[Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành

Chương 91 : Hạng Thiên Vũ (hạ)




- Ngươi đã muốn nhận thức ta, ta không bằng chủ động trước

Dương Diệc Phong nghĩ vậy nên đoạt lấy tiên cơ , ôm lấy Mộng Yên Nhiên mà nói

- Dương Diệc Phong , là phu quân của Mộng Yên Nhiên

Ngữ khí làm ra vẻ như là tiểu nam tử tranh giành tình nhân

Hạng Thiên Vũ coi như không thấy, hắn cười ha ha chào hỏi

- Nguyên lai là Dương công tử, hạnh ngộ , hạnh ngộ. Tiểu đệ là Hạng Thiên Vũ , xin chào.

Nói xong liền làm lễ vái chào

- Không cần đa lễ, nguyên lai là thập tam vương tử của Sở Quốc, Dương mỗ thật may mắn

Dương Diệc Phong không dám chần chờ mà hoàn lễ

- Dương đại ca cùng Yên Nhiên tiểu thư đang quay về Khách Hành Cư? Vừa lúc tiện đường, chúng ta cùng nhau về nhé

Vừa rồi còn là Dương công tử, bây giờ đã là Dương đại ca . Hạng Thiên Vũ này cũng thật là thành thục. Dọc đường nói chuyện thiên nam địa bắc với Dương Diệc Phong, từ cá nhân hứng thú đến các loại kỳ quái trên đại lục . Miệng mồm lưu loát của Hạng Thiên Vũ đến bọn Doanh Chính cũng phải thua một bậc. Suốt quãng đường về, miệng của Hạng Thiên Vũ chưa từng ngừng lại , nói liên miên không dứt

Dương Diệc Phong vẻ mặt bất đắc dĩ , cười khổ mang Mộng Yên Nhiên đi vào Khách Hành Cư, Hạng Thiên Vũ hét lên một tiếng rồi chạy đi vào, không bao lâu sau lại chạy ra nói

- Dương đại ca, ta đã phân phó rượu và thức ăn, ta và ngươi chúng ta tiếp tục nói chuyện , thế nào?

- Cái này , đa tạ thập tam điện hạ hảo ý , chỉ là Dương mỗ và Yên Nhiên đều có chút mệt mỏi, muốn trở về phòng nghỉ ngơi một chút , cho nên …

Dương Diệc Phong nói chậm lại, người này quả thật đáng sợ, hắn không muốn vừa ăn cơm vừa có một con ruồi, à không một đám ruồi kêu loạn bên tai

- A không sao , vậy để hôm khác nhé, dù sao thời gian còn nhiều mà, để hôm nào tiểu đệ tìm Dương đại ca chơi, tiểu đệ lần đầu tiên xa nhà, cái gì cũng không biết

Hạng Thiên Vũ trả lời

- Dương mỗ xin cáo từ

Dương Diệc Phong kéo Mộng Yên Nhiên ra sau viện bỏ chạy

Hạng Thiên Vũ nhìn tháy Dương Diệc Phong rời đi liền lộ ra một nụ cười rồi xoay người đi lên lầu

Trở lại trong phòng, Dương Diệc Phong suy nghĩ tại sao Hạng Thiên Vũ lại không chú ý đến Mộng Yên Nhiên mà lại hứng thú với mình, đột nhiên Dương Diệc Phong thoáng chấn động khẽ cười nói

- Hay lắm , tiểu tử kia thật là hay

Dương Diệc Phong hỏi Mộng Yên Nhiên tỉ mỉ về tình trạng của Hạng Thiên Vũ . Mộng Yên Nhiên trả lời

- Thiếp nghĩ hắn là một tiểu hài tử ham chơi mà thôi. Hai năm trước hắn chạy đến tìm thiếp muốn thiếp dạy hắn đàn, bởi vì lúc đó hắn nổi danh là Hoa Hoa Công Tử nên thiếp đã cự tuyệt. Kết quả người này mỗi ngày đều đến tìm thiếp suốt ba tháng trời. Thiếp thực sự chịu không nổi nên mới dạy hắn, thiếp cho rằng hắn chẳng qua mượn cơ hội để được gần thiếp, không ngờ hắn thực sự là đến để học đàn, hơn nữa rất có thiên phú. Ba tháng thời gian, hắn đã học được phân nửa thực lực của thiếp. Thiếp dự định dạy thêm thì hẳn nói chừng đó đủ rồi . Thiếp hỏi hắn sao không học nữa, chàng biết hắn trả lời thế nào không?

Dương Diệc Phong lắc đầu, biểu thị không biết

- Hắn nói hắn học đàn chỉ là để theo đuổi Lục Thanh Trĩ , thiếp nghe xong liền sửng sốt

Mộng Yên Nhiên nói xong thì cười , Dương Diệc Phong cũng cười ha ha rồi âm thầm gật đầu, chỉ trong ba tháng có thể học phân nữa tạo nghệ của Mộng Yên Nhiên, thiên phú như vậy quả thật ghê gớm. Đây là một tên suốt ngày ăn chơi, Hoa Hoa Công tử hay sao ?

