[Dịch]Huyết Hồ Thiên Hạ: Cuồng Ngạo Sát Thủ Phi

Chương 28 : Tụ tập đầy đủ ở đại sảnh




Huyết Hồ nghe vậy, dừng lại cước bộ, khóe môi xả ra một chút ý cười lạnh lẽo, đôi mắt mang đầy sát khí, thong thả xoay người, mắt rét lạnh nhìn Lam Kì, chậm rãi mở miệng, thanh âm lạnh như băng làm cho người ta không khỏi rét run:

“Ta khuyên ngươi nên làm rõ ai mới là người nên nhận hình phạt! Đừng có nhầm đối tượng, nếu không hậu quả ngươi tự gánh lấy!”

Lam Kì kinh ngạc một trận, không thể tin nhìn phế vật sỉ nhục Lam gia. Toàn thân nàng mang sát khí lãnh ngạo hắn nhưng là thật sự cảm thấy. Ngay cả hắn tung hoành sa trường, giết địch vô số cũng bị ánh mắt của nàng làm cho rét run.

Giật mình sửng sốt một lát, sắc mặt Lam Kì phát lạnh, lạnh giọng quát:

“Người tới, đem nhị tiểu thư mang về đại đường!”

“Không cần, ta tự mình đi!”

Huyết Hồ liếc mắt khinh thường, giọng điệu không sợ hãi, trên mặt cũng nhìn không ra biểu tình gì. Nàng đây là muốn nhìn, Lam Kì này có thể làm được cái gì. Nếu không phải nàng hiện tại có thương tích trong người, thêm sử dụng dị năng hao phí nhiều nội lực nàng đã sớm mang Lục Trúc thoát ly Lam phủ. Trước mắt, người đuổi giết mình tạm thời hẳn là sẽ không dám xâm nhập Lam phủ. Cho nên ở trong này dưỡng thương, vẫn có thể xem là một kế sách tốt nhất.

Trong đại đường, mọi người đã tụ tập đầy đủ, không khí áp lực dị thường.

Lam Kì ngồi ở trên chủ vị, uy nghiêm nhìn lướt qua mọi người trong đại đường. Lập tức, ánh mắt dừng lại ở trên hai người đang cúi thấp, sợi tóc hỗn độn, vẻ mặt chật vật. Chính là nhị phu nhân cùng Lam Vũ Tích. Lam Kì lạnh lùng chất vấn:

“Nói! Sao lại thế này! Nói chi tiết cho ta!”

Tam phu nhân mang biểu tình xem kịch vui, thẹn thùng lấy khăn tay che miệng cười trộm, mặt mày gian manh, mắt hoa đào lưu chuyển, trong lòng cảm thấy rất thống khoái. Nhị phu nhân bình thường ỷ vào địa vị cao hơn so với nàng, không ít lần coi thường nàng.

Hiện tại, nhìn thấy bộ dạng này của nhị phu nhân, không thể nói được nàng có bao nhiêu cao hứng. Hơn nữa, đầu sỏ gây nên lại là nhị tiểu thư. Hừ! Ngày hôm qua nàng dùng bồ câu đưa tin thu được tin tức, Lam Vũ Lạc quả thật là đã chết. Mặc kệ nữ tử này là từ nơi nào đến, mặc kệ nàng là thật hay là giả, nàng đều phải diệt nàng ta! Để tránh nàng làm hỏng chuyện đại sự của mình! Một mũi tên trúng hai con chim, chỉ còn thiếu chính mình tự động thủ. Chuyện tốt như vậy, sao nàng có thể không vui!

Nhị phu nhân cho dù là chật vật đến cực điểm, vẫn duy trì tư thế cúi đầu, dư quang nơi khóe mắt cũng không có xem nhẹ thần sắc đắc ý của tam phu nhân. Ánh mắt lạnh lùng, vẻ mặt âm ngoan, ở trong lòng âm thầm trào phúng: Tiểu nhân đắc chí, rồi sẽ có một ngày, nàng sẽ khiến cho hồ ly tinh này chết oan chết uổng, giống như đại phu nhân! Lần này, chính là một lần ngoài ý muốn nho nhỏ, là do nàng đánh giá sai Huyết Hồ, phế vật này đã xảy ra biến hóa lớn! Lần sau, tiểu tiện nhân kia cùng hồ ly tinh sẽ không có vận khí tốt như vậy!

Nhị phu nhân ngẩng đầu, sắc mặt thoáng chốc hòa hoãn lại, nhìn Lam Kì, một bộ dáng điềm đạm đáng yêu, lại liếc mắt một cái nhìn Huyết Hồ đứng bên cạnh. Trong mắt, lập tức che kín sợ hãi, thân mình hơi hơi run run lên, môi rung rung nửa ngày cũng không phun ra được một chữ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.