Chuyện Phương Vân được Phu Tử ưu ái, Tam Công biết, Vũ Mục cũng biết, thành ra đối với những đại Nho có học vấn cao thâm, đức cao vọng trọng cũng không phải là bí mật gì.
Tam Công và Phu Tử đều là những người đứng đầu quần Nho!
Nếu như có câu, không nhìn thầy chùa thì cũng phải xem mặt phật. Dựa vào danh tiếng của Phu Tử, bây giờ Phương Vân có thể mời tất cả đại Nho trong thiên hạ. Coi như là Tam Công, cũng phải cho Phương Vân mấy phần mặt mũi.
Cái mà Phương Vân không sợ nhất bây giờ chính là các cường giả tà đạo kia! Hắn còn chưa tới Hoài An thành thì đã mời danh Nho Từ Chính Long của Đại Chu hoàng triều tới trước. Chức vị của người này so với Quách Bá Tể năm xưa còn cao hơn.
- Lão sư khen học sinh quá rồi! Lần này đối phó với Ma đạo, đã làm phiền lão sư!
Phương Vân cung kính nói.
- Ừ.
Từ Chính Long gật đầu, tức giận nói:
- Những tên tà đạo yêu nghiệt này lại dám cản đường đánh chặn đại tướng quân của triều đình! Thật sự là quá to gan rồi! Đáng tiếc là đã để cho hắn chạy thoát. Trừ ác chưa hết, sợ rằng sau này sẽ còn rất nhiều phiền toái!
Đại Nho triều đình thiết diện vô tư. Mặc dù Phương Vân có danh tiếng Phu Tử che chở, nhưng nếu vì chuyện riêng thì chắc chắn sẽ bị các đại Nho cự tuyệt! Nhưng thân phận hiện tại của hắn lại là Bình Yêu đại tướng quân do chính triều đình sắc phong, thì đó lại là chuyện khác!
Một Bình Yêu đại tướng quân vừa mới nhậm chức không lâu, còn chưa đi đến chỗ ở thì đã bị người trong tà đạo nửa đường đánh chết! Đây đúng là một điều sỉ nhục tất cả Nho gia trong thiên hạ, sỉ nhục cả Đại Chu hoàng triều!
Từ Chính Long khi biết chuyện này thì quả thực là giận không kể hết. Làm sao có thể để những chuyện tình làm hỗn loạn cương thường như vậy phát sinh chứ. Nếu như chuyện đó xảy ra thật thì sẽ bị người trong thiên hạ gièm pha không thôi!
- Lão sư bớt giận! Mặc dù hắn đã chạy thoát nhưng cũng bị trọng thương rồi! Trong khoảng thời gian ngắn chắc chắn sẽ không thể nào đến lại nữa! Nhưng mà, người trong tà đạo toàn là hạng người có thù tất báo, lần này hắn bị trọng thương như vậy thì lần sau sẽ lại đến đây nữa, sợ rằng sẽ đem cơn tức giận chút lên dân chúng trong thành. Không biết lão sư có thể tạm ở Hoài An thành hay không, nếu như có lão sư thì hắn cũng không dám liều lĩnh quá!
Từ Chính Long trầm ngâm không nói, một lát sau, thở dài nói:
- Cũng chỉ có thể như thế! Tông phái vẫn là mối họa cho thiên hạ, tất cả nên cùng nhau chém tuyệt!
Phương Vân nghe thế thì cũng âm thầm khiếp sợ, ngay cả Từ Chính Long là đại Nho như vậy mà cũng nổi giận lên. Xem ra, thành kiến của Nho gia đối với tông phái đã xâm nhập vào trong lòng từ rất lâu rồi.
Nhưng mà, hắn cũng biết vào thời đại trung cổ thì hoàng quyền thê thảm vô cùng. Vô số tông phái trung cổ vì tranh đoạt hoàng quyền thế tục mà đã vung tay phát động chiến tranh lẫn nhau, làm cho dân chúng đồ thán lầm than. Lúc đó Nho gia cũng bị chèn ép vô cùng dữ dội. Vào lúc đó, có thể nói cả Cửu Châu đều rơi vào thời kỳ hỗn loạn! Cho nên, thành kiến của Nho gia đối với các tông phái như thế cũng có thể hiểu được!
