[Dịch] Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du

Chương 68 : Thần Tượng Sư.




Lực lượng của Hoàng Long dưới tình huống không biến thân, mặc dù chỉ tương đương với Chiến sĩ Cửu cấp Đỉnh phong. Nhưng khi phối hợp với thần thông Già Thiên Đại Thủ ấn, uy lực phát ra không phải loại mà Chiến sĩ Cửu cấp Đỉnh phong có thể chống đỡ được.

Cho dù là Thiên giai Đấu kỹ trên Đại lục Hằng Nguyên, đặt ở Thế giới Bàn Cổ cũng chỉ được xem là loại đấu kỹ của phàm phu tục tử, sao có thể so sánh được với Thần thông của Đạo pháp.

Già Thiên Đại Thủ ấn. Ngoài Chân hỏa, Lôi điện, còn chứa tính chất hủ thực của lực lượng hắc ám. Hộ vệ của Hi Nhĩ gia tộc và Kiều Trì gia tộc, ngoại trừ những người có thực lực Bát cấp hoặc Cửu cấp mới có thể chạy thoát ra ngoài. Những người khác đều biến thành một bột than.

Cả phủ viện của Hi Nhĩ gia tộc, tản ra một loại khí tức tử vong.

Trước khi hiện thân, Hoàng Long đã bố trí đại trận ở xung quanh. Đem phủ viện của Hi Nhĩ gia tộc ngăn cách với bên ngoài, không sợ làm kinh động đến các cao thủ khác. Hơn nữa, hiện tại Vương cung Vương quốc Lục Thông có ba Đại Cường giả Thánh Vực trấn giữ, nếu không có điều bất ngờ xảy ra, chắc chắn là giữ mình còn khó nói gì đến việc chạy đi nơi khác.

Ba thú không đi theo Hoàng Long đến đây, mà là đến Vương cung Vương quốc Lục Thông.

Lúc tỷ thí lôi đài, Âu Lai Nhĩ đã đứng về phía Hi Nhĩ gia tộc, lựa chọn Đế quốc Long Ngữ. Như vậy, tất nhiên là Hoàng Long sẽ không để ba thú đến Vương cung chơi đùa rồi.

Vẻ mặt Đỗ La Tư và Ai Á bám đầy tro tàn, đưa mắt nhìn xung quanh phủ viện, hai mắt dại ra.

Sự việc tối nay, bọn họ không có cách nào tiếp nhận.

Bọn họ thật không tưởng tượng được, Cường giả Thánh Vực trước mặt cùng với Hoàng gia Tiểu nhi là một. Chưa bao giờ nghĩ đến điều này.

Trong đầu bọn họ vẫn vang lên tiếng kêu ong ong. Cường giả Thánh Vực phía sau Hoàng Long, cả hai người bọn họ đều nhận ra, là nô lệ vẫn đi theo Hoàng Long, được Hoàng Long mua về từ chợ nô lệ.

Một Thánh Vực bị phế. Tên phụ trách chợ nô lệ từng trả lời Đỗ La Tư như vậy.

Nhưng mà một Cường giả Thánh Vực bị phế, có thể đứng lở lửng trên bầu trời? Khí tức cường đại kia là giả sao? Phản ứng đầu tiên của Đỗ La Tư hoàn toàn giống với đệ đệ hắn là Đỗ Đông Nam, cái tên phụ trách chợ nô lệ chết tiệt, dám lừa gạt Hi Nhĩ gia tộc bọn họ.

Trên mặt Đỗ La Tư hiện lên một tia tuyệt vọng.

Ở trên không trung, Hoàng Long thấy rõ thần sắc những người ở phía dưới.Thấy ở dưới có hai mươi mấy người tránh được Già Thiên Đại Thủ ấn. Nhìn thấy bọn chúng định bỏ trốn, Hoàng Long liền vung tay lên, đem hai Đại Tu La Khải Địch và Tô Lệ Tư phóng ra ngoài.

