Tần Vô Song không chút do dự, hủy luôn cái xác của Quỷ Đồng Tử để tránh để lại dấu vết. Sau khi loại bỏ hết khí tức Tiên Thiên lưu lại ở hiện trường, cắt đứt mọi dấu vết rồi mới bỏ đi.
Giết chết Quỷ Đồng Tử đương nhiên sẽ gây hậu quả kinh thiên động địa, điều này Tần Vô Song đã dự liệu từ lâu, vì thế mà khi xong việc hắn cũng dọn dẹp rất sạch sẽ, không để lại chút sơ hở nào.
Cất Thần Tú Cung và ba mũi tên kia đi, hiện trường ngoài cái hố to ra, thi thể Quỷ Đồng Tử cũng đã bị tan thành tro quẳng xuống sông nuôi cá rồi, do đó, dù Thiên Cơ Tông có điều tra cũng chỉ tra ra được cái hiện trường này mà thôi.
Chỉ mỗi hiện trường này, tin chắc Thiên Cơ Tông dù thế nào cũng chẳng nghi ngờ đến Tần Vô Song. Vì dù gì nhìn mức độ phá hoại này thì đã không còn là mức tàn phá của một Trung Linh võ giả nữa rồi.
Tần Vô Song vừa đi vừa nghĩ đến uy lực khủng khiếp của Thần Tú Cung. Quả thật, bốn chữ 'nghe rợn cả người' cũng chưa đủ để hình dung uy lực của nó, tuyệt đối là mức 'kinh thiên động địa'.
Trong lòng hắn lúc này vô cùng cảm kích Thương Dạ, người huynh đệ kim lan mới gặp mà như đã quen biết từ lâu. Lần đầu tiên gặp mặt mà lại tặng món bảo vật như vậy, giờ Tần Vô Song nghĩ lại quả thật vô cùng xấu hổ.
Hắn biết Thương Dạ cũng cảm kích hắn đã tặng đan dược mới tặng hắn cây cung này. Nhưng Thương Dạ đại ca lại nói, tặng cung cho người hữu duyên là di nguyện của sư phụ. Chưa nói di nguyện đó có thật hay không, nhưng ân tình này Tần Vô Song không thể nào quên.
Cũng may, Tần Vô Song hắn dùng Thần Tú Cung giết Quỷ Đồng Tử chắc chắn sẽ gây phản ứng kịch liệt từ Thiên Cơ Tông, cũng coi như dụ đi được một phần sự chú ý. Ít nhất thì xảy ra chuyện này, e là các cao thủ cấp Tông chủ Thiên Cơ Tông cũng không còn tâm tư mà trợ giúp Đế quốc Xích Long đối phó Thương Dạ đại ca nữa.
Như vậy, coi như gián tiếp đã gánh được một phần áp lực cho Thương Dạ đại ca. Nếu Tông chủ Thiên Cơ Tông không ra tay thì những kẻ khác chẳng có chút uy hiếp nào với Thương Dạ đại ca.
Nay huynh ấy còn có một chiếc mặt nạ cải trang, càng không dễ bị bại lộ. Chỉ cần thoát khỏi sự truy tung lần này, sau này trời cao bể rộng huynh ấy tha hồ bay lượn!
o O o
Tần Vô Song nhanh chóng rời đi, đi liên tục trong ba ngày ba đêm coi như đã cách xa khỏi hiện trường vài nghìn dặm. Sau đó mới tìm một nơi kín đáo để dung hợp linh lực hút được của Quỷ Đồng Tử.
Tuy Quỷ Đồng Tử bị trọng thương nhưng linh lực bên trong khí hải đan điền của hắn thì không hề bị suy giảm. Lần này có thể nói là Tần Vô Song đã thu hoạch lớn, lớn hơn bất kỳ lần nào trước đây.
- Linh lực của tên Quỷ Đồng Tử này dồi dào như vậy, lại rất đặc biệt. Mức độ đậm đặc của nó khiến người ta phải kinh ngạc...
Tần Vô Song dần dần dung hợp.
Linh lực của Trung Linh võ giả đương nhiên khó tiêu hóa hơn, dung hợp lại càng khó hơn của Sơ Linh võ giả. Nhưng may là tu vi bản thân Tần Vô Song cũng đã tăng một cấp, nay hắn cũng đã là Trung Linh võ giả, nên khả năng tiêu hóa cũng tăng hơn trước nhiều.
Dù có khó tiêu hóa, khó dung hợp, nhưng một khi trở thành của mình, dung hợp với khí hải bản thân thì tác dụng và hiệu quả sẽ rất lớn.
Lần dung hợp này mất ba ngày, cuối cùng Tần Vô Song coi như đã loại bỏ được chút tạp chất cuối cùng trong đan điền, hoàn toàn dung hợp được linh lực của Quỷ Đồng Tử.
