Diệp Trạch Đào phát hiện mình là một người chuyên gây chuyện, gây ra chuyện, cuối cùng người thực hiện không liên quan gì đến hắn.
Tình huống lần này cũng vậy, nói chuyện một hồi với Hô Diên Ngạo Bác, hắn mới biết, quả nhiên chuyện này cũng không liên quan nhiều đến mình.
Nhưng mà, từ nơi Hô Diên Ngạo Bác biết được, hai sự việc mình liên tục gây ra đối với Bí thư Hạo Vũ là một sự giúp đỡ rất lớn, nắm trong tay Bộ thương mại càng trở nên thuận lợi hơn.
Đặc biệt Diệp Trạch Đào nghe nói, lần này Bộ thương mại chắc chắn sẽ tiến hành một hành động thay đổi toàn bộ, sau khi thay đổi toàn bộ, người của Bí thư Hạo Vũ đã nắm chắc Bộ thương mại trong tay.
Từ trong nhà Hô Diên Ngạo Bác đi ra, Diệp Trạch Đào không lái xe, gọi chiếc taxi về đến Lưu gia.
Cuối cùng cũng thấy Diệp Trạch Đào trở về, Lưu Mộng Y cười nói:
- Em phát hiện mỗi lần anh đến thành phố đều làm ra một số chuyện, một lần so với một lần lớn hơn! Lần này chơi đến chuyện chặn giết vợ của Uỷ viên Bộ chính trị! Hay cho anh nói được như vậy, anh biết không? Bây giờ cả thành phố đều chấn động, còn mấy nhà kia bị doạ đến mức cũng không nhẹ đấy!
Nói xong liền mỉm cười.
Diệp Trạch Đào cũng cười nói:
- Không còn cách nào, đã báo lên trên rồi!
Nhận lấy quần áo của Diệp Trạch Đào, Lưu Mộng Y nói:
- Nguyên ngày mệt rồi, mau đi tắm rửa cái đi.
Khi tắm gội xong đi ra, Diệp Trạch Đào thấy Hoàng Hân đã ngồi đó.
- Trạch Đào, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, ba của con cũng gọi điện đến hỏi về chuyện này!
Diệp Trạch Đào đem toàn bộ sự việc kể một lần.
Sau khi nghe xong, nửa ngày trời Hoàng Hân không nói gì, sau một hồi mới thở dài một hơi:
- Ôi, nhớ ngày đó Lưu gia chúng ta và Vi gia cũng tốt lắm, không ngờ bây giờ lại phát triển đến tình trạng như thế này!
Vừa nghĩ đến sự thay đổi này, Hoàng Hân không ngừng thấy tiếc.
Lưu Mộng Y nói:
- Con người ai cũng sẽ thay đổi, cũng không ai biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì!
- Ba con đang công tác ở Kim Lăng. Trong nhà này có vẻ hiu quạnh đi nhiều, Trạch Đào. Đêm nay ở lại nhà đi.
Nhìn thấy được, sự ra đi của Lưu Đống Lưu, Hoàng Hân có chút không quen.
Diệp Trạch Đào đồng ý.
Ngồi đó gọi điện thoại cho bọn Lý Tiến Lâm, hỏi thăm một chút việc bọn họ ở bệnh viện.
Lý Tiến Lâm cũng biết trong chuyện này anh ta chỉ là một diễn viên, cũng phải diễn xuất như mình đang nghỉ ngơi và điều dưỡng, ở trong thành phố, anh ta chỉ biết nghe theo Diệp Trạch Đào, hai ngày này anh ta cũng lặng im, để cho lãnh đạo cấp Bộ đến bệnh viện hỏi thăm mình.
- Trạch Đào. Một mình ba ở nhà cảm thấy hoang vắng lạ thường, em dự định cùng mẹ đến Kim Lăng một chuyến, anh thấy thế nào?
Sau khi cùng Diệp Trạch Đào ở trong phòng trải qua cuộc ân ái mãnh liệt, Lưu Mộng Y nhìn Diệp Trạch Đào hỏi.
- Như vậy cũng tốt. Kim Lăng cũng là nơi có không ít quan cảnh có thể tham quan.