Hai Đại Tu La tương đương Cường giả Thánh Vực vừa ra ngoài, liền phát ra khí tức cường đại. Đỗ La Tư và Ai Á lại một phen kinh hãi.

"Đại Tu La!"

Hơn nữa còn có hai người!

Địa Ngục Ma Tộc Đại Tu La. Tại sao? Những việc này, sao có thể xảy ra? Nhìn không trung xuất hiện hai Đại Tu La, sau đó hướng Hoàng gia Tiểu nhi, cung kính nói: “Chủ nhân!” Trong lòng bọn họ hoàn toàn tuyệt vọng. Nét mặt vô cùng bi thảm.

Các hộ vệ của Hi Nhĩ gia tộc và Kiều Trì gia tộc thấy vậy, cũng không còn ý định bỏ trốn. Có không ít người có vẻ mặt kinh hãi, bò tới.

“Hoàng Long thiếu gia. Xin tha mạng. Xin người bỏ qua cho chúng tôi. Chúng tôi chỉ là hộ vệ, mọi việc đều không liên quan đến chúng tôi.”

“Đúng vậy a. Hoàng Long thiếu gia. Xin người lưu lại cho chúng tôi một cái mạng chó. Chúng tôi nguyện ý làm trâu làm ngựa cho ngài.”

Một số người kịp thời phản ứng, cũng rối rít bò tới, mở miệng van xin.

Ai Á cũng thấy vậy cũng có phản ứng, bò tới phía trước: “Hoàng tiền bối, xin tha mạng. Ta cùng với Hi Nhĩ gia tộc không có chút quan hệ gì. Chỉ là tiện đường đến xem một chút mà thôi.”

“Với giao tình giữa ta và phụ thân ngươi, xin ngươi tha cho ta một cái mạng chó.”

Nhìn đám người Ai Á quỳ xuống cầu xin, mấy người Hoàng Long chậm rãi hạ xuống.

Hoàng Long ở trên cao nhìn xuống Ai Á, trên mặt không lộ ý tứ gì, nhàn nhạt nói: “Ai Á. Ngươi đã chọn ở cùng phía với Hi Nhĩ gia tộc. Nếu như ngươi vẫn giữ vững trung lập, ta vốn định tiếp tục đem ma pháp kiếm tới, ủy thác cho Kiều Trì gia tộc ngươi bán đấu giá.”

"Ma pháp kiếm!"

Không chỉ có Ai Á, ngay cả đám người Đỗ La Tư cũng đều hiện lên một tia kinh hãi.

Tiếp tục đem ma pháp kiếm đấu giá?

Ai Á nghe được lập tức biến sắc. Hắn vốn nhìn Hoàng Long có chút quen thuộc, chẳng lẽ là…?

Toàn thân Hoàng Long trong ánh mắt của Ai Á cùng đám thủ hạ, được bao phủ trong một mảnh sương mù màu trắng dày đặc.

"Thần Tượng Sư!"

Thấy vậy, Ai Á cùng đám hộ vệ của Kiều Trì gia tộc liền hoảng hốt la lên. Một lần nữa, sắc mặt đám người Đỗ La Tư lại biến đổi.

Hoàng gia Tiểu nhi còn là Thần Tượng Sư chế tạo ra ma pháp kiếm. Toàn bộ các thế lực lớn trên Đại lục vẫn đang tìm kiếm cái gọi là Cường giả Ải nhân tộc này.

Thân thể Ai Á mềm nhũn, nằm bẹp dưới đất, kinh hãi khóc than: “Tiền bối, ta sai, ta sai lầm rồi.”

Rốt cuộc, hắn cũng biết, lựa chọn lần này là hoàn toàn sai lầm. Có lẽ từ nay về sau, Kiều Trì gia tộc và Hi Nhĩ gia tộc sẽ biến mất khỏi Đại lục Hằng Nguyên.

