[Dịch] Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du

Chương 63 : Lựa chọn của Ai Á




Ngồi trên ghế chủ tọa ở Đại sảnh, sắc mặt Hoàng Hùng và Triệu Dung rất khó coi, nhìn Đỗ La Tư cùng Ai Á.

Đỗ La Tư không thèm quan tâm đến sắc mặc của Hoàng Hùng và Triệu Dung, vẻ mặt tươi cười nói: “Hoàng gia chủ, Nhị công tử Hoàng Long cùng Đỗ Phỉ con ta có hẹn ước lôi đài ở Vương cung Vương quốc Lục Thông. Ta đã đem việc này trình báo lên Bệ hạ, Bệ hạ cũng đã đồng ý. Tỷ thí được chỉ định vào ba ngày sau.

Ai Á ngồi bên cạnh Đỗ Tư La cũng nói theo: “Nước ta là đất nước thượng võ, nhi tử Hoàng huynh và nhi tử Đỗ huynh tỷ thí lôi đài, Bệ Hạ khi biết chuyện này, vô cùng vui vẻ. Tin rằng ngay trong hôm nay sẽ có hoàng bảng được dán ra.”

Sắc mặt Hoàng Hùng và Triệu Dung vô cùng âm trầm.

Vốn là, Triệu Dung định lấy lý do là trẻ con nói đùa để thoái thác tỷ thí lôi đài, cho dù là Hi Nhĩ gia tộc cũng không thể trách được. Thế nhưng hai người này sớm có chuẩn bị. Kinh động đến Bệ Hạ Âu Lai Nhĩ, đem Âu Lai Nhĩ làm bình phong, một khi hoàng bảng được dán, chuyện tất không thể thay đổi.

Vua không nói chơi!

Lôi đài tỷ thí là chuyện bắt buộc phải xảy ra.

Hoàng Long đứng ở bên cạnh, vẻ mặt thờ ơ, lạnh nhạt. Không nghĩ tới Ai Á quả nhiên là cá mè một lứa với Đỗ La Tư.

Kiều Trì gia tộc? Nếu đã như vậy, Hoàng Long không trị hắn mới là lạ.

Ba ngày sau? Không biết hai người này cho Âu Lai Nhĩ chỗ tốt nào, có thể khiến cho Âu Lai Nhĩ tham dự vào chuyện này.

“Vị này chính là tiểu thiên tài Hoàng Long của chúng ta sao? Hoàng huynh, ta thật sự hâm mộ ngươi nha, sinh được một nhi tử tốt như vậy.” Ai Á quay đầu nhìn tới Hoàng Long, lên tiếng bình luận.

Hâm mộ? Về phần có phải hâm mộ hay không hâm mộ, rất khó nói.

Hoàng Long nhìn nụ cười trên mặt Ai Á, không thèm mở miệng. Hoàng Hùng và Triệu Dung cũng không nói gì.

Ai Á cười, nói tiếp: “Hoàng huynh, thật là kỳ quái, ta cùng lệnh lang hình như đã gặp nhau ở đâu đó rồi thì phải?” Điều này cũng không phải giả. Cảm giác rất kỳ quái. Hắn cảm thấy tiểu nhi tử Hoàng gia này rất là quen thuộc, nhưng nhất thời không nhớ ra là đã gặp ở đâu.

Về đạo lý, hắn không thể nào gặp qua đối phương mới đúng.

Đỗ La Tư ở bên cạnh, cười nói: “Đúng vậy. Chắc hẳn là Ai Á huynh đã nhìn thấy trên đường?”

Ai Á cười nói: "Ta cũng nghĩ như vậy."

Nhìn hai người cười nói, không coi ai ra gì, Hoàng Hùng đứng lên, thanh âm trầm xuống: “Hai vị, nếu không còn chuyện gì, mời về cho.”

