“Tổng doanh thu của phim Hắc Hiệp đã đạt con số 1.4 tỷ, đã trở thành kỷ lục mới cho ngành điện ảnh Trung Hoa.”
“Thu hoạch cả trong nước lẫn nước ngoài đã khiến cho Hắc Hiệp trở thành bộ phim ăn khách nhất năm nay.”
“Đường Trọng tuyên bố phim Cha Vợ Vạn Tuế sẽ vượt qua được Hắc Hiệp.”
Ngày hôm nay đã có tới 40% các phương tiện truyền thông đã đưa tin về việc Hắc Hiệp đã vượt qua Thái Cảnh, trở thành bộ phim có doanh thu cao nhất của lịch sử phim ảnh Trung Hoa.
Còn có 59% thì đưa tin về việc khi hắn nói về việc rời đi khi Đường Tâm trở lại, ở buổi phỏng vấn về phim Hắc Hiệp.
Còn 1% còn lại thì không quan tâm tới Đường Trọng, bởi họ căn bản là không biết Đường Trọng là ai.
- Đường Tâm quay lại, Đường Trọng sẽ rời đi.
- Thiếu đi Đường trọng thì nhóm Hồ Điệp còn là nhóm Hồ Điệp được hay sao?
- Thiên Vương không làm thì định làm cái gì?
Nghe tin Đường Tâm trở lại, còn Đường Trọng sẽ rời bỏ ngành giải trí, những kẻ đau lòng nhất có lẽ chính là đám fan của Đường Trọng rồi.
Phải biết rằng bây giờ danh vọng Đường Trọng cao như mặt trời ban trưa, có thể dùng cụm từ “bùng nổ mạnh mẽ” để mà hình dung.
Qua mấy lần hoạt động công cộng, có thêm sự cuồng nhiệt với album nhạc, nhận được giải thưởng lớn, khiến cho hắn bước tới địa vị của một minh tinh lớn. Hơn nữa, lần này Hắc Hiệp đã đạt được thành công vô cùng lớn, khiến cho sự nghiệp của hắn bước tới đỉnh cao.
Nước chảy đá mòn? Hay là lạt mềm buộc chặt?
Không quan trọng là hắn đang có mục đích gì, nhưng điều này đang làm cho fan hâm mộ của hắn thương tâm tới chết.
Bọn họ liên tục thể hiện thái độ bằng các dạng phương pháp, mong rằng Đường Trọng sẽ thay đổi quyết định. Trong vòng một đêm thì Microblogging của hắn đã có tới hơn chục nghìn tin nhắn, trên Post Bar cũng có tới trăm nghìn bài viết mới. Trang internet chính thức của hắn cũng bị các fan hâm mộ kia chính thức làm cho quá tải.
Ngay cả một ít trang internet khác cũng nhảy vào tham gia cho náo nhiệt. Trang Tân Lãng đã cho ra một cuộc bầu chọn, ủng hộ Đường Tâm hay là Đường Trọng, kết quả số lượng ủng hộ Đường Trọng đã vượt xa so với Đường Tâm.
Không thể không nói, đáp án này lại khiến cho rất nhiều người cảm thấy rất buồn cười. Một kẻ thế thân lại còn lấn át được người thật hay sao?
Có sự chứng kiến của mọi người, Đường Trọng xuất hiện đã khiến cho sự nghiệp của nhóm Hồ Điệp cũng như lượng fan hâm mộ tăng trưởng với tốc độ chóng mặt.
Đường Tâm trở lại, Đường Trọng đi hay là ở? Đây quả thực đã thành sự lo lắng to lớn dành cho ngành giải trí.
- Đường Trọng, cậu tuyên bố một vấn đề lớn như thế tại sao lại không thông báo cho tôi biết trước cơ chứ? Cậu không tôn trọng tôi có phải hay không? Tôi là người đại diện chứ không phải là bảo mẫu cho cậu đâu.
Ngô Thư tức giận tới mức chỉ muốn làm loạn cả lên. Nếu như được thì cô thật sự muốn tạt một thùng nước lạnh vào mặt Đường Trọng.
