[Dịch] Hoàng Tộc Đại Chu

Chương 266 : Thần Vũ hầu.




- Toàn bộ giết!

Các đại yêu vương hóa thành mây đen cuồn cuồn, đánh tới Mãng Hoang hầu cùng bốn vị cung phụng hoàng thất.

- Chỉ là con kiến con hôi mà cũng dám cuồng ngôn!

Bỗng nhiên mây đen lại hội tụ trên bầu trời, trong đó có một âm thanh vang dội tứ phương cùng với tiếng sấm sét ầm ầm vang dội tứ phương phát ra. Âm thanh này vừa truyền đến thì đã có một bàn tay to màu xanh có đường kính đến mấy trăm trượng mang theo khí tức kinh thiên từ trong đám mây đen chụp vào các đại yêu vương. Một chưởng này trực tiếp khóa chặt các đại yêu vương, các đại yêu vương thấy vậy thì mặt lộ vẻ hoảng sợ, có cảm giác như tử vong đã gần kề.

- Binh đấu với binh, tướng đấu với tướng. Dũng Vũ hầu, ngươi cũng đừng hạ thân phận đến mức này chứ?

Trên bầu trời phía đông bỗng nhiên có một cái yêu trảo khổng lồ màu đen vươn đến, một trảo này không phải chụp đến bàn tay to do Dũng Vũ hầu phát ra, mà là hướng tới Mãng Hoang hầu cùng tứ đại cung phụng.

- Ta nói ai chứ, thì ra là Kính Thiên Yêu Hoàng, sao rồi, ngươi thấy cô đơn lắm à?

Âm thanh Dũng Vũ hầu vang dội tứ phương, bàn tay to màu xanh đó trực tiếp chuyển hướng chộp tới Kính Thiên Yêu Hoàng. Cùng lúc đó, Kính Thiên Yêu Hoàng cũng không hẹn mà bỏ qua cho Mãng Hoang hầu cùng tứ đại cung phụng, cổ tay hơi run, yêu trảo lập tức đối chọi với Dũng Vũ hầu.

Bàn tay to màu xanh cùng yêu trảo do hai người vừa mới chạm vào nhau thôi thì đã hơi ngừng lại. Chỉ trong một chớp mắt mà hai người đã giao thủ hơn mười chiêu, mỗi một chiêu đều phát ra âm thanh như lôi đình, giống như là băng thiên liệt địa vậy. Kình khí do hai người phát ra còn làm cho không gian trong phương viên ngàn dặm bị bẽ gãy, làm cho cả vùng đất này hóa thành một vùng tử vong!

Cường giả Thiên Trùng cảnh giao thủ, ngay cả Mãng Hoang hầu cùng các Yêu Vương cũng không dám nhích tới gần!

- Liệt Vũ hầu, chúng ta cũng giao thủ đi!

Ở phía đường chân trời phía đông, một cỗ yêu khí cuồn cuộn phóng lên cao, trong nháy mắt đã như tia chớp phóng tới che phủ toàn bộ bầu trời phía đông. Nguyên cả một dãy núi dài cũng bị cỗ yêu khí này bao phủ lại!

- Đang có ý đó!

Một đạo thanh khí hóa thành cự long gẩy lên, xông thẳng lên bầu trời. Cả bầu trời bị chấn động một cách mãnh liệt, sau đó giống như có hai bàn tay vô hình đang vỗ vào vậy, phát ra tiếng nổ ầm ầm! Sau đó, đạo thanh khí đó hóa nhỏ thành vô số bạc xà, lóng lánh bát phương!

Lôi vân ở bầu trời phía tây cùng với hắc vân ở bầu trời phía đông mạnh mẽ va chạm vào nhau. Cả bầu trời lúc này đã hoàn toàn bị hắc vân cùng lôi vân bao phủ, các loại lôi điện không ngừng bắn tán loạn ra. Trong khoảng khắc này, cả thiên địa giống như đã đến ngày tận thế vậy.

