[Dịch] Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 228 : Sự khó xử của hàng ngũ sứ đồ




Trâu Lượng ngồi trong văn phòng của Mắt tam giác, Mắt tam giác mồ hôi như tắm, một đống biên lai đều là chi tiêu của Bóng Ma thời gian này.

"Ha, ha ha, sứ đồ Arthur, ngươi đúng là lương đống của chúng ta, nhiệm vụ khó khăn như vậy cũng hoàn thành được, rất tốt, rất tốt!"

Đánh vỡ đầu cũng không nghĩ tới Bóng Ma lại để Arthur theo hắn, thậm chí ngay cả đi gặp Giáo Hoàng cũng mang hắn theo. Bản lãnh lừa người của tên nhóc này thật không tầm thường, ngay cả Giáo hoàng cũng rất chiếu cố hắn.

"Đại nhân William, làm việc cho Thần thú là bổn phận của ta, ta cũng không tranh công, ngài xem xem có phải nên thanh toán hóa đơn rồi không?"

Trâu Lượng gác chân cười tủm tỉm hỏi.

Mặt tam giác bật cười ha hả, "Sứ đồ Arthur, hàng ngũ sứ đồ chúng ta luôn luôn thưởng phạt rõ ràng, xét theo biểu hiện ưu tú của ngươi, chúng ta quyết định thăng ngươi làm sứ đồ cấp hai. Đúng rồi, Gina là sứ đồ cấp một, ngươi là lãnh đạo trực tiếp của nàng".

Trâu Lượng sửng sốt lộ ra nụ cười, không nghĩ tới nhanh như vậy mình đã lên trên Gina rồi, ờ, cái này không tồi, hắn thích cảm giác ở trên.

"Khụ khụ, Arthur này, chúng ta cũng xem như là bạn rồi, ngươi cũng biết Giáo đình vừa mới thu hồi được quyền thu thuế má. Hàng ngũ sứ đồ chúng ta và Giáo đình vốn chính là một nhà, chẳng bao lâu kinh phí của chúng ta sẽ dư dả, đến lúc đó ta bảo đảm lập tức sẽ trả lại tiền cho ngươi!"

Mặt tam giác vỗ ngực oai phong lẫm liệt nói.

Về cơ bản Trâu Lượng có thể nhận định hàng ngũ sứ đồ cũng là đối tượng tranh đoạt của Giáo đình và Quan cầm quyền, nhưng một khi thuế phú đã xác định thì chắc chắn hàng ngũ sứ đồ sẽ nghiêng về Giáo đình. Hắn cũng không định thực sự đòi tiền, có điều cũng không thể để Mặt Tam Giác thoải mái.

Lý do?

Rất đơn giản, Trâu bạn học chính là không thích Mặt tam giác, Mắt tam giác!

William đưa chân tiểu tổ tông này như trút được gánh nặng, mẹ nó, năm trăm đồng tiền vàng, làm sao không đi cướp đi?

Subaru và Thomas cũng rất oai phong, nội bộ Giáo đình đều biết thuật khảm nạm này xuất hiện từ tỉnh Thần Diệu, chính xác là Thần miếu Jerusamer.

Chưa từng một Hồng y đại chủ tế vừa thăng cấp có thể oai vệ như Thomas, tất cả đều là ánh mắt ngưỡng mộ và đố kị.

Trên nguyên lão hội, Thomas trở thành một ngôi sao mới nổi.

Lần này phái Thần Diệu thắng lợi trở về, có điều đến tận lúc về Trâu Lượng cũng không thể gặp lại Olivia.

Nhìn đế đô dần dần biến mất trong lòng Trâu Lượng cũng có một chút thê lương, có điều hắn biết mình nhất định sẽ trở lại!

Hắn nhớ tới một câu rất khí phách của Cesar đại đế năm đó: "Ta đến, ta nhìn thấy, ta chinh phục!"

Đế đô, có một ngày ta sẽ làm được!

Làn gió mang đi tiếng gào thét điên cuồng trong nội tâm Trâu Lượng.

