[Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành

Chương 119 : Không có kết quả




Lý Lâm Hưng lui rồi nhưng Dương Diệc Phong vẫn ngồi trong phòng khách không nhúc nhích, hắn tỉ mỉ kiểm tra lại tất cả các sự tình đã phát sinh, phân tích quan hệ giữa các sự kiện trong đó. Đây là tập quán trước đây của Dương Diệc Phong khi còn kinh doanh. Mỗi người thành công đều là người tổng kết được thắng thua.

Một lúc sau, hắn thở dài , thấp giọng nói thầm :

- Quả nhiên là tâm cơ tốt, chút nữa thì đã bị ngươi lừa.

Người áo đen có thể ở nhân gian chuyển hóa ma thể, chứng tỏ hắn đã vượt qua thiên kiếp. Đồng thời với pháp lực của hắn đã sớm phi thăng Ma Giới. Hắn ở nhân gian tuy có Thiên Ma Thể nhưng công hiệu không bằng tạo thành Thiên Ma Thể ở Ma Giới. Đi đến Ma Giới, Thiên Ma Thể của hắn sẽ có tiến hóa, lúc đó pháp lực càng mạnh. Một nhân gian nho nhỏ, lại ở trong hồng trần ô uế , tại sao một ma đầu có pháp lực của Thiên Tiên như hắn lại ẩn giấu trong đó ? Hơn nữa, không bị thụ thương tại sao lại tỏ ra yếu hơn Dương Diệc Phong ?

Dương Diệc Phong cẩn thận suy đoán, hắn nhớ lại lúc đánh nhau với người áo đen cho đến khi người áo đen bỏ chạy. Dương Diệc Phong tuy rằng pháp lực cao cường nhưng cũng không nghĩ rằng mình mạnh hơn người áo đen kia. Nguyên nhân nào mà người áo đen làm như vậy ? Dương Diệc Phong nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có vài khả năng :

Thứ nhất, là người áo đen đó có thù gia đang truy tìm hắn, cho nên hắn muốn trốn. Điểm này hình như không phù hợp lắm. Trước tiên, người áo đen pháp lực cao cường, có mấy người sánh được với hắn? Dương Diệc Phong trước giờ chưa từng nghe thấy có loại này tồn tại. Người như vậy thì cừu gia nào có thể tìm hắn đây ? Điểm này loại trừ.

Thứ hai, đó là mục đích mà hắn ẩn nấp trong thế tục, lại cho Xích Sa Giáo hợp tác với Yến Vương, mưu đồ đoạt ngôi . Chẳng lẽ hắn muốn thống nhất đại lục, thành hoàng đế nhân gian ? Điểm này lại càng buồn cười. Chưa nói đến việc hắn có hứng thú hay không, nhưng một người Thiên Ma làm hoàng đế nhân gian chỉ sợ rằng cả Tu Chân Giới truy sát. Sợ rằng Tiên Giới cũng phái người xuống hoặc trực tiếp bổ xuống vài đạo thiên lôi. Điểm này cũng loại trừ

Như vậy chỉ còn điểm thứ ba, đó là người áo đen đó muốn làm một chuyện không ai biết , mục tiêu của việc đó giấu trong thế tục nên mới hợp tác với Yến Vương, mưu đồ dùng lực lượng của hoàng gia trong nhân gian để giúp hắn đạt được mục đích. Hơn nữa cái này không chừng có liên quan đến Yến Quốc . Cuối cùng là muốn làm gì đây ? Là cái gì ? Điểm này Dương Diệc Phong không thể nào biết. Nhưng có một điều mà Dương Diệc Phong có thể khẳng định là pháp lực của người áo đen này hơn xa hắn. Nếu lần sau gặp lại mà đánh không được thì hắn có thể chạy, hắn không tin người áo đen có thể cản hắn. Nhưng còn Tà Dương và Mộng Yên Nhiên thì sẽ gặp nguy hiểm.

