[Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành

Chương 120 : Quay về Ma Tông




Dương Diệc Phong dùng Thông Linh Ngọc Bội gọi Tà Dương trở về. Dương Diệc Phong nhìn kỹ hắn, tuy rằng sắc mặt đã hồng thuận nhưng Chân Nguyên mới khôi phục được một nửa mà thôi. Nhưng dù sao đã không có chuyện gì nữa rồi.

Đưa Mộng Yên Nhiên về Thính Hương Vũ Tạ xong, hắn cáo biệt mấy người Trần bá rồi cùng Tà Dương ly khai kinh thành. Đến một nơi vắng vẽ mới ngự không phi hành hướng về Luyện Hồn Sơn bay đi . Tà Dương lấy ra phi kiếm , ngự kiếm phi hành, vừa đẹp trai vừa đở tốn sức. Nhìn Tà Dương đẹp trai như vậy Dương Diệc Phong cũng cảm thấy ước ao. Hắn cũng có một thanh kiếm nhưng thanh kiếm kia đang ký thác trong tinh phách nguyên thần của hắn . Kinh Thiên Kiếm là Thiên Tiên Linh Bảo , có thể dễ dàng miểu sát Kim Tiên. Tuy nhiên hiện tại Dương Diệc Phong không cầm được bởi vì pháp lực của hắn không đủ, nên không có cách nào để dùng Kinh Thiên Kiếm. Hơn nữa nguyên thần của hắn tuy mạnh nhưng vẫn chưa mạnh đến mức độ cần thiết. Nếu gặp chuyện gì ngoài ý muốn thì nguyên thần sẽ bị nguy cơ phi hôi yên diệt.

Tuy nhiên cũng có thứ Dương Diệc Phong có thể dùng được là 3600 thanh thượng phẩm kiếm tiên được tạo ra từ Độn Long Mộc rèn trong Chúc Tật Thần Hỏa. Tuy nhiên từ trước đến giờ , Dương Diệc Phong cũng mới chỉ dùng một lần rồi quên béng.

Dương Diệc Phong và Tà Dương một đường bay không trò chuyện , cứ thế hướng Luyện Hồn Sơn bay đi . Bay khoảng 1 ngày , xuyên qua một cái Ảo Trận thì thấy được cảnh sắc của Luyện Hồn Sơn. Tuy nhiên , Dương Diệc Phong không chú ý rằng đúng lúc hắn tiến nhập Ảo Trận thì xuất hiện một người thiếu nữ xinh đẹp. Ở Tu Chân Giới tuyệt đối là trai đẹp gái xinh. Vì sao ? Vì ở Nguyên Anh Kỳ có thể trọng tố thân thể, có thể sửa chữa dung mạo . Tuy nhiên cũng chỉ chỉnh sửa một chút trên cơ sở mặt cũ thôi , không thể từ một tên mặt ngựa mà sửa thành tên mặt khỉ. Ngoài ra cũng có những người sinh ra vốn xinh đẹp như Vong Tình Ma Quân, còn những người như Thất Dạ thì không lãng phí Chân Nguyên đi làm mấy chuyện rơm rác này. Mỹ nữ kia nhìn nơi Dương Diệc Phong bay vào rồi quay mình hướng phương Bắc bay đi , chỉ trong chốc lát đã biến mất cuối đường chân trời.

Tất cả những việc này , Dương Diệc Phong đều không có chú ý, ai nghĩ rằng trong phạm vi tổng đàn của Ma Tông lại có người dám loạn chuyển. Lại còn là một cao thủ, mà cũng đúng, không phải cao thủ thì đã sớm bị đệ tử tuần núi của Ma Tông phát hiện. Đệ tử tuần núi của Ma Tông ít nhất cũng là Nguyên Anh Kỳ. Chỉ có cao thủ mới có thể thu liễm khí tức, không để cho đệ tử tuần núi phát hiện. Hơn nữa, chỉ có cao thủ mới có lá gan lớn như vậy đến đây đốt trộm rừng. Xem ra , Ma Tông an nhàn quá lâu, một điểm này cũng không phát hiện ra.

Dương Diệc Phong đi vào tổng đàn của Ma Tông, mang theo Tà Dương trực tiếp bay về ngọn núi cao nhất của Luyện Hồn Sơn bay đi . Vừa bay không xa đã có mấy người thanh niên chân đạp phi kiếm chặn đường . Người đi đầu lễ phép hỏi :

- Các hạ là ai ? Là phái nào ?