Trên tòa nhà cao nhất đế đô, một bóng dáng màu trắng đứng trên đỉnh tháp lẳng lặng nhìn phương xa, bên người còn có một con yêu thú nhỏ đứng vẫy chân, trong ánh mắt tràn ngập vẻ lưu luyến không rời...

Chuyện ở đế đô đã được những người tin tức linh thông đưa về Jerusamer, đại nhân Shaman oai phong, Hồng y đại chủ tế thể hiện bản lĩnh. Đương nhiên không thể thiếu hào khí của tế ti Arthur của chúng ta!

Bây giờ về cơ bản mọi người đều biết tính cách của Arthur, tính khí người này quá nóng, đi tới đâu đánh tới đó. Năm đó tại Daros đã có thể thấy được rồi, ai ngờ đến đế đô hắn vẫn ngang ngược như vậy.

Nhưng vậy thì sao, Arthur gây rối luôn có người lau mông, tại Jerusamer có Thomas, tại Daros có đại nhân Shaman, tại đế đô có Giáo hoàng bệ hạ.

Quả nhiên là người gặp người thích, hoa thấy hoa nở.

Gia tộc Rabbit cũng mở hội nghị long trọng chính thức chuyển giao quyền lực của gia tộc cho Avril, những người khác lùi về sau màn, đồng thời còn cho gã Tam thúc âm mưu tấn công Avril lúc đầu lưu vong.

Lần đầu tiên đám Avril và Arthur thực luyện, tấm bản đồ bị đổi chính là tác phẩm của Tam thúc Avril, có điều không ngờ là không giết chết được Avril. Kỳ thực Avril đã biết rồi, chỉ là tính cách nàng quá trọng tình cảm, không hề truy cứu. Nhưng sự phát triển của một gia tộc lại không cho phép loại chuyện này, tất cả phải thống nhất.

Avril gánh vác trọng trách gia tộc sớm như thế chính là vì quan hệ của nàng với Arthur. Dù lần thu mua thú linh này giành toàn thắng nhưng đây cũng không phải toàn bộ nhân tố.

Quan trọng nhất là trong lần thu mua này đã xảy ra rất nhiều chuyện. Đầu tiên là trong tỉnh Thần Diệu có Shaman Subaru chăm sóc, rất nhiều chuyện đều có thể tiến hành thuận lợi. Hiển nhiên điều này là vì có quan hệ giữa Arthur và Avril. Tầm ảnh hưởng của Arthur trong Thần miếu thì ai cũng biết, nhưng trong lúc thu mua thú linh không thể tránh né giao thiệp với Công hội nhà mạo hiểm. Công hội nhà mạo hiểm vốn rất khó chơi, bọn họ có kiến thức rộng rãi nên thương nhân khó có thể lừa gạt được. Hơn nữa ngươi muốn mua thứ tốt người ta cũng không nhất định sẽ bán cho ngươi. Nhưng sau khi Arthur nhắn đôi lời thì việc mua thú linh trong tỉnh Thần Diệu lập tức được tiến hành thuận lợi, thậm chí ở nơi khác cũng dễ dàng hơn nhiều, ít nhất cũng sẽ không quá làm khó. Mặt hàng đều là loại tốt nhất, đối với Công hội nhà mạo hiểm thì bán cho ai cũng là bán, huống hồ bên này trả giá còn cao hơn một chút.

Danh tiếng quả thật quan trọng, dù Arthur đắc tội không ít người nhưng cũng đã thành lập không ít quan hệ hữu hảo.

Làm người góc cạnh rõ ràng mặc dù dễ bị tấn công nhưng cũng dễ được ủng hộ, mà muốn kiến công lập nghiệp thì không thể gió chiều nào che chiều ấy.

Gần đây đế đô xảy ra vài chuyện, các gia tộc có chút thế lực đều đang chú ý, sự rung động của phân phối quyền lực bên trên đều sẽ ảnh hưởng đến bên dưới, nếu như ngay cả tính mẫn cảm này cũng không có thì gia tộc này cũng khỏi cần cố gắng nữa làm gì.

Rất nhiều dấu hiệu làm cho gia tộc Rabbit đưa ra quyết định này.

