Hải tộc số lượng phi thường khổng lồ, phảng phất cả một vùng biển rộng này, toàn bộ là do hải tộc tạo thành. Gió bão, mưa to cộng thêm sóng lớn, các loại thiên tượng kết hợp cùng một chỗ, thành hoàn cảnh tốt nhất để hải tộc tiến công.
Loại tình huống này, còn phải bảo trì đem chém giết ở bên ngoài chiến thuyền, đã là không có khả năng. Huống chi, lần chiến tranh này, rõ ràng trộn lẫn vào rất nhiều thế lực bên ngoài hải tộc.
“Ta đi trước!”
Tạ Phiên Phiên tóc trắng áo dài trắng, ở trong bão tố thể hiện ra vẻ đẹp kinh người. Nàng hiển nhiên cũng rõ ràng, ở trên biển rộng mênh mông này, vận mệnh của mình đã cùng quan binh thủy sư cột vào cùng một chỗ. Nếu như hạm đội thủy sư chìm xuống, nàng cũng sẽ không sống tốt gì hơn.
“Ừm, cẩn thận”.
Phương Vân hơi chút đưa tay đáp lời. Hắn cảm giác được khí tức của Doanh nhân. Nhưng mà, các Doanh nhân này, so với Xuyên Khẩu Dương Giới, cường đại hơn rất nhiều.
“Ừm”.
Tạ Phiên Phiên liếc nhìn Phương Vân, trong mắt lóe lên một tia hào quang đặc biệt. Thân hình nhoáng một cái, Tạ Phiên Phiên bỗng nhiên hóa thành tia chớp, biến mất trong đêm tối. Vài đạo hào quang sáng như tuyết, trong đêm tối lóe lên, lập tức có từng mảng huyết sắc xuất hiện. Vài đạo bóng đen trong miệng phát ra thanh âm cô cô, lọt vào trong nước.
“Đưa cho ta!”
Phương Vân tay duỗi ra, Tổng binh thủy sư lập tức đem một mũi tên bỏ vào trong tay hắn. Phương Vân thần sắc lãnh tuấn, giương cung lắp tên, tên bắn ra lập tức tiếng rồng gầm vang lên, phá không bay ra.
Một thiên long chính là lực lượng bằng một trăm phi long, rồng vốn có thần thông hô phong hoán vũ, dùng để đánh tan gió lốc do hải tộc tạo nên, đó là hết sức đơn giản.
Oành! Oành! Oành!
Mỗi một mũi tên bay ra, đều có một tiếng hét thảm truyền đến. Mũi tên của Phương Vân lướt qua, mưa gió tan tành, gió lốc xơ xác. Đột nhiên, một đạo bóng tối từ trong đêm tối gào thét mà đến.
“Hừ!” Phương Vân cười lạnh một tiếng, tay vung lên, đạo bóng đen này lập tức ở trước người hắn ba trượng đã ngừng lại. Đây là một cây đinh ba dài năm trượng, lớn bằng cánh tay, lực đạo trên đó phi thường cường đại tương đương với cường giả cấp Địa Biến. Nhưng mà, điểm ấy lực lượng, ở trước mặt Phương Vân, thật sự là không đáng để ý.
Phương Vân một phát bắt được đinh ba, quay đầu phóng lại, trong đêm tối lập tức hét thảm một tiếng. Một cường giả hải tộc, đã bị đinh ba đâm thủng, ngã vào trong nước.
“Nha! Nha! Nha!”
Dưới lâu thuyền sắt thép, một đám chiến sĩ ngư nhân hưng phấn rít gào, miệng đầy răng nhọn, gõ vào cồm cộp. Những chiến sĩ ngư nhân này vây kín lâu thuyền sắt thép, nguyên một đám thừa lúc sóng lớn, chồng người, hướng lên trên lâu thuyền sắt thép bay tới.
Phương Vân lắc đầu, chỉ tay một cái. Ngũ Ngục phong bay ra, hóa thành ngọn núi áp xuống. Một mảng lớn hải tộc lập tức bị chấn cho nát bấy. Cùng một thời gian, trong Thủy ngục phong, một mảng nước biển màu đen, thấm vào trong nước.
