Ba ngày trôi qua từ hôm bữa ăn với hoàng đế, Long Phong bắt đầu tu luyện lại, năm năm qua hắn đã tu luyện thành công khá nhiều võ kĩ, với sự hiểu biết y thuật mạnh mẽ, căn căn rất tốt, Càn Khôn Đại Na di đã được tu luyện tới tầng thứ sáu, cũng là tầng cuối cùng. Long Phong hắn biết tầng thứ bảy không hể có ai luyện, cũng không có ghi chú nào nói về nó.
Lúc này hắn đang tu luyện kiếm thuật, đang tập luyện với Hắc Bạch Nhị lão, lúc này một thân ảnh đi vô, đó là Quách Gia, quân sư của Long Phong.
Quách Gia thấy thiếu gia đang tập luyện liền
đứng kế bên, gân 15 phút sau, Long Phong mới ngừng tay lại, lau mồ hôi rồi nói:” Có chuyện gì quan trọng à Quách Gia?”
“ Thiếu gia, đan dược đến sớm hơn chúng ta dự tính, hơn nữa địa điểm và thời gian thi đấu bị đổi đột ngột, chúng ta phải làm lúc này, không thể chờ nữa.”
Long Phong nghe xong liền im lặng, hắn tiếp tục lau mặt, một hồi sau, Long Phong nói:” Còn hai viên đan dược tứ phẩm ta luyện nhờ ngươi cho người bí mật đưa đi bán sao rồi? “
“Bẩm thiếu gia, Tụ Khí Đan thì bán được 180 vạn, còn Tẩy Tủy đơn thì bán được 300 vạn. Tiền đều đã được dùng theo chỉ dẫn của thiếu gia “
Long Phong nghe xong liền gật đầu, sau đó bắt đầu bước đi, một lúc sau cũng về tới phòng, Long Phong liền ngồi xuống và nói:” Hắc lão, cho người chuẩn bị đi, ngày mai chúng ta bắt đầu xuất phát, nếu không đợi được thì làm thịt nó vậy. “ Hắc lão nghe xong liền rời đi
“ Bạch lão, ngài cầm tờ giấy này, giao cho bên may vá và tửu lâu, đây là hình thức mới của bọn họ cần làm “ Bạch lão nghe xong, cầm tờ giấy rồi bước đi
“ Còn gì nữa nói mau luôn đi?” Long Phong quay lại hỏi
“ Đúng là không giấu được thiếu gia, lần này Lễ Thành Nhân là lễ được gọi là lớn nhất, hoàng thất bỏ ra rất lớn để đầu tư, nên …” Quách Gia nói liền ngừng lại
“ Nên sẽ có rất nhiều người ngắm vào cuộc thi lần này để loại bỏ hay âm mưu chứ gì.” Long Phong nghiêm nghị nói, còn Quách Gia thì gật đầu.
“ Được rồi, ngươi lui ra đi, cứ làm theo kế hoạch, đừng có sai sót. “ Quách Gia nghe xong, liền cuối đầu chào, rồi bước ra ngoài. Cửa phòng được đóng lại, lúc này một thân ảnh từ trong giới chỉ bay ra, một cô gái mặc áo xanh, từ trên xuống dưới đều xanh lá. Long Phong cười nói:” Bích Long… à A Bích, đừng có bay ra hù ta thế chứ.”
Bích long nghe xong mà cười, sau đó ra hiệu rồi nhìn hắn, Long Phong hiểu ý liền đứng dậy, đi vào trong phòng, cởi áo ra. Bích long thấy thế liền đi lại, sờ lên mà dò xét, sau đó nàng liền truyền vào một ít võ khí, nhưng mang chất Long khí. Nàng làm thế là vì để thức tỉnh huyết mạch của Long Phong, còn trí nhớ thì Long Phong đã phục hổi lại từ ba năm trước. Ba năm trước nàng có thể một tuần mà đi ra một lần để giúp hắn, còn bây giờ nhờ vào viên đan dược, Bích Long đã có thể ra vào tùy ý. Còn Long Phong lúc này hắn đã nhớ lại những gì hắn cần, và Long Phong biết mình là Long, không phải là Nhân.