Dương Diệc Phong nghe xong sửng sốt, hắn chưa kịp nói thì Tà Dương đã quát lớn :

- Minh Tâm to gan , ngay cả Phong hộ pháp cũng không nhận ra sao ?

Tà Dương ở tại Ma Tông tổng đàn hơn 300 năm, từ trên xuống dưới đều biết hắn, người đi đầu thấy Tà Dương lập tức sở hãi nói :

- Thì ra là Tà Dương sư thúc , đệ tử tiếp đón chậm trễ.

Tiếp theo run rẩy hướng về Dương Diệc Phong làm đại lễ rồi nói rằng

- Ma Tông đệ ngũ đại đệ tử Minh Tâm ra mắt Phong hộ pháp.

Hiện tại các trưởng lão trong Ma Tông được tính là đệ tử đời thứ nhất, Tông chủ Thất Dạ, Dương Diệc Phong , Ma Điẹn, Ma Lôi , Ma Vũ , các đệ tử của các trưởng lão là đời thứ hai. Phong Vũ, Điệp Ảnh, Lưu Tinh, Hoàng Tuyền ...vân vân là đệ tử đời thứ ba. Mấy người như Tà An, Tà Thương vân vân là đời thứ tư. Riêng Tà Dương vận khí tốt, được Dương Diệc Phong thu làm đệ tử nên tự nhiên từ cấp 4 thăng lên cấp 3 nhưng tu vi cũng là hàng bối phận với cấp 4. Minh Tâm là đệ tử đời thứ năm, tu vi cũng có chút xuất chúng.

Tu Chân Giới rất quan trọng chuyện bối phận. Đệ tử với tiền bối không được mạo phạm . Minh Tâm không nhân ra Phong hộ pháp vốn là hành vi vô lễ, đủ cho hắn đi Chấp Pháp Điện lĩnh phạt. Tuy nhiên Dương Diệc Phong cũng không thể trách hắn, Dương Diệc Phong vừa vào Ma Tông đã là nhị đại đệ tử, lại bế quan hơn trăm năm. Những chuyện về Dương Diệc Phong giống như truyền kỳ trong Ma Tông nhưng hầu như chỉ có nghe mà chưa từng gặp. Dương Diệc Phong cũng không quan tâm đến lễ tiết, chỉ cần không đụng chạm đến hắn hắn cũng không trách.

- Minh Tâm phải không? Các ngươi cứ tiếp tục tuần tra đi.

Minh Tâm vẻ mặt sùng bái nói :

- Dạ, tuân lệnh Phong hộ pháp.

Nói xong liền dẫn mọi người bay đi. Dương Diệc Phong chợt nhớ ra vội hỏi:

- Ngươi có biết Thất Dạ sư huynh ở đâu không ?

Minh Tâm quay người đáp :

- Dạ Tông chủ đang cùng mấy trưởng lão ở Nghị sự phòng.

- Ừm , các ngươi tiếp tục đi , cảm ơn nhé.

Minh Tâm đứng yên một chỗ , ngơ ngác nhìn Dương Diệc Phong bay đi . Một lúc lâu mới bình tĩnh lại nói :

- Có thấy gì không ? Phong hộ pháp nói cảm ơn với ta.

Ma đạo nghe đồn rằng Dương Diệc Phong đứng vào hàng ngũ thập đại cao thủ, 9 vị kia một tiếng cũng không dám hó hé. Chuyện này lan truyền càng làm cho mọi người nghĩ Dương Diệc Phong là duy ngã độc tôn. Kỳ thật mười đại cao thủ tỏng ma đạo đều có mật quyết chung cực của mình và cực phẩm pháp bảo bí mật. Nếu sử dụng ra thì Dương Diệc Phong cũng không dễ dàng mà đón đỡ. Ví dụ như Nghịch Thiên Ma Quân nếu đánh thật sự thì Dương Diệc Phong nhiều nhất chỉ hơn một chút. Còn như Thất Dạ tuy pháp lực không bằng hắn nhưng sức chiến đấu tuyệt đối ở trên Dương Diệc Phong . Hắn có pháp bảo trấn tông của Ma Tông và Thiên Ma Mật Điển phối hợp, Dương Diệc Phong sợ rằng không phải đối thủ. Vì vậy tuy Thất Dạ là nhị đại đệ tử của Ma Tông , là pháp lực thấp nhất nhưng không ai không phục. Không chỉ vì hắn có địa vị của Tông chủ mà còn vì thực lực của hắn.Có Thiên Ma Mật Điển và Ma Khí trấn tông trong tay, Thất Dạ tuyệt đối là đệ nhất Ma Tông.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.