạ hiểm ác, quá nhiều hiểm nguy, ta e…

Nói đoạn, ông ngừng lại nhìn cậu, đột ngột Tiểu Vũ bước ra chỗ Tiểu Nguyệt, thủ lễ rồi bạch.

- Thưa sư phụ, lần này, con nguyện cùng tiểu đệ hạ sơn, bảo vệ cho đệ ấy.

Huyền Khiếu nghe tới đây khẽ lắc đầu, chỉ biết số mệnh đã an bài, không thể làm gì hơn, ông ưng thuận cho cả 2 hạ sơn sau khi căn dặn đôi điều..

2 người đa tạ sư phụ rồi bái từ, lẳng lặng đi về Vọng Nguyệt Lâu.

(….)

- Đệ sao vậy, không phải đã hạ quyết tâm rồi sao?

Tiểu Vũ mặc 1 bộ văn phục đen tuyền, trên tay cầm túi hành trang, khẽ cất giọng hỏi khi thấy Tiểu Nguyệt đứng bên hiên, nhìn xa xăm.

- Không có gì, chỉ là đệ muốn nhìn lại 1 lần nữa cảnh vật nơi đây, lần này ra đi sẽ rất lâu mới quay trở lại.

Cậu thở dài.

Tiểu Vũ đặt 1 tay lên vai Tiểu Nguyệt, vỗ vỗ, cử chỉ như muốn cậu yên tâm, mọi chuyện rồi sẽ thuận lợi. Cậu quay qua nhìn vào mắt hắn, chỉ nhẹ nhàng gật đầu, Tiểu Vũ lập tức từ thiên không gọi ra thanh Thủy Tâm Kiếm rồi vận đạo lực, bắt quyết ấn, nắm lấy tay cậu mà bay vút ngự kiếm phi hành phóng lên bầu trời trong xanh.

Hắn không vội đi ngay, mà bay 1 vòng quanh địa phận Thiên Đạo Môn như muốn cậu đem mọi thứ ghi vào trái tim, không bao giờ được quên nơi này.

Sau 3 vòng, hắn tăng tốc, 1 đạo lam quang sáng chóe, xé toạt không khí hướng về phía Giao Thương Thành.

Bánh xe số phận đã bắt đầu xoay chuyển.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.