Trong nước biển màu đen này chứa kịch độc. Trong nháy mắt, vô số hải tộc toàn thân biến thành màu đen, nổi lên trên mặt biển.
“Ngũ Ngục phong, trở về!”
“Đi thôi. Tận lực sát thương hải tộc”. Phương Vân chỉ ngón tay, những yêu quân cấp Địa Biến này lập tức bay ra ngoài. Thủy Ngục phong tuy lợi hại nhưng kịch độc bên trong, ở trong hải dương phát huy tác dụng cũng không lớn. Bởi vì nước biển quá nhiều, năng lực tinh lọc quá mạnh mẽ. Trong nháy mắt những kịch độc này sẽ phân tán vào trong hải vực khổng lồ, độc tính cũng sẽ bị giảm xuống vô hạn. Cho nên, Phương Vân vẫn muốn triệu ra yêu quân hỗ trợ.
“Rống!”.
Trong tiếng gầm gừ, một yêu quân khí tức cường đại từ trên trời giáng xuống, rơi vào trong nước. Nơi chúng dừng chân, trong phương viên trăm trượng, lập tức hóa thành tử địa. Tất cả sinh vật trong nước, toàn bộ bị lực lượng đáng sợ của yêu quân đánh chết!
Yêu quân mỗi một người đều là thất, bát thập(70, 80) thậm chí cửu thập (90) phi long chi lực. Đối phó những hải tộc này, thật sự không hải kình tốn nhiều sức!
“Kim cương đầu đã cũng triệu ra luôn”. Phương Vân đem pháp môn Đại lực kim cương trong cơ thể, một lần nữa đánh vào trong cơ thể Kim cương đầu đà. Hào quang lóe lên, Kim cương đầu đà vẻ mặt thành kính, đã bay lên trên boong tàu.
‘‘Ngươi cũng đi đi!” Phương Vân phất phất tay nói.
“Vô lượng kim cương Phật Đà!”
Kim cương đầu đã niệm một tiếng phật hiệu, tăng bào bồng bềnh, lập tức bay đi ra ngoài biến mất ở trong mưa gió.
Bảy tên yêu quân lại thêm một hòa thượng, tám gã cường giả cấp Địa Biến, lập tức khiến cho thực lực hạm đội thủy sư này tăng vọt. Dù sao, về mặt ý nghĩa nào đó, đã tương đương với, một hạm đội thủy sư này, đã có tám gã vương hầu triều đình thủ hộ.
Thả ra tám gã cường giả cấp Địa Biến, Phương Vân ánh mắt nhìn lướt qua, lập tức trong bóng đêm, tìm được bóng dáng của Tạ Phiên Phiên. Nàng một thân tóc dài màu bạc, cộng thêm váy dài trắng, ở trong đêm tối phi thường bắt mắt liếc qua là thấy được.
Tạ Phiên Phiên xuất chiêu phi thường sắc bén. Mỗi một chiêu, đều là một kiếm phong hầu. Một kiếm xuất ra, tất có một mảng máu bắn lên, một hải tộc rơi rụng. Hơn nữa tốc độ của nàng cũng cực nhanh, tựa như tu luyện pháp môn huyền ảo nào đó, phiêu hốt bất định, không cách nào nắm bắt.
“Với thực lực của nàng, tự bảo vệ mình nhất định là dư dả! Trừ khi ở đây đột nhiên xuất hiện cường giả cấp Thiên Trùng!”
Phương Vân yên lòng. Cường giả cấp Thiên Trùng quá mức đáng sợ. Không chỉ là lực lượng, còn nắm giữ quy tắc. Ở trước mặt loại người này, cường giả cấp Thiên Tượng, trên cơ bản không có nhiều đường để phản kháng. Nếu như cường giả cấp Thiên Trùng ra tay tham dự vào trường hải chiến nơi này. Phương Vân cũng chỉ có thể trốn vào trong Thiên địa vạn hóa chung, vung tay chạy trốn!
