Quyển 1: Lưỡng Giới Phong Vân
Đâu đó tại một tinh cầu xa xôi, một ông lão tiên phong đạo cốt râu tóc bạc phơ đang ngồi cạnh một cái bàn đá, tay cầm một quả cầu ngũ sắc vô cùng mỹ lệ, miệng lẩm bẩm nói chuyện một mình:
'Hắc, hệ thống a hệ thống, cuối cùng cũng tạo ra được món đồ chơi này. Hi vọng cái này sẽ mang tới cho ta một ít niềm vui a!'
Nói xong, lão già cười hắc hắc, bàn tay khẽ đảo bấm quyết tính toán gì đó. Bỗng dưng, mắt lão trợn lên cười to sung sướng:
'Không ngờ, thật không ngờ trên đời này lại có người mà ta không tính toán được chung cực số phận. Vậy để lão phu trợ giúp ngươi, coi như kết cái thiện duyên sau này đi. Ha hả..'
Sau khi cười cười, lão khẽ vung tay niệm pháp quyết gì đó, nhất thời quả cầu ngũ sắc trong tay lão tiêu thất tại chỗ. Nhìn lại nơi đó, chỉ thấy không gian khẽ rung lên rồi khôi phục như cũ. Lão già khẽ vuốt râu cười mỉm rồi đột nhiên cũng biến mất trong không gian, chỉ để lại một căn nhà tranh vắng lặng cùng một bàn đá, trôi nổi một cách kỳ dị.
…
'Tích tích tích…'
'Tiến hành dung hợp ký chủ hệ thống…'
'Tiến hành đồng bộ dữ liệu ký ức ký chủ…'
'Dung hợp hoàn thành!'
'A…'
Lâm Phong đang mơ một giấc mơ kỳ lạ, trong giấc mơ, gái đẹp cưỡi mây như tiên nữ bay lượn đầy trời, hắn thì chân đạp phi kiếm bay lượn trên chín tầng mây ngạo nghễ chúng sinh. Bỗng dưng trong đầu vang lên một loạt âm thanh không chút cảm tình làm Lâm Phong hoảng hốt tỉnh giấc, liếc nhìn đồng hồ chiếc đồng hồ trên đầu giường liền phát hiện mình vừa chợp mắt được vài tiếng đồng hồ, bên ngoài trời vẫn còn là đêm khuya.
Nhìn nhìn bên ngoài một chút, Lâm Phong một lần nữa nằm xuống, ôm tâm trạng hưng phấn ý đồ tiền vào giấc mơ đại chiến ba trăm hiệp cùng các vị mỹ nữ. Tuy nhiên, mặc dù đã rất cố gắng nhưng sau khi tiến vào giấc ngủ say thì hắn vẫn không thể gặp lại tiên nữ thêm lần nào nữa, ngủ một giấc thẳng đến sáng bảnh mắt, khi tiếng chuông điện thoại vang lên thì hắn mới ngóc đầu dậy.
'Hầu ca, hầu ca, mau đến động Bàn tơ cùng đệ trảm yêu ma…' tiếng chuông điện thoại ré lên, Lâm Phong khẽ ngóc dậy, tay cầm điện thoại lên nói theo bản năng:
'A lô~'
'Tiểu Lâm hả, còn ngủ sao? Ngươi không sợ ngủ đến con mắt kéo da non lại a?'
Phía bên kia vang lên âm thanh một vị trung niên, vừa cười mỉm vừa nói, hiển nhiên vị này đã quá rõ con sâu lười Lâm Phong.
'Vương thúc, ngài cũng biết dạo này ta công tác thật sự chăm chú, bận rộn vô cùng, thật sự rất mệt mỏi a~' Lâm Phong nghe vậy thì mặt không đỏ, tim không nhảy, ngay cả mí mắt cũng không nháy một cái tiến hành giải thích, cảnh giới chém gió tựa như đã đạt đến lô hỏa thuần thanh.
'Bớt chém đi! Hôm nay Vương thúc có một cái hẹn cùng bằng hữu, cho ngươi nghỉ một hôm. Bất quá, không được lười biếng mà hãy đọc số sách hôm trước ta đưa cho ngươi. Ngày mai khảo sát~ Vậy đi!'
Vương thúc nói xong, cũng không cần nghe Lâm Phong nói cái gì thêm mà trực tiếp cúp máy. Để lại Lâm Phong đang cười khổ một tiếng rồi buông điện thoại xuống.