Bỗng nhiên Dương Diệc Phong nhớ đến một việc trọng yếu, hắn phát hiện ra hắn quên xem tu vi võ học của Hạng Thiên Vũ, đây là một chuyện rất kỳ quái. Dương Diệc Phong cũng tự trách mình, đôi khi quá xem thường đối thủ nên sẽ lật thuyền trong mương. Tuy rằng Hạng Thiên Vũ không phải là địch nhân của Dương Diệc Phong nhưng chuyện tương lai ai mà biết được ?

Dương Diệc Phong hiện tại rất có hứng thú với thập tam vương tử của Sở quốc, hắn liền phân phó Tà Dương gọi Lý Lâm Hưng đến

Chỉ trong chốc lát, Lý Lâm Hưng đã đến . Lúc này nếu không nhìn kỹ sẽ không nhận ra được Lý Lâm Hưng mang tuyệt thế tu vi, biểu hiện của hắn hiện tại là Thiên Cấp đỉnh phong mà thôi

- Tốt, biết che dấu là tốt

Dương Diệc Phong âm thầm tán thưởng . Lý Lâm Hưng sau khi tiến đến đã thấy ánh mắt của Dương Diệc Phong đang tán thưởng hắn thì trong lòng cực kỳ hưng phấn. Hắn hành lễ nói

- Lý Lâm Hưng xin ra mắt chủ thượng, không biết chủ thượng tìm thuộc hạ có việc gì giao phó ?

- Kỳ thực cũng không có gì quan trọng, chỉ là muốn hỏi ngươi một số vấn đề . Lại đây, trước hết hãy ngồi xuống, không cần đa lễ với ta.

Dương Diệc Phong mỉm cười nói

- Vâng, chủ thượng , có chuyện gì muốn hỏi, thuộc hạ tự nhiên là vì chủ thượng mà hết sức trả lời

- Ta muốn có tư liệu của thập tam vương tử Hạng Thiên Vũ của nước Sở

- Thập tam vương tử ?

Lý Lâm Hưng kinh ngạc thoáng cái rồi lập tức hồi đáp

- Theo thuộc hạ biết, vị thập tam vương tử này không hơn không kém là một Hoa Hoa Công Tử, cả ngày chỉ thích ăn chơi đàng điếm, dựa vào tạo nghệ kinh người về cầm kỳ thi họa nên làm cho các hoa khôi vô cùng thích. Không biết vì sao chủ thượng cảm thấy hứng thú với hắn

- A ? Tốt

Dương Diệc Phong nghe xong Lý Lâm Hưng cùng Mộng Yên Nhiên bình luận, càng nghe càng cảm thấy không tầm thường

- Hạng Thiên Vũ, thập tam vương tử của Sở quốc , là do Sở Vương say rượu làm tình với một cung nữ mà sinh ra, sau khi tên này được sinh ra, cung nữ tuy rằng nhờ quý tử mà được nâng lên quý phi , nhưng lúc Hạng Thiên Vũ 8 tuổi thì không hiểu vì sao mà chết. Theo những tư liệu trong tay thuộc hạ thì tên cung nữ này không chịu được tịch mịch đã tư thông với một thị vệ, bị Hoàng hậu ban cho cái chết. Từ đó trở đi , Sở Vương không còn để ý đến thập tam vương tử nữa . Hạng Thiên Vũ khi nhỏ sống không được ngày nào tốt, năm 15 tuổi bắt đầu trở nên bất lương. Sở Vương càng buông tha mặc kệ. Chủ thượng vì sao lại cảm thấy hứng thú với y ? Hiện tại ở Sở Quốc , ngôi vị hoàng đế chỉ có thể rơi vào tay tam vương tử Hạng Thiên Minh và đại vương tử Hạng Thiên Lăng. Hai người đó được Tiêu gia và Lục gia ủng hộ, mấy vương tử khác cũng chia làm ba phái. Một phái ủng hộ Hạng Thiên Minh, một phái ủng hộ Hạng Thiên Lăng và một phái trung lập. Bất quá thập tam vương tử bị gạt qua một bên vì hắn căn bản không có thế lực gì. Các vương tử khác đều có gia mẫu ủng hộ, còn hắn lẻ loi một mình

- Ừ , ta biết rồi, ngươi lui xuống đi , giúp ta chú ý vị thập tam vương tử này.

Dương Diệc Phong trầm ngâm một hồi rồi nói, hắn đã nắm được một số tình huống

- Vâng, thuộc hạ xin cáo lui

Lý Lâm Hưng cung kính lui xuống, tuy rằng hắn không biết vì sao Dương Diệc Phong muốn chú ý đến vị vương tử phế vât này nhưng hắn mặc kệ, hắn chỉ cần biết việc hắn được giao

- Cuối cùng cũng có trò hay để xem ha ha ha

Lý Lâm Hưng vừa lui, Dương Diệc Phong cười lớn nói


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.