“Oành” Phương Vân một lần nữa tế lên Ngũ Ngục phong, hóa thành ngọn núi cực lớn, hướng về phía mặt biển đập xuống. Lúc này đây đập xuống, trên mặt biển lôi quang lập loè. Vô số lôi điện rót vào trong, đem hải tộc trong phạm vi mấy ngàn trượng toàn bộ giết chết.
Tại thượng cổ chiến trường, Phương Vân lợi dụng lôi điện của Dương Hoằng tôi luyện, tòa Lôi ngục phong uy lực đã gia tăng rất nhiều. Không chỉ là hải tộc trên mặt biển, thậm chí hải tộc ở chỗ sâu trong đáy biến cùng bầy cá đều bị giật chết.
“Không ổn, thuyền muốn chìm. Chạy mau!”
Trong đêm tối đột nhiên truyền đến một tiếng nổ ầm ầm, một chiếc thuyền hạm nhẹ bình thường đột nhiên chậm rãi nghiêng, chìm về trong nước. Tất cả thuyền hạm, kể cả lâu thuyền sắt thép, toàn bộ đều dùng xích sắt cực lớn, cột vào cùng một chỗ. Thuyền hạm này chìm xuống, các thuyền hạm khác lập tức cũng bị ảnh hưởng.
“Gầm”, một tiếng rống kinh thiên từ đáy biến truyền đến. Bên dưới thuyền hạm sắp chìm, một hải kình như ngọn núi chậm rãi trồi lên mặt nước, ý đồ đem thuyền hạm này toàn lực lật đi. Hải kình lực lớn vô cùng, đem một thuyền hạm lật nhào cũng là có thừa.
“Hừ?”.
Mắt thấy tất cả quan binh trên thuyền đều muốn trượt vào trong nước. Khi đó, trong nước hải tộc mênh mông, lập tức đó là một con đường chết. Phương Vân tất nhiên sẽ không cho phép loại chuyện này phát sinh.
“Nâng”, Phương Vân ánh mắt lóe lên, hét lớn một tiếng, lập tức ra tay. Một bàn tay lớn, che khuất bầu trời theo thế nghiêng đột nhiên đỡ cả thuyền hạm lên. Trong lòng bàn tay cực lớn này, hơn thập thiên long rít gào. Với thập bát thiên long chi lực của Phương Vân, muốn nâng lâu thuyền sắt thép lên, còn có chút miễn cưỡng. Nhưng muốn nâng một thuyền hạm cỡ nhỏ lên, tự nhiên là thoải mái.
Thuyền hạm lơ lửng, vững vàng nằm ngang. Phương Vân bàn tay lúc này muốn đem thuyền hạm để xuống. Đột nhiên trong lúc đó, lâu thuyền sắt thép dưới chân mãnh liệt chấn động. Mép thuyền bên trái, càng ngày càng cao, tựa như muốn đổ xuống.
“Gầm!...”
Trong tiếng gầm rống, từng đàn hải kình, từ mặt biển bên trái lâu thuyền sắt thép chậm rãi hiện lên. Mới nhìn qua, đã thấy mép thuyền bên trái đã có bảy, tám mươi con hải kình. Cái này còn chưa tính ở dưới đáy thuyền.
Những hải kình này rõ ràng có người chỉ huy, cùng một chỗ phát lực. Ý đồ đem lâu thuyền sắt thép ném đi!
Ném đi cùng nâng lên là không giống nhau. Nhiều hải kình hơn nữa cũng không khả năng nâng lên một lâu thuyền sắt thép, nhưng khiến nó mất trọng tâm, ngã chìm xuống, vẫn miễn cưỡng có thể.
“Hừ”, Phương Vân hừ lạnh một tiếng, đồng thời chân phải đạp mạnh một cái: “Thật sự là muốn chết!”.
Một cước này đạp xuống, mặt biển nhấc lên sóng nước kinh thiên. Hải kình dưới nước đồng thời phát ra một tiếng rên rỉ thống khổ, trực tiếp bị một cước này của Phương Vân, áp trở về đáy biển. Một cỗ chân khí không lồ, theo thân tàu xâm nhập vào trong nước, trực tiếp đem nội tạng trong cơ thể những hải kình này toàn bộ chấn vỡ!