Giữa lúc này, trong đầu Lâm Phong bỗng vang lên âm thanh:
'Tinh thần lực ký chủ đã phục hồi, hệ thống bắt đầu hoạt động!'
'A, là ai?' Bất ngờ nghe một giọng nói vang lên, Lâm Phong vô thức hét lên.
'Ta là Hỗn Nguyên Hệ Thống, ký chủ có muốn tiếp nhận thông tin hệ thống?'
Lâm Phong nhớ đến tối qua mình mơ mơ màng màng nghe được âm thanh này trong đầu. Bỗng dưng trong lòng cảm thấy sợ, chẳng lẽ mình bị thần kinh, thậm chí là tâm thần phân liệt?
Tuy vậy, Lâm Phong vẫn trả lời theo bản năng tò mò, dù có bệnh thì cũng phải xem kỹ tình huống như thế nào a!
'Xác nhận!'
'Hỗn Nguyên Hệ Thống là hệ thống trợ giúp ký chủ phát huy tiềm năng, cải tạo số mệnh, thu thập vận khí, thiên tài địa bảo đến trợ giúp ký chủ thông qua các loại nhiệm vụ, ban thưởng, quay thưởng. Thông qua hoàn thành nhiệm vụ, hệ thống sẽ tăng cấp, càng nhiều tính năng mở ra. Bất quá, trước khi hệ thống thăng cấp 10, mỗi lần nhiệm vụ thất bại, ký chủ sẽ bị trừng phạt.'
'Hả, còn muốn trừng phạt? Hệ thống quỷ quái này đến cùng là tên hỗn đản nào sáng tạo ra vậy?'
'Phát hiện ký chủ nhục mạ hệ thống và người sáng tạo hệ thống, chuẩn bị tiến hành trừng phạt thọ nguyên ký chủ.'
Âm thanh không chút cảm tình vang lên.
Lâm Phong xém chút nữa là hét ầm lên, cái này còn để cho người ta sống không? Động cái là đòi trừng phạt thọ nguyên của lão tử? Mặc dù trong lòng tức tối, nhưng người dưới mái hiên không thể không cúi đầu a, Lâm Phong bèn dùng kỹ năng tự học thành tài của mình, nịnh nọt cái hệ thống hỗn đản này một phen.
'A, ta chỉ là hơi quá khích một chút. Lại nói dù sao ta cũng là chủ nhân của hệ thống, chẳng lẽ nói vài câu còn không được sao? Còn lão nhân gia sáng tạo ra hệ thống thì tất nhiên là thần tích, nhưng chẳng phải là hệ thống ngươi cũng nên cho ta thấy chút bản lĩnh đi a~'
Trong lúc nịnh nọt, Lâm Phong không quên kiếm chút lợi ích từ hệ thống này. Dù sao nó cũng đã hù mình mấy lần rồi nha.
'Vì ký chủ tâm trạng không ổn định, không tiến hành trừng phạt. Vì cấp độ của ký chủ không đủ, không thể biết thông tin sáng tạo giả. Hiện nay, hệ thống còn một món quà tân thủ cho ký chủ, ký chủ có đồng ý tiếp nhận ngay không?'
'Đồng ý!' Lâm Phong xác nhận ngay không chút do dự.
'Tích. Tiến hành ban thưởng ký chủ: Tẩy tủy đan một viên, Sơ cấp Càn Khôn Nhãn.
Sau khi ký chủ sử dụng Tẩy tủy đan sẽ tiến hành hệ thống nhiệm vụ.'
Lời vừa dứt, tay Lâm Phong bỗng dưng xuất hiện thêm một viên thuốc màu trắng sữa, mùi thơm ngay lập tức lan tỏa khắp phòng. Chưa kịp định thần nhìn kỹ viên thuốc thì hai mắt Lâm Phong lại xuất hiện một cơn đau nhói, tưởng chừng như tất cả máu huyết đều dồn lại hai mắt, nóng kinh khủng.
Cảm giác nóng ở hai mắt Lâm Phong kéo dài không lâu, đến bất ngờ mà đi cũng rất nhanh, hai mắt Lâm Phong bỗng dưng thoải mái lạ thường, một cảm giác mát lạnh truyền đến làm cho Lâm Phong không nhịn được mà cảm thấy hưng phấn.
