[Dịch] Hồng Sắc Sĩ Đồ

Chương 589 : Luồn lách những bước ngoặt




Trở lại nhà Điền Lâm Hỉ, hai người ngồi xuống, Điền Lâm Hỉ mỉm cười với Diệp Trạch Đào:

- Thế nào, chuyện hôm nay cậu có ý tưởng gì?

Diệp Trạch Đào vốn cũng đang trầm tư vì việc này, nghe thấy Điền Lâm Hi hỏi, hít một hơi rồi nói:

- Thật là phức tạp!

Điền Lâm Hỉ liền phá lên cười ha ha, nói:

- Nếu người ngoài biết chuyện này, chắc cũng chỉ nghĩ tới vận may của cậu thật tốt, nhưng trong đó quyền mưu chỉ đạo lại có bao nhiêu người có thể biết được?

Diệp Trạch Đào gật đầu nói:

- Nhìn như những hành động tùy ý, vô cùng tự nhiên, nhưng thật ra trong đó có không ít điều đáng nói!

Thấy Diệp Trạch Đào hiểu được những bước ngoặt luồn lách trong đó, Điền Lâm Hỉ nở nụ cười tươi, người thanh niên trẻ tuổi Diệp Trạch Đào này thật không đơn giản, trong tình huống như thế mà còn có thể nhìn ra một số vấn đề mấu chốt, rất có tiền đồ!

- Cậu nói một chút về cách nhìn của cậu xem?

Điền Lâm Hỉ hỏi.

Đối mặt với Điền Lâm Hỉ, Diệp Trạch Đào không dấu diếm bất kỳ điều gì, liền nói lên ý nghĩ của mình.

- Tôi cảm thấy bí thư Hạo Vũ đến chỗ lãnh đạo Hoa hẳn là để tìm kiếm sự ủng hộ nào đó, tôi lấy tư cách là thế hệ học trò thứ hai của lãnh đạo Hoa, lại có vẻ được lãnh đạo Hoa rất tín nhiệm, bí thư Hạo Vũ có chút ân tình thuyện nước giong thuyền, đồng thời cũng có chút trao đổi hương vị!

Điền Lâm Hỉ nói:

- Tầng lớp của cậu còn rất thấp, có thể nhận ra như thế đã không dễ rồi, bí thư Hạo Vũ cũng là một người rất có ý tưởng, từ sau khi lên chức liền kiên quyết tiến thủ, mức độ chống tham nhũng ngày một tăng hơn. Anh ta hiểu được, nếu một đảng cầm quyền muốn ổn định và hòa bình lâu dài, mọi loại vấn đề trong đảng phải được giải quyết. Nhưng, cậu cũng biết, Trung Quốc nhiều năm như thế, các loại vấn đề làm sao có thể giải quyết trong một hai ngày, bởi vì anh ta không ngừng đẩy mạnh chiến dịch chống tham nhũng, trong đảng cũng đã có những tiếng nói bất đồng!

Diệp Trạch Đào trong lòng thấy thất kinh, biết Điền Lâm Hỉ nói tới chuyện tình ở một tầng lớp cao hơn, xem ra áp lực của bí thư Hạo Vũ cũng thật là lớn!

Khoát tay áo, Điền Lâm Hỉ nói:

- Chuyện cấp trên cậu không cần biết, cũng không nhất định phải biết, có nhiều chuyện biết nhiều quá cũng không phải là chuyện tốt. Nhiệm vụ chủ yếu hiện tại của cậu chỉ có một, nắm lấy công việc của Lục Thương, đây là cuộc khảo nghiệm dành cho cậu!

Diệp Trạch Đào đồng ý với lời nói của Điền Lâm Hỉ, rất nhiều chuyện sau khi biết được, lại mang đến những mối nguy hiểm càng lớn hơn. Mặc kệ nói như thế nào, chuyện lần này đi gặp Hoa Uy, đúng là càng có lợi hơn cho mình.

