Mễ Già cũng không khách khí, đem bộ da của Ly Long đó thu vào trong chiếc nhẫn, tiền trảm hậu tấu, cười hì hì:
- Cái này thuộc về ta, ngươi không có ý kiến chứ?
Tần Vô Song buông tay:
- Ngươi bất chấp cầm đi là được rồi.
Mễ Già thở dài:
- Đáng tiếc, Thần Tú Cung của ngươi uy lực quá lớn. Nếu có thể tóm được Long đan Thần hồn của bọn chúng, như vậy mới là thu hoạch cực lớn.
Tần Vô Song liếc nhìn với nửa con mắt, tỏ ý khinh thường:
- Đừng tham lam quá. Trận chiến này, nếu không phải chiến thuật đánh lén thích đáng, khiến bọn chúng không nắm giữ được quyền chủ động chiến đấu, thì kẻ phải chết gần như là chúng ta rồi. Dưới tình huống này, ngươi còn muốn Long đan Thần hồn gì nữa.
- Hắc hắc, cái này gọi là được voi đòi tiên. Ai kêu bọn chúng dám đụng vào bổn tiểu thư chứ?
Mễ Già trải qua một trận giết chóc, tâm tình cực tốt, nghiễm nhiên có dáng vẻ tự cho mình là công thần.
Tần Vô Song nhìn lại chiến trường, thật sự cũng không có thu hoạch gì lớn. Hoặc chính là bị cắn nuốt sạch sẽ, hoặc là bị lột da rút gân, hiện trường căn bản không lưu lại tàn dư gì.
Còn về chiến trường chiến đấu, một vùng hỗn độn, hiển nhiên cũng không phục hồi được như cũ. Mà cũng không cần phục hồi lại như cũ.
Ở Vô Tận Đông Hải, chuyện giết chóc bất cứ lúc nào cũng có thể phát sinh. Cái chết của năm người này, có thể sẽ đổ lên đầu Tần Vô Song hắn, có thể cũng không đổ lên đầu hắn.
Tần Vô Song đã giác ngộ, cũng không xem trọng nữa.
Giết tới giết lui, ngươi không chết, thì ta chết. Tần Vô Song một khi đã chọn lựa động thủ, cũng đã có dự định ứng phó với tất cả, cũng không thể ngồi im chờ chết.
Dù sao còn có một Đại tiểu thư của Cầu Long Tộc ở bên cạnh.
Tâm tình của Mễ Già cực tốt, khẩu khí giống như còn chưa thỏa mãn:
- Cảm giác vẫn chưa đã nghiền. Nếu lại có thêm một đám nữa tới, thì tốt hơn?
Tần Vô Song thật sự không biết nói gì:
- Ta nói Mễ Già đại tiểu thư nhà ngươi, đây là chiến đấu sinh tử, không phải trò đùa. Ngươi là kẻ cuồng chiến đấu, bất kể tìm người tới đánh. Ta cũng không có thời gian, cũng không có tinh lực đi theo ngươi.
Mễ Già cười hắc hắc:
- Ngươi xem ngươi kìa, lá gan còn nhỏ hơn nữ nhân nữa. Ta còn không sợ, ngươi sợ gì chứ?
Tần Vô Song tức giận hỏi:
- Rút cuộc ngươi có muốn Xích Viêm Chi Hỏa đó không? Nếu không đi, vậy chúng ta sẽ tách ra từ đây, đường ai nấy đi.
- Đi chứ, sao lại không đi. Ta nói chúng ta vừa rồi hợp tác một trận, nên hợp tác rất sảng khoái mới phải. Sao ngươi lại tức giận như vậy. Đại nam nhân, có chút lòng dạ được sao?
Mễ Già mang khẩu khí giáo huấn nói.
Tần Vô Song trực tiếp nhìn xem thường:
- Nói chuyện lòng dạ với ngươi, đó chính là ngược đãi bản thân ta. Đừng phí lời nữa, mau đi đi.