- Không hổ là Trung Linh võ giả, linh lực của tên Quỷ Đồng Tử này dồi dào thật! Lần dung hợp này có lẽ sẽ giúp mình tiến một bước lớn trong cảnh giới Trung Linh Võ Cảnh!
Tần Vô Song khá hài lòng.
Tuy nhiên, tốc độ từ Trung Linh võ giả lên Cao Linh võ giả rất chậm, chỉ dựa vào linh lực của Quỷ Đồng Tử là không đủ. Nhưng Tần Vô Song cũng không vội vàng, dục tốc bất đạt.
Hắn tin chắc tốc độ hiện giờ là đủ nhanh rồi, chỉ cần có cơ duyên, chỉ cần liên tục có cơ hội, thăng lên Cao Linh Võ Cảnh không phải vấn đề lớn, chỉ là nhanh hay chậm mà thôi.
Đến nay, Tần Vô Song có thể nói là rất trông chờ Cao Linh Võ Cảnh, hắn vẫn nhớ Cấm chế ở Đệ nhị hoàn của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận ở trong sơn động Đại Thương Sơn.
Chỉ cần lên được Cao Linh Võ Cảnh là có thể vào được Đệ tam hoàn, đồng thời còn có thể giải được Thạch Hóa Thuật trên tảng đá xanh, thu phục con Tử Điện Phần Diệm Thú, đó chính là Chiến linh thú cấp bậc Linh Võ Đại viên mãn a!
Một khi ngày đó đến, Tần Vô Song tin là hắn có thể tùy ý rong ruổi bất cứ nơi đâu, hắn cũng không sợ bất cứ quyền uy nào, bất cứ thế lực nào áp bức nữa:
- Đến lúc đó, dù là Đế quốc Xích Long, mình cũng không phải sợ! Nếu chúng còn truy sát Thương Dạ đại ca, chưa biết chừng mình còn có thể can thiệp vào!
Tần Vô Song nghĩ.
Đi ra từ chỗ tối, Tần Vô Song lột bỏ mặt nạ, thay bộ quần áo khác trở lại hình dáng Tần Vô Song vốn có. Hắn làm vậy cũng là để an toàn.
Dù sao hắn xuất hiện với gương mặt này, cứ cho là người bên cạnh không ai chú ý đến hắn nhưng không đảm bảo là ở Bách Chiến Sơn không có kẻ nào thầm chú ý tới.
Lúc đó hắn dụ Quỷ Đồng Tử đi có rất nhiều người nhìn thấy, chưa biết chừng có kẻ nhớ gương mặt đeo mặt nạ của hắn, từ đó thành dấu vết cho Thiên Cơ Tông truy sát. Do đó mà hắn trở về với gương mặt Tần Vô Song, như vậy thì chẳng ai ở Đế quốc Thiên Trì này biết hắn cả.
Dù sao thì Tần Vô Song hắn chưa bao giờ đến Đế quốc Thiên Trì, mà trong mắt người khác hắn cũng đã chết hơn nửa năm rồi.
Vì thế mà sau khi bỏ mặt nạ, dọc đường chẳng gây chút chú ý nào, cộng với việc hắn rất cẩn thận, chỉ đi chứ không chú ý việc thị phi nào, cũng không gặp khó khăn gì. Mỗi ngày hắn đều cảm nhận được sự thay đổi mà cái chết của Quỷ Đồng Tử đem lại, mỗi ngày sự canh gác lại nghiêm ngặt hơn một chút. Đâu đâu cũng thấy tin tức truy tìm Quỷ Đồng Tử.
o O o
Một ngày sau Tần Vô Song đến Đế đô của Đế quốc Thiên Trì, dựa vào thân phận đệ tử của Tinh La Điện hắn qua cổng thành không gặp trở ngại gì.
- Hắc hắc, lệnh bài đệ tử Tinh La Điện này không khắc tên, âu cũng là sự nhìn xa trông rộng!
Tần Vô Song cất lệnh bài, vào bên trong định hỏi thăm Khách điếm Tùng Hạc thì bỗng thấy phía dưới mặt trong tường thành có một đám đông chen chúc xem cáo thị.
Lệnh Tầm Nã!
Tần Vô Song nhìn từ xa thì thấy ba chữ này.
Trên Lệnh Tầm Nã có vẽ hai gương mặt, một trong đó là Thương Dạ, còn cái kia khiến Tần Vô Song mừng thầm, chính là gương mặt đeo mặt nạ của hắn.
Trên đó viết, người này là tội phạm bỏ trốn từ Đế quốc Xích Long, thủ đoạn vô cùng tàn ác, hai gương mặt này có khả năng là một người, nhưng cũng có thể không phải...