Gió lạnh vẫn gào thét trong thiên địa, Phương Vân đang đứng ở sườn núi nhìn qua. Tuyết đọng ở nơi này đã mỏng hơn các nơi khác rất nhiều, nhưng vẫn tràn qua gót chân.

- Tuyết vẫn không ngừng từ trên đỉnh núi truyền đến, hiển nhiên đang có người giao thủ ở trên đó.

Phương Vân một mặt chỉ huy chiến đấu, một mặt vẫn quan sát tình hình các nơi.

Dũng Vũ hầu cùng Liệt Vũ hầu đã xuất thủ, nhưng mà hai người vẫn không có ra tay xua tan đi gió tuyết. Phương Vân thấy vậy thì tin chắc ở trên đỉnh núi phía bắc còn có một cường giả chưa xuất thủ, khi mà người này xua tan đi gió tuyết thì đó là lúc cuộc chiến tranh này kịch liệt nhất, cũng là lúc hỗn loạn nhất.

Lúc này, đại đa số người khác chỉ quan tâm đến tình huống trong phạm vi nhỏ, không hề có ai bận tâm đến người khác. Vì thế, Phương Vân cũng chỉ quan sát một chút liền tập trung lại.

Dưới tình huống chiến trường lớn có nhiều cường giả hội tụ như vậy, nếu muốn lập chiến công to lớn thì ngoại trừ thực lực, còn phải có trí khôn, cẩn thận khắp nơi. Nếu không, ở nơi cường giả hội tụ này mà không cẩn thận thì đó chính là tự diệt mình!

Trên đỉnh núi phía bắc, có một nhân ảnh đồ sộ đang đứng đó, tròng mắt lạnh như băng của người này đang nhìn chiến trường ở phía trước. Thần Vũ hầu đang đợi, Dũng Vũ hầu cùng Liệt Vũ hầu đã xuất thủ ngăn cản hai Yêu Hoàng, việc kế tiếp chính là xem thử Yêu tộc còn có cường giả nào tới nữa không.

Thần Vũ hầu tin tưởng, nếu như Yêu tộc còn cất giữ thủ đoạn nào thì mục tiêu chắc chắn là hai đại Võ hầu đó. Đây cũng là mục đích Thần Vũ hầu đến Mãng Hoang này: Bảo vệ hai Võ hầu. Về phần những người khác thì hoàn toàn không có phân lượng để hắn làm như vậy.

- Còn không ra tay sao?

Áo choàng Thần Vũ hầu phần phật vũ động trong gió, ánh mắt của hắn sắc bén như dao, giống như là thần linh đang nhìn qua cả chiến trường vậy:

- Nếu có giấu hậu chiêu mà còn chưa dùng, đợi đến lúc ta xuất thủ thì chắc chắn hai vị Yêu Hoàng sẽ phải rơi xuống!

Thần Vũ hầu lúc nói chuyện vô cùng tự tin. Là người xếp hạng thứ hai trong bảy vị Võ hầu, hắn hoàn toàn có tư cách nói ra câu này!

Dường như đáp lại tiếng lẩm bẩm của Thần Vũ hầu, bỗng nhiên trên một ngọn núi ở phía đông Mãng hoang xuất hiện một cỗ hắc vân. Đồng thời cũng có một cỗ khí tức bá đạo, vô pháp vô thiên hướng bốn phương tám hướng khuếch tán ra.

Rống!

Một tiếng gầm gừ khổng lồ từ phía đông truyền đến. Tiếng gầm thét này giống như sư tử, nhưng cũng không phải là sư tử, hung lệ vô cùng, mang theo một cỗ lực lượng làm kinh sợ linh hồn người khác. Vô số ngọn núi cũng vì tiếng gầm thét này mà khẽ rung động, tuyết không ngừng từ trên đỉnh núi tràn xuống.

Ầm!

Hắc vân bỗng nhiên bộc phát hóa thành một cột sáng đen nhánh phóng lên cao. Cột sáng chỉ hiện lên rồi nhanh chóng tan đi, ngay lúc này có một cổ lực lượng mang theo khí tức hắc ám, âm lệ như thủy triều dâng lên đánh tới vị trí của Dũng Vũ hầu cùng Liệt Vũ hầu.