Đỗ La Tư cùng Ai Á liếc mắt nhìn nhau, Đỗ La Tư đứng lên, miệng cười nhưng mặt không cười: “Tốt lắm. Ý của chúng ta cũng đã truyền đạt xong. Bất quá, còn có một câu mà Bệ Hạ muốn chuyển cáo cho Hoàng huynh, Bệ Hạ nói, hoàng bảng đã dán, muốn lệnh lang của Hoàng huynh chuẩn bị tâm lý cho tốt. Hiện tại, Vương thành đã tăng cường cảnh giới, phòng ngừa có kẻ dám phạm thượng, thừa cơ hội này mà đến Vương thành quấy rối.”

Về việc lời này có phải của Âu Lai Nhĩ nói hay không, chỉ mình Đỗ La Tư biết.

Có điều, đây chính là gián tiếp uy hiếp. Ý muốn nói, hiện tại toàn thành đã cấm nghiêm, nhi tử của ngươi không lên lôi đài cũng không được, muốn trốn cũng không thoát.

Vẻ mặt âm trầm của Hoàng Hùng rốt cuộc cũng nổi giận, chỉ vào Đỗ La Tư quát lên: “Đỗ lão cẩu, ngươi biến ngay cho lão tử. Nếu không biến, lão tử một đao chặt đôi ngươi!” Nói xong liền rút bội đao ở bên hông ra, đấu khí đại phóng, lưỡi đao tỏa ra hàn khí, sát khí vô cùng sắc bén.

Tất cả hộ vệ Hoàng gia ở xung quanh, thấy thế liền rút đao ra.

Trong thời gian ngắn, ánh đao tỏa khắp đại sảnh. Không gian toát lên một không khí xơ xác, tiêu điều.

Các hộ vệ đi cùng Đỗ La Tư và Ai Á đến đây cũng đồng loạt rút vũ khí, vẻ mặt khẩn trương nhìn chăm chú vào đối phương.

Lúc này, Ai Á cười ha hả, nói một tiếng: “Hoàng huynh, đừng tức giận. Chúng ta cũng là có ý tốt thôi mà. Lúc này đi, lúc này đi.” Nói xong, ánh mắt đảo qua Đỗ La Tư.

Đỗ La Tư hừ lạnh một tiếng, sau đó mang theo hộ vệ rời khỏi đại sảnh.

Ai Á theo sát phía sau.

Đi ra khỏi Hoàng phủ, Ai Á mở miệng hỏi: “Đỗ huynh, chuyện này ngươi có nắm chắc?”

Hắn muốn hỏi chuyện tỷ thí lôi đài.

Thấy sắc mặt Đỗ La Tư có chút không vui, Ai Á cười nói: “Không phải ta không tin thực lực của lệnh lang. Nhưng huynh cũng biết, chuyện lần này, không còn là chuyện tỷ thí đơn thuần giữa hai đứa trẻ nữa. Hơn nữa, đứa trẻ của Hoàng gia còn là Ma pháp sư toàn hệ Tam cấp.”

Đỗ La Tư cười lạnh nói: “Ai Á huynh, chẳng lẽ ngươi cho rằng một Ma pháp sư Tam cấp có thể khiêu chiến một Ma pháp sư Tứ cấp Đỉnh phong sao? Ngươi cứ yên tâm, giết chết tiểu nhi tử Hoàng gia chỉ là bước đầu tiên. Đến lúc đó, hai nhà chúng ta liên thủ, hơn nữa còn có Hoàng thành ám trợ, chúng ta nhất định làm cho lão Hoàng Hùng vĩnh viễn không ngóc lên được.

Ai Á gật đầu. Nghĩ tới nghĩ lui, quả thật không có gì phải lo lắng.

Nếu không dựa vào ngoại lực, quả thật là Ma pháp sư Tam cấp, cho dù là toàn hệ cũng khó thắng được Ma pháp sư Tứ cấp Đỉnh.

Vốn là, Kiều Trì gia tộc không định nhúng tay vào việc tranh đấu của hai nhà Hi Nhĩ gia tộc và Hoàng gia, luôn giữ vững lập trường trung lập. Có điều, trước đó, có tin tức truyền ra là Nhị nữ nhi Đỗ Mộng của Hi Nhĩ gia tộc được gả cho Đại Hoàng Tử Long Cực của Đế quốc Long Ngữ. Làm cho Ai Á động tâm. Hơn nữa Đỗ La Tư còn chủ động đến liên minh. Cuối cùng Ai Á quyết định đứng ở hàng ngũ của Hi Nhĩ gia tộc.