Là một người đại diện cho các minh tinh mà Bạch Tố tìm được từ HongKong, cô tự nhận mình là một người chuyên nghiệp, nghiêm túc và chăm chỉ. Cô tiếp nhận nhóm Hồ Điệp từ Bạch Tố, nhưng chính xác là chịu trách nhiệm với Đường Trọng mà thôi. Do Trương Hách Bản và Lâm Hồi Âm đều có những người phụ trách quản lý khác, tuy cô là người nắm giữ tiểu tổ này, nhưng chủ yếu vẫn là phục vụ Đường Trọng mà thôi.
Cho tới bây giờ, công việc của cô vẫn khá là thuận lợi. Bởi Đường Trọng quả là một kẻ đặc biệt, mặc dù không cần được lăng xê, không cần phải liên hệ với các chủ biên tập của các tờ báo tạp chí lớn để được lên báo, nhưng xung quanh hắn luôn có đủ loại chuyện xấu xảy ra.
Nhưng phải nói rằng Đường Trọng quả thực là phúc tinh. Hắn ta nói phim Hắc Hiệp doanh thu sẽ vượt qua 1 tỷ, kết quả đúng là vượt qua 1 tỷ. Nên không cần cô phải liên hệ mà đạo diễn Phùng Đại Cương đã chủ động đưa tới một hợp đồng với những điều kiện thực là hấp dẫn tới trước cửa.
Cô cũng cảm thấy việc mình tiến vào Hoa Thanh Ngô Nhạc là một lựa chọn đúng đắn, bởi nơi đây đúng là nơi lý tưởng cho cô thể hiện bản thân mình. Mà gặp được Đường Trọng càng làm sự nghiệp mình phát triển tột bậc.
Cô đã làm một loạt kế hoạch phát triển cho Đường Trọng, kiếm thêm càng nhiều giải thưởng ca nhạc hơn nữa, ngay cả giải thưởng ca nhạc hàng năm cũng vậy. Đi diễn càng nhiều, doanh thu kiếm được càng nhiều, có khi còn nhận được giải Kim Mã Kim Tượng nữa không chừng. Nhưng tất cả những cái đó còn chưa có đủ, cô còn muốn giúp cho hắn tấn công mạnh mẽ vào ngành giải trí, khiến hắn trở thành chỉ huy của một con tàu chiến. Bởi cô cảm thấy con người này rất có tiềm lực.
Tới bây giờ Ngô Thư còn không có biết Đường Trọng mới là ông chủ thực sự của Hoa Thanh Ngô Nhạc.
Bao nhiêu tâm tư hao phí, tất cả trí tuệ con người của cô đều bỏ ra, cuối cùng lại bị Đường Trọng phá hoại trong chốc lát.
Đường Trọng nói như vậy chẳng phải là đẩy cả cô và hắn vào đường cùng hay sao?
Nếu như Đường Tâm trở về, Đường Trọng thật sự muốn rời khỏi ngành giải trí?
Hay là khiến cho Đường Tâm vĩnh viễn không trở lại? Nhưng cô dựa vào cái gì để làm điều đó đây?
Làm một đại minh tinh của quần chúng, nhất cử nhất động của hắn đều được chú ý vô cùng. Nếu như lúc đó Đường Tâm quay lại mà Đường Trọng không muốn ra đi, có trời mới biết sẽ có bao nhiêu kẻ nhảy ra châm chọc, khiêu khích thậm chí chửi rủa, công kích hắn.
Lúc đó Đường Trọng sẽ đi hay là ở?
Ngô Thư giờ đây nhận thấy, Đường Trọng thực không chuyên nghiệp, cũng quá là tùy ý rồi. Một minh tinh làm sao có thể tùy tiện thể hiện thái độ với cái loại vấn đề như thế này cơ chứ?
Còn nữa, hắn làm như thế thì vứt công ty vào cái xó nào rồi? Nếu như công ty tức giận thực sự, còn có thể toàn tâm toàn ý nâng đỡ cho hắn hay sao?
Với tư cách là người đại diện của Đường Trọng, cô nhất định phải đứng trên lập trường của Đường Trọng để cân nhắc thêm những vấn đề khác nữa.