Trong đầu Lâm Phong lại nhiều thêm một ít thông tin về kỹ năng Càn Khôn Nhãn này:
'Càn Khôn Nhãn, sơ cấp thấu vạn vật, trung cấp thấu huyễn thuật ảo ảnh, cao cấp thấu âm dương bát quái, hoàn mỹ thấu thiên đạo pháp tắc. Chi tiết khác, cần ký chủ tự đi trải nghiệm. Chính thức sử dụng Càn Khôn Nhãn, cần ký chủ bắt đầu tu luyện sau đó dùng linh khí dẫn đến.'
Một ít thông tin này làm cho Lâm Phong cảm thấy kinh hãi, bởi vì kèm theo nó là vô số thông tin khác mà hệ thống truyền đến. Tiếp nhận số thông tin này trong đầu, Lâm Phong cảm giác bản thân biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Hóa ra trên thế gian thật có thần tiên, mà thần tiên cũng là người tu tiên mà ra. Thế gian vạn vật đều có thể thành tiên, điều này không ngoa, tuy nhiên Trái Đất này theo như hệ thống phân tích thì đã bị cắt đứt với các giới diện cao hơn rất nhiều năm, tài nguyên tu tiên đã bị khai thác cạn kiệt, nhất là sự phát triển của khoa học kỹ thuật đã làm ô nhiễm hành trinh này đến mức thoi thóp.
Lướt qua từng luồng thông tin tựa như chính là ký ức trong đại não của mình, Lâm Phong không thể nào áp chế hưng phấn cùng tự tin. Mọi người không thể tu tiên nhưng hắn có Hỗn Nguyên Hệ Thống nha, cho dù một con heo mà có được hệ thống này chắc cũng có thể tu thành thần tiên có thể so sánh với lão Trư Bát Giới à nha.
Sau khi sắp xếp xong thông tin trong đầu, Lâm Phong lại nhìn tới viên Tẩy Tủy Đan trong tay mình.
Nhớ lại hoàn cảnh của mình, trong lòng Lâm Phong cảm giác mình thật đang nhìn thấy một hi vọng rực rỡ trước mắt, có được một hệ thống như vậy, tương lai mình chẳng lẽ còn phải lăn lộn khổ cực nữa sao!
'Quả nhiên là linh đan!'
Ngửi từng làn hương thơm mà Tẩy tủy đan nồng nặc truyền đến, Lâm Phong không khỏi than thở một tiếng, sau đó đem viên đan dược mạnh mẽ nuốt vào. Bởi vì hệ thống cũng không có nhắc nhở phải có điều kiện đặc biệt gì cần lưu ý nên Lâm Phong cũng mạnh dạn sử dụng mà không lo lắng.
Tẩy tủy đan, tên như sự thực, chính là một viên đan dược có tác dụng tẩy tinh dịch tủy, cải thiện thể chất kim mạch người phàm từ từ chuyển sang tiên thiên thể, có được linh căn để chứa linh khí, phục vụ tu luyện các loại pháp quyết.
Trong đầu Lâm Phong bỗng nhiên 'Oanh' một tiếng, trực tiếp nằm rạp xuống giường, giờ phút này nếu có người ngoài đứng gần la lớn chắc chắn Lâm Phong cũng không thể phản ứng.
Một tia nhiệt khí ấm áp từ đan điền Lâm Phong như thủy triều khuyếch tán ra, càng ngày càng hùng hồn.
Tuy nhiên, cảm giác thoải mái đó kéo dài chưa được bao lâu đã bị thay thế bằng cảm giác đau đớn.
'A~' Lâm Phong không nhịn được mà rên lên một tiếng, sau đó trực tiếp ngất đi. Từng khối cơ thịt trên người Lâm Phong đều cảm nhận được sự đau đớn thống khổ này, nếu có cao nhân nào đứng gần, chắc chắn sẽ thấy kinh mạch của Lâm Phong đang cấp tốc bị xé rách rồi tự lành, liên tục luân chuyển như vậy. Cảm giác này dù Lâm Phong đang ngất nhưng cả cơ thể không nhịn được vẫn run lên bần bật.
Một lát sau, cơ thể của Lâm Phong yên tĩnh lại, cảm giác đau đớn cũng dần biến mất, Lâm Phong cũng dần dần chìm vào giấc ngủ.