Tiểu Lục Tử vừa tiến vào, đã nghe tiếng nữ nhân rên rỉ thống khổ. Người trên giường không biết làm thế nào mà buông bỏ Hỏa Phượng Kiếm, hai tay đang vò nắn cái bụng trắng phếu. Người ấy chính là Sở Sở, lúc này phơi bày da thịt trần trụi đỏ hồng giống như đã say túy lúy, phô bày vẻ đẹp dẫn dụ người khác. Một tiếng “rẹt: đột nhiên vang lên, chiếc áo lụa đã bị xé rách, bộ ngực đào tơ măng sữa rung rinh bật ra, phần đầu nhũ màu anh đào nhô hẳn ra như muốn tự thoát khỏi vòm đế của nó.
“Sở Sở, nàng có sao không?” Tiểu Lục Tử nghĩ quá trình liệu thương cho nàng có gì không ổn, vội buông bỏ thanh than trong tay, chạy sát lại nhìn.
“Hảo đệ đệ, tỷ nóng quá, giúp tỷ....” Từ mũi Sở Sở thoát ra một mùi u hương, thanh âm ngắc ngứ phát ra ý tứ phóng đãng, nắm chặt tay Tiểu Lục Tử, kéo hướng về chỗ ở giữa hai đùi nàng.
Tiểu Lục Tử nhăn tít đôi mày, xem ra nàng ta giống như đang trong tình trạng trúng phải xuân dược. Nếu không phải là xuân dược, Sở Sở sao tự nhiên biến thành dâm đãng như thế? Bất quá, khi gã kiểm tra mạch môn của Sở Sở, thấy trong nội thể của nàng không có gì kỳ dị, hơn nữa hàn độc đã được thanh trừ, nên cũng yên tâm. Không biết có phải là hấp thụ nhiệt lượng quá nhiều không? Hắn không thể lý giải, bèn nhặt thanh Hỏa Phượng Kiếm đang nằm dưới đất lên, phát hiện hào quang trên bề mặt kiếm giờ đã ảm đạm đi rất nhiều, tựa hồ đã mất bớt một tầng phấn.
Sở Sở thấy người đàn ông trong lòng của mình bỏ đi, liên khẩn cấp xoay người lại trên giường, không kềm được buột miệng thốt: “Hảo đệ đệ, tỷ tỷ yêu đệ, đừng có đi, đệ bỏ đi đã nửa năm trời, người ta không biết đã rơi bao nhiêu là lệ.” Nàng hào hễn ưỡn ẹo eo hông, toàn bộ hai gò sơn phong cao vút nhảy bật ra, sắc màu giống như đào ngọc trên trời.
Tiểu Lục Tử bị lời tình thoại trần trụi của nàng khiến cho tâm động, lại thêm động tác dâm mỹ như phát cuồng ấy, khiến hắn dù sợ Sở Lôi canh gác bên ngoài, cũng quyết định phún xuất cho hết tà hỏa dưới bụng ra ngoài. Hắn tự động quy tình huống này là do thiên ý, nhanh chóng lột bỏ y phục, nhảy vội lên giường của mỹ nhân.
“Hảo tỷ tỷ, cái này là do tỷ cầu đệ đấy! Khi tĩnh lại rồi đừng có đổ thừa cho đệ nha!” Tiểu Lục Tử phục trên người nàng, hai tay xoa nhẹ hai tòa sơn phong nhô cao, đầu lưỡi liếm nhẹ dái tai của mỹ nữ. Màn xoa nắn và tiếp xúc nhè nhẹ này lập tức khiến người đang bị dục hỏa thiêu đốt như trúng phải diệu huyệt, rên dài một tiếng.
“Ư...ưu Tỷ tỷ muốn đi tiểu quá,.... thích quá....” Đôi chân dài trắng muốt như ngọc của nàng xoắn xít co duỗi lại rồi vòng ra xiết chặt lấy eo lưng của Tiểu Lục Tử.