Sau khi truyền xong, nàng liền lui ra khoảng ba bước, Long Phong sau đó bắt đầu vận chuyện máu trong cơ thể, rồi bắt đầu vận dụng sức mạnh đó. Lúc này trên cơ thể Long Phong bắt đầu nổi ra những cái vây rồng, bàn tay bắt đầu ra móng, đôi mắt bắt đầu chuyển vàng, phía sau người bắt đầu mọc ra cánh, to, nhưng điều kì lại là đôi cánh này, một trắng một đen, điều này làm cho Bích Long rất ngạc nhiên, nhưng khi có lại kí ức thì Long Phong đã biết lí do rồi.
Lúc này Long Phong đã biến hình thành Long nhân, trên đầu nhô ra những cái xừng nhỏ, hai bên vai thi nhô những cái gai nhọn hình vòng cung, mỗi bên bai cái đối xứng. Bàn tay thì bao bọc bởi những cái vảy trắng, như một đôi găng tay. Chân thì như đang mặc giáp, đen huyền.
“ Xem ra lần này có thể biến thân hoàn toàn rồi “ Long Phong nói” Long Phong háo hức nói
Bích Long gật đầu, rồi chạy lại ôm Long Phong, sau đó hôn môi hắn, Long Phong thì đã quen từ lâu rồi, cô nàng này làm thế để giữ cho huyết mạch của mình cân bằng, nhưng làm bằng phương thức này, lần đầu còn ngại, mấy lần sau thì quen. Long Phong thì đương nhiên là hưởng thụ, tội gì không nhận, tay đương nhiên là cũng không thành thật, luồng vào quần áo mà bóp phía trên. Bích long thì cũng như Long Phong, ngại lần đầu rồi từ từ mà quen. Hơn năm phút như thế, hai người cũng buông ra, Bích Long thì khuôn mặt động tình, Long Phong thi nhìn nàng mà cười. Long Phong thấy thế cũng bắt đầu biến hình trở về hình người, ôm nàng và đem vào phòng, đè cô nàng này ra, lột hết quần áo. ( Nói thẳng là Long thì dâm bỏ ra, hai con rồng kế bên thì phải thế rồi)
Hắn thấy cũng đã nhiều lần rồi, nhưng cô nàng này da trắng noãn, mượt mà như tuyết, hai núi đồi thì cao to, nhưng lại rất tròn, đỉnh thì hồng mà không nhọn. Phía sau đôi chân thì như dòng song, bằng phẳng mà uyển chuyển, còn vùng thảo nguyên thì trắng xóa, khuôn mặt thì động tình lúc nào cũng chờ. Long Phong thì đương nhiên là không khách khí cời đồ ra và nhào vô, nhưng lúc này cửa phòng bị gõ, Long Phong có tình không nói gì để coi sao thì cửa phòng bị gõ còn mạnh hơn. Bích Long thấy thế thì cười, vuốt mặt Long Phong ý nói ra đi, Long Phong thấy thế liền đứng dậy, mặc quần áo với sự trợ giúp của BÍch long, sau đó hắn hôn nàng một cái rồi bước ra, mở cửa ra thì thấy là Xuất Phương đứng trước cửa, nàng thấy Long Phong vẻ mặt tức giận nên không dám nói gì.
Long Phong thì đương nhiên là bực, dâng tới miệng thì bị phá đám, hắn thấy cô nàng Xuất Phương thế thì cười rồi nói: “ Có chuyện gì à?”