- Lão sư, chúng ta vào kinh thành trước đi!
Phương Vân vội vàng nói.
Từ Chính Long gật đầu.
Mỗi một tòa thành trì của Đại Chu hoàng triều đều có bốn giáo trường ở các hướng đông nam tây bắc, bốn tòa giáo trường ứng với bốn tòa tướng quân phủ, ngoài ra còn có một phủ đệ đại tướng quân.
Đại tướng quân thống lĩnh quân lực của cả tòa thành trì, quyền lực rất lớn!
Phương Vân tự mình đi tới phủ đại tướng quân trong Hoài An thành. Đây là một ngôi phủ đệ vô cùng khổng lồ, được chính Công bộ dùng cương thiết chú tạo, lúc nhìn qua trong như một con cự thú đang giương nanh múa vuốt. Bảng hiệu cũ ở đại môn đã được thay đi, cái mới được viết là "Bình Yêu đại tướng quân".
- Đây là bảng hiệu do chính thành chủ Hoa Tinh Phi của Hoài An thành tự viết.
Thấy Phương Vân ngửa đầu nhìn lướt qua bảng hiệu khổng lồ, Chu Hân vội vàng nói:
- Dựa theo lệ cũ, một lát nữa sợ rằng đại nhân phải đích thân đi gặp thành chủ của thành!
- Ừ!
Phương Vân gật đầu, ngẩng đầu bước chân vào phủ đại tướng quân.
Xem chữ biết người, nét chữ của năm chữ này nhìn qua có vẻ rất đưa đẩy, nhưng khí khái lại ngay thẳng vô cùng. Hiển nhiên, vị thành chủ Hoài An thành là người hết sức ngay thẳng chính trực! Mặc dù Phương Vân còn chưa thấy hắn, nhưng đã có một phần hảo cảm.
- Lão sư, mời ngồi!
Phương Vân nhìn vào cái bảo tọa ở trên đại điện, nhưng không đi tới.
- Không cần, triều đình có quy củ của triều đình, ở chỗ này ngươi là lớn nhất!
Từ Chính Long khoát tay áo nói.
Phương Vân cũng không cố ép, liền đi lên đại điện ngồi vào vị trí của đại tướng quân.
- Lão sư bây giờ còn chưa có chỗ ở, không ngại hãy ở lại phủ tướng quân đi. Một lát nữa học sinh sẽ phái người đi báo với thành chủ để chuẩn bị một phòng ốc thượng hạng cho lão sư, rồi học sinh sẽ cho người tới bảo vệ lão sư!
Phương Vân nói.
- Cứ như ngươi nói đi, về phần phòng ốc thượng hạng thì không cần! Mấy ngày nữa, ta sẽ nói thư đồng đem tàng thư của ta tới đây!
Từ Chính Long cũng không cự tuyệt.
- Vâng.
An bài tốt chỗ ở của Từ Chính Long xong, Phương Vân liền cùng Quản Công Minh, Chu Hân, Sở Cuồng thương nghị về phòng ngự của Hoài An thành. Sau đó mỗi người đều đi ra để thực hiện.
Phương Vân cho tất cả mọi người lui ra, một mình một người ở bên trong thư phòng đại tướng quân.
- Lần này đoạt được túi không gian của Tiết Liệt, không biết bên trong có những thứ gì!
Tâm thần Phương Vân vừa động, lập tức triệu hồi ra một cái túi không gian khác trong đan điền. Cấm chế trên cái túi không gian này đã bị Phương Vân dùng Thiên Địa Vạn Hóa Chung phá đi.
Thiên Địa Vạn Hóa Chung dường như có tác dụng khắc chế đối với các loại đạo pháp cấm chế.
- Tế luyện cho ta!
Phương Vân không nóng nảy, phun một ngụm tinh khí ra rồi bắt đầu thong dong tế luyện túi không gian đó. Chuyện này hắn đã từng làm, bây giờ chỉ việc làm lại, cực kỳ dễ dàng.
Tế luyện túi không gian của Tiết Liêt xong, tâm niệm Phương Vân vừa động thì đã chìm vào trong túi không gian.
