Vào khoảnh khắc thần thú Anh Chiêu tiến đến gần, thỏ tinh há mồm, một cỗ lực lượng kỳ dị tức thì bao lấy thần thú Anh Chiêu, khiến nó chưa kịp tới gần đã thu nhỏ lại với tốc độ kinh người. Thần thú Anh Chiêu gào thảm một tiếng, chưa kịp phản ứng đă bị thỏ tinh nuốt vào bụng.
“Thực sự là kẻ ngu ngốc, không biết ai mạnh ai yếu, chết cũng đáng.”
Thỏ tinh vỗ vỗ bụng tròn, đi về phía sơn cốc.
Trong truyền thuyết, tại thời điểm cực kỳ xa xôi trước kia, có một vài không gian và thế giới cực lớn ở bên ngoài thế giới hiện tại, sau khi thọ mệnh tới cực hạn liền phát nổ. Mà trong những vụ nổ ấy, thời gian lực và không gian lực xuyên qua vũ trụ sẽ sinh ra những biến hóa phức tạp.
Trong đó có một ít biến hóa mà trong lúc không gian và đại thế giới phát nổ, sẽ lấy ra một ít không gian lực và thời gian lực. Mà một khi đại lượng không gian lực và thời gian lực hội tụ, sẽ tích tụ lại, từ trạng thái vô hình vô tướng, ngưng kết biến hóa thành một những mảnh nhỏ. Đó chính là những không gian toái phiến và thời gian toái phiến.
Cấu kiện hạch tâm của một vài pháp khí địa nguyên huyền diệu, chính là lấy thời gian toái phiến là tài liệu, cho nên pháp khí đó sẽ sở hữu năng lực điều khiển tốc độ dòng chảy thời gian trong một phạm vi nhất định. Phạm vi ảnh hưởng của thời gian lực, độ lớn của các mảnh thời gian, cùng với cấu tạo pháp khí có liên quan đến nhau!
Khoảng chừng một trăm vạn đại thế giới và không gian phát nổ, mới có biến hóa phát sinh ra một khối tinh thể thời gian. Tinh thể thời gian phát nổ, sẽ sản sinh ra thời gian toái phiến.
Còn về phần không gian toái phiến, đây chính là tài liệu chủ yếu để chế thành túi không gian, đồng thời cũng là hạch tâm của một ít pháp khí không gian. Nếu như có đủ lượng không gian toái phiến, sẽ có khả năng tự mở được một thế giới hoặc không gian nhỏ mới.
Trong truyền, thuyết, thiên nguyên pháp khí ‘Sơn Hà Đang’ của Thủy Ma Tông chính là dùng một lượng lớn các không gian toái phiến tạo thành.
Xác suất hình thành không gian toái phiến vượt rất xa thời gian toái phiến. Khoảng chừng chỉ mười vạn đại thế giới bạo tạc, liền có thể sinh ra một khối tinh thể không gian. Tất nhiên sau khi tinh thể không gian nổ tung, thì sẽ tạo ra không gian toái phiến.
Cỗ lực lượng sinh ra vụ nổ khi đại thế giới đi đến giới hạn của nó cực kỳ cường đại. Cho nên hầu như không có không gian tinh thể và thời gian tinh thể hoàn chỉnh tồn tại, chỉ có các toái phiến phân tán đến các góc của vũ trụ.
Thỏ tinh nghiêng nghiêng ngả ngả đi về phía sơn cốc. Bước đi của nó nhìn như có vẻ rất chậm, nhưng thường cứ một bước bước ra, chính là mấy trăm trượng, thậm chí là hơn ngàn trượng. Mấy tên tu sĩ tông phái khi trước đi được mới mấy trăm trượng đã hao hết thọ nguyên, nhưng thỏ tinh vượt qua mấy ngàn trượng vẫn không hề hấn gì.
“Cái đám gia hỏa kia, không phải vì sợ hao tổn thọ mệnh hay sao? Tên nào cũng co đầu rụt cổ không dám tới, chẳng phải là muốn để ta tiến vào lấy hay sao?”
