[Dịch] Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du

Chương 81 : Thần cản sát thần!.




Từ Ma thú sơn mạch đến Đế quốc Long Ngữ, phải đi qua hơn trăm Vương quốc và Công quốc. Dọc đường đi, tám Đại Ma thú Thánh Vực phóng ra khí tức khủng khiếp, khiến cho người và thú ở các quốc gia đó đều hoảng sợ.

Những Vương quốc và Công quốc này, một số cũng không thiếu Cường giả Thánh vực. Nhưng bất kể là Nhân loại Thánh Vực hay Ma thú Thánh Vực, đều không dám tiến lên chặn đường.

Nhóm người Hoàng Long, trước nay chưa từng có, sát khí đầy trời.

Không một ai dám chủ động tiến lên tìm kiếm rủi ro.

Bởi vì lo cho an nguy của hai tiểu gia hỏa Hoàng Lượng và Hoàng Dịch, Hoàng Long để cho Thiên Thanh Mãng Ngưu phát ra toàn bộ thực lực, điên cuồng nhằm hướng Đế quốc Long Ngữ.

Trên người Hoàng Long có linh đan, không lo lắng việc chúng Ma thú cạn kệt ma lực.

Từ Ma thú sơn mạch đến Đế quốc Long Ngữ phải trải qua lộ trình mấy ức dặm. Ba ngày sau, nhóm người Hoàng Long đã tiến đến biên cảnh Đế quốc Long Ngữ.

Có điều, toàn bộ hành trình tới biên cảnh Đế quốc Long Ngữ, nhóm người Hoàng Long không gặp chút trở ngại nào. Nhưng khi tiến tới đây, lập tức có người ngăn cản.

“Càn rỡ! Đây là lãnh thổ của Đế quốc Long Ngữ, các hạ là người phương nào? Xin mau lui về!” Trên bầu trời biên cảnh Đế quốc Long Ngữ, xuất hiện một đạo quân cấp bảy Á Long Song Dực Long. Có khoảng hai ba trăm đầu, trên lưng mỗi Song Dực Long đều có một Chiến sĩ mặc Thanh giáp chiến bào, vẻ mặt đầy cảnh giác.

Những Chiến sĩ này, phần lớn đều là thất cấp, một số là bát cấp và cửu cấp.

Đây là một trong hai Quân đoàn mạnh nhất của Đế quốc Long Ngữ, Quân đoàn Phi Long, phụ trách bảo vệ biên giới.

Đoàn trưởng Quân đoàn Phi Long, Hoàng tước Long Lý, chính là đệ đệ của Đương kim Hoàng đế Đế quốc Long Ngữ. Thực lực Chiến sĩ Thánh Vực Trung giai. Người vừa lên tiếng quát lui Hoàng Long chính là vị Hoàng tước Long Lý này.

Tọa kỵ của Hoàng tước Long Lý là một đầu Thánh Vực Sơ giai Phi Long.

Mặc dù mười mấy phút trước, nhận được hồi báo của thám tử về lực lượng của đối phương đã làm hắn khiếp sợ dị thường. Nhưng thân là Quân đoàn trưởng Quân đoàn bảo vệ biên giới, hắn buộc phải tiến lên ngăn chặn.

Lui về?

Hoàng Long ngồi trên lưng Thiên Thanh Mãng Ngưu, lạnh nhạt lướt qua Quân đoàn Phi Long ở trước mặt.

Trong lúc song phương giằng co, Hoàng Long từ trên lưng Thiên Thanh Mãng Ngưu bay lên cao, lạnh lùng nhìn đối phương. Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Hoàng Long bắt một cái pháp quyết kỳ quái, hé miệng thốt ra tám tiếng: "Ô! Úm! A! Hồng! Ma! Dát! Phu! Ba!"

Nghe thấy tám từ tối nghĩa này, chỉ có Cửu Nhãn Ma Hổ, Thiên Thanh Mãng Ngưu, Đại Tu La Tô Lệ Tư và Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang là lập tức biến sắc.

Đặc biệt là Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang, toàn thân không nhịn được, toát ra mồ hôi lạnh. Ánh mắt vô cùng hoảng sợ.

Hắn vẫn nhớ rõ cái đêm trăng tròn vô cùng kinh khủng sáu năm trước. Hình ảnh đó đã khắc sâu trong linh hồn nó. Mỗi lần nhớ lại, nó lại kinh hãi không dứt.

Cửu Thải Phượng Điểu và chúng Ma thú còn lại chưa từng thấy qua Hoàng Long sử dụng Long Thần Bát Âm. Thấy vẻ mặt kinh hãi của Thiên Thanh Mãng Ngưu, chúng cảm thấy nghi ngờ. Đột nhiên, bọn chúng lập tức hoảng sợ. Từng đạo âm ba khủng khiếp, lấy Hoàng Long làm trung tâm ầm ầm đánh tới, phảng phất như có ngàn vạn Thiên Long ngâm lên, lại vừa phảng phất như vạn thú gầm rú. Không gian chấn động. Dùng mắt thường cũng có thể thấy được tốc độ phát ra của âm ba.

Không gian sụp đổ!

Thời gian như ngừng lại!

Trong thiên địa chỉ còn lại tiếng Long ngâm!

Thân là Thánh Vực Cao giai, Cửu Thải Phượng Điểu đứng ở phía sau Thiên Thanh Mãng cũng cảm thấy linh hồn bị chấn động. Kim Sí Thiên Bằng và chúng ma thú khác lại càng sợ hãi, lập tức lùi về phía sau.