Rabbit thuộc về chủng tộc yếu thế, có chút tiền nhưng không cách nào nhận được bảo vệ. Mặt này còn không bằng tộc sói, mặc dù bọn họ có cuộc sống gian khổ nhưng không ai muốn trêu chọc chủng tộc chán sống này. Còn Rabbit quả thật là miếng thịt trước mắt các thế lực lớn, đó là tiền, đó là phụ nữ. Rabbit chính là một chủng tộc xuất hiện nhiều người đẹp, nếu như không phải Avril biết Arthur thì sợ rằng nàng cũng không có cách nào chạy thoát khỏi vận mệnh hôn nhân chính trị.

Dù đặc biệt nhưng Mông Gia vẫn là Thú tộc.

Trở thành phụ thuộc sẽ không có cơ hội phát triển, nhưng bây giờ một cơ hội đã ở trước mắt, Arthur đã cho bọn họ cơ hội này.

Hồng y đại chủ tế Thomas trở về là một đại sự, chuyện xảy ra ở đế đô gần đây đã làm cho rất nhiều chuyện thay đổi. Thomas cũng không còn là vị Đại chủ tế tầm mắt bó hẹp ở cái góc Jerusamer trước kia nữa rồi, mà cũng không giới hạn trong tỉnh Thần Diệu, hắn trở về sau chiến đấu ở đế đô. Sau khi trải qua nhiều chuyện hắn đã phát hiện sự chênh lệch to lớn này.

Sarah và Samuel là người thấy rõ nhất, có thể thấy rõ Thomas có thêm một loại tự tin và khí độ so với trước kia. Đây không phải cuồng vọng mà là người ta đã trải qua những trường hợp lớn, đứng ở vị trí cao hơn để quan sát Jerusamer, kỳ thực là Thomas đã thành thục rồi.

Quả nhiên là không phục không được.

Sau khi trở về Thomas cũng không nhàn rỗi, một trong những nơi thí điểm cải cách thuế phú chính là Jerusamer. Mặc dù bên trên đã đạt thành hiệp nghị nhưng hệ thống Quan cầm quyền cũng sẽ không chịu ngồi yên mà sẽ nghĩ đối sách tạo ra trở ngại, sau đó đưa ra nguyên lão hội xem xét lần nữa.

Đây chính là đấu tranh, bây giờ phải xem Thần miếu thu hồi quyền lực này thế nào, vì muốn mọi việc êm đẹp nên các thành phố ban đầu phải làm thật hoàn mỹ.

Jerusamer chính là nơi khởi đầu, chỉ được thành công không được thất bại.

Đây là một trận chiến tranh không có khói súng.

Chắc chắn Trâu Lượng phải cuồng hoan với các anh em, Arthur trở về mọi người đều tìm được chỗ dựa, thời gian hắn không ở đây Randy cũng ít nói hơn, cảm thấy cả người không thoải mái. Cuộc sống cứ bình thản như nước, chỉ có thể ngày ngày luyện tập. Nhưng bây giờ hết thảy đều trở lại như cũ, Trâu Lượng kể lại những gì gặp phải tại đế đô, sát thủ cấp vàng sáng, thậm chí người mạnh vàng tối trong truyền thuyết, tộc Thiên Lang... đám thanh niên nghe mà máu thú sôi trào hâm mộ không thôi, tất cả đều yêu cầu lần sau nhất định phải dẫn mình đi theo.

Chỉ cần có cơ hội tự nhiên Trâu Lượng sẵn sàng dẫn bọn họ đi mở mang kiến thức. Lần đầu tiên đến đế đô xem như gây dựng được một nền tảng. Buổi tối Trâu Lượng tận tình rong ruổi trên người nữ nô nhỏ của mình, về tâm trí Trâu Lượng đã thành thục đến mức không thể thành thục hơn rồi. Thông Thiên chi lộ ảnh hưởng quá sâu với hắn, thân thể hắn cũng đang đi tới trưởng thành. Tại đế đô nhịn lâu như vậy cũng đúng là kỳ tích, hắn bắt đầu lo lắng nếu cứ tiếp tục nhịn nữa thì không biết có phải mình sẽ phát điên hay không.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.