[Dịch] Khí Xung Tinh Hà

Chương 337 :  Khí Trùng Tinh Hà CHƯƠNG 338 CAO LINH VÕ CẢNH Nguồn Vipvandan




Vù!

Tần Vô Song mở miệng ra, hai mắt trợn lên, đột ngột phun ra một luồng trọc khí!

Luồng khí này phun ra khiến Tần Vô Song đầy mừng rỡ. Hắn biết Cao Linh Võ Cảnh mình nằm mơ cũng muốn có cuối cùng đã thành hiện thực rồi!

Lúc này đây Tần Vô Song không còn là Trung Linh võ giả nữa, mà là Cao Linh võ giả! Không có nửa sự giả tạo nào, thật sự hắn đã lên Cao Linh Võ Cảnh!

Tần Vô Song cảm nhận sức sống mạnh mẽ trong đan điền. Cảm nhận mọi sự thay đổi đang diễn ra trong người hắn thật đáng mừng, thật sung sướng!

Tần Vô Song khẽ gọi, con Bạch Điêu chạy vào mừng rỡ nhảy lên vai Tần Vô Song, ríu rít hỏi han, rõ ràng là rất kinh ngạc về sự đột phá của hắn, nhưng nhiều hơn đó là niềm vui mừng.

- Cao Linh Võ Cảnh...

Hai mắt Tần Vô Song rưng rưng, cảm giác như có hai dòng nước nóng hổi chảy khỏi khóe mắt, tất cả đến thật đúng lúc!

Từ khi sư phụ xảy ra chuyện đến giờ đã không biết bao nhiêu lần hắn mơ thấy mình đạt đến cảnh giới Cao Linh Võ Cảnh, mơ thấy mình giải phóng được phong ấn của con Tử Điện Phần Diệm Thú, mơ chính tay mình dùng Thần Tú Cung giết đến Cửu Cung Phái, đích thân bắn chết Triệu Hằng, cắt thủ cấp hắn báo thù cho sư phụ!

Nhưng mỗi khi tỉnh lại đều khiến hắn hụt hẫng vô cùng, lần nào cũng phải trải qua cảm giác thất vọng, cảm giác bi phẫn bất lực.

Nhưng lúc này, cảnh giới mà hắn mong chờ cuối cùng cũng đã có khả năng trở thành hiện thực, như thế thì sao hắn có thể không vui mừng cho được?

- Kìm nén!

Tần Vô Song tự dặn dò mình:

- Thần Anh Quả còn chưa lấy được, không được dây dưa. Bao Bao nói Hầu Tộc của nó có biến cố gì đó, mình phải đi xem sao. Nếu muộn, Thần Anh Quả bị kẻ khác lấy mất thì không phải đi mất công, công cốc hết sao?

Nghĩ đến Dã Nhân Tộc hắn cũng thấy lo lắng. Không còn nghi ngờ gì, ba tên dã nhân đó đã cho Tần Vô Song biết một thông tin vô cùng quan trọng, Dã Nhân Tộc muốn trộm thứ thánh vật gì đó của Hầu Vương Sơn, thứ đó có tên Thánh Tượng Quả.

Tuy không biết Thánh Tượng Quả là thứ gì nhưng đã khiến Dã Nhân Tộc phải dấy binh, dùng nhân loại làm mồi thu hút sự chú ý của Hầu Tộc, thì chắc không phải thứ tầm thường. Nếu không thì Dã Nhân Tộc sẽ không gây can qua lớn như vậy.

- Không thể để Dã Nhân Tộc ra tay trước được!

Nghĩ vậy, Tần Vô Song không do dự nữa, nhanh chóng xuất phát chạy về Hầu Vương Sơn.

Nghe Bao Bao nói, Thần Anh Quả ở trên Phong Hồi Phong. Mà Phong Hồi Phong chính là nơi mà vương giả của Hầu Tộc sinh sống. Vì thế mà Bao Bao mới nói muốn lấy Thần Anh Quả dường như là chuyện không thể, trừ phi thắng được vua của Hầu Tộc.

Tuy nói vậy nhưng Tần Vô Song không có lý do gì để từ bỏ. Hắn cảm thấy không nhất định phải giao chiến với vương giả Hầu Tộc thì mới lấy được Thần Anh Quả. Cách thì có nhiều, chỉ phải xem Tần Vô Song sử dụng cái đầu ra sao thôi.

Tần Vô Song đi với tốc độ cực nhanh, không lâu sau đã trở lại Hầu Vương Sơn. Tìm được phương hướng Phong Hồi Phong là Tần Vô Song nhanh chóng đi về phía đó.

Điều khiến Tần Vô Song không ngờ đó là, hắn rời Hầu Vương Sơn chưa đến mười ngày mà Hầu Vương Sơn đã xảy ra một sự thay đổi to lớn.

Cỏ cây bốn bề khô héo, dọc đường đều là cảnh tượng tàn tạ, cây cối đổ rạp khắp nơi, vô cùng thảm hại, có thể nói là đầy tang thương. Dường như cả Hầu Vương Sơn đã bị cướp bóc vậy. Đặc biệt là đường đến Phong Hồi Phong, dọc đường đều có dấu tích chiến đấu.