Hiện tại, không biết Tà Dương đã chạy đi đâu chữa thương, Mộng Yên Nhiên cũng đã phong cầm, rời khỏi sự tranh đấu thị phi giữa các nước. Hiện tại Dương Diệc Phong cảm thấy bất lực, nếu như có thêm một Ngũ Hành Linh Tuyền thì pháp lực của hắn sẽ tăng vọt. Nếu như vậy dù người áo đen quay lại, Dương Diệc , Phong cũng tự tin một chiêu miểu sát. Hắn nhớ lại sự hấp dẫn của Ngũ Hành Bổn Nguyên Tinh Nguyên , giờ có thêm một cái thì không biết pháp lực của hắn sẽ đạt cảnh giới gì đây ? Thật sự là chờ mong. Cái này cũng không thể gấp, nhưng dù sao cũng phải quay về Ma Tông một chuyến. Vừa để báo chuyện của người áo đen, vừa nhờ Thất Dạ hỗ trợ tìm kiếm Ngũ Hành Linh Tuyền. Trước đây không dám nói vì sợ tin tức tiết lộ ra ngoài sẽ bị Tu Chân Giới điên cuồng cướp giật. Nhưng hiện tại thì sao , ai dám tranh với hắn, hắn sẽ xử lý. Dù sao chỉ có mình Tà Dương thì không đủ dùng, Lý Lâm Hưng tuy rằng tiền đồ vô lượng nhưng vẫn còn non.

Nghĩ như vậy, Dương Diệc Phong quyết định đợi thu xếp xong chuyện ở đây sẽ quy về Ma Tông một chuyến. Hiện tại Yến Đô đang loạn, mong rằng Lý Lâm Hưng thu được tin tức tốt về đây.

Dương Diệc Phong đứng dậy, vừa muốn đi vào hậu viện thì Hạng Thiên Vũ lén lút thò mặt vào. Vừa đến cửa đã bị Dương Diệc Phong phát hiện nên Dương Diệc Phong ngồi xuống. Lấy ra một bầu rượu rồi ngồi xuống chờ Hạng Thiên Vũ.

Chỉ trong chốc lát, Hạng Thiên Vũ đã đến , hắn thấy Dương Diệc Phong đang một mình ngồi chờ hắn thì vội vàng chạy lại thi lễ gọi

- Sư phụ

- Ừ , ngươi đã đến rồi. Ngồi đi , có việc gì thì ngồi xuống mà nói.

Dương Diệc Phong nhẹ giọng nói .

- Vâng

Hạng Thiên Vũ cung kính đáp rồi ngồi xuống nói rằng :

- Sư phụ, lần này được sư phụ hỗ trợ nên đệ tử đến cảm ơn

- Hừ , còn chuyện gì thì mau nói ra đi

- Chuyện của Yến Quốc nhờ Lý đại nhân hỗ trợ nên đã được giải quyết, Âu Dương Chính Minh đã đáp ứng cùng đệ tử kết minh . Qua vài ngày các đặc sứ sẽ rời đi , đệ tử cũng phải về nước. Không biết sư phụ …

Hạng Thiên Vũ chậm rãi nói, thì ra là không muốn mất đi sự trợ lực của Dương Diệc Phong.

- Ta đương nhiên sẽ cùng Yên Nhiên quay vế Sở Quốc, tuy nhiên ta còn có việc quan trọng muốn làm .Xong việc ta sẽ ở Thính Hương Vũ Tạ

Dương Diệc Phong nói, hắn đã nghĩ qua để cho Mộng Yên Nhiên theo Trần bá quay về, hắn phải về Ma Tông một chuyến. Tà Dương sẽ ẩn thân trong Thính Hương Vũ Tạ, vừa âm thầm bảo vệ Mộng Yên Nhiên. À mà không, chắc cho Tà Dương về Ma Tông tu luyện thêm . Yên Nhiên đã là Thần Cấp cao thủ , lại là người nổi tiếng, chắc người áo đen cũng không tìm đến nàng.

- Vậy đệ tử đợi sư phụ ở nước Sở.

Hạng Thiên Vũ cung kính nói.

- Sư phụ, đệ tử xin cáo lui.

Dương Diệc Phong đứng dậy nói :

- Thập tam điện hạ đi thong thả , không tiễn.

Dù sao hắn sắp tới là chí tôn của nhân gian, cũng nên có chút lịch sự.