- Tôi hiểu rồi, nếu bí thư Hạo Vũ đã nói muốn thí điểm, vậy thì hãy biến nó thành sự thật!

Điền Lâm Hỉ mỉm cười, nói:

- Lãnh đạo cũ là một người theo chủ nghĩa dân tộc, luôn ra sức gánh vác sứ mệnh quốc gia. Chuyện cậu nói, thực ra ông ta sớm đã nhận ra, nhưng cũng chỉ cất ở trong lòng. Đúng lúc cậu đưa ra chuyện chấn hưng thương hiệu của gia tộc, ông ta liền để bụng, cậu cho ra hôm nay bí thư Hạo Vũ ngẫu nhiên ở đó hay sao?

Ánh mắt Diệp Trạch Đào sáng lên, cười nói:

- Chắc không phải là lãnh đạo Hoa đặc biệt sắp xếp chứ?

Nói tới đây, cậu lại cảm thấy không thể tin nổi.

- Không tin sao?

- Đúng vậy, tôi chỉ là một bí thư huyện ủy nho nhỏ, lão Hoa không nhất thiết phải tốn nhiều công sức như thế!

Điền Lâm Hỉ cũng cười ha ha, nói:

- Trạch Đào ơi, ngươi đến hiện tại cũng không nhìn rõ điểm quan trọng của bản thân!

Thấy ánh mắt khó hiểu của Diệp Trạch Đào, Điền Lâm Hỉ sửa lại vẻ mặt, nói:

- Hai đứa con trai của Ủy viên bộ chính trị, một đứa con rể từng làm nổi danh gia tộc, còn có một chút lực lượng ở chỗ ta. Mặt khác, cậu có thể không biết rằng, trong vài lần hội nghị, Phó Thủ tướng Sở đã từng nêu tên khen ngợi cậu, Chủ tịch Tang cũng từng thừa nhận công tác của cậu. Cậu nói xem, có ai làm bí thư huyện ủy lại giống như cậu không? Đặc biệt công tác của cậu ở huyện Thảo Hải, đó là chiến tích thật sự, ai cũng không thể phủ nhận!

Ánh mắt Diệp Trạch Đào sáng lên, thật sự là không ngờ Chủ tịch Tang và Phó Thủ tướng Sở đều đã từng khen ngợi chính mình.

Lúc này Điền Lâm Hỉ nhìn về phía Diệp Trạch Đào nói:

- Chuyện của cậu ở cùng một thời điểm xảy ra cùng lúc, với cậu thì cũng không cần lực lượng ủng hộ duy trì quá lớn như vậy cũng có thể tiến hành, ví dụ như, chuyện muốn đem huyện Lục Thương thành một huyện thí điểm, kỳ thật đối với trung ương mà nói thì cũng chẳng phải là một chuyện khó khăn gì, nhưng, đối với cậu mà nói thì lại là một chuyện lớn. Đến lúc đó, rất nhiều lực lượng sẽ vì thế mà hợp lực với nhau!

Diệp Trạch Đào nói:

- Tôi làm sao có thể ảnh hưởng đến nhiều lực lượng như vậy, cũng quá xem trọng tôi rồi!

Điền Lâm Hỉ liền nhìn Diệp Trạch Đào cười nói:

- Thôi đi, nơi này không có người ngoài, cậu làm chuyện này, người sáng suốt ai mà không nhìn ra, lão Trinh cũng đã nằm trong tay cậu rồi!

Nghe thấy Điền Lâm Hỉ nói Trịnh Thành Trung đã nằm trong tay mình, Diệp Trạch Đào đỏ mặt, có chút xấu hổ.

Chuyện của chính mình và Trịnh Tiểu Nhu xem ra với một số người cũng không phải là một bí mật!

Thấy Diệp Trạch Đào đỏ mặt, Điền Lâm Hỉ cười cười nói:

- Như vậy cũng tốt, với cậu mà nói thì đó là một sự ủng hộ thật lớn, chỉ cần bọn họ không sụp đổ, cậu tuyệt đối sẽ không xảy ra có bất luận chuyện gì!