- Dũng Vũ hầu! Liệt Vũ hầu! Hôm nay, chính là ngày các ngươi phải chết!

Một âm thanh khàn khàn từ phía đông truyền đến.

Xuyên qua tầng mây, Phương Vân có thể thấy ở sau tầng mây có một bóng đen khổng lồ lờ mờ đang cuốn tới chiến trường. Người ở dưới đất nhìn lên có thể thấy bóng đen này giống như một con sư tử khổng lồ vậy. Đồng thời lúc này cũng có một cổ uy áp đáng sợ từ bầu trời bắn ra bốn phương tám hướng, nơi bóng đen đi qua thì các đám mây dày đặc lần lượt hóa thành các vòng xoáy nhỏ. Những vòng xoáy nhỏ này giống như là miệng của u ma quỷ hồn vậy, phát ra tiếng quỷ khóc thần gào!

- Hừ! Cực Nghê ( Sư Tử) Yêu Hoàng, bổn tọa chờ ngươi lâu rồi!

Trên đỉnh núi phía bắc, Thần Vũ hầu hừ lạnh một tiếng, ánh mắt sáng như ánh mặt trời vậy. Ngay lúc Cực Nghê Yêu Hoàng xuất thủ thì Thần Vũ hầu cũng đã xuất thủ!

Thần Vũ hầu ngạo nghễ đứng đó, đột nhiên đạp mạnh một cái. Chỉ nghe một tiếng ầm vang lên, cả vùng đất đều rung chuyển. Một cước nhất cử trọng khinh này của Thần Vũ hầu dường như làm rung chuyển cả Mãng Hoang hầu, vốn vùng đất này có khoảng mười vạn ngọn núi kề nhau, nhưng giờ khắc này đang bị chấn động toàn bộ. Từng mảng tuyết băng không ngừng như thiên quân vạn mã ập xuống chân núi!

Chỉ một cước này đã làm cho đất rung núi chuyển, thiên địa biến sắc! Vô số người đều hoảng sợ biến sắc!

- Rốt cuộc đã xuất thủ rồi!

Trong đại quân, Phương Vân cảm giác được cỗ lực lượng đáng sợ này, thì bỗng nhiên quay đầu lại. Chỉ thấy trong tiếng nổ ầm ầm, một cổ kình khí cường đại từ trên đỉnh núi phía bắc hướng bốn phương tám hướng tràn ra.

Từ bầu trời quan sát xuống có thể thấy nơi đạo kình khí này đi qua thì bỗng nhiên gió tuyết ngừng lại, tất cả tuyết đọng cũng bị một cỗ lực lượng đáng sợ cuồn cuộn nổi lên, sau đó bị chấn thành phấn vụn. Trong nháy mắt, lấy đỉnh núi phía bắc làm trung tâm, tuyết đọng trên vô số sơn lĩnh biến mất không còn thấy gì nữa, để lộ ra bề mặt đất vô cùng kiên cố. Cả Mãng hoang nhất thời trở lại như mùa xuân.

Xuân hạ thu đông vốn là sự biến hóa của lực lượng thiên địa. Cổ lực lượng này không ngờ lại có thể thay đổi cả khí hậu của Mãng hoang!

- Thần Vũ hầu!

Tam đại Yêu Hoàng cùng kinh hô lên, đều nhận ra được người thần bí trên đỉnh núi phía bắc. Không ai trong ba người ngờ rằng người xếp thứ hai trong bảy vị Võ hầu đã lặng lẽ tới đây, mà không ai biết cả.

- Không sai, chính là bổn tọa!

Một tiếng bổn tọa vừa phát ra, thì từ đỉnh núi phía bắc phát ra một cỗ sáng còn chói mắt hơn mặt trời. Ầm một tiếng rồi phóng lên cao.

- Tam đại Yêu Hoàng, bổn tọa chờ đã lâu! Có phần đại lễ đã chuẩn bị sẵn, các ngươi xin vui lòng nhận cho!

