[Dịch] Huyết Anh Tu Thần (Chương 17

Chương 15 : Chương 15




Vốn thiên nữ muốn bế quan trị thương nhưng khi tính thiên mệnh thì nàng biết được diệt thế Huyết anh sau mười vạn năm sau sẽ lại sống lại.

Thiên nữ suy nghĩ hồi lâu cuối cùng quyết định từ bỏ ý định trị thương mà lại lần nữa liên thủ với Bàn Cổ, Nữ Oa, Phục Hi dùng thứ cứng rắn nhất trong vũ trụ là Kích Thiên thạch tạo ra năm khối lệnh bài – chính là siêu cấp thần khí mà hậu thế sau này gọi là ngũ phương thiên địa lệnh – với hi vọng sau này hậu thế có thể dùng nó để chế phục diệt thế Huyết anh

Sau khi hoàn thành thì lực lượng của Thiên nữ cũng như ngọn đèn sắp cạn. Nàng cự tuyệt ý định giúp đỡ của ba vị đại thần. Nàng muốn bọn họ giữ lại lực lượng ra ngoài phạm vi vũ trụ nhằm có thể tìm thấy phương pháp tiêu diệt hoàn toàn Huyết anh.

Bằng vào pháp lực còn lại, thiên nữ tạo ra bát đại thần thú ( lão đại là Tất Phương, lão nhị là Ngũ trảo kim long, lão tam là Hỗn độn dực phi hổ, lão tứ là thất sắc phượng hoàng, lão ngũ là Thông thiên kỳ lân, lão lục là Kim giác thiên công, lão bát là Cửu vĩ linh hồ) cùng cái Phạm thiên tiên cảnh này. Đồng thời nàng đem tất cả những gì mà mình lĩnh ngộ được cùng với chút pháp lực cuối cùng phong ấn tại đây với hy vọng hậu thế có người có duyên tới được nơi này, kế thừa nó để ngăn cản Huyết anh diệt thế.

Dương Hoa nhanh chóng hiểu được những gì Tất Phương nói liền hỏi:

“Ý của ngươi ta chính là người mà Thiên nữ đang chờ à?”

Tất Phương trả lời một cách miễn cưỡng:

“Theo lý mà nói thì đúng như vậy nhưng bất quá có phải vậy hay không thì khó nói lắm. Vì ngươi so với người hữu duyên mà Thiên nữ mong đợi thật cách nhau quá xa”

Dương Hoa đưa tay lau mồ hôi chảy trên trán hỏi:

“Trong mắt của ngươi thì ngươi hữu duyên đó phải như thế nào?”

“Phong lưu anh tuấn, ngọc thụ lâm phong, uy vũ thần dũng, thiên hạ vô địch, võ công đệ nhất, nghĩa khí ngút trời, khiêm tốn học hỏi, thông minh lanh lợi, hoạt bát khả ái, đầu occ1 thông minh, thành thật tin cậy, phong thái độ lượng, khí thế kinh nhân, khí chất cao quý, tri thức uyên bác, tài cao bắc đẩu, ngạo thị chúng sinh, nhanh như gió, tỉnh như lâm, bất động như núi. Có thể nói người đó là sự hóa thân giữa anh tuấn và trí tuệ, là kết hợp giữa hiệp nghĩa và nhân nghĩa.......................”

Dương Hoa chịu hết nổi vội hét lớn:

“Dừng.....dừng.......”

Tất Phương vẫn còn chưa nói hết, thấy vậy hắn kêu vậy liền hỏi ngược lại:

“Mặc dù nói chưa hết nhưng nãy giờ nhiều như vậy, ngươi coi ngươi có được cái nào không?”

Dương Hoa thần sắc có chút ảm đạm :

“Xem ra người hữu duyên đó không phải là ta rồi”

“Ư, đồng ý. Ngươi nhất định là người phát sanh ngoài ý muốn rồi”

Tất Phương kết luận

Đột nhiên, Thông thiên hỏa kỳ lân đi tới trước mặt Dương Hoa, dùng chân chỉ Dương Hoa rồi sau đó lại chỉ ra phía trước như muốn dẫn Dương Hoa đi đâu đó

“Lão Tất, ngươi giúp ta phiên dịch được không?”

Dương Hoa lên tiếng nhờ vả

Tất Phương đưa mắt nhìn kỳ lân:

“Lão hỏa, không được, hắn vẫn còn chưa qua lần kiểm tra cuối cùng. Ngươi không thể dẫn hắn đi Huyền nữ thần điện được”

“Tê tê...”

Hỏa kỳ lân kêu tê tê mấy tiếng tựa như không đồng ý với lời nói của Tất Phương

“Ta nói không được là không được. Ngươi đừng quên ta là lão đại đó”

Tất Phương cố chấp nói

Đột nhiên hỏa kỳ lân phun ra một luồng bạch sắc hỏa diễm. Hai cái sừng kim sắc cũng phát ra hai đạo hỏa tuyến mang Dương Hoa đặt lên lưng nó. Sau đó nó bay vụt lên trời với một tốc độ siêu âm.

Dương Hoa cảm thấy bên tai lúc này chỉ có tiếng gió rít.

Bất quá, chỉ một lúc sau, hỏa kỳ lân đáp xuống. Dương Hoa mở mắt ra thì thấy một tòa đại điện nguy nga tráng lệ. Xem ra đây chính là Huyền nữ thần điện mà Tất Phương nói tới

“Tiến vào đi”

Dương Hoa nghe thấy một thanh âm dịu dàng êm ái gọi hắn tiến vào.

“Thiên nữ, người còn sống a?”

