Đêm nay kéo dài hơn bất kì đêm nào. nàng tựa người vào cơ thể ấm áp của y. Ngửi mùi tóc xòa vào lòng mình, những sợi tóc đen nhẹ len qua bờ vai gầy bé nhỏ. Tiếu Ân Ly nhớ cảm giác này, cái cảm giác dung nhớ đến mãnh liệt khôn nguôi. Gió tạt vào da thịt, lạnh lẽo đến quen thuộc. Yến Thiên Sở cùng nàng yên lặng in bóng hình nhau lên mặt hồ. Ánh răng vằng vằng, đêm thêm tĩnh lặng, tình cảm lại càng yên bình. Sáng hôm sau quả nhiên lễ mừng nàng trở về và lễ sắc phong thái tử đã được chuẩn bị hoàn tất mọi thứ. Đèn hoa giăng đầy thành, mọi thứ kì trân dị bảo đều được đem ra trưng bày, các sứ thần từ ba quốc gia bên cạnh cũng mang lễ mừng đến. Nàng vẫn cẩm y màu đỏ điểm xuyến hoa tuyết trên nền càng thêm xinh đẹp, như làn gió mát lành thổi đến cung điện uy nghi. Mái tóc màu đen nhánh vương trên vai xõa tung tự do, trâm cài lệnh hình phượng hoàng tao nhã, nàng ngồi bên cạnh y thập phần tương xứng. Ánh mắt của nàng trong veo như nước lại sâu hun hút như đại dương, có nét yên ả lại quá đỗi thần bí. Các lão đại thần nhìn thấy nàng thì không khỏi bất ngờ, nhất là hữu thừa tương năm nay cũng đã bạc cả mái đầu. Tóc họ đều đổi màu vậy mà dung nhan của nàng lại không hề thay đổi dù chỉ một chút làm người khác không khỏi tò mò làn ghen tị. Nàng mất tích 16 năm bỗng trở về lại còn mang theo một nam nhân, hoàng thượng nói đó chính là thái tử mà hôm nay được sắc phong. Trên dưới triều không ít người nghi ngườ thân phận của hoàng tử này nên đã định lên tiếng phản đối, cần phải làm sáng tỏ thân thế nhưng y đã cản họ lại. Chỉ một lát sau, nam nhân vận hoàng bào màu vàng kim bước vào điện. Người này vận y phục của hoàng thất, tà áo xẻ dài, đai mang bạch ngọc, tóc búi cao, dung mạo đoan chính, bày phần là giống Yến Thiên Sở ba phần lại mang nét thanh tao có chút khác biệt. Lúc này họ mới có thể tám chín phần tin nam nhân này chính là con trai đích tôn của y. Hắn cúi đầu cung kính thi lễ rồi quỳ xuống. Y ra hiệu cho thái giám bắt đầu đọc chiếu chỉ.-Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết. Nay con trai của Hoàng hậu là Yến Lãnh Hàn tài hoa hơn người, tư chất thông minh lại chu đáo, lễ phép, tứ hẳn là rường cột nước nhà. Nay sắc phong làm Thái Tử. Khâm Thử!!! Lãnh chỉ tạ ơn.
(Do mình không rành lắm về lễ nghi trong cung nên mọi người thông ca)
-Tạ chỉ long ân!!!
-Hoàng thượng anh minh!!!
Tất cả mọi người đều quỳ xuống đồng thanh hô. Lâm Nguyệt ở bên canh nàng như một hầu nữ không khỏi ca thán. Nàng ta quen biết Lãnh Hàn bao lâu nay thật không ngờ thân phận thật sự của hắn lại cao quý đến nhường này. làm cho người ta có cảm giác là bản thân trèo cao, thật sự không xứng. Dường như nghe thấy tiếng lòng của lâm Nguyệt, Tiếu Ân Ly khẽ xoay đầu:
-Tiểu Nguyệt,làm sao vậy?
-Nương, con..
Kể từ sau nhập cung Lâm Nguyệt luôn gọi nàng là nương, gọi Mẫu hậu thì thật ngại miệng, gọi nương nương lại quá xa lạ, vậy nên một chữ nương này chính là thích hợp nhất. Nàng ta định nói gì đó nhưng lại thôi, bây giờ cũng không nên nói chuyện nên nàng cũng không hỏi. Sau khi lễ sắc phong hoàn tất thì ban đêm chính là tiệc rượu tẩy trần. Lúc về đêm mới thấy được sự nguy nga tráng lệ của hoàng thành. Đèn hoa màu đỏ ẩn hiện dưới ánh nến vàng rực, pháo hoa phát sáng cả nên rời, ca nhạc vũ hội huyên néo không ngừng. Những thứ xa hoa lộng lẫy nhất thiên hạ đều tụ hội về nơi này. Mọi người đều trò truyện vui vẻ khôn cùng. Nhưng đâu thể biết được bên trong đang ẩn giấu bi mật gì khác.