“ Dạ thiếu gia, lão gia chủ muốn gặp ngài “ Xuất Phương nói
Long Phong nghe thế liền gật đầu, nhìn Xuất Phương một cái, liền nâng khuôn mặt nàng lên hôn một phát rồi đi. Xuất Phương thì bị hôn lén đỏ mặt, cười tủm tỉm rồi bước theo, còn Bích Long trong giới chỉ thì cười to.
Khi Long Phong tới nơi thì phòng khách lúc này có hai thân ảnh, một già một trẻ. Hai người này Long Phong đều đã gặp, là Mạc lão và Mạc Yên Nhiên. Long lão thì kêu Long Phong lại rồi nói:” Thế nào đây, lão già này muốn gặp cháu ta làm gì hả? “
Long Phong nghe thấy thế cũng tức ra, một lão già phả hỏng chuyện tốt của mình, Mạc lão thấy Long Phong thù hận nhìn hắn, hắn cũng không biết lão già mình:” Hôm nay ta đến đây muốn bàn chuyện làm ăn với Long công tử.”
“ Mạc lão nói quá rồi, làm ăn gì. Cháu chỉ là một thằng nhóc 11 tuổi thôi, làm gì biết kinh doanh”
“ Vậy không biết Thiên Kim tửu lâu và tất cả cửa hàng dược không biết vật phẩm từ đâu? Ta thấy từ trong Long phủ ra mà ” Mạc lão cười nói
Long Phong nghe thấy xong liền mặt sậm lại, sát khí bắt đầu tuôn ra, đè ngột cả căn phòng, Hắc Bạch nhị lão cảm nhận được thiếu gia muốn giết người, liền bắt đầu nhảy ra, bao vây hai người.
Mạc Yên Nhiên ngồi mà nhìn Long Phong liền bắt đầu khó thở, cho đến ngạt thở, Long lão thì ngồi im lặng, cháu hắn lớn rồi để nó tự xử, Mạc lão thấy thế liền nói:” Long công tử, mong cậu thứ tội, là người của ta tình cờ thấy được, ta không hề cho người theo dõi “
Mạc lão vừa dứt lời, không khí xung quanh bắt đầu bình thường trở lại, Long Phong liền lên tiếng:” Vậy không biết Mạc lão có gì đảm bảo hai mạng sống này. “
“Ngươi đừng có tự cao, ép người quá “ Mạc Yên Nhiên thở được liền la lên, nàng tính nói tiếp thì bị một tát, người tát nàng là Mạc lão:” Mong cậu thứ tội cho cháu gái ta, nó còn nhỏ không hiểu gì” Mạc Yên Nhiên liền ngồi xuống, từ nhỏ đến lớn gia gia không hể tát hay la mắng này, cậu nhóc trước mặt này có gì mà làm gia gia phải nhúng nhường thế.
“Còn về phần đảm bảo, ta lấy ba viên Hóa Hình đan làm đảm bảo thế nào? “ Mạc lão lên tiếng, Long Phong nghe xong liền suy nghĩ, xong gật đầu, nói:” Vậy hi vọng Mạc lão bảo đảm không ai nói gì, vì người nhiều chuyện thì chết sớm lắm
.”
“Được “
“ Còn về bạn chuyện làm ăn, đây là kế hoạch do ta soạn ra, hi vọng Long công tử sớm đến để chúng ta chiếm lĩnh toàn bộ thị trường. Bây giờ lão già này xin cáo lui” Mạc lão nói xong, liền để bức thư trên bàn rồi bước đi, Mạc Yên Nhiên quay lại nhìn Long Phong, chỉ thấy cặp mắt của hắn vô hồn, nàng nhìn không ra gì, rồi cũng bước đi.
“Cháu thấy tốt thì làm, ta sẽ ủng hộ hết mình “ Long lão nói rồi xoa đầu hắn, sau đó bước về phòng. Còn Long Phong thì đang suy nghĩ sau này phải cẩn thận hơn, rồi cầm lá thư bước đi, theo sau là Hắc Bạch Nhị lão.