Chỉ thấy trước mắt tối sầm lại, một không gian đen nhánh hiện ra trước mặt Phương Vân. Ngay trước Phương Vân bây giờ là một đống tạp phiến tràn đầy màu sắc, ở đây có tạp phiến màu đen, cũng có màu xanh, có tạp phiến màu trắng bạc, cũng có tạp phiến màu hoàng kim.
- Hử? Cái này dường như là tạp phiến của Tụ Bảo các!
Phương Vân nhận ra cái màu đen trong đó. Ngày trước, lúc hắn bán mười miếng linh chi vạn năm đã được bốn tấm màu đen, giống y hệt cái này.
- Tài lực Tụ Bảo các lớn mạnh, bảo vật rất nhiều. Mặc dù Tiết Liệt là đệ nhất cao thủ thanh niên của Thiên Tà tông, nhưng cũng có lúc đi mua đồ của Tụ Bảo các. Trên người có mang theo một ít tạp phiến của Tụ Bảo các cũng không phải là kỳ quái.
Phương Vân suy tư một chút, liền hiểu được.
Bất kỳ cường giả nào cũng có lúc phải nhờ người khác. Mà Tụ Bảo các lại là nơi tập trung rất nhiều bảo vật, có quan hệ với bọn họ cũng là tốt, có cần gì thì cũng có thể kiếm được!
- Tiết Liệt muốn giết ta nhưng giết ta dễ vậy sao? Không trả giá đã muốn đi, làm gì có chuyện dễ dàng như vậy. Mấy cái tạp phiến này coi như là bồi thường cho ta!
Tâm thần Phương Vân vừa động, lập tức đem ba tấm hoàng kim có số lượng ít nhất nhưng cũng chói mắt nhất đến trước mặt mình. Trên tấm thẻ màu vàng này có đầy đường vân huyền ảo, dường như là một cấm chế nào đó. Ở ngay thẻ có khắc hình một con Chu Tước rất sống động, ngay dưới hình Chu Tước có một hàng chữ nhỏ: Một ngàn vạn!
Hít!
Thấy ba chữ này, Phương Vân cũng phải hít vào một hơi, trong đầu oong oong không thôi! Đây là một ngàn vạn Chu Tước đan!
Một ngàn vạn a!
Lúc đầu Phương Vân vào Tụ Bảo các, bán mười miếng linh chi vạn năm của mình xong thì cũng chỉ có bốn vạn Chu Tước đan, mà lúc này lại có trực tiếp đến một ngàn vạn, gấp đến hai trăm năm mươi lần gia sản của Phương Vân a!
Cho dù Phương Vân có đem bán hết toàn bộ linh chi thu được ở động phủ Bắc Minh thì cũng không lấy được nhiều Chu Tước đan như vậy!
Đây đúng là tài đại khí thôi, chân chính tài đại khí thô a!
Lúc này Phương Vân mới chính thức cảm nhận được cái gì gọi là đệ nhất cao thủ một tông phái! Một tấm đã có đến ngàn vạn, mà không chỉ có một tấm!
- Nhìn toàn bộ lại thử xem!
Trong lòng Phương Vân vừa động, lập tức kiểm kê lại tất cả thu hoạch trong túi không gian. Thẻ màu đen có một vạn Chu Tước đan, có tất cả chín cái; thẻ màu xanh có mười vạn Chu Tước đan, có tất cả bảy cái; thẻ màu trắng có trăm vạn Chu Tước đan, có tất cả năm cái; thẻ hoành kim có ngàn vạn Chu Tước đan, có tất cả ba cái.
Nói cách khác, trong túi không gian của Tiết Liệt có khoảng ba nghìn năm trăm bảy mươi vạn viên Chu Tước đan! Khi tính ra con số này thì Phương Vân cũng phát mộng thật.
- Cái này...đúng là phát đạt thật rồi!
Mặc dù tâm chí Phương Vân kiên định, nhưng bàn tay hắn giờ phút này cũng hơi nóng lên, toàn thân phát run, có cảm giác như đang nằm mơ vậy!
Cái này cũng giống như một kẻ ăn mày đã đói bụng mấy ngày, phải ngủ để qua cơn đói, rất nhanh sẽ chết đi. Nhưng đột nhiên phát hiện mình đã trở thành một đại lão gia, mỹ nữ vô số, thê thiếp cả đàn, ruộng tôt vạn mẫu, còn có cả một núi tài bảo nữa!