- Quả nhiên, Dã Nhân Tộc đã khai chiến với Hầu Tộc rồi! Cả đường này không phải xác của Hầu Tộc thì là của Dã Nhân Tộc. Trận giao chiến này xem ra không phải chỉ là sự xung đột thông thường!

Dã Nhân Tộc trực tiếp đánh đến đại bản doanh của Hầu Tộc, có thể thấy Dã Nhân Tộc chắc chắn đã dùng đến đội quân tinh nhuệ, hơn nữa lại có ý chí tất thắng. Nếu không, các thế lực lớn ở cùng một khu vực, dù có chút mâu thuẫn nhỏ thì cũng không đến mức tàn khốc, xác chết đầy rẫy thế này.

Tần Vô Song quan sát một lúc, quyết định nhanh chóng tiến về phía trước. Càng tiến lên, cảnh tượng càng khốc liệt, những cảnh tượng kinh hoàng ở đây khiến Tần Vô Song phát buồn nôn.

Dã Nhân Tộc chiến đấu rất tàn bạo. Chúng không đơn giản là giết địch, mà sau khi giết thậm chí còn có thói quen ăn xác hút tủy, vì thế mà những tinh anh đã chết của Hầu Tộc tình trạng vô cùng khủng khiếp.

Tần Vô Song nghĩ bụng:

- Việc tàn sát ở Chi Tế Sơn này trực tiếp hơn ở chỗ nhân loại nhiều, cũng dã man hơn. Nhưng không biết đám Dã Nhân Tộc này rốt cuộc có bao nhiêu quân?

Tần Vô Song cứ thế tiến về phía trước, thỉnh thoảng lại gặp trạm gác của Dã Nhân Tộc. Nhưng rõ ràng là sự huấn luyện của dã nhân không được tỉ mỉ như nhân loại. Chúng tuần tra chủ yếu dựa vào bản năng, kỹ năng vốn có, ví dụ như năng lực tiềm phục. Nhưng dù vậy thì Tần Vô Song cũng vẫn gặp không ít sự cản trở. Cũng may tốc độ của hắn nhanh, căn bản không dây dưa với Dã Nhân Tộc.

Đi nửa giờ, cuối cùng Tần Vô Song cũng nhìn thấy khu trung tâm của Hầu Tộc. Hầu Tộc khác với nhân loại, chúng không hề có bất cứ cung điện nguy nga nào, cũng không có nơi sinh sống, mà đó là một sơn động khổng lồ. Phía trên là vô số các tầng sơn thạch, hình thành một thạch lâm hùng vĩ cấu thành khu vực trung tâm của Thánh địa Hầu Tộc.

Trước thạch lâm lúc này hoàn toàn đã bị Dã Nhân Tộc chiếm lĩnh, Tần Vô Song vừa tiến lại đã bị một đám dã nhân tràn ra chặn lại.

- Nhân loại ngu ngốc, ngươi đến đây làm gì?

Đúng lúc ấy thì phía sau thạch lâm vang lên vài tiếng huýt sắc lạnh, một đám dã nhân tràn ra, dường như đang truy kích cái gì đó.

Tần Vô Song không ngờ cả Phong Hồi Phong lại bị Dã Nhân Tộc chiếm lĩnh hoàn toàn. Mà đám dã nhân này kẻ nào cũng là cấp Trung Linh Võ Cảnh, một bộ phận thậm chí còn là Cao Linh Võ Cảnh nữa!

- Bắt lấy con tiểu kim hầu đó, ai bắt được nó có trọng thưởng!

Một tên thủ lĩnh Dã Nhân Tộc hét lên. Đúng lúc đó thì dưới chân Tần Vô Song có động, ống quần như có thứ gì đó đang bám vào. Cúi xuống nhìn, là Bao Bao! Mà những tên dã nhân kia rõ ràng đã nhìn thấy Bao Bao, thi nhau xông tới!

Tần Vô Song nhấc Bao Bao đặt lên vai, dậm chân lùi về sau mười mấy bước, tay vung sợi roi xà hình tạo một cái vòng chặn đám dã nhân ở bên ngoài.

- Đợi đã!

Tên thủ lĩnh bọn dã nhân quan sát Tần Vô Song từ trên xuống dưới.

Tần Vô Song rất bình tĩnh, hắn biết trong đám dã nhân này không có kẻ nào Linh Võ Đại viên mãn. Ít nhất thì những kẻ trước mắt đây không có cường giả Linh Võ Đại viên mãn. Vì thế Tần Vô Song nghĩ, nếu phải đối phó với chúng thì vẫn có thể cầm cự được một lúc.

- Các hạ có phải Nhân Tộc của Hồng Phong Sơn? Dám hỏi quý tính đại danh các hạ là gì?

Tên dã nhân đó nói tiếng nhân loại lơ lớ.

Tần Vô Song lắc đầu:

- Không phải!

- Đến từ Hiên Viên Khâu?

Sắc mặt của tên dã nhân kia hơi thay đổi.

Tần Vô Song cũng không muốn nói dối, cười nói:

- Ngươi hỏi nhiều như vậy làm gì?