Hạng Thiên Vũ xoay người ly khai.

Chạng vạng ngày thứ hai, Dương Diệc Phong đang cùng Mộng Yên Nhiên ăn cơm thì Lý Lâm Hưng tới. Dương Diệc Phong liền gọi Lý Lâm Hưng vào cùng ăn, vừa ăn vừa nói.

Lý Lâm Hưng được sự sủng ái thì mừng rỡ. Hắn cầm đôi đũa cũng run run. Dương Diệc Phong không nói gì nhưng Mộng Yên Nhiên quả thật muốn cười. Đại nam nhân ăn một bữa cơm thôi mà, việc gì phải kích động thành ra như vậy ?

Cơm tối xong, Dương Diệc Phong dẫn Lý Lâm Hưng ra phòng khách, tiện tay bày một cái Tuyệt Âm Trận rồi nói rằng :

- Ngồi đi , không nên câu thúc như vậy.

Lý Lâm Hưng cũng biết vị chủ tử này rất tốt, với thuộc hạ vô cùng gần gũi. Hắn cũng ngồi xuống rồi bẩm báo :

- Chuyện chủ thượng nói thuộc hạ đi điều tra, thuộc ha đã phân phó xuống dưới . Mấy năm nay tiểu nhân tuy là người ở Sở Quốc nhưng đã âm thầm bố trí một mạng lưới tình báo trải rộng khắp bảy nước. Lợi dụng quyền hạn trong tay nên tổ chức phát triển vô cùng nhanh chóng, cũng bởi vì thuộc hạ biết tầm quan trọng của tình báo nên đã sớm đưa đan dược và công pháp của chủ thượng. Âm thầm huấn luyện ra một nhóm thám tử ưu tú. Muốn tại thời điểm Sở Vương băng hà sẽ có vốn liếng để ủng hộ Tân Hoàng.

Lý Lâm Hưng thành thật nói .

Dương Diệc Phong không nói gì , tiếp tục chờ Lý Lâm Hưng nói tiếp.

- Cách đây không lâu, tin tức truyền đến nói rằng Xích Sa Giáo là tà giáo giang hồ, không biết lai lịch và vị trí của tổng đàn. Sau khi Âu Dương Chính Minh nắm quyền thì phân đàn của Xích Sa Giáo ở Yến Quốc biến mất. Không hiểu vì sao bọn họ có hiệu suất cao như vậy. Tiểu nhân không thể nắm được đuôi bọn họ, xin chủ thượng tha thứ.

Lý Lâm Hưng bình tĩnh báo cáo.

- Không sao , điểm này ta cũng sớm biết, chỉ là muốn làm hết sức mà thôi. Ừm tiếp tục truy xét. Ta không tin bọn họ sẽ lặn lâu . Nếu có tin gì thì lập tức thông báo cho ta. Nhớ không được ngừng tu luyện, thôi lui xuống đi

- Chủ thượng yên tâm, thuộc hạ xin cáo lui

Lý Lâm Hưng tôn kính hồi đáp rồi cáo lui.

Lý Lâm Hưng đi rồi, Dương Diệc Phong thu hồi Tuyệt Âm Trận, tự rót một ly rượu tự hỏi.

- Ngũ Hành Linh Tuyền chưa xong đã có nhiều chuyện tới, phiền muộn…

Mộng Yên Nhiên đi ra, ngồi xuống cạnh Dương Diệc Phong và nhẹ giọng nói

- Phong ca

Dương Diệc Phong tự nhiên biết Mộng Yên Nhiên muốn nói cái gì , tự mình mở miệng trả lời trước.

- Yên Nhiên, hai ngày nữa ta có việc quan trọng cần quay về Ma Tông một chuyến. Vì vậy không thể cùng nàng về nước Sở. Nàng đi với Trần bá trước, xong việc ta sẽ nhanh chóng tìm nàng.

Mộng Yên Nhiên nhào vào lòng Dương Diệc Phong lo lắng nói rằng :

- Dạ, chàng nhớ về sớm.

- Ừ , yên tâm đi , ta sao lại có chuyện gì được chứ ? Nàng phải tự bảo trọng nha.