Phân tích ra rất nhiều chuyện như vậy, Diệp Trạch Đào càng hiểu rõ hơn.

Điền Lâm Hỉ nói:

- Đừng thấy chỉ vẻn vẹn là chuyện thương hiệu của dân tộc, chuyện này đề cập tới rất nhiều mặt của sự tình, có khả năng sẽ đụng tới ích lợi của rất nhiều cá nhân, trong chuyện này cậu phải làm tốt việc chuẩn bị tư tưởng!

Diệp Trạch Đào trước kia quả thật là không nghĩ kỹ theo hướng này, hiện tại nghe Điền Lâm Hỉ nói vậy, thế mới hiểu được, hành động này hoàn toàn tác động tới dây thần kinh của một số người, khó trách Bí thư Hạo Vũ ủng hộ như vậy, chỉ cần ủng hộ chính mình, coi như hắn cũng đạt được sự ủng hộ của Hoa Uy!

Cười khổ một tiếng, Diệp Trạch Đào đã hiểu được, lần này bản thân mình đã thành một cây cầu, đồng thời cũng là người xung phong, bước tiếp theo rất có khả năng bị gặp phải rất nhiều khó khăn và trở ngại.

Châm một điều thuốc hút, Điền Lâm Hỉ nói:

- Bây giờ đã biết tầm quan trọng của vấn đề chưa?

Lược trầm xuống suy nghĩ, Diệp Trạch Đào thầm nghĩ rằng, việc này với Hoa Hạ mà nói là một chuyện lớn, liên quan tới việc chấn hưng thương hiệu dân tộc của cả quốc gia, quan hệ tới ích lợi của hàng trăm hàng nghìn người dân, cho dù phía trước có bao nhiêu gian nan cũng phải tiếp tục bước tiếp.

Vẻ mặt nghiêm túc, Diệp Trách Đào nói:

- Nếu không ai đứng ra làm một số chuyện cụ thể, nền kinh tế của nước chúng ta rất có thể sẽ rơi vào tay nước ngoài trong thời gian tiếp theo. Nếu đến lúc đó các doanh nghiệp nước ngoài thật sự nắm giữ mạch máu kinh tế của Trung Quốc, kỳ thật Trung Quốc sẽ lại trải qua tình trạng bị chia cắt bởi quân liên minh tám nước, đây là một loại chiến tranh trong kinh tế! Là một đảng viên, tại thời điểm mấu chốt như vậy, hẳn là ai cũng phải xung phong lên trước!

Điền Lâm Hỉ nở nụ cười nói:

- Lãnh đạo cũ từng nói với tôi, hiện tại đừng thấy Trung Quốc có vẻ yên bình, nhưng thù trong giặc ngoài vẫn đang vô cùng nghiêm trọng, các nước phương Tây không thể giành được thắng lợi về mặt quân sự, hiện tại đang tiến hành thủ đoạn xâm lược bằng kinh tế. Một số người gọi là tinh anh, những chuyên gia chẳng lẽ lại không nhận ra tình trạng như vậy? Không phải, bọn họ có nhận ra, nhưng phương diện này đề cập tới nhiều mặt của vấn đề, họ cố ý vô ý làm nhẹ đi nguy cơ!

Diệp Trạch Đào cũng hít một tiếng, nói:

- Thầy, nếu nói khó nghe thì, sở dĩ có tình trạng như vậy, theo tôi thấy, là do thể chế giáo dục của nước ta có vấn đề, ý thức trách nhiệm của dân tộc với tổ quốc, chủ nghĩa yêu nước đang bị phai nhạt đi, đó là chuyện vô cùng đáng sợ!

