Phát sinh tình huống như thế chỉ có một khả năng, vậy thì những cấm chế này là cấm chế đặc biệt, nói cách khác chỉ có đám người đặc biệt mới có thể mở.
Điều này làm cho Diệp Huyền không khỏi bắt đầu nghi hoặc, những tế đàn này đến tột cùng là làm sao hình thành, bên trong tại sao lại có Linh Tủy Trì? Hơn nữa một mực chỉ có Vũ Hoàng mới có thể mở, Vũ Đế trái lại không mở ra.
Trong lòng Diệp Huyền không ngừng suy tư.
- Tiêu Minh trưởng lão, cũng không phải tất cả đều thất bại, không phải có người thành công sao?
Đúng lúc này, một trưởng lão khác của Tiêu gia đột nhiên mở miệng nói.
Tiêu Minh sững sờ, chợt nở nụ cười:
- Đúng, ta là quên, ngươi nói chính là thiên tài của Huyền Vực Nguyệt Thần cung a? Tên tựa hồ gọi là Công Chủ Thanh, có người nói thành công tiến vào tế đàn hạch tâm, có điều đó là chuyện ở trước khi chúng ta đến, hơn nữa đều là người khác truyền ngôn mà thôi, thật không có mấy người trông thấy.
- Cái gì? Nguyệt Thần cung?
Vẻ mặt của Diệp Huyền lập tức kích động lên, từ trong trầm tư phục hồi tinh thần lại, đột nhiên nắm lấy Tiêu Minh, hai con mắt ác liệt nói:
- Ngươi nói cái gì? Cái gì thiên tài Nguyệt Thần cung?
Trong lòng Diệp Huyền cuốn lên sóng to gió lớn, Nguyệt Thần cung, thế lực dưới trướng Dao Nguyệt Vũ Đế, năm đó Dao Nguyệt Vũ Đế Doanh Thai Nguyệt chính là xuất thân Nguyệt Thần cung, cũng là cung chủ đời này của Nguyệt Thần cung.
Tiêu Minh bị dáng dấp kích động của Diệp Huyền dọa sợ nói:
- Là Nguyệt Thần cung, nghe nói Nguyệt Thần cung này là một trong các thế lực đỉnh phong của Huyền Vực, mà người tiến vào tế đàn trung tâm kia, là thiên tài của Nguyệt Thần cung, mới có hai mươi tám tuổi cũng đã là Vũ Hoàng tam trọng, tên là Công Chủ Thanh, có điều những thứ này đều là chúng ta từ trong miệng người khác nghe tới, còn đến tột cùng có người này hay không, chúng ta đều chưa từng nhìn thấy.
- Công Chủ Thanh?
Diệp Huyền rơi vào trầm tư, trái tim làm thế nào cũng không thể bình tĩnh.
Người này, trước kia hắn căn bản chưa từng nghe nói, có điều nếu như chỉ có hai mươi tám tuổi, vậy hắn không quen biết cũng rất bình thường.
Chỉ là thiên tài như thế, giả như thật sự đến từ Nguyệt Thần cung, người này ở trong Nguyệt Thần cung địa vị tất nhiên rất cao, rất có thể là một đời Thánh Nữ của Nguyệt Thần cung.
Nếu thật sự như thế, như vậy nàng vô cùng có khả năng biết hiện trạng của Dao Nguyệt Vũ Đế.
- Vậy Công Chủ Thanh còn ở trong tế đàn kia sao?
Diệp Huyền trầm giọng hỏi.
- Chúng ta không rõ.
Tiêu Minh lắc đầu:
- Chúng ta cũng chỉ là nghe người ta nói, bất quá từ khi chúng ta đi tới nơi này, liền không hề rời qua tế đàn, nếu như Công Chủ Thanh kia thật sự ở trong tế đàn, hiện tại nên vẫn còn ở đó.
- Ta biết rồi, Tiêu Minh trưởng lão, nếu lát nữa đám người Tiêu gia chủ đi ra, giúp ta vấn an bọn hắn một chút.
- Diệp thiếu ngươi. . .
- Ta đi thử tế đàn kia một chút.
Diệp Huyền dứt tiếng, thân hình liền phóng lên trời, bay thẳng đến tế đàn trung ương.
- Chuyện này. . .
Đám người Tiêu Minh tất cả đều há hốc mồm, bọn họ không nghĩ tới, mình nhọc nhằn khổ sở nói nửa ngày, Diệp Huyền lại cái gì cũng không nghe lọt tai, không chỉ muốn thử nghiệm, hơn nữa thử nghiệm vẫn là cái khó nhất.