Tần Vô Song nghĩ bụng:
- Quả nhiên ta đã bị nhiều người thầm nhắm vào. Gương mặt đó tuy chỉ giống bảy tám phần nhưng rõ ràng là có người chú ý đã miêu tả lại thì mới vẽ chuẩn xác như thế. Có thể thấy, dù mình rất trầm lặng nhưng vẫn có kẻ chú ý tới. Cũng may mà mình đã tháo mặt nạ, không thì đã rắc rối to rồi!
Hiệu suất làm việc của Thiên Cơ Tông cũng thật nhanh, chỉ trong khoảng mười ngày mà đã điều tra rõ ràng như vậy, đúng là không tầm thường.
Đương nhiên, cái gọi là Lệnh Tầm Nã này rốt cuộc cũng chỉ là góp vui. Trong đó lời nói không rõ ràng, chỉ nói phàm những ai nhìn thấy hai gương mặt này, chỉ cần cung cấp manh mối nhất loạt được nhận làm đệ tử Thiên Cơ Tông, phong Thiên Trì Quốc Sĩ. Nhưng nó lại không nhắc chút gì đến cái chết của Quỷ Đồng Tử. Theo lý mà nói, Thiên Cơ Tông có thể xác định được Quỷ Đồng Tử còn sống hay đã chết. Chỉ cần nhìn hiện trường là có thể suy đoán ra được Quỷ Đồng Tử đã gặp nạn, nhưng trên Lệnh Tầm Nã lại không nhắc đến nửa chữ.
Tần Vô Song biết Thiên Cơ Tông đang che đậy suy nghĩ của mình. Rất có thể các Tông chủ Thiên Cơ Tông đã biết Quỷ Đồng Tử chết, nhưng sẽ không công bố với các Đệ tử Trung tâm khác, vì như thế sẽ rất ảnh hưởng đến sĩ khí. Tần Vô Song chỉ đảo mắt qua một cái, cũng không nghĩ nhiều, liền quay đầu đi luôn.
Hắn nghĩ Thiên Cơ Tông cũng có trí tưởng tượng thật phong phú. Lẽ nào chúng tưởng giết Quỷ Đồng Tử là Thương Dạ đại ca? Đương nhiên Đế quốc Thiên Trì làm vậy có lẽ là muốn gắn lợi ích của Đế quốc Thiên Trì và Đế quốc Xích Long lại với nhau, vì thế mới đẩy một phần trách nhiệm này sang tay Đế quốc Xích Long. Tần Vô Song thầm phân tích động cơ của Đế quốc Thiên Trì.
Hôm nay là hai mươi bảy tháng sáu, chỉ còn ba ngày nữa là mùng một tháng bảy rồi. Có lẽ các đồng môn Tinh La Điện cũng đã đến nơi rồi.
- Chỉ là không biết sư phụ liệu có đi theo dẫn đội không? Nếu sư phụ đến, thấy gương mặt này chắc chắn biết là ta, hơn nữa với nhãn lực và những hiểu biết của mình chắc sư phụ biết nguyên nhân đằng sau cái Lệnh Tầm Nã này, không khó đoán ra được là ta đã giết Quỷ Đồng Tử.
Tần Vô Song suy nghĩ, cũng không đi hỏi đường nữa mà hắn tự đi, đến đâu tính đến đấy. Khoảng nửa giờ sau, Tần Vô Song thấy một khách điếm có treo lá cờ viết 'Khách điếm Tùng Hạc'. Đang định bước về phía đó thì sau lưng bỗng vang lên giọng nói quen thuộc:
- Trên thông thiên văn, dưới tường địa lý, đoán mệnh xem tướng, nửa xu không lấy...Vị huynh đệ đây long hành hổ bộ, khí vũ hiên ngang, xin hãy dừng bước.
Giọng nói này rõ ràng nhằm về phía Tần Vô Song, mà người này lại chính là gã Lý Bố Y thần toán mà Tần Vô Song gặp ở biên giới Đế quốc Thiên Trì.
- Tên này sao lại chạy đến đây?
Tâm tư Tần Vô Song trầm xuống, nhưng nghĩ lại hôm đó hắn mang gương mặt của cái mặt nạ, nếu bị tên Lý Bố Y này phát hiện thì không phải sẽ phiền toái to sao? Vậy là hắn không ngoảnh lại, bước nhanh bỏ đi.
Ai ngờ Lý Bố Y lại nhanh chân đi theo, mặt mày tươi cười:
- Huynh đài, huynh đài, ta gọi huynh đó, xin hãy dừng bước!
- Xin lỗi, mạng ta do ta quyết không phải do trời, tại hạ không có hứng thú với việc đoán mệnh!
Tần Vô Song hạ thấp giọng nói, hắn nói dứt khoát không cho Lý Bố Y mở miệng năn nỉ, tránh việc dây dưa lằng nhằng.