[Dịch]Huyết Long Công Tử

Chương 39 :  Quyển 2 - Chương 8: Thiên kim tửu quán




Lúc này đoàn người chia ra thành ba xe để mà đi, đương nhiên hoàng thất ngồi một xe, hoàng hậu cùng Tây Quý phi và mẫu thân Long Phong một, chiếc còn lại là Long lão và Long Phong, Nam Cung lão đặc biệt không thích đi xe, nên chỉ có hai người.

Lúc này Long Phong lấy trong giới chỉ hai cái tầm phù, dáng lên hai hướng Nam Bắc, gia gia thấy hắn làm như thế liền hiểu ý, lên tiếng:” Thật ra lúc còn trẻ mẫu thân con là một vị mĩ nữ, nàng là con gái của gia chủ đời trước của Lý gia, tài mạo song hành, là một người con gái hoàn hảo, vì thế có rất nhiều người thi nhau lấy lòng, đương nhiên trong đó có phụ thân con và Hoàng thượng. Đó là tại sao ta lại đồng ý vì phụ nữ Lý gia lúc nào cũng hiền và chu đáo.

“Cái gì, lão đầu của con mà cũng biết lấy lòng người khác à?” Long Phong giật mình nói

“ Phụ thân con đã từng là một lãng tử đó” Long lão cười nói

Lúc này, ở một nơi nào đó, một người đang hắt xì liên tục, Long Thế Tinh liền quan tâm hỏi:” Phụ thân người không sao chứ”

“ À không, chắc bị ai nói xấu rồi” người trung niên cười nói

Sau đó Long Phong liền hiểu, cuối cùng phụ thân mình thắng một cách quang minh chính đại, còn Hoàng thượng thì tức giận vì không giành được, và làm đủ thứ nhưng cuối cùng cũng thất bại. Sau đó tiên đế biết thế, muốn truyền ngôi cho đại ca của tên hoàng thượng, nhưng người đó lại biến mất một cách quỷ dị, rồi tiên đế băng hà đột ngột, cuối cùng phải truyền cho tên hoàng thượng này. Long Phong liền hiểu ra, soán ngôi đoạt vị, đủ tàn nhẫn để có thể làm bậc đế vương.

Long Phong nhìn gia gia hắn và nói:” Có phải hoàng thượng tính truyền ngôi cho phụ thân đúng không?”

“ Sao cháu lại biết” Long lão giật mình hỏi

“ Cháu đoán, bởi vì năm năm trước cháu được một cơ hội đọc sách trong thư viện hoàng gia, thế là tranh cơ hội mà cháu đọc gần hết thư viện, và biết được tiên đế năm xưa có nhận một người con nuôi của một thế gia và đào tạo người đó thành người dẫn dắt, nhưng không ai biết và ngôi vị rơi vào tay kẻ xấu. Câu chuyện này được viết như một vở kịch trong một cuốn sách”

Long lão nghe xong cũng gật đầu, đúng chính xác là thế, Long Phong thấy ông hắn gật đầu, liền hiểu, thì ra phụ thân mình chính là vị hoàng tử bị bỏ rơi, nhưng hắn biết phụ thân hân bây giờ còn tốt hơn là tên hoàng tử

“ Phụ thân cháu lúc này cũng rất tự trách, vì hắn mà tiên đế bị ám sát, nên hắn luôn đảm nhiệm thống lĩnh quân đội để mở mang bờ cõi, mẫu thân con biết nên luôn phía sau mà âm thầm ủng hộ. Nên tên hoàng thượng chỉ thèm mà không làm được gì, bởi vì hơn trăm vạn đại quân đều nghe theo lời chỉ huy của phụ thân con” Long lão vẻ mặt tự hào nói.

Long Phong gật đầu, sau đó thu lại hai tấm phù, rồi cười gật đầu với gia gia hắn. Hai ông cháu nhìn nhau mà cười.

Một hồi sau cũng tới nơi, trước mặt Long Phong chính là cái quán mà mình sở hữu, và đương nhiên người làm công trừ người cũ, người mới thì không ai biết, thế là chào một cách bình thường, sắp xếp và chia ra thành hai bàn, bàn người lớn và bàn thiếu niên. Lúc này Đông Tuyết và Lý Thanh Trúc cũng tới nơi, phía sau hai nàng là hai người cao lớn, hắn đoán chắc là đại ca của mỗi cô nàng rồi, nhưng điều quan trọng là hai người nhìn hắn với đôi mắt giết người.

Long Phong thắc mắc mình mới gặp hai người này mà, sao mà đắc tội với bọn hắn rồi. Còn hai nàng kia thì vừa thấy Long Phong liền chạy tới chỗ, mỗi người một bên, còn Nam Cung Lạc Nhạn thì mặt tức nhưng không làm được gì, vì nàng sợ phụ hoàng cấm đoán.

Hai huynh trưởng của hai nàng liền kéo hai nàng ra, rồi ngồi kế bên, sau đó tiếp tục nhìn Long Phong, lúc này hắn còn nghĩ rằng hai tên này bị gay. Lúc này Lý Huyền lên tiếng:” Không biết tiểu đệ thích em gái nhà ta ở chỗ nào?”