Mễ Già bất đắc dĩ, đành phải cùng với Tần Vô Song, nhanh chóng rời khỏi hiện trường.
o O o
Trên đường đi, Mễ Già đi cùng Tần Vô Song, dọc đường ít giao tiếp bên ngoài, thật sự cũng không phát sinh chuyện gì xấu. Trên đường đi, tin tức về cái chết của năm Thần đạo cường giả, ngày qua ngày, dần dần truyền đến Vô Tận Đông Hải, trong nháy mắt, Vô Tận Đông Hải giống như dẫn phát đại dương gào rú.
Cái chết ly kỳ của năm tên Thần đạo cường giả, đối với Vô Tận Đông Hải mà nói, tuyệt đối là tin xấu không nhỏ.
Mặc dù Thần đạo cường giả của Vô Tận Đông Hải rất nhiều, nhưng thoáng cái chết đi năm người, hơn nữa nghe nói năm người này còn tổ chức đi cùng nhau, điều này càng dẫn phát ra phán đoán và khủng hoảng nhiều hơn.
Tần Vô Song nghe được nghị luận bên đường, tâm tình lặng yên như nước, phảng phất chuyện này hoàn toàn không có quan hệ gì đến hắn. Trái lại Mễ Già, tâm tình cực tốt, nếu không phải suy nghĩ đến thân phận nhạy cảm, nàng chỉ hận không thể hiện thân nói rõ, tuyên bố tại chỗ năm người đó là bị nàng giết chết.
Chuyện này giống như lập được đại công, nhưng không thể tuyên truyền, chỉ có thể ở sau lưng làm anh hùng vô danh, vô cùng buồn bực. Đặc biệt đối với loại ma nữ có chút tiểu hư vinh như Mễ Già, kìm nén những bí mật này, còn khó chịu hơn hoài thai mười tháng.
Nếu không có Tần Vô Song lấy quan hệ lợi hại đe dọa nàng, ma nữ này thật sự không biết đã ôm đồm bao nhiêu việc.
Đương nhiên, bên đường cũng có rất nhiều phán đoán. Về cái chết của năm người đó, tồn tại rất nhiều phiên bản, khiến Tần Vô Song cảm thấy có chút yên tâm, trong rất nhiều phiên bản, mặc dù cũng có phán đoán là nghị luận không biết có liên quan đến Thần Tú Cung hay không, nhưng không phải là thanh âm chủ lưu.
Dù sao, mọi người đều không cho rằng, một đệ tử Tần gia bị Thiên Đế Môn truy sát chạy trốn tới Vô Tận Đông Hải, có thể có thực lực tiêu diệt năm gã Thần đạo cường giả. Chính vì loại thực lực không gọi được đúng tên này, khiến dư luận ngoại giới không có đem hoài nghi chủ yếu nhằm vào đúng Tần Vô Song.
Khiến Tần Vô Song cảm thấy may mắn là, tổ chức của năm người đó, mặc dù thông qua các loại tình báo điều tra được tuyến lộ của Tần Vô Song và Mễ Già, nhưng hiển nhiên không có tình báo chính xác có thể bảo đảm điều này. Cũng chính là nói, ngoại giới căn bản không biết, năm người đó đã tìm được hắn và Mễ Già.
Mễ Già thật ra có chút dáng vẻ buồn bực, tức giận bất bình nói:
- Thật là khinh người quá đáng. Tình báo của những người này, cũng quá rác rưởi?
Nàng có lý do cảm thấy buồn bực, toàn bộ chuyện này nàng đều có tham dự trong đó. Nhưng những dư luận hoài nghi, thậm chí ngay cả tên tuổi của đại tiểu thư Mễ Già nàng, căn bản không có xuất hiện qua.
Cũng khó trách dư luận căn bản không có chỉ hướng về nàng, dù sao, thực lực của nàng, mới chỉ vừa mới tiến nhập Thần đạo mà thôi. Thậm chí có một số người, căn bản không biết Mễ Già nàng đã tiến vào Thần đạo.
Thử hỏi, một đệ tử trẻ tuổi vừa mới tiến vào Thần đạo, làm sao có thể tiêu diệt năm Ngưng Thần Đạo cường giả của ba nhà Long Tộc được chứ?
Cho nên, Mễ Già ở trong dư luận, thậm chí ngay cả người hiềm nghi cũng không tính đến nàng.