Tất Phương vốn tính chạy tới ngăn cản thì chợt nghe thanh âm của

Thiên nữ bất giác cả người nó trở nên kích động, thân hình không ngừng run rẩy.

Hỏa kỳ lân đứng bên cạnh lúc này cũng kêu loạn cả lên

Dương Hoa theo lời từ từ tiến vào trong. Cái đập vào mắt hắn đầu tiên chính là một bức tượng thật lớn.

“Thiên nữ tỷ tỷ”

Dương Hoa đoán đây chính là bức tượng của Cửu huyền thiên nữ. Để biểu thị sự tôn trọng, Dương Hoa quỳ xuống khấu đầu vài cái

“Không tệ, người này có thể dạy dỗ”

Thanh âm êm ái đó lại lần nữa vang lên

Một đạo bạch quang chói mắt từ trong mắt bức tượng phát ra, tức thì trước mặt Dương Hoa xuất hiện một nữ tử tuyệt sắc.

Nữ nhân này có thân hình thon thả, eo thon, làn da trắng như bạch ngọc, đôi mắt đen tròn khiến người ta có cảm giác ánh mắt của nàng như có thể nhìn xuyên thấu cả thiên địa vạn vật.

“Thiên nữ tỷ tỷ”

Dương Hoa bất giác kêu lên, trong lòng bỗng dưng cảm thấy ấm áp

Nữ tử cứ lẩm bẩm tự nói:

“Diệt thế huyết anh, không thể ngờ ta khổ cực chờ đợi người hữu duyên mười vạn năm nay lại chính là ngươi. Bất quá sau khi chuyển thế thì ngươi đã khả ái hơn rât nhiều. Nếu như ngươi vĩnh viễn giữ được tính cách này...ai...bỏ đi. Việc đã như vậy, ta cũng không thể thay đổi được gì....”

Dương Hoa như đang đứng trước sương mù:

“Thiên nữ tỷ tỷ, người đang nói chuyện với ta sao?”

Sắc mặt nữ tử liên tục thay đổi, không hề trả lời câu hỏi của Dương Hoa mà đổi đề tài:

“Nếu như đã có thể tới Phạm Thiên tiên cảnh thì chứng tỏ ngươi chính là người hữu duyên mà ta đang chờ đợi. Vì vậy ngươi sẽ kế thừa lấy y bát của ta đồng thời nhận lấy trách nhiệm hộ thế sau này”

“Thiên nữ tỷ tỷ, tiểu Hoa không muốn nhận lấy trách nhiệm lớn đến vậy đâu. Thật ra ta chỉ muốn làm một người bình thường, sống một cuộc sống bình dị. Đáng tiếc từ khi ta phát hiện ra ta có dị năng thì mọi thứ đều đã rời xa ta ”

Không hiểu vì sao mà Dương Hoa cảm thấy Thiên nữ cho hắn một cảm giác rất thân thuộc. Đây chính là lần đầu tiên hắn đem nội tâm của mình ra kể cho người khác biết.

“Tiểu Hoa, cuộc đời của ngươi đã định không thể sống cuộc sống bình thường. Ngươi có con đường của ngươi và ngươi phải gánh cái trách nhiệm đó”

Cửu huyền thiên nữ nói

Dương Hoa nói:

“Thiên nữ tỷ tỷ, người muốn tiểu Hoa làm cái gì, tiểu Hoa sẽ làm cái đó”

Cửu huyền thiên nữ trong lòng bất giác run lên, tự trong nội tâm tự nhiên sinh ra một tình cảm rất kỳ lạ.

Đáng tiếc mọi chuyện đã quá muộn

“Tiểu Hoa, ngươi hãy tiến lên phía trước mấy bước”

Dương Hoa từ từ bước lên. Cửu huyền thiên nữ đưa hai tay đặt lên trán Dương Hoa. Một luồng khí ấm áp từ tay thiên nữ truyền xuống trán hắn rồi trực tiếp đi vào trong đầu hắn.

Những đồ hình kỳ dị, văn tự thần bí, vũ khí thần kì.....

Trong đầu Dương Hoa cũng lần lượt xuất hiện những hình ảnh rất kỳ lạ.

“Tiểu Hoa, tỷ tỷ mang tất cả những tri thức mà ta có thông qua tâm linh truyền hết cho ngươi, nhưng đồng thời ta cũng đặt các cấm chế. Mỗi khi sức mạnh của ngươi đột phá được một tầng thì cấm chế sẽ tự động giải khai theo từng cấp để ngươi có thể tu luyện các pháp quyết cao hơn. Có điều nào không rõ, ngươi có thể hỏi Tất Phương cùng bảy thần thú khác”

Sau khi thu tay về, quang mang trên người Cửu thiên huyền nữ cũng ảm đạm đi rất nhiều.

“Tỷ tỷ, người đừng rời xa ta có được không?”

Bỗng nhiên Dương Hoa hắn cảm thấy muốn khóc

Cửu huyền thiên nữ nói:

“Tiểu Hoa, có một số việc mà dù ta có là thần cũng không có cách nào thay đổi. Giữa chúng ta vốn có một khoảng cách rất xa, nay có thể thấy ngươi lần nữa, ta đã rất mãn ý”

“Tỷ tỷ, người muốn đi sao? Chúng ta còn có thể gặp nhau được nữa không?”

Cửu thiên huyền nữ nghĩ một hồi rồi nói:

“Nếu như có một ngày nào đó ngươi chính thức lãnh ngộ được chân đế của vạn vật chi linh, đồng thời thành công trong việc khống chế vòng xoay của số mạng. Tới lúc đó nói không chừng có một ngày chúng ta sẽ gặp lại nhau. Chuyện đó cũng không phải là không có khả năng.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.