Diệp Trạch Đào gật gật đầu.
- Anh thấy có lạ hay không. Tiểu Nhu cũng đã có, vì sao em lại không có nhỉ?
Sau khi Lưu Mộng Y làm nóng Diệp Trạch Đào, hai người lại hoạt động. Đang vận động, không ngờ Lưu Mộng Y lại hỏi chuyện này.
Cười cười, Diệp Trạch Đào nói:
- Anh nghĩ em cũng sắp có rồi đó, chúng ta cũng làm chuyện đó không ít!
Đang nói chuyện, hai người lại tiếp tục hoạt động.
Đang làm việc, chợt di động không ngừng vang lên.
Hai người nhìn nhau. Cuối cùng Lưu Mộng Y cầm di động của Diệp Trạch Đào lên.
Sau khi nhìn thoáng qua, Lưu Mộng Y hừ một tiếng nói:
- Tiểu Nhu!
Diệp Trạch Đào cười cười. Tiếp điện thoại nói:
- Tiểu Nhu, anh đang ở chỗ của Mộng Y.
Trong điện thoại truyền đến tiếng cười, Trịnh Tiểu Nhu cười to nói:
- Không ảnh hưởng đến thế giới của hai người chứ, nghe nói em có rồi, tâm trạng của Mộng Y không tốt lắm, không chừng lúc này Mộng Y đang nổi giận!
Lời này được nói bằng giọng hơi lớn, Lưu Mộng Y cầm di động qua nói:
- Như thế nào, chúng em đang hoạt động, có chuyện thì nói nhanh đi, đừng có ảnh hưởng đến chúng em!
Diệp Trạch Đào mở to mắt nhìn Lưu Mộng Y, không ngờ Lưu Mộng Y lại nói như vậy, khiến cho hắn không nói được lời nào.
Trịnh Tiểu Nhu lại cười phá lên nói:
- Được, được, không nói nữa, chị muốn hỏi Diệp Trạch Đào về chuyện hôm nay, xem ra không có gì nghiêm trọng, các em tiếp tục đi, Mộng Y, phải cố gắng đấy!
Nghe hai cô nói chuyện, Diệp Trạch Đào âm thầm lắc đầu, hai cô này đúng là muốn cùng nhau mà!
Lại làm xong chuyện đó, đột nhiên Lưu Mộng Y hỏi:
- Hình như Tô Thiến Ảnh kia cũng là người đẹp?
Lúc nói lời này liền nhìn Diệp Trạch Đào.
Diệp Trạch Đào vội giả bộ thành bộ dạng bình thản nói:
- Bình thường thôi mà, không có để ý lắm!
Nhìn nhìn khuôn mặt Diệp Trạch Đào, Lưu Mộng Y nói:
- Đã lâu không có liên lạc với bọn Ôn Phương, có nhớ đến họ không?
Thật ra, Diệp Trạch Đào rất nhớ, nhưng lại nói:
- Nói thật, hơi nhớ thôi!
Không ngờ Diệp Trạch Đào nói lời này, ngược lại Lưu Mộng Y rất vui mừng nói:
- Xem ra, anh cũng nói thật đấy chứ.
Có câu nói này, Lưu Mộng Y không còn hỏi về chuyện của Tô Thiến Ảnh nữa.
Diệp Trạch Đào nghĩ lại liền bật cười, Lưu Mộng Y mượn chuyện mình có nhớ đến Ôn Phương bọn họ để kiểm tra xem mình có nói thật hay không, tâm tư của phụ nữ đúng là khó đoán!
- Đúng rồi, mẹ nuôi đã giao một nhiệm vụ cho anh, chính là trợ giúp Tô Thiến Ảnh mở một công ty điện ảnh và truyền hình, ngày mai anh phải đi bàn bạc chút về chuyện này.
Rõ ràng Diệp Trạch Đào cũng đã nói ra chuyện này.