Bọn họ làm sao biết, Diệp Huyền thật vất vả mới có hi vọng hỏi thăm tin tức của Dao Nguyệt Vũ Đế, làm sao sẽ bỏ qua cho một cơ hội như vậy.
Bạch!
Chỉ chốc lát sau, Diệp Huyền lập tức rơi xuống ở trước tế đàn trọng yếu.
Không có chút do dự gì, hắn bắt đầu phân tích cấm chế trên tế đàn.
Dựa theo Tiêu Minh nói, cấm chế nơi này, hiển nhiên là có hạn chế, có thể làm cho Cửu Thiên Vũ Đế cũng không thể dùng man lực phá tan, cấp bậc tuyệt đối vô cùng cao.
Lấy tu vi của Diệp Huyền bây giờ, muốn dựa vào man lực phá tan là không thể, phương pháp duy nhất, chính là lợi dụng bản thân kết cấu cấm chế, đối với hắn tiến hành phá giải.
Mà ở thời điểm Diệp Huyền phá giải cấm chế, cử động của hắn, cũng hấp dẫn cường giả trên tế đàn khác.
- Ồ, lại có người đi tới tế đàn trung tâm, cái kia không phải ngay cả Vũ Hoàng tam trọng cũng không phá được sao?
Tế đàn trung tâm này, có thể nói là tế đàn quan trọng nhất của nơi này, trên căn bản Vũ Hoàng tam trọng của các thế lực lớn đều đã nếm thử, không chỉ là Vũ Hoàng tam trọng, ngay cả Vũ Hoàng nhị trọng cũng không có thiếu người nếm thử.
Nhưng kết quả cuối cùng đều ảo não trở về.
Bây giờ nhìn thấy lại có người đi tới thử nghiệm, cường giả ở đây cũng không có bất ngờ gì, chỉ là sau khi bọn hắn cảm nhận được tu vi của Diệp Huyền, từng cái từng cái đều sửng sốt.
Vũ Vương, đi tế đàn trung tâm phá giải cấm chế, dĩ nhiên là một Vũ Vương?
Mọi người chỉ cảm giác con mắt của mình có vấn đề, dồn dập dụi dụi mắt, không sai, xác thực là Vũ Vương.
Chuyện này. . .
Mọi người cảm giác trong lòng như có 10 ngàn còn kiến lao nhanh qua, trong nháy mắt ngổn ngang.
- Cũng không biết là thiên tài của thế lực nào, chỉ là Vũ Vương dĩ nhiên cũng muốn đi phá giải cấm chế trên tế đàn.
- Lão phu ở đây lâu như vậy, còn chưa từng nghe qua Vũ Vương có thể phá giải bất luận cấm chế nào, càng không cần phải nói ở tế đàn mạnh nhất.
- Tiểu tử kia phỏng chừng là đi tới quan sát, khà khà, chờ xem, rất nhanh hắn sẽ ảo não rời đi.
Trên tế đàn phía dưới, Vũ Hoàng của các thế lực lớn đều mở miệng cười, hiển nhiên đối với Diệp Huyền có thể phá tan tế đàn kia hay không, là không có chút xem trọng nào.
Càng không để ở trong lòng.
Võ giả như tiểu tử kia, muốn thử nghiệm phá giải tế đàn, cho tới nay đều không hiếm thấy, lần này sở dĩ hơi gợi ra một chút náo động, chỉ là tu vi của tiểu tử kia thực quá thấp một chút.
- Hừ, Huyền Diệp kia tự coi mình ở trên trận pháp trình độ không yếu, lại muốn thử nghiệm tế đàn số một, quả thực là điên rồi.
- Chúng ta chờ chế giễu đi.
Đối lập những thế lực chưa từng gặp Diệp Huyền kia, Thiên Đô Phủ Úy Trì gia tộc, Lưu Tiên Thành Long gia,… còn có đám người Đao Minh Hoàng, trong lòng cười gằn không ngớt, trong ánh mắt tràn ngập ý giễu cợt.
Lúc này Diệp Huyền ở trên tế đàn, là hoàn toàn không để ý đến ngoại giới nghị luận, tâm thần của hắn, đã hoàn toàn tập trung ở trên cấm chế trước mặt.
Huyền Thức cùng thần thức của hắn vừa mới rót vào, trên mặt đột nhiên lộ ra vẻ nghiêm túc.
- Cấm chế thật huyền diệu, các loại đường vân thâm ảo tối nghĩa, dĩ nhiên để thiếu gia ta có một loại cảm giác hoa cả mắt.
Trong lòng Diệp Huyền âm thầm hoảng sợ.