Trước kia, Kiều Trì gia tộc đứng trung lập, là sợ chọn sai đội. Hiện tại, Hi Nhĩ gia tộc cùng Hoàng thất Đế quốc Long Ngữ kết thân, nhất định được Đế quốc Long Ngữ ủng hộ. Hoàng gia nhất định phải suy tàn, tự nhiên không cần phải lo lắng.

Hoàng Hùng nhìn bóng lưng Đỗ La Tư và Ai Á rời đi, tức giận quát một tiếng: “Buồn cười!” Nói xong liền đánh một quyền vào mặt tường của tiểu viện, mặt tường lập tức đổ sụp xuống dưới đất.

Triệu Dung nhìn đám hộ vệ xung quanh câm như hến, bèn nói: “Các người còn không lui xuống.” Đợi đám hộ vệ lui ra, liền quay sang Hoàng Hùng nói: “Bây giờ không phải là lúc tức giận, chúng ta phải nhanh nghĩ ra biện pháp nào đó mới được.”

“Biện pháp? Có cái biện pháp gì? Mặc dù Long nhi là Ma pháp sư Tam cấp, nhưng không thể nào thắng được tên tiểu tử Đỗ gia kia, hắn là Ma pháp sư Tứ cấp Đỉnh đó. Trên lôi đài không được phép nhận trợ giúp từ ngoại lực. Đến lúc đó, Đỗ lão cẩu nhất định sẽ nhắc tới cái quy định này.” Hoàng Hùng bực tức nói.

Ngoại lực là chỉ ma sủng, quyển trục ma pháp, ma pháp trượng hay các loại đan dược…

Trên Đại lục Hằng Nguyên, cử hành lôi đài tranh đấu đều có cái quy định này.

Nếu không, một Ma pháp sư nhất cấp, nhị cấp, tay cầm một đống quyển trục ma pháp cấp chín ném loạn lên, thì lôi đài tranh đấu còn có tác dụng gì?

Triệu Dung nghe vậy, nét mặt cũng cau lại.

Đại sảnh lại rơi vào trạng thái trầm lặng.

Hoàng Long đứng bên cạnh thấy vậy, mở miệng nói hai người không cần lo lắng.

Hoàng Hùng cùng Triệu Dung thấy vẻ mặt nhi tử vẫn bình tĩnh, không biết đến sự nguy hiểm của lôi đài tranh đấu, vẻ mặt đầy chán nản.

Cuối cùng, Hoàng Long nói: “Các người cũng không nghĩ xem, nếu ta không nắm chắc, liệu có thể đáp ứng tiểu nhi tử của Đỗ gia thi đấu lôi đài?” Nói xong liền rời đi, để mặc cho Hoàng Hùng cùng Triệu Dung ngây người ngồi đó.

Đúng vậy. Nhi tử mình không ngốc, nếu không nắm chắc nhất định không đáp ứng tỷ thí lôi đài. Hai mắt Hoàng Hùng sáng bừng lên.

Triệu Dung cũng giống như vậy, trong đầu hiện lên suy nghĩ này.

Có điều, sau đó, hai người có tra hỏi thế nào, Hoàng Long cũng không chịu nói ra, chỉ nói đến lúc đó sẽ biết.

Mặc dù không rõ nhi tử dựa vào đâu, nhưng thấy hắn có thể nắm chắc như vậy, thêm vào sự tín nhiệm đối với nhi tử, trong lòng Hoàng Hùng cùng Triệu Dung nới lỏng không ít.

Dù sao, từ nhỏ đến giờ, nhi tử này chưa từng để cho hai người họ phải thất vọng, mọi chuyện đều khá là ly kỳ, cổ quái.

Cứ như vậy, ở Vương quốc Lục Thông, cả Vương thành, từ hẻm nhỏ tới đường lớn, đâu đâu cũng truyền đến tin tức Hoàng Long cùng Đỗ Phỉ tỷ thí lôi đài. Hai ngày đã trôi qua. Ngày hẹn ước lôi đài cuối cũng đã đến.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.