“Tiền bối, ta biết sai rồi. Ta cầu xin người tha cho ta một mạng. Từ nay, Kiều Trì gia tộc nhất định vì tiền bối mà ra sức khuyển mã.” Ai Á run rẩy nói, trong lòng hắn vẫn không muốn buông tha cơ một cơ hội sống cuối cùng.

“Cơ hội là do mình tranh thủ. Đáng tiếc, đã muộn!” Hai mắt Hoàng Long lóe lên hàn quan, nhìn về hai Đại Tu La Khải Địch và Tô Lệ Tư.

Khải Địch và Tô Lệ Tư nhìn nhau, song chưởng mở ra, ma khí cuồn cuộn, vỗ xuống.

Ai Á, hộ vệ của Hi Nhĩ gia tộc và Kiều Trì gia tộc, trên mặt hiện rõ vẻ tuyệt vọng. Bọn họ phát hiện, bản thân đã bị không gian cầm cố, không cách nào nhúc nhích. Chỉ có thể giương mắt nhìn hai Đại Tu La dùng ma khí cường đại từ thủ chưởng bao phủ lấy toàn thân.

Vô số tiếng kêu thảm thiết vang lên. Chỉ chốc lát sau, Ai Á đã nằm im bất động.

Đỗ La Tư ở bên cạnh, nhìn thấy Ai Á đã chết, vẻ mặt hiện lên vẻ sợ hãi, hối hận. Toàn thân co quắp.

Hiện trường khôi phục lại một vẻ tĩnh mịch

“Có phải ngươi luôn nghi ngờ, tại sao Đỗ Đông Nam lại đụng độ với Dong binh đoàn Tàn Lang, rồi cùng đồng quy vu tận phải không? Có phải ngươi luôn phái người điều tra tung tích của những người mà ngươi phái ra truy sát ta lần đầu tiên phải không?” Hoàng Long nhìn đối phương, chậm rãi nói.

Đỗ La Tư chấn động, nét mặt lại thay đổi lần nữa. Run rẩy nói: “Chẳng lẽ… Chẳng lẽ…” Có điều, hắn không nói thêm câu nào nữa. Bởi vì hắn hiểu, toàn bộ mọi chuyện mà trước nay hắn nghi ngờ, hiện giờ đã có đáp án.

Hoàng gia Tiểu nhi!

Tất cả mọi chuyện, đều do Hoàng gia Tiểu nhi ra tay.

Trước kia, hắn vẫn loại bỏ khả năng do Hoàng gia gây ra. Bởi vì trong mắt hắn, Hoàng gia không có năng lực đó. Nhưng hiện tại?

Đột nhiên, Đỗ La Tử ngẩng đầu cười lên thành tiếng. Thanh âm khàn khan, giọng điệu bi ai, tự giễu. Cười một hồi, hắn mới dừng lại, mở miệng nói: “Đáng thương cho ta cả đời tự cho là thông minh, không nghĩ tới, cuối cùng lại chết trên tay một đứa trẻ.”

“Có điều, ta không hiểu, chẳng lẽ ngươi thật sự là nhi tử của lão Hoàng Hùng?” Trước khi chết, Đỗ La Tư muốn làm rõ vấn đề này. Dù sao, một đứa trẻ sáu tuổi, không chỉ là Cường giả Thánh Vực, hơn nữa còn có mấy Đại Thánh Vực làm thủ hạ. Điều này làm cho người ta không cách nào tin được.

“Sau khi ngươi chết sẽ rõ.” Hoàng Long giơ ngón tay lên, Huyền Thanh Đại Tự Tại kiếm khi bắn ra, xuyên qua đầu Đỗ La Tư.

‘Đi. Về thôi.” Sau khi Đỗ La Tư ngã xuống, Hoàng Long liền xoay người, mang theo đám người Bác Cách biến mất trong bóng đêm.

Trong bóng đêm, mùi máu tươi trên người Đỗ La Tư phảng phất trong không khí.

Mọi chuyện đã kết thúc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.