Vẻ mặt hùng hổ, thỏ tinh chửi bới lung tung, nhưng nó không hề có ý ngừng lại.
Yêu tộc tu luyện so với nhân loại gian nan hơn gấp trăm lần. Một yêu tộc mở linh trí cả ngàn năm cũng chưa chắc đă có biến hóa. Nhưng thiên tài của nhân loại, có khi hai ba mươi năm là đã có thể tu luyện đến Thiên Tượng Cảnh, Thiên Trùng Cảnh, thậm chí là vượt qua Thoát Thai Cảnh.
Có điều Yêu tộc so với nhân loại, cũng có một ưu thế rõ ràng. Đó chính là thọ mệnh.
Nhân loại không tu luyện võ công, sống nhiều lắm thì một trăm năm mươi năm. Nhưng một con rùa tỉnh tỉnh mê mê cũng có thể sống đến mấy trăm năm.
Một cự mãng chưa mở linh trí cũng có thể dễ dàng sống đến mấy ngàn tuổi. Còn võ giả nhân loại, cho dù là Thiên Tượng Cảnh cũng chỉ có thọ mệnh tám trăm tuổi, chạy hết sức vào sơn cốc này tối đa cũng chỉ năm ngàn trượng lập tức sẽ hao hết thọ mệnh, hóa thành xương khô, tan thành cát bụi.
Cho dù là cường giả vượt qua Thoát Thai Cảnh, sở hữu năm ngàn thọ mệnh như nhân loại thượng cổ, cũng có ai nguyện ý tiêu hao hơn nửa thọ mệnh vì một khối thời gian toái phiến.
Cũng chỉ có những tồn tại kỳ lạ trong yêu tộc sở hữu thọ mệnh lâu đến mức đáng sợ mới có thể đụng đến thời gian toái phiến.
Thỏ tinh thi triển Súc Địa Công, thần thái bình thản, từng bước đi vào trong cốc.
Sau một hồi, một khối nho nhỏ tựa như thủy tinh xuất hiện trong mắt thỏ tinh.
Thỏ tinh quát khẽ một tiếng, đánh ra một yêu chú phong ấn huyền ảo. Vô số văn tự yêu tộc cổ xưa bay ra, quấn lấy khối toái phiến lớn cỡ bằng móng tay. Tiếp đó chợt ngưng tụ, phong ấn khối thời gian toái phiến.
Có điều, ba động thời gian trong sơn cốc cũng không có bất cứ biến hóa gì. Từng cỗ thời gian ba động đáng sợ, từ sâu trong sơn cốc truyền đến. Thời gian ba động nhiều lần như thế này, cho dù là thỏ tinh cũng không khỏi đổi sắc mặt, lộ ra vẻ sợ hãi.
“Nơi này tựa hồ có một khối lớn thời gian toái phiến, thậm chí có thể sẽ là thời gian tinh thể!”
Trong mắt thỏ tinh lộ ra thần sắc kinh sợ. Cho dù là yêu tộc cường đại đến đâu, thọ nguyên cũng có hạn.
Thỏ tinh cảm giác được, lấy thọ nguyên của nó, một khi cố gắng đoạt lấy thứ nằm sâu trong sơn cốc, lập tức sẽ chết trên đường đi vào. Hơn nữa, không có bất luận thứ gì gọi là may mắn!
Trong mắt thỏ tinh hơi do dự một chút, xoay người liền bước đi. “Cái thứ kia, thỏ gia ta đây tạm thời rút lui, để tên gia hỏa ngươi tạm thời lưu lại đây đi!”
Thân hình lóe lên mấy cái, thỏ tinh biến mất trong sơn cốc.
Không biết qua bao lâu, Phương Vân rốt cục tỉnh lại. Phiến tinh không kỳ lạ trong đầu cũng đã biến mất.