“Thanh Trúc, Cô ấy xinh đẹp, dễ thương, hiền diệu” Long Phong gái đầu rồi nói

“ Còn em gái ta?” Đông Thương thấy thế liền nói

“ Còn Đông Tuyết thì tài giỏi, thông minh, lạnh lùng nhưng lại rất thân thiện”

Hai người nhìn một hồi, sau đó nhìn Long Phong, ….rồi cười lên, vỗ vai hắn, Lý Huyền lên tiếng:” Haha người em rể này ta nhận”

“ Ta cũng nhận người em rể này” Đông Thương cười nói

Lúc này Nam Cung Tiết thì cười, Nam Cung Lạc Nhi thì đang suy nghĩ cái gì, còn bên bàn kia thì ai cũng cười mà nhìn bên đây, chỉ có tên Hoàng thượng thì đang suy nghĩ, mà hắn lúc này lại cười nhẹ một phát rồi thôi. Lúc này bên ngoài đồ ăn được bưng lên, đối với những người khác thì họ đều ngạc nhiên vì cách bài bố trang trí của món ăn, còn Long Phong thì cũng không ngạc nhiên vì hắn là người bày ra các món này.

Lúc này tất cả đều bắt đầu dùng bữa, ở giữa bàn là một nồi đang được đun sôi, xung quanh là đồ ăn, và có những cuốn mà đen có cơm, và có nhiều đồ ăn mà chưa ai thấy. Lúc này bọn họ đang được hướng dẫn cách ăn, lúc đầu còn ngại nhưng sau đó ai cũng quen, lúc này bốn vị phu nhân và ngồi với bên bàn trẻ con, vì bọn họ biết ở đây muốn bàn việc, hơn nữa giữa hai bên được ngăn cách bằng một cánh bức tường.

Lúc này tên hoàng thượng đang thưởng thức rượu, sau đó hắn liền nói:” Aaaaa.zzzz.. rượu này ngon thật, ngon còn hơn cả cống phẩm.” Năm lão còn lại cũng uống,

“ Thật ra hôm nay ta mời các vị tới đây vì một chuyện, ta muốn kén rễ cho tam công chúa của ta, không biết các vị có ý kiến gì không?”

Năm lão, mắt nhìn mắt, lúc này Nam Cung lão liền lên tiếng:” Không phải chúng ta đã nói rằng sẽ để nó chọn à?”

“ Đúng là thế nhưng,.....” Hoàng thượng liền uống một ly nữa rồi tiếp tục:” Xuất Thu muốn kết thông gia, hắn muốn cầu hôn tam công chúa cho tên hoàng đế mới lên của bọn họ”

“ Hồ đồ, không được, ngươi muốn con gái mình chịu khổ à? Hơn nữa tên đó không phải là 40 rồi à.” Nam Cung lão nói

“ Nhưng con đâu có đồng ý, nên con mới nói là các vị có ý kiến gì không?” Hắn cười khổ nói

Long lão lúc này lên tiếng nói, vì hắn đã được Long Phong thông báo sơ một chút cái gì sẽ xảy ra trong tương lai, lúc đầu hắn cũng ngạc nhiên, nhưng tin vì Long Phong chưa bao giờ nói dối hắn, nên hắn tin.

“ Hay là trong lễ thành nhân lần này, chúng ta chọn ra người đứng đầu mạnh nhất để làm hôn phu cho tam công chúa. Làm thế thì sẽ dễ trả lời trong vấn đề ngoại giao, hơn nữa còn tìm được một người có năng lực manh để bồi dưỡng cho cuộc thi Đế Quốc năm năm sau. “ Long lão đề nghị và nói ra ý kiến của mình

Tên hoàng thượng nghe xong cũng gật đầu, Lý lão và Đông lão liền lên tiếng:” Chúng ta đồng ý “

“ Ta đồng ý “ Tây Bắc lão nói

Nam Cung lão thì gật đầu, vì hắn biết nếu cùng lứa thì tên tiểu tử kia thắng chắc chắn rồi, thế là hắn cười vì lợi tên tiểu tử này quá, xem ra phải lấy lợi từ hắn rồi. Lúc này tên hoàng đế nói: “ Nếu mọi người ai cũng đồng ý thì chúng ta làm thế, nhưng mọi người nghĩ xem phần thưởng sẽ như thế nào? “

“ Ta nghĩ cứ cho bọn họ một mẫy khỏa đan dược là được rồi “ Tây Bắc lão nói

“ Không được, làm thế thì sẽ khiến đế quốc chúng ta mất mặt, vì keo kiệt “ Đông lão nói

“ Ta nghĩ, cho bọn họ một lần vô Sơ giới cảnh Kim La Long là được rồi, còn coi bọn họ kiếm được gì thì kệ. Thấy thế nào? “ Lý lão nói

Tên hoàng đế nghe thấy liền đồng ý, vì nếu bọn họ không được gì thì là lỗi do bọn họ, mình không cần mang tiếng là keo kiệt, kém theo vài viên đan dược là được rồi “ Được, cứ theo lời Lý lão và Long lão, như vậy một mũi tên trúng hai đích.”

“ Được rồi, bàn chuyện xong rồi, ăn thôi, không thì nguội đồ ăn mất “

Hắn nói xong liền bắt đầu vô bữa, những người khác thì cũng bắt đầu dùng theo, còn bên kia đương nhiên là không ai nghe được rồi, chỉ có Long Phong là nghe được toàn bộ cuộc nói chuyện, hắn chỉ cười thầm rồi bắt đầu tiếp tục ăn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.