Lực lượng hải kình, chống đỡ cực hạn chỉ tương đương với nhị, tam thập (20, 30) phi long chi lực tương đương cường giả Tinh Phách đỉnh phong. Đối mặt với loại cường giả võ đạo có thể so sánh với Thiên Tượng đỉnh phong như Phương Vân, quả thực chỉ là như con kiến hôi. Một cái đạp là chết.
Một lát sau, một bầy hải kình chìm ở dưới đáy nước, lập tức tựu nổi lên, trôi lềnh bềnh trên mặt biển, đã không nhúc nhích. Hiển nhiên là đã chết!
“Xuống dưới!”.
Phương Vân bàn tay hạ xuống, đem thuyền hạm thiếu chút nữa bị lật một lần nữa trả về mặt biển. Một màn này, làm cho các thủy sư quan binh trên lâu thuyền sắt thép, trợn mắt há hốc mồm, kinh như thiên nhân.
Phương Vân dù gì cũng là cường giả võ đạo đỉnh cấp, luận thực lực, còn muốn áp qua tông phái đệ nhất cao thủ như Phong Thái Thương. Nếu tùy ý để những thuyền hạm thủy sư này, hủy ở trước mắt minh, vậy thật sự là đã tự hạ uy phong bản thân.
Đột nhiên, Phương Vân trong lòng xuất hiện một cỗ báo động. Vào lúc này, bên ngoài ba trượng, một thanh đao rộng chừng hai ngón tay màu đen, lăng không hiển hiện, chỉ thấy thân đao, không thấy bóng dáng, lấy tốc độ cực nhanh, hướng về cổ Phương Vân mà lướt đến.
Một đao kia, không có thanh thế kinh thiên, chỉ có một tầng nhàn nhạt, nhưng Phương Vân lại cảm giác, một đao kia có thể chém rách hư không, ngay cả một ngọn núi cũng muốn bị chém thành hai nửa. Chỉ có điều, tất cả đao khí năng lượng của một đao kia toàn bộ phong tỏa ở trong đao thể, chỉ có trong tích tắc lâm thể, mới có thể bạo phát ra.
“Cao thủ đến!”
Phương Vân chân mày cau lại, nhưng không có ý né tránh, chỉ ngón tay. Ngũ Ngục phong lập tức bay đi ra ngoài: “Cút!”
“Oành!”
Lực lượng Ngũ Ngục phong, trời rung đất lở, chỉ hạ xuống, đã đem đao của đối phương đập vỡ, nhưng Phương Vân cũng cảm giác được một cỗ lực lượng cường đại từ trên đao của đối phương truyền đến.
“Ồ!”
Trường đao bay ngược ra, sau khi bay ra hai mươi trượng, đột nhiên chia ra làm năm, đồng thời năm đạo thân ảnh giống như đúc, chậm rãi từ trong hư không hiển hiện, rơi trên mặt đất.
Năm người này giống như đúc, đều là áo đen che mặt, cầm trong tay trường đao màu đen, hơi cúi người, một chân chạm đất, một chân nâng lên, với một loại tư thế cổ quái, hạ trên mặt đất.
Năm đạo bóng người, đều chỉ lộ ra đôi mắt ở bên ngoài, ánh mắt sắc bén, giống như đao kiếm, nhìn chằm chằm vào Phương Vân. Một cỗ sát khí cường đại, bao phủ Phương Vân!
Phương Vân cũng đã có chút ngoài ý muốn. Khí tức của những người này. cùng Xuyên Khẩu Dương Giới phi thường giống nhau. Rõ ràng cho thấy là Doanh nhân. Hơn nữa là thích khách Doanh nhân.
Một Doanh nhân, lại có thể ngăn được thập bát (18) thiên long chi lực của hắn, phối hợp thêm cực phẩm pháp khí Ngũ Ngục phong đập xuống, hiển nhiên thực lực cũng phi thường mạnh mẽ, ít nhất đều là cấp Thiên Tượng, hơn nữa tu vi khá sâu. Phương Vân vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy thích khách Doanh nhân tu vi cao như vậy!