Điền Lâm hỉ lắc đầu nói:

- Thôi đi, việc này cậu đừng quan tâm, thật ra trung ương cũng đang xoay xở, chuyện này cần một thời gian. Đối với cậu mà nói, bây giờ có một cơ hội như vậy, cần phải nắm thật chắc mới đúng, tương lai huyện Lục Thương của các cậu trở thành huyện thí điểm cho việc đào tạo thương hiệu dân tộc cho đất nước là một chuyện lớn. Chuyện này còn liên quan tới chuyện của một số người cấp cao, không lâu sẽ có những ánh mắt hướng về phía đó. Đến lúc đó chính sách của trung ương cũng tới, cộng thêm vị trí của Vương Khánh Long, mọi sự ủng hộ đều hướng về cậu, phải nắm thật chắc cơ hội này!

Diệp Trạch Đào gật đầu thật mạnh, nói:

- Xin thầy yên tâm, việc này tôi nhất định cố sức làm, bất kể thế nào cũng phải làm mọi việc thật tốt!

- Đây không phải là chuyện của một cá nhân cậu, mà là chuyện của các bậc lãnh đạo! Cậu phải biết rằng, các bậc lãnh đạo đã hạ quyết tâm!

Lúc này Diệp Trạch Đào cảm thấy trách nhiệm trên vai mình lập tức nặng thêm.

Điền Lâm Hỉ còn nói thêm:

- Cậu phải biết rằng, việc này lãnh đạo chọn cậu làm, một là cấp bậc của cậu hơi thấp, tạm thời sẽ không chạm tới dây thần kinh của một số người kia, không có ai thích hợp làm chuyện này hơn cậu. Khi làm việc này, cậu lại có thể tùy ý làm, không cần phải băn khoăn, chỉ cần tài nguyên của cậu có thể ảnh hưởng tới đầu nhập vào.

Diệp Trạch Đào thở dài:

- Khó trách lại điều tôi tới huyện Lục Thượng làm việc, bây giờ thoạt nhìn, vị trí huyện Lục Thương quả thật có ưu thế rất lớn!

Diền Lâm hỉ lúc này mới cười ha ha, nói:

- Cậu cuối cùng cũng hiểu!

Gật gật đầu, Diệp Trạch Đào nói:

- Thật ra vị trí địa lý của huyện Lục Thương không khác lắm so với huyện Thảo Hải, cũng là ba tỉnh giới ranh nhau, đều là giao thông không thuận tiện, nhưng nếu đường thông với các tỉnh được khai thông, khoảng cách sẽ rất gần. Nó so với huyện Thảo Hải có một ưu thế nữa chính là rất gần sân bay ba tỉnh. Về đường sắt cũng là có thể liên tiếp, chỉ cần tiến hành đầu tư một chút, huyện Lục Thương có thể là một trung tâm liên tiếp ba tỉnh, khi phát triển vấn đề thương hiệu dân tộc, các vần đề giao thông có thể đủ giải quyết!

Điền Lâm Hỉ khẽ mỉm cười, nói:

- Lần này vấn đề về đường xá cậu không cần phải đi lo lắng, để làm tốt công việc của cậu, việc làm đường ba tỉnh sẽ rất nhanh được thúc đẩy, là do trung ương tới tiến hành!

Diệp Trạch Đào mắt lại sáng ngời, nửa ngày mình tới huyện Lục Thương chắc là có nhiệm vụ, Hoa Uy đã có tính toàn từ trước!

Điền Lâm Hỉ cười nói:

- Vương Khánh Long là thư ký của lãnh đạo. Lần này lúc cậu trở về, nhớ tới hỏi thăm anh ta. Lãnh đạo sớm đã có dặn dò, nếu trên tỉnh có vấn đề gì khó giải quyết, có thể trực tiếp đi tìm Vương Khánh Long!

Diệp Trạch Đào thở phào nhẹ nhõm, nói:

- Có Chủ tịch Vương ủng hộ, tôi thấy yên tâm hơn!

Việc này thật sự là phức tạp, quanh đi quẩn lại, trong lòng Diệp Trạch Đào không ngừng cảm thán.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.