- Anh có biết anh nói như vậy sẽ mang tới cho chúng ta biết bao nhiêu phiền toái không hả? Anh nghĩ rằng cả công ty này sẽ mặc kệ anh muốn làm gì thì làm hay sao? Anh bây giờ không phải đại biểu cho mình anh, mà còn đại biểu cho hẳn cho một tập thể. Có vô số người làm việc là vì anh, anh nói như thế chẳng phải là dao động lòng hay sao?
- Không những thế, mấy cái tên ký giả kia chính là sợ thiên hạ không loạn. Những lời này của anh sẽ bị họ lấy ra để công kích anh đó. Anh là một người thông minh, sao lại lưu cái đuôi này cho họ nắm lấy chứ? Không nói gì hết không phải sẽ tốt hơn sao?
Ngô Thư thì tức giận, còn Đường Trọng chỉ cười hì hì.
Lời Ngô Thư nói quả thực chả dễ nghe mấy nhưng mà Đường Trọng cũng chẳng quan tâm cho lắm.
Hắn là nghệ sĩ của Hoa Thanh Ngô Nhạc, mà công ty Hoa Thanh Ngô Nhạc này là của hắn.Nếu như mỗi một người nhân viên của Hoa Thanh Ngô Nhạc đều làm việc nghiêm túc thì chắc chắn công ty sẽ phát triển mạnh mẽ vượt bậc cho xem.
Đường Trọng chủ động rót cho Ngô Thư một chén nước rồi an ủi cô:
- Ngô tỷ à, chị trước uống chén nước cho bớt khô họng đi. Đừng có nóng giận, sẽ không có tốt cho thân thể đâu đó. Chị cũng biết tôi là người nhanh mồm nhanh miệng, có cái gì thì nói cái đó, không thể giữ kín mọi chuyện được. Bọn họ vừa hỏi như vậy thì tôi cũng chẳng nghĩ ngợi gì mà trả lời luôn thôi….
- ………………………….
Ngô Thư cảm thấy bản thân đang bị đùa giỡn. Hắn mà là kẻ nhanh mồm nhanh miệng ấy hả? Cái cách mà hắn chơi người ta, đâm cho người ta một nhát quả thực khiến người ta phải kinh hãi.
- Nhưng mà tôi cũng không hề nói dối….
Hắn nhìn thẳng về phía Ngô Thư nói:
- Nếu như Đường Tâm quay lại thì tôi sẽ đi.
- Anh….
Ngô Thư thực sự lại muốn phát hỏa lần nữa. Cái tên này rốt cuộc là bị làm sao vậy? Làm một người đại diện có thâm niên trong ngành, cô cũng hiểu cái ao nước của ngành giải trí này sâu đến mức nào, khiến cho bao kẻ hãm thân vào không dứt ra được. Người ta cố sống cố chết để mà được ngoi lên khỏi mặt nước, hắn thì đã lao được ra ngoài, hơn nữa cuộc sống gia đình cũng đã ổn thỏa như vậy, tại sao lại không biết đường mà quý trọng nó chứ?
Dễ vậy sao?
Cố gắng đè lửa giận trong lòng mình xuống, Ngô Thư nghiêm túc nhìn Đường Trọng hỏi:
- Anh xác định sẽ đi?
- Đúng vậy.
Đường Trọng gật đầu:
- Tôi có chuyện quan trọng hơn để làm.
- Làm cái gì?
- Mở xí nghiệp.
Đường Trọng cười. Hắn tất nhiên sẽ không ngu đến mức nói ta cái mục đích khủng bố của mình, “trở thành một tên đại phú hào”, cho người khác biết.
- Anh cũng có thể vừa làm minh tinh vừa mở xí nghiệp cho mình mà.
Ngô Thư khuyên nhủ:
- Ví dụ bọn Lâm Chí Dĩnh, Tạ Đình Phong ấy, bọn họ cũng là nghệ sĩ những cũng mở được công ty cho chính mình. Công ty bọn họ doanh thu một năm cũng có thể đạt đến được hơn trăm triệu, anh cũng không chênh lệch lắm so với bọn họ đâu.