Mà Quân đoàn Phi Long bị âm ba bao phủ, toàn bộ binh lính trước khi chết đều lộ ra ánh mắt tuyệt vọng. Cái vị Hoàng tước Long Lý và tọa kỵ của hắn là Thánh Vực Sơ giai Phi Long cũng sắp bị chìm ngập trong âm ba. Lúc này, Hoàng Lý, thân là Chiến sĩ Thánh Vực Trung giai, giơ Đại kiếm lên, vận chuyển đấu khí toàn thân, sau đó bổ xuống, âm thanh có chút sợ hãi rống lên: “Đấu Thần Nộ!”

Đấu Thần Nộ, Đấu kỹ Thiên giai, là đấu kỹ truyền thừa mạnh nhất của Hoàng thất Đế quốc Long Ngữ hơn ngàn năm qua.

Kiếm khí tung hoành. Nhưng mà, dưới âm ba của Âm Sát thuật Long Thần Bát Âm, kiếm khí nhìn rất có uy lực này lập tức bị dìm ngập.

Đấu Thần Nộ cũng không chống lại được Long Thần Bát Âm.

Không có chút ảnh hưởng nào.

Âm ba phủ tới, Long Lý cưỡi Phi Long, ra sức vùng vẫy, rống lên giận dữ. Hắn muốn trốn ra, nhưng tất cả cố gắng đều vô ích.

Sáu năm trước, Hoàng Long mới chỉ bước vào cảnh giới Nguyên Thần Xuất Khiếu, sử ra Long Thần Bát Âm, Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang là Thánh Vực Sơ giai cũng không trốn thoát, huống chi hiện tại, Hoàng Long đã tiến vào cảnh giới Nguyên Thần Xuất Khiếu hậu kỳ, uy lực của Long Thần Bát Âm so với lúc đó mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.

Đến lúc ổn định lại, âm ba tan hết, Cửu Thải Phượng Điểu hoảng sợ phát hiện, Quân đoàn Phi Long ngăn cản phía trước đã không còn tồn tại.

Đúng vậy, không còn tồn tại! Bao gồm cả Thánh Vực Trung giai Hoàng tước Long Lý và Thánh Vực chiến sủng của hắn.

Chỉ có huyết vũ đầy trời.

Huyết vũ bay tán loạn. Hạ xuống mặt đất tạo thành mộ đồ án quỷ dị.

Nhìn kỹ thì đó là hình một con rồng.

Huyết vũ tạo thành huyết long.

Dưới âm ba của Long Thần Bát Âm, không gian cũng bị sụp đổ, nói chi thân thể xác thịt.

Thần cản giết thần. Ma cản giết Ma!

Ai dám ngăn cản con đường Hoàng Long tiến tới, đều phải chết.

Hoàng Long từ trên cao hạ xuống, ngồi trên lưng Thiên Thanh Mãng Ngưu, cảm thấy pháp lực trong cơ thể gần như cạn kiệt. Mặc dù Long Thần Bát Âm tuyệt đối có uy lực, nhưng nó tiêu hao quá nhiều pháp lực. Có điều, ngay sau đó, Hoàng Long liền cảm giác được U Minh Thần thụ trong Quần Tiên Các không ngừng hấp thu thiên địa linh khí, bổ sung cho pháp lực đã gần cạn kiệt của mình.

“Tiếp tục đi tới!” Sau khi dùng một viên linh đan, Hoàng Long lãnh đạm nói.

Chúng thú lúc này mới có phản ứng trở lại, đều hô to xác nhận, tiếp tục hướng Hoàng cung Đế quốc Long Ngữ bay tới.

Vốn là, để tiêu diệt hết Quân đoàn Phi Long, Hoàng Long cũng không cần phí nhiều sức lực như vậy. Nhưng vì lo cho an nguy của hai tiểu gia hỏa Hoàng Lượng và Hoàng Dịch, nên Hoàng Long mới đích thân ra tay, tốc chiến tốc thắng.

Nhóm người Hoàng Long đi được một lúc lâu, những binh sĩ biên cảnh Đế quốc Long Ngữ mới hồi tỉnh lại, vẻ mặt không thể tin nhìn huyết long vương đầy trên mặt đất. Quân đoàn Phi Long cứ như vậy bị xóa sổ?

Thật sự đã xong!

Đã chết. Toàn bộ đều chết hết.

Quân đoàn Phi Long vốn là niềm kiêu ngạo của Đế quốc Long Ngữ. Hoàng tước Long Lý, một Cường giả Thánh Vực, lại càng là lãnh tụ tinh thần của mười mấy vạn quân sĩ nơi biên cảnh. Nhưng mà, lãnh tụ tinh thần của bọn họ, bị giết chết chỉ với một chiêu.

“Không! Chuyện này không thể nào xảy ra!” Có binh sĩ khản giọng gào lên.

Hoàng cung Đế quốc Long Ngữ.

Đỗ Mông hiện rất vui vẻ, mở miệng nói: “Hai tiểu cẩu Hoàng gia được giải đến rồi? Nhanh, đem hai tiểu cẩu đến đây cho ta. Còn nữa, đem cái trọng hình cụ đã chuẩn bị đến đây!”

“Ngày này, ta đã đợi sáu năm rồi. Lát nữa, ta nhất định sẽ hầu hạ hai tên tiểu cầu này thật tốt, phát tiết nỗi hận trong lòng ta.”

“Vâng, thưa nương nương!” Gã thuộc hạ trung niên kia cung kính xác nhận, sau đó lui ra ngoài. Hắn vội vã đi đến một hình phòng, hướng ngục tốt quát lên: “Nương nương có lệnh, đem hai tiểu cẩu giải đến chỗ nương nương. Ngài muốn đích thân thi hành hình pháp.”

Đám ngục tốt vội vàng cung kính xác nhận, không dám chần chờ, tiến tới mở khóa nhà lao, đem Hoàng Lượng và Hoàng Dịch mới được đưa đến ra ngoài.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.