[Dịch]Hoàng Hậu, Nàng Dám Trốn Trẫm Sao

Chương 22 : Nàng là của ta




Hắn bỗng nhìn thấy nơi cánh tay bé nhỏ kia một con phượng hoàng bằng vàng, đôi mắt đỏ trong veo, lớp cẩm thạch phần đuôi thật quá bắt mắt mà! Thanh Loan nhẫn, hoàng đệ của hắn nhất định cũng đã biết. Thật không hiểu tên hoàng đệ này của hắn đang nghĩ gì nữa. Hắn ngẩn ngơ ngắm nhìn Ân Ly:

-Nàng nói xem, nữ nhân thiên hạ này nhiều như vậy, sao nhất thiết phải đem nàng cho hắn?

Hai má Tiếu Ân Ly vì rượu làm cho đỏ ửng lên, đôi môi căng mọng cong cong mỉm cười.Yến Thiên Sở không nhịn được mà cúi người hôn nàng lần nữa. Cảm thấy hơi ấm từ bờ môi kia, thấy hơi thở của nàng ở ngay bên cạnh. Nàng còn không ngại ngần mà kéo hắn xuống ôm như một cái gái:

-Ngoan nào!

Nàng đang dỗ dành hắn cơ đấy, cả cơ thể nàng dụi vào lồng ngực rắn chắc của hắn. Thân nhiệt cả người y như đang nóng lên, nàng là chủ động ôm hắn trước còn dụi cả cở thể mềm mại này vào người hắn. Yến Thiên Sở thật là cầm lòng không nổi mà. Nhưng nàng lương thiện như vậy, trong sáng đáng yêu sao hắn nỡ ăn thịt nàng đây! (TLL: mấy bạn nữ cứ trong sáng đáng yêu zậy là đảm bảo....không bị ăn thịt :3) Trời cũng đã sụp tối hắn tiện tay kéo tấm niệm lên, cả hai cứ giữ yên tư thế đó mà ngủ tới tận sáng. Trời đã sáng hẳn nhưng không nô tỳ nào dám tùy tiện bước vào. Hắn cũng là Hắc long uy dũng một phương, sống tận ngàn năm chưa lần nào gần nữ sắc, vậy mà hôm qua đã đưa một nữ nhân vào phòng mình. Thật là hiếm thấy!!! Nay nàng sau cơn men rượu tối qua, tỉnh dậy. Nga~ nàng ôm một nam nhân, đắp cùng một tấm chăn, chung một cái giường. Lập tức tiếng thét chơi tai vang lên, vực dậy trời đất:

-AAAAAAAAAAAAAAA!!!!!

Hắn, điềm nhiên dụi mắt nhìn nàng ôn nhu, chống tay tỳ lên giường:

-Tiểu cô nương, mới sáng sớm đã tràn đầy sinh lực rồi? Nàng nghỉ thêm chút đi, TỐI QUA ĐÃ "MỆT" NHIỀU!

-Mệt? Ta với ngươi làm gì mà...mệ....t?!

Hắn cười bí hiểm, gương mặt mười phần phúc hắc:

-Nàng nói xem?

Trong đầu nàng lập tức hiện ra xxx. Thật quá tệ a:

-Ngươi....ngươi...thật quá đáng!!!

Tiếu Ân Ly giật lấy tấm chăn che nửa thân trên. Hắn thì vẫn như vậy cười rất vui vẻ:

-Nàng nghĩ gì vậy, tối qua chúng ta...ừm....ôm nhau chặc vậy đương nhiên rất mệt!

Mặt nàng đỏ lên, tên cười nằm ngả cả người ra giường cười sảng khoái. Nhìn hắn ở gần vậy thật quá đẹp. Mái tóc đen nhài xõa tung trên nền giường, gương mặt hoàn hảo theo góc cạnh, đôi môi cong nhẹ gợn sóng. Không biết từ lúc nào nàng lại quên hết mọi thứ mà chỉ để ngắm nhìn gương mặt tựa tranh vẽ đó. Yến Thiên Sở nhìn nàng như vậy quả là mười phần thú vị, kéo nàng đặt xuống hạ thân:

-Tiểu cô nương, nàng đang nghĩ thứ đen tối gì đó?

Nhìn lại tư thế của mình bây giờ nàng mới nhớ ra:

-Ta có nghĩ gì đâu chứ, ngươi mau ngồi lên cho ta!

-Không thích, không thích!

Sức nam nhân và nữ nhân thật quá khác nhau, nàng dùng hết mọi cách mà vẫn không làm gì được cuối cùng cũng hạ giọng năn nỉ hắn xem ra có hiệu quả hơn:

-Hảo soái ca, bây giờ ngươi muốn sao?

Bỗng hắn lại trầm mặc nhìn nàng, giọng nói tinh nghịch khi nãy cũng biến mất:

-Ta chỉ muốn biết một điều mà thôi.

-Ngươi nói đi.

-Nàng với Cơ Viên Phàm là như thế nào?

Tiếu Ân Ly đơ ra nhìn hắn, tên này thật biết nàng là ai, không thể giấu gì cả nàng đành ngoan ngoãn kể hắn nghe:

-Ta là Hoa phi của Chu Ngưng quốc, do bị thất sủng vì nghi ngờ không thể mang long thai được nữa, nhưng sau đó ta bất cẩn bị ngã xuống giết, thái y đến bắt mạch mới phát hiện chuẩn đoán năm xưa có vấn đề. Tên Cơ Viên Phàm lại muốn sủng ta, Tiếu Ân Ly ta không phải rác, muốn sao là vậy....Nên ta đã tìm mọi cách phá hoàng cung của hắn, xui xẻo.......phá ra mấy bức tường làm từ vàng rồng. Vậy là bị lôi đầu đi làm hoàng hậu. ta và hắn đã lập giao ước.

-Giao ước?

-Là ta mà mang vừa cái nhẫn thì hắn sẽ cho ta rời cung chơi 3 ngày, ta chơi còn chưa đã là bị bắt vô kĩ viện, sau đó là hảo đệ đệ của ngươi mua ta về_Nàng âu sầu nói_và bây giờ là đang nằm dưới hạ thân của ngươi!

"Hạ thân" lời này nàng nói xong mới phát hỏa lên:

-Ta đang nằm dưới hạ thân của nam nhân!!! Mau bỏ ta ra!!!

Hắn nhìn nàng đầy sủng nịch, cúi người giữ chặt hai tay nàng lại:

-Hừm....ư....chậc...Ta quyết định rồi, bây giờ nàng sẽ là người của ta, không còn quan hệ gì với tên Cơ Viên Phàm cả, Ân nhi!

Gọi nàng thân mật quá a~, trái tim nàng bỗng đập loạn xạ cả lên:

-Ăn nói hàm hồ, ta là...

Chữ cuối cùng còn chưa kịp nói đã bị hắn nuốt mất bằng đôi môi quyến rũ kia, cảm thấy đầy lưỡi hắn rân rê trong miệng mình mà không thể phản kháng, từ từ di chuyển xuống xương quai xanh, thật quá nóng a~.

-Nàng mãi mãi là của ta, Ân nhi, dù có chuyện gì ta cũng không để nàng rời xa mình, không ngu ngốc như hắn!!!

Yến Thiên Sở ôn nhu nói.

( wed chính santruyen.com thanks mọi người đã ủng hộ, mấy nay mik bận thi tuyển lớp 10 nên sẽ hơi lười ra chap, mọi người thông cảm ạ :3

Ngày 20 tháng 4 năm 2015)


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.