“Không ngờ ta lại có thể long hóa!” Trong nháy mắt tỉnh lại, Phương Vân lập tức phát hiện ra biến hóa trên thân thể mình. Không chỉ là long lân, mà hắn còn biến thành con rồng nhỏ, Phương Vân hơi đăm chiêu suy nghĩ, lập tức biết rằng đây là tác đụng của Hóa Long Thảo.
Đây cũng không phải là lần đầu tiên hắn hóa thành hình rồng, Tả Thanh Long Tham Trảo Bát Thức chính là một môn tuyệt học hóa rồng. Có điều nó không giống như lúc này, Tả Thanh Long Tham Trảo Bát Thức chính là lấy chân khí tụ thành rồng, thân thể và chân khí hợp làm một, tựa như ngón tay với cánh tay. Nhưng thân thể không thực sự biến hóa.
Thế nhưng lần này sau khi nuốt Hóa Long Thảo xong, thân thể Phương Vân đã chân chính biến hóa.
Thu lại hình rồng, hồi phục nhân thân, Phương Vân cảm ứng thân thể một hồi liền thấy chân long phù lục mà tuyệt học gia truyền Tả Thanh Long Tham Trào Bát Thức ngưng tụ lên đã linh hoạt hơn không ít, có thêm rất nhiều linh khí.
Trước đây môn tuyệt học gia truyền này của Phương Vân khi ngưng tụ thành chân long phù lục, chỉ tựa như một khôi lỗi, tuy rằng nhìn rất sống động, nhưng chỉ có thể án lệnh hành sự. Còn sau khi Phương Vân ăn vào Hóa Long Thảo, tính chất của chân long phù lục đã biến hóa, tựa như rồng được vẽ thêm mắt, rốt cục sở hữu sinh mệnh của riêng nó. Hơn nữa, chân long phù lục cũng không chỉ là chân khí như ban đầu, mà khiến cho người ta cảm giác nó rất rõ ràng, sinh động.
“Ngâm!”
Tựa hồ cảm giác được ánh mắt của Phương Vân, phù lục chân long phát ra tiếng long ngâm vui vẻ, tựa hồ đang cố ý lấy lòng Phương Vân vậy.
“Gốc Hóa Long Thảo này hóa ra lại hữu ích cho phù lục chân long. Sợ rằng tu luyện thêm một thời gian nữa, nó sẽ phá thể mà ra, chân chính biến thành thiên long, có thể điều khiển lôi điện, bày vân bố vũ.”
Thiên long viễn cổ có thể điều khiển lôi điện, phiên giang đảo hải, bày vân bố vũ, chính là thần thông bản mạng của nó. Võ giả mặc dù có lực lượng vượt qua nó nhưng không thể làm được những chuyện ấy.
Phương Vân lại tỉ mỉ thể nghiệm, quan sát một lần nữa biến hóa của thân thể. Tính linh hoạt, bền bỉ của thân thể gia tăng không nói, mà ngay cả khả năng dung nạp của kinh mạch cũng được mở rộng không ít. Đồng thời Phương Vân phát hiện ra một chuyện không thể tưởng tượng nổi.
“Không ngờ ta có thể đột phá một thiên long lực viễn cổ!”
Cảnh giới không có biến hóa, vẫn như cũ là Địa Biến Cảnh đỉnh. Nhưng Phương Vân lại đột phát được gông cùm của Địa Biến cảnh, đạt đến một trăm bảy mươi phi long lực, cũng chính là chẳng mấy mà đạt đến hai thiên long lực.
Phương Vân giật mình, lập tức mừng như điên. Bảy mươi phi long lực cũng không nhiều, Phương Vân nếu như biến thành hung thú Phỉ có thể tăng thêm bảy thiên long lực viễn cổ. Nhưng phía sau lực lượng bảy mươi phi long lực chính là một loại năng lực đáng sợ khác. Một loại năng lực đột phát gông cùm của cảnh giới.
Nói cách khác, hiện tại cho dù là các võ giả khác đã đạt đến Linh Tuệ Cảnh, Thiên Tượng Cảnh, Thiên Trùng Cành thì vẫn bị những quy tắc, quy luật của thiên địa chế ước. Còn Phương Vân lại có thể vượt ra khỏi gông cùm ấy, tăng thêm rất nhiều lực lượng!