Người bị hiềm nghi lớn nhất, ngược lại có lẽ là Kim Ô Thú. Tin đồn chủ lưu là, năm người đó vận khí không tốt, đụng phải Kim Ô Thú sống lại, bị Kim Ô Thú trực tiếp tiêu diệt.
Loại thuyết pháp này mặc dù có chút không đáng tin, không có đủ căn cứ chính xác, nhưng ngược lại trở thành tin tức chủ lưu. Có thể thấy, tin đồn của Kim Ô Thú, tạo thành lực ảnh hưởng lớn như thế nào đối với Vô Tận Đông Hải hiện giờ.
Dưới sự so sánh, xuất hiện của Tần Vô Song, xuất hiện của Thần Tú Cung, ở Vô Tận Đông Hải trái lại trở nên yếu đi.
Chuyện này đối với Tần Vô Song ngược lại là chuyện cực tốt. Trên đường đi, Tần Vô Song nghe rất nhiều tin đồn, cũng đại khái hiểu được, Vô Tận Đông Hải hiện giờ, tựa hồ đều đang thảo luận về chuyện của Kim Ô Thú.
Chủ đề về Tần Vô Song hắn và Thần Tú Cung, nguợc lại chỉ có thể chiếm vị trí thứ ba.
Còn vị trí thứ hai, đương nhiên là chuyện mất tích ly kỳ của năm đại Thần đạo cường giả.
o O o
Ở khu vực nào đó của Vô Tận Đông Hải, hai đại Hóa Thần Đạo cường giả Tân Thiên Vũ và Lôi Việt tới từ tám môn Thiên Đế Sơn cũng có chút mờ mịt khó xử.
Vô Tận Đông Hải to lớn như vậy, khiến bọn họ tựa hồ bị lạc ở đây.
Mặc dù, Thiên Đế Môn ở Vô Tận Đông Hải, ít nhiều cũng có chút hệ thống tình báo, nhưng dù sao không phải dân bản địa, tình báo của bọn họ, mặc dù có chút manh mối, nhưng cuối cùng vẫn không cách nào tìm được Tần Vô Song.
Tâm tình của Tân Thiên Vũ vô cùng tồi tệ, căm giận mắng:
- Nghiệt tử Tần gia này, có thể chạy đi đâu ở Vô Tận Đông Hải này chứ? Ta không tin, hắn còn có thể bay lên trời.
Lôi Việt đương nhiên là có phần bình tĩnh hơn Tân Thiên Vũ:
- Tần gia tử đó, có giao hảo với Bàn Long Tộc. Căn cứ vào tình báo, gia tộc thế tục và đồng môn của Tần gia tử đó, đều đến Vương phủ của Bàn Long Tộc tị nạn. Vô Tận Đông Hải mênh mông mờ mịt, muốn tìm được Tần gia tử đó khó, nhưng Vương phủ Bàn Long lại dễ tìm.
Tân Thiên Vũ nghe khẩu khí của Lôi Việt có chút kỳ quái, không kìm được hỏi:
- Lôi Việt, ý tứ của ngươi, không phải là tới Vương phủ Bàn Long đó chứ?
- Tiến vào Vương phủ Bàn Long, dựa vào lực của hai người chúng ta, sợ rằng không đủ. Nhưng đồng môn người thân của Tần gia tử đó, một khi đã trốn ở trong Vương phủ, ta không tin bọn chúng vĩnh viễn chân không bước ra khỏi cửa. Hai người chúng ta, đại khái ở gần đó canh giữ, bắt được thời cơ, thậm chí có thể trà trộn vào Vương phủ Bàn Long. Chỉ cần để chúng ta bắt được một hai nhân vật quan trọng, không tin tên Tần gia tử đó không hiện thân. Tên tiểu tử đó luôn bảo vệ người nhà, đối với đồng môn và tộc nhân vô cùng xem trọng...
Trong biểu tình của Tân Thiên Vũ cũng có mấy phần tán đồng, khẩu khí có một chút oán độc gật đầu:
- Vậy làm theo ý ngươi nói, người thân thiết nhất của tiểu tử đó, là phụ thân, và tỷ tỷ, còn có một cháu trai. Phía bên Tinh La Điện, hình như còn có một sư phụ và một đám đồng môn. Nếu có thể bắt được phụ thân hoặc là tỷ tỷ của hắn, hoặc là túm được sư phụ của hắn, ba người này, đương nhiên là quan trọng nhất.