Lưu Mộng Y biết Triệu Hương Lăng nhận Tô Thiến Ảnh làm con gái nuôi, nói:
- Em cũng cảm thấy một cô gái, đặc biệt những cô gái có thân hình xinh đẹp tốt nhất là đừng nên xuất đầu lộ diện nhiều quá, bề ngoài minh tinh rất lộng lẫy, thật sự đằng sau nào có một ông chủ thật sự, mẹ nuôi của anh suy nghĩ rất đúng, chuyện này anh cứ giúp cô ấy một chút đi.
- Ôi!
Diệp Trạch Đào thầm than một tiếng, vợ mình đúng là không tệ.
Sáng hôm sau, Lưu Mộng Y phải đi giải quyết chuyện của công ty, Diệp Trạch Đào gọi cho Trương Phong, hắn phải nghiêm túc bàn bạc với Trương Phong một chút về chuyện này.
Thật ra Trương Phong cũng là một người làm việc rất khéo léo, sau khi được Diệp Trạch Đào giao cho anh ta nhiệm vụ, căn bản không dám chậm trễ, sau khi trở về đã bắt tay thiết kế phương án.
Hệ thống của Trương Phong bắt đầu nổi lên, không ngờ lại có thể tập hợp được một số nhân vật lớn cùng nhau toàn lực hoàn thành phương án này.
Nhận được cuộc gọi của Diệp Trạch Đào, vì để thể hiện mình đang rất cố gắng nghiêm túc làm việc, Trương Phong vội nói:
- Anh Diệp, tôi đang tổ chức nhân viên nghiên cứu phương án ở đây.
- Tôi sẽ đến đó.
Diệp Trạch Đào hỏi địa chỉ rồi gác điện thoại.
Lái chiếc xe Hồng Kỳ, rất nhanh Diệp Trạch Đào đã chạy đến chỗ của Trương Phong.
Vừa vào cửa đã thấy, đối với hiệu suất làm việc của Trương Phong Diệp Trạch Đào có nhận thức mới, thằng nhóc này nịnh nọt rất hay. Người ta thiết lập chuyện này cũng không tệ.
- Anh Diệp, anh nói với mọi người vài câu đi?
Thấy Diệp Trạch Đào đang nhìn những người bên trong. Trương Phong cẩn thận hỏi han.
Diệp Trạch Đào nói:
- Cứ nói tôi là một diễn viên được rồi, đến để học tập một chút, đừng để lộ thân phận của tôi, tôi ngồi đây nghe chút.
Hai người cách khá xa, nhỏ giọng nói chuyện.
Trương Phong biết Diệp Trạch Đào muốn thấy tình cảnh thật sự, khẽ gật đầu nói:
- Được, nghe theo anh Diệp.
Khi hai người đi vào, những người bên trong đang bàn bạc sôi nổi.
Thấy Trương Phong dẫn vào một tên bảnh bao, một phụ nữ lớn tiếng nói:
- Trương đạo. Lại đi đâu đó đào được một gã bảnh bao, cho tôi mượn dùng chút, để tôi kiểm tra chút được không?
Vừa nghe vậy, trên trán Trương Phong liền đổ mồ hôi hột, người phụ nữ này gọi là Lục Chân Chân. Là nữ đạo diễn nổi tiếng trong giới giải trí, cũng rất có năng lực, nhưng. Thấy gã bảnh bao đều có thể chủ động quyến rũ.
Hừ một tiếng, Trương Phong nói:
- Tôi đã nhận tấm lòng của cô rồi, đừng thấy anh chàng bảnh bao lại quyến rũ!
Thấy Trương Phong bình tĩnh nói chuyện, Lục Chân Chân này nhìn Diệp Trạch Đào với đôi mắt quyến rũ, cũng không nói thêm lời nào.
Lúc này Diệp Trạch Đào mới nhìn những người này, thầm nghĩ chẳng lẽ giới giải trí không ăn mặc quái dị là không được sao?
Nhóm người ở đây. Kiểu tóc rất kỳ quái, có người còn cạo sạch tóc trên đầu. Chỉ còn lại một bím tóc nho nhỏ phía sau, có người là con trai lại làm tóc như con gái, bộ dạng của người phụ nữ nói chuyện kia cũng xinh đẹp, nhưng mà, lại cạo đầu trọc.