Hơn ba nghìn năm trăm bảy mươi vạn Chu Tước đan a!
Phương Vân có đem hết toàn bộ đồ trên người bán đi cũng không được con số này a! Dĩ nhiên, cái pháp khí cấp bậc Địa Nguyên như Ngũ Ngục Phong dùng để bảo vệ tính mạng thì bất kỳ cường giả Địa Biến cảnh nào cũng sẽ không bán!
Hơn ba nghìn năm trăm bảy mươi vạn Chu Tước đan a! Có được con số này thì Phương Vân cũng không cần đi luyện chế Địa Nguyên pháp khí làm gì nữa, trực tiếp tới Tụ Bảo các mua là được.
Phải biết rằng, cho dù là Địa Nguyên pháp khí cấp thấp nhất thì cũng có giá trị liên thành a. Nếu như đổi sang hoàng kim thì cũng phải lên con số trăm tỷ lượng hoàng kim, so với quốc khố thu vào một năm của Đại Chu còn nhiều hơn nhiều lắm!
- Vấn đề gì cũng được giải quyết hết rồi! Cho dù Triệu Bá Ngôn có thu nạp nhiều thám báo hơn nữa thì ta cũng không lo lắng vấn đề chi tiêu nữa. Thậm chí, vấn đề tài liệu luyện chế Viêm Ma thượng cổ mà ta muốn mua ở Tụ Bảo các cũng được giải quyết xong!
Vị trí địa lý chính là một trong những nguyên nhân mà hắn lựa chọn Hoài An thành, ngoài ra còn có một nguyên nhân nữa là ở đây có phân các của Tụ Bảo các. Dựa vào Tụ Bảo các, Phương Vân có thể tùy tâm sở dục vào Tụ Bảo các mua những đồ mà mình muốn. Nhưng điều kiện tiên quyết chính là Phương Vân phải có đủ Chu Tước đan.
Tụ Bảo các là một nơi giao dịch mua bán, tất cả cũng phải theo quy củ mua bán mà làm. Cho dù giao tình có lớn đến đâu, nhưng muốn mua đồ ở trong thì cũng phải có tiền. Dĩ nhiên, tiền ở đây không phải là hoàng kim mà là Chu Tước đan!
Thời gian Phuong Vân biết Tụ Bảo các quá ngắn, tích lũy cũng không đủ. Giống như một tiểu tử nghèo vào thành vậy, trên người luôn luôn thiếu tiền. Nhưng mà, nhờ bởi túi không gian của Tiết Liệt mà vấn đề này đã được giải quyết dễ dàng!
- Tiết Liệt, lần này ta phải cảm ơn ngươi a!
Phương Vân có thể tưởng tượng được giờ phút này Tiết Liệt nhất định đau lòng vô cùng, đau đến rỉ máu. Nếu như không phải lúc cuối lấy ra được hai cây trường thương, Phương Vân đoán chứng hắn sẽ trực tiếp giận đến nỗi phải hộc máu!
- Trì hoãn đường đi lâu như vậy là hoàn toàn đáng giá. Nhưng mà, Tiết Liệt chắc là đang điên cuồng hẳn lên. Ta phải có sự chuẩn bị tốt mới được!
Mặc dù thu hoạch khổng lồ, nhưng Phương Vân cũng không có bị hưng phấn đến nỗi choáng váng đầu óc.
Thực lực của Tiết Liệt vẫn còn đó, lần này hắn bị thua thiệt là do thu thập tin tức về mình không đầy đủ, không biết mình có thể thu liễm tinh khí. Nhưng lần sau, khẳng định hắn sẽ không sơ suất như vậy nữa. Nếu như lúc đến mà Tiết Liệt giận điên lên thì sẽ đáng sợ vô cùng, nhất là một chiêu cuối cùng của hắn. Chiêu đó có thể khu sử toàn bộ thi khí, quỷ khí, oán khí, lệ khí trong phương viên trăm dặm, mặc dù lúc đó đã bị Từ lão tiên sinh phá vỡ, nhưng Phương Vân cũng có thể cảm giác được uy lực của chiêu đó vô cùng đáng sợ, không phải tự mình có thể ngăn cản được! .