- Đúng, ba người này, có thể liệt vào danh sách đối tượng nhóm đầu tiên. Nếu không được, bắt được mấy tên đồng môn, chỉ cần chúng ta dùng cách khích tướng, không tin hắn không lộ diện.
- Được, chuyện không nên trì hoãn, chúng ta tới Vương phủ Bàn Long thôi. Thà mò kim đáy bể, chi bằng ôm cây đợi thỏ. Cho dù không bắt được người nhà và đồng môn của tiểu tử đó, tiểu tử đó, cũng phải có lúc quay về Vương phủ Bàn Long. Đợi hắn một năm không được, ba năm, năm năm, ta không tin hắn không quay về Vương phủ Bàn Long.
Tân Thiên Vũ hung tợn nói.
- Đúng, dù sao hiện giờ cách thời gian đại hội tuyển chọn Thiên Đế còn có mười lăm năm, trong mười lăm năm này, lẽ nào hắn có thể để người nhà ở mãi Vương phủ Bàn Long, cũng không đoái hoài đến sao?
- Không sai, chính là như vậy, chúng ta đi!
Hai đại Hóa Thần Đạo cường giả, sau khi bàn bạc, cũng hướng về phương hướng Vương phủ Bàn Long bay đi.
o O o
Tần Vô Song ở xa mấy trăm vạn dặm, căn bản không biết mưu kế này của Lôi Việt và Tân Thiên Vũ. Cùng Mễ Già, hai người mang theo Ái Ty Mạt, hướng về phía Đông mà đi, cách Đông Chi Cực Địa càng ngày càng gần.
Đông Chi Cực Địa ngày càng gần, tần xuất xuất hiện của cao thủ Long Tộc cũng trở nên cao. Hiển nhiên, đối với tin đồn của Thang Cốc, một số cao thủ của Long Tộc, đều muốn tìm hiểu đến tận cùng.
Đương nhiên, cao thủ Long Tộc chân chính, lúc này đều đang tụ tập ở Nhất Phẩm Long Cung.
Cao thủ xuất hiện ở đây, đều là dạng nghé con mới sinh giống như Mễ Già, đã có dã tâm, lại không thiếu dục vọng.
Thang Cốc là nơi táng thân của Kim Ô Thú, nghe nói khắp nơi trên mặt đất đều là bảo vật. Đặc biệt thích hợp để tu luyện, tu luyện ở Thang Cốc một ngày, có thể sánh với ở ngoại giới một tháng.
Cũng chính vì như vậy, nhân tài bốn phương nghe tin đồn mà đến, cũng không ngừng tụ tập.
Trong đó, cũng không thiếu cường giả tới từ các Cấm địa của Thần khác. Hiển nhiên, những người này mười người thì phải có chín người, vì Tần Vô Song mà đến.
Chỉ có điều, không cách nào điều tra được hành tung của Tần Vô Song, chỉ có thể đến góp vui, thử xem có đụng độ được với Tần Vô Song ở Đông Chi Cực Địa hay không.
Tần Vô Song đương nhiên không thể thấy người là giết. Hiện giờ, cao thủ càng ngày càng nhiều, cho dù muốn động thủ, cũng phải cẩn thận, tuyệt đối không thể chủ quan.
Một khi không thao tác tốt, rất có khả năng trở thành mồi châm thùng thuốc nổ, tràng diện rất có thể sẽ mất khống chế, khiến hắn rơi vào vòng vây.
Thần Tú Cung, đối với bất cứ người nào mà nói, đều tràn đầy lực hấp dẫn tuyệt đối.
Ngày hôm nay, Tần Vô Song và Mễ Già đi tới Thất Sát Uyên. Thất Sát Uyên này, có thể nói là một khối lãnh địa tương đối huyết tinh, khí tức giết chóc tương đối nặng trong Vô Tận Đông Hải, chính là một nơi trong Phi Long Cửu Tộc, là lãnh địa do Nhai Tí Tộc cai quản.
Nhai Tí Tộc, giống như Lục Ngô Tộc, đều là chủng tộc cường đại của Phi Long Cửu Tộc.