Bao Bao ngồi trên vai Tần Vô Song dùng thú ngữ nói với Tần Vô Song vài câu. Nghe xong thì sắc mặt Tần Vô Song thay đổi.

Thì ra Dã Nhân Tộc hôm nay có đến ba Tù trưởng cấp Linh Võ Đại viên mãn. Ba Linh Võ Đại viên mãn này lúc này đang bao vây tấn công Ngân Hầu Vương của Hầu Tộc!

Ngân Hầu Vương là vua của Hầu Tộc, cũng là kẻ mạnh nhất Hầu Tộc, tu vi đã đến trạng thái đỉnh phong của Linh Võ Đại viên mãn, bất cứ lúc nào cũng có thể đột phá lên Hư Võ Cảnh.

Ở Chi Tế Sơn, Ngân Hầu Vương là đệ nhất cường nhân không có gì bàn cãi, dù là Tù trưởng mạnh nhất của Dã Nhân Tộc nếu một đánh một cũng không thể đánh lại được Ngân Hầu Vương.

Hầu Tộc vốn cũng có vài cường giả, nhưng gần đây những cường giả này lại đang tham gia Đại tế tự Thú Tộc ở Thánh địa nào đó tại Hiên Viên Khâu, vì thế không ở Hầu Vương Sơn.

Điều này cũng khiến lực lượng của Hầu Vương Sơn có phần thiếu hụt, với sức mạnh của một mình Ngân Hầu Vương đương nhiên chỉ có thể chống lại được với vài Linh Võ Đại viên mãn chứ những cường giả Trung Linh Võ Cảnh khác của Dã Nhân Tộc thì không thể phân tâm đối phó được. Điều này cũng khiến những kẻ hiếu chiến của Dã Nhân Tộc đại khai sát giới trên Hầu Vương Sơn.

Tần Vô Song than thầm:

- Mình vốn định báo tin Dã Nhân Tộc có ý đồ với thánh vật của Hầu Tộc. Xem ra tin này vô dụng rồi.

Bao Bao thúc giục:

- Nhân loại, yểm hộ ta ra sau núi, ta sẽ cho ngươi biết Thần Anh Quả ở đâu!

Tần Vô Song hỏi:

- Ra sau núi đi thế nào?

- Vòng qua thạch lâm, đi thẳng là tới sau núi.

Được sự chỉ dẫn của Bao Bao, quan sát xung quanh một lúc, Tần Vô Song thầm cười khổ. Chỗ sau núi đúng là không dễ đi. Xung quanh ít nhất cũng có mấy chục cao thủ của Dã Nhân Tộc. Muốn đột phá từ bất cứ chỗ nào cũng vô cùng gian nan. Chỉ năm sáu Cao Linh Võ Cảnh trấn giữ thế kia cũng đủ khiến đại đa số cường giả nhân loại muốn rút lui rồi.

Nhưng việc đã đến nước này, vụ làm ăn này với Bao Bao có lẽ là sự lựa chọn duy nhất. Tần Vô Song liếc nhìn vài cái là có chủ ý. Hắn lên tiếng:

- Chư vị Dã Nhân Tộc. Ta đến đây là muốn lấy Thần Anh Quả, không có thù hận gì với Dã Nhân Tộc các vị, xin các vị hãy nhường đường.

Tần Vô Song vừa nói thì nắm tay lại, Thần Tú Cung xuất hiện. Hắn có ý lập uy, linh lực tỏa ra, Thần Tú Cung lập tức phát sáng.

- Chư vị, cây cung này của ta mà đã lên dây thì dù là cường giả Linh Võ Đại viên mãn cũng giết được! Ai không tin có thể tới thử uy lực!

Dã Nhân Tộc không phải không có kiến thức, thấy uy năng mạnh mẽ của Thần Tú Cung cũng đã có phần sợ sệt.

Tần Vô Song cười lạnh, đang định tiến lên trước thì Bao Bao bỗng nói:

- Nhân loại đáng yêu, hãy thu lại tâm thần, nhắm mắt lại, ta đưa ngươi đến sau núi!

Tần Vô Song còn chưa hiểu chuyện gì thì bỗng mặt đất dưới chân sụt xuống, rồi mắt tối sầm lại, dường như bị rơi vào thế giới vô tận dưới mặt đất! Bên tai là tiếng bùn đất chảy qua, lúc này Tần Vô Song mới ý thức được mình đang di chuyển trong lòng đất.

Một lát sau, mặt đất nổ tung, Tần Vô Song và Bao Bao bay ra từ dưới mặt đất, lọt vào tầm mắt là khung cảnh bên cạnh vách núi.

Bao Bao mừng rỡ, cái miệng nhỏ đầy lông mượt mà thơm vào má Tần Vô Song một cái, khẹt khẹt mấy tiếng rồi chạy mất.

- Này, Bao Bao, đợi ta đã!

Tần Vô Song nghĩ đây chắc là sau núi rồi, nhưng Bao Bao còn chưa thực hiện lời hứa! Thần Anh Quả! Cái mà Tần Vô Song hắn cần là Thần Anh Quả!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.