- Để tôi suy nghĩ chút đã.
Đường Trọng cười gật đầu. Hắn cũng hiểu nếu chính mình không cho người ta một lời hứa thì Ngô Thư sẽ vĩnh viễn không thể an tâm được. Mà cô ta không an tâm được thì lỗ tai của mình đừng hòng được yên.
- Nhất định phải cẩn trọng.
Ngô Thư cũng chợt thả lỏng. Bởi như thế là Đường Trọng đã chịu nhượng bộ rồi. Đây coi như là một khởi đầu tốt đẹp. Sau này dần dần tiến tới là được. Cô cũng hiểu tính cách của Đường Trọng, cũng lo lắng nếu mình bức hắn quá thì kết quả chính mình sẽ ăn phải quả đắng.
- Nếu như muốn tuyên bố chuyện gì với công chúng thì nhớ là phải nói trước với người ta một tiếng đấy. Tôi sẽ hỗ trợ cùng cân nhắc giúp anh.
- Tôi hiểu rồi. Lần này là lỗi của tôi, về sau nhất định sẽ sửa đổi.
Đường Trọng cười gật đầu.
Ngô Thư thở dài nói:
- Khoảng thời gian này cậu cũng khá mệt mỏi rồi, nên nghỉ ngơi cho tốt đi nha. Trưa mai còn tham dự buổi phỏng vấn của tạp chí Thời đại của Mỹ, tối mai còn phải tới tiệc ăn mừng sự thành công của Hắc Hiệp nữa.
- Tôi biết rồi.
Đường Trọng gật đầu.
Ngô Thư chuẩn bị rời đi thì từ bên ngoài cổng truyền tới âm thanh của còi xe ô tô.
Một lúc sau đã thấy Bạch Tố vui vẻ bước vào, trên thân mang một bộ đồ màu trắng càng làm toát lên được hình tượng của cô với khí chất thanh nhã, cô vừa cười vừa nói:
- Ngô tỷ, có chị ở đây thực tốt. Tôi vừa vặn có chuyện muốn nói với mấy người đây.
- Bạch đổng tới cũng quả là tốt.
Ngô Thư cười nói:
- Cô có quan hệ tốt với cái tên Đường Trọng này thì tới khuyên hắn đi. Hắn nói những lời kia quả thực là không thích hợp chút nào.
- Tôi hiểu mà.
Bạch Tố so với Ngô Thư còn hiểu rõ mọi chuyện hơn, nên cô cũng không có miễn cưỡng lưu Đường Trọng ở lại.
- Chúng ta trước bàn một chuyện lớn cái đã.
- Có chuyện gì vui thế?
Đường Trọng thấy Bạch Tố tươi cười hớn hở liền hỏi.
- Chúng ta vừa nhận được thông báo, giám đốc công ty Điện ảnh thế giới Levin Melbourne muốn tới nước ta, trạm phỏng vấn đầu tiên chính là Hoa Thanh Ngô Nhạc, mà còn muốn gặp mặt cậu đấy.
- Oa! Quả là một tin tức tốt.
Ngô Thư hào hứng hô lên:
- Chắc hẳn đây là lần đầu tiên ông ta tới nước ta đúng không? Đây cũng là lần đầu tiên khi mà ông chủ của Điện ảnh thế giới Hollywood muốn tham gia buổi phỏng vấn cùng một diễn viễn đó, Đường Trọng này cơ hội lần này chúng ta nhất định phải nắm bắt chắc chắn nha.
Lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa béo. Dù cho Điện ảnh thế giới mấy năm gần đây có xuống dốc nhưng mà sự ảnh hưởng của bọn họ vẫn khiến cho người ta sợ hãi.
Hành trình tới Trung Hoa lần này của Levin Melbourne tiên sinh tất nhiên sẽ gây ảnh hưởng lớn tới các ngành sản xuất, khiến cho thế giới giải trí chịu một hồi oanh động.
Đường Trọng, người mà ông ta yêu cầu được gặp mặt đó, lại một lần nữa trở thành tiêu điểm trong mắt mọi người.
A, phải là…..tiêu điểm thế giới!