Dương Diệc Phong ôn nhu mà nói.

- Phong ca, thiếp hiện tại đã là Thần Cấp ….

Mộng Yên Nhiên nói đến đây sắc mặt đỏ hồng.

Dương Diệc Phong là người thông minh, đương nhiên biết ý Mộng Yên Nhiên. Hắn cũng không khách khí, hắn cũng đâu phải là chính nhân quân tử gì chứ. Nếu không sợ ảnh hưởng đến tu vi của Mộng Yên Nhiên thì sớm xử lý nàng rồi. Hiện tại hắn không nhịn được nữa, liền bồng Mộng Yên Nhiên đi vào phòng ngủ, nét mặt xấu xa không gì tả nổi.

Mộng Yên Nhiên tuy rằng xuất thân phong trần nhưng tuyệt đối giữ mình trong sạch. Càng là một trong tam đại tài nữ của thiên hạ. Người theo đuổi nàng rất nhiều nhưng không có ai lọt vào mắt xanh của nàng. Cho đến khi gặp được Dương Diệc Phong thì lòng nàng mới rung động. Hiện tại nàng cũng không nghĩ rằng mình chủ động như vậy nên cũng cảm thấy khó xử, nét mặt đỏ hồng , vùi mặt vào lòng Dương Diệc Phong không dám nhìn hắn.

( Lời thằng tác giả : Tôi viết đúng tiểu thuyết tiên hiệp nên đến đây phải im lặng tuyệt đối . Nếu vị độc giả nào có hứng thú thì tự mình từ từ nghiên cứu tiểu thuyết Y Y đi ha ha ha)

Ngày hôm sau, Dương Diệc Phong nhìn mỹ nhân , trong lòng hăn dâng lên cảm xúc hạnh phúc đã mất từ lâu. Mộng Yên Nhiên cũng đã tỉnh nhưng cố ý nhắm mắt, nàng bắt đầu nhớ lại đêm điên cuồng hôm qua thì bỗng nhiên đỏ măt. Dương Diệc Phong thấy mỹ nhân đỏ mặt thì biết nàng đã tỉnh. Vì vậy…..

Hai ngươi vật lộn trên giường đến tận trưa mới chịu dậy, may mà Tà Dương chưa về chứ không Mộng Yên Nhiên xấu hổ mà chết.

Hai người rời giường, thu dọn lại giường chiếu. Lúc này Doanh Chính và mấy người không hẹn mà tìm tới. Dương Diệc Phong bất đắc dĩ phải ra ngoài đón tiếp.

Doanh Chính, Khương Thế Vi, Hạng Thiên Minh và Lữ gia của Tần Quốc, Bạch gia của Triệu Quốc, Lục gia củ Sở Quốc đều có mặt. Doanh Chính , Lữ Gia và Khương Thế Vi là vì đến cáo từ mà rời đi. Còn mấy nhà kia là đi theo Hạng Thiên Minh đến hỏi xem Dương Diệc Phong có theo Thính Hương Vũ Tạ quay về nước Sở hay không. Chỉ có Tiêu gia không đến, không biết là sợ Dương Diệc Phong hay có ý đồ gì khác.

Dương Diệc Phong biết ý định của bọn họ liền không dấu diếm mà nói rằng :

- Yên Nhiên sẽ theo Thính Hương Vũ Tạ về nước Sở, còn Dương mỗ rời nhà lâu rồi, muốn quay về nhà một chuyến rồi đi Thính Hương Vũ Tạ đón Yên Nhiên về nhà.

Hạng Thiên Minh nghe xong mừng rỡ, lập tức vỗ ngực đảm bảo an toàn cho Mộng Yên Nhiên. Hắn trong lòng không ngừng tự sướng không biết mình đã làm gì để Dương Diệc Phong có ấn tượng tốt như vậy. Chỉ cần Dương Diệc Phong vui vẻ, không chừng lúc tranh đoạt vị hắn phái đến một hai người Thượng Tiên Cấp trợ giúp.

- Cảm ơn tam điện hạ.

Dương Diệc Phong nói.