Đi qua đó ngồi xuống, Diệp Trạch Đào tạm thời để những suy nghĩ này qua một bên, tin rằng những người này được Trương Phong tìm tới đều là những nhân vật nổi tiếng trong nước!
Quả nhiên, theo sự giới thiệu của Trương Phong, Diệp Trạch Đào cảm thấy đám người này rất quen, không ngờ đều đã nghe qua danh tiếng của những người này, có hai người vừa mới tham gia lễ trao giải ở nước ngoài trở về, rất nổi tiếng ở nước ngoài.
Mọi người làm việc rất nghiêm túc, đều đang tiến hành phân tích dựa vào nội dung mà Trương Phong đã đề xuất, giống như đang triển khai hoạt động một cách tỉ mỉ.
Sau một lúc làm việc, một người trong đó nói:
- Xong rồi, những nội dung trong đó gần xong, mọi người hít một hơi!
Sau khi Trương Phong đưa điếu thuốc lá, một người thanh niên thở dài:
- Trong làng giải trí này càng ngày càng có nước sâu đó!
Diệp Trạch Đào nghe xong sửng sốt, sao bọn họ lại nói là nước sâu?
Chuyện này khiến cho Diệp Trạch Đào cảm thấy tò mò.
Có anh ta dẫn đầu, một người thanh niên nói:
- Có biết không? Từ lúc Trương Minh Quốc nhiễm phải thứ đó xong, đã bị người ta bức ép!
- Ôi!
Mọi người thở dài một hơi.
Bởi vì Diệp Trạch Đào đã nói lấy thân phận của một diễn viên đến tham gia, tuy rằng Trương Phong cảm thấy mọi người nói những điều này không tốt lắm, nhưng cũng không dám xen ngang, Chỉ là trong lòng có chút lo lắng.
- Ai cũng nói trong đó có quy tắc ngầm, ai biết được đa số những người trước khi vào làng giải trí đã phải trả giá, những người như chúng ta chẳng qua chỉ là uống chén canh dư mà thôi.
Diệp Trạch Đào sớm đã nghe đạo diễn nổi tiếng thở dài nói.
- Không phải là, Tiểu Tinh lần trước chứ, tất cả mọi người đều cho là tôi hại cô ta, ai lại biết được tôi bị oan, người ta sớm đã bị ông bầu làm chuyện đó biết bao nhiêu lần, mọi người nói có oan cho tôi không?
Mọi người cười sảng khoái một trận, cũng có vẻ đồng cảm, từng người một nói về hoàn cảnh của một số nữ minh tinh nổi tiếng.
Diệp Trạch Đào chưa từng nghĩ bên trong làng giải trí lại như vậy, nghe mọi người bàn luận, cuối cùng hắn cảm thấy được mở mang kiến thức.
- Biết Vi thiếu gia không? Người ở nước ngoài đó, nghe nói là thuỷ tinh đấy!
- Anh chàng bảnh bao, vừa mới vào nghề này, anh coi chừng bị hại đó!
Đột nhiên Lục Chân Chân kia nhìn Diệp Trạch Đào rồi cười phá lên.
Trương Phong nhịn không được, đập bàn một cái, nói với Lục Chân Chân:
- Cô một người phụ nữ lẳng lơ đã có chồng, cô im miệng cho tôi, anh Diệp là người có thể đùa giỡn sao?
Sự kiềm nén của anh ta đã vượt mức hạn định nên mới nổi cáu như vậy, lúc nói ra hai chử anh Diệp, mắt Trương Phong có chút trợn tròn, Diệp Trạch Đào không muốn anh ta để lộ thân phận của mình, mình vẫn nên nói ra, Diệp Trạch Đào sẽ không nổi giận đâu?
Lúc này Diệp Trạch Đào cũng không ngại Lục Chân Chân, đột nhiên hắn nghe thấy một trong số đó nói ra chuyện của Vi Nhĩ Chí, đối với chuyện này khiến cho Diệp Trạch Đào còn hứng thú hơn.
Diệp Trạch Đào phủ phủ tay với Trương Phong, nhìn về phía nhà soạn kịch gọi là Lư Đỉnh Tân.