Âm thanh Thần Vũ hầu vang dội lên ở khắp bầu trời, âm thanh vừa phát ra thì không gian tam đại Yêu Hoàng đang đứng đột nhiên bị bóp méo. Sau một khắc đó, Kính Thiên Yêu Hoàng, Lay Thiên Yêu Hoàng, Cực Nghê Yêu Hoàng

cùng cả hai vị Võ hầu kia cũng biến mất không thấy gì nữa, giống như là bị tan biến đi vậy.

Lôi vân ở trên bầu trời cũng nhanh chóng rút đi!

Phương Vân biết có thể Thần Vũ hầu đã thi triển tuyệt học, hay công pháp gì đó, nên đã đem ba vị Yêu Hoàng, cùng với hai vị Võ hầu đến một không gian khác.

- Hiện tại, cũng đã đến lúc ta xuất thủ.

Phương Vân thu ánh mắt lại. Hắn nhìn lướt qua chiến trường một cái, đột nhiên trong lòng dâng lên hào khí vô hạn. Trên chiến trường tuy còn có cường giả Thiên Tượng cảnh, nhưng những cường giả đó cũng không thể ngăn được hắn.

- Đây chính là nơi để ta đạp lên con đường phong hầu!

Phương Vân nhìn chiến trường mịt mờ, thầm nghĩ trong lòng. Sau một khắc, Phương Vân bỗng nhiên giải khai mấy huyệt đạo được phong bế trên đỉnh đầu, đạo tinh mang số mệnh hồng trung mệnh tử nhất thời phóng lên cao.

Ngâm!

Sau một khắc, Phương Vân đột nhiên ngửa đầu phát ra một tiếng hét dài. Âm thanh này như một mũi tên nhọn vô hình cắm vào bầu trời vậy, làm cho mây đen không ngừng bị tản ra khắp nơi.

Cảm nhận được lực lượng mãnh liệt trong sóng âm, rất nhiều Yêu tộc rối rít biến sắc.

- Chu Hân, quân đội tạm thời giao cho ngươi tiếp quản!

Âm thanh cuồn cuộn vang lên khắp hư không, sau đó Phương Vân liền biến thành một đạo cầu vồng gẩy lên không trung. Nhất thời trên bầu trời xuất hiện một đường vòng cung to lớn, đánh về phía đại quân Yêu tộc.

Phịch! Phịch! Phịch!

Giữa không trung, mấy chưởng Đại Lực Kim Cương đánh xuống, trực tiếp đem mấy tên Yêu tộc đang hỗn chiến trong đại quân bị chấn nổ thành phấn vụn. Hắn đã vì đạo quân thứ hai mươi bảy quét dọn các uy hiếp lớn nhất!

- Nhân tộc, giết hắn đi!

Thấy Phương Vân đáp xuống, rất nhiều Yêu tộc gầm thét dữ tợn, rối rít gẩy lên. Từng đạo yêu khí phóng thẳng vào Phương Vân.

- Đại Lực Kim Cương Phật Đà!

Phương Vân hét lớn một tiếng, rồi đột nhiên triệu ra Đại Lực Kim Cương Phật Đà. Lập tức có một đạo Phật lực từ trên người Phương Vân tản ra, hóa thành một pho Phật Đà cao hơn mười trượng. Sau ót pho Phật Đà này thoáng hiện hai vòng sáng, chính là hai vòng sáng tượng trưng cho đại trí tuệ cùng đại nghị lực!

Ầm!

Phương Vân khi thi triển ra pho Phật Đà này liền lập tức thi triển chiêu Phật Đà Tọa Liên, trực tiếp ngồi xuống đại quân Yêu tộc. Lập tức có những tiếng hét thảm vang lên, những Yêu tộc bị phật quang quét trúng, yêu lực lập tức bị tán đi hóa thành một làn khói xanh.

Mất đi yêu lực, những Yêu tộc này lập tức hiện ra nguyên hình, từng con mãnh thú hoặc dị thú gục trên mặt đất. Phương Vân thấy vậy thì liền dùng Đại Lực Kim Cương Phật Đà dùng sức đánh chết, mấy tên Yêu tộc này trực tiếp hóa thành bùn máu!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.