Trừ việc này ra, Phương Vân còn phát hiện thêm một việc khác, ấy là việc Thiên Long Nhãn đã hấp thu đủ tinh thần lực, lúc này đã bão hòa, Phương Vân chỉ hơi động tâm niệm, mi tâm mở ra, lập tức vô cùng vô hạn những quy tắc thế giới xuất hiện trong mắt hắn. Chỉ là cảnh giới Phương Vân chưa đủ, cho nên vô phép có thể điều khiển những quy tắc ấy.
Phương Vân hơi suy nghĩ một chút lập tức hiểu ra, Hóa Long Quả là tinh hoa của Hóa Long Thảo. Mà rồng là chí tôn vạn thú, không chỉ lực lượng cường đại, hơn nữa tinh thần cũng cực kỳ cường đại, cho nên, nó chỉ cần phát ra một cỗ khí tức, lập tức toàn bộ hung thú đều phải khuất phục, không dám khinh thường. Đây chính là tinh thần của rồng.
Hóa Long Quả có thể khiến cho Đà Long, Độc Giao tiến thêm một tầng trở thành long chủng, không những gia tăng lực lượng, mà ngay cả tinh thần, linh hồn cũng mạnh thêm. Chỉ như vậy mới có thể hoàn toàn biến thành một tầng cao cấp hơn! Tác dụng của Hóa Long Thảo lớn đến thế nào hoàn toàn có thể nhìn ra được!
Thiên Long Nhãn vốn là mắt của thiên long viễn cổ, cũng là chỗ uy nghiêm nhất của thiên long. Mắt rồng trừng lên, tức thì vạn thú không dám động đậy. Cho nên toàn bộ lực lượng tinh thần Phương Ván tu luyện ra đều bị Thiên Long Nhãn hấp thu.
“Ha ha ha, rốt cục đã có thể bước vào Linh Tuệ Cảnh!”
Phương Vân cười ha hả, tâm thần khẽ động, bức hoàng kim họa quyển thứ năm từ từ hiện ra. Từng dòng bí quyết ngưng tụ Linh Tuệ Phách lần lượt xuất hiện trong mắt Phương Vân.
Ngưng luyện!
Thần sắc Phương Vân ngưng trọng, trầm giọng quát lên: “Minh minh tạo vật, khai khiếu sinh tuệ, thông minh thông thiên, mẫn duệ quán địa... Linh tuệ tạo thần!”
Trong khoảnh khắc thanh âm phát ra, tay phải Phương Vân lấy tốc độ không thể tưởng tượng nổi đánh ra. Từng dòng chữ màu vàng xuất hiện, lấy tốc độ ngưng kết kinh người, cấu thành trận phép phức tạp. Chỉ trong nháy mắt, một loại cảm giác kỳ diệu trỗi đậy.
Phương Vân cảm thấy thân thể mình tựa hồ biến mất, thành trời, thành đất, thành núi, thành sông, thành không khí... Trong hư không, tựa hồ có một loại lực lượng vô hình gắn kết thân thể hắn với thiên địa.
Trận pháp Phương Vân đánh ra càng nhiều, thì cảm giác liên kết càng chặt chẽ. Vào lúc trận pháp cuối cùng được đánh ra, mi tâm Phương Vân ầm một tiếng chấn động, một thân thể nhỏ ảm đạm, cao chừng ba tấc xuất hiện, Phương Vân khẽ động tâm niệm, liền đẩy toàn bộ lực lượng còn lại của Hóa Long Quả vào trong cơ thể ấy. Sau khi hấp thu lực lượng của Hóa Long Quả, hình người nhỏ bé kia liền trở nên rõ ràng hơn.
Linh Tuệ Phách ngưng tụ, vào lúc này, Phương Vân rốt cục đột phát đến Linh Tuệ Cảnh!
.