Nghe được những lời này, mấy người kia đều đỏ mắt, hung hăng nhìn qua Hạng Thiên Minh. Chỉ có người của Lục gia là cười ngoác miệng theo. Lục Vạn Hào ở một bên thầm suy tính làm sao để tăng mối quan hệ với Dương Diệc Phong, làm sao để Mộng Yên Nhiên ở nước Sở càng thêm thoải mái, càng thêm an toàn.

Lúc này Bạch Kính Nguyên của Bạch gia Triệu Quốc đứng dậy, lễ phép nói rằng :

- Dương công tử, sáu tháng sau là Thế gia đại hội, Dương công tử có thể đến tham gia hay không?

Dương Diệc Phong nghe xong trong lòng suy tính một hồi, không biết Xích Sa Giáo có xuất hiện ở Thế gia đại hội không ? Mặc kệ, sáu tháng nữa có náo nhiệt như vậy, hắn dù sao cũng muốn đi. Hơn nữa, Mộng Yên Nhiên đã sớm cùng hắn nói qua, nàng muốn gặp tỷ muội Bạch Uyển Tinh , mà Dương Diệc Phong cũng muốn đi ngó xem mỹ nữ này như thế nào . Vì vậy hắn trả lời :

- Nếu không có chuyện gì ngoài ý muốn thì Dương mỗ nhất định tham gia.

- Ha ha, đó là vinh hạnh của Bạch gia, về phần thiếp mời . Bạch mỗ sau ba tháng sẽ phái người đem đến Thính Hương Vũ Tạ.

Bạch Kính Nguyên nghe được Dương Diệc Phong tham gia thì mừng rỡ. Có thần bí thế gia tham gia, danh vọng của Bạch gia sẽ càng lớn.

- Cảm ơn.

Dương Diệc Phong cũng lễ phép trả lời.

- Đã như vậy chúng ta cáo từ, chúc Dương huynh thuận buồm xuôi gió, sau này gặp lại.

Doanh Chính và Khương Thế Vi cùng mấy người khác đứng lên , cáo lui.

Dương Diệc Phong cũng đứng dậy chào :

- Xin mời, sau này gặp lại.

Dương Diệc Phong đưa mọi người rời đi, quay trở lại hậu viện thì thấy Mộng Yên Nhiên đang luyện công, hàn khí bắn ra bốn phía.

Mộng Yên Nhiên thấy Dương Diệc Phong đi đến thì nói rằng :

- Phong ca, tu vi của thiếp lại tăng thêm một cảnh giới . Đã đến Khai Quang Kỳ như chàng nói.

Dương Diệc Phong cười cười, hắn đã sớm biết kết quả này. Có Long Tu Quả , hắn là một khối thuốc bổ , đừng nói cả đêm qua hắn và Mộng Yên Nhiên hợp tịch song tu, chỉ cần một giọt máu của hắn cũng bổ hơn cả nhân sâm ngàn năm. Loại kết quả như vậy nằm trong dự liệu của hắn. Dương Diệc Phong ôm Mộng Yên Nhiên nói rằng:

- Nàng đã là Khai Quang Kỳ, lại luyện thành hai tần cuối của Huyền Âm Quyết. Trúc cơ đã xong có thể chính thức bước vào Tu Chân Giới để tu hành.

Nói xong hắn lấy ra một khối ngọc giản, dùng mật pháp đưa vào trong ý thức của Mộng Yên Nhiên rồi nói rằng :

- Đây là Thần Quyết trong truyền thuyết : Thất Thải Thăng Thần Thuật. Luyện đến cực hạn có thể thành Thần, bất tử bất diệt, nhảy ra ngoài tam giới , siêu thoát khỏi ngũ hành. Nàng hãy cẩn thận luyện nó.

Đây là môn Thần Thuật được xưng là độn quang nhanh nhất : Thất Thải Thăng Thần Thuật. Đây cũng là một trong những bộ cực phẩm tu thần được ghi chép trong Huyền Thiên Thần Lục, rất thích hợp cho nữ nhân tu luyện.

- Dạ, Yên Nhiên hiểu rồi, chàng nhớ đi sớm về sớm.

Mộng Yên Nhiên ôm Dương Diệc Phong nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.