[Dịch]Hệ Thống Trải Nghiệm

Chương 90 : Sinh vật lạ.




Đi được một quãng đường không dài, trước mắt Phạm Linh là một ngôi làng không lớn không nhỏ, và hiện tại khắp nơi trong làng đang bị tàn phá bởi một sinh vật kỳ lạ.

Sinh vật này đầu hổ, tay khỉ, vuốt gấu, vảy bò sát, chân voi, đuôi sư tử và sau lưng còn một cặp cánh dơi nhỏ nữa.

Thật không biết nên gọi sinh vật này là thứ gì, Phạm Linh chỉ lắc lắc đầu rồi nhảy vọt qua cổng làng.

Hiện tại, ngôi làng này bị tàn phá hầu như chẳng còn công trình nào còn nguyên vẹn, nếu hắn đến trễ them chút nữa chắc ngôi làng đã bị xóa sổ luôn rồi. Chưa kể, những người dân thôn làng số thì chết, số thì bị thương nằm la liệt, còn lại những người tay không tất sắt chạy lung ta lung tung.

GRÀO

Sinh vật lạ đang thỏa sức tàn phá thì phát hiện một kẻ đang chạy tới chỗ nó, nó cũng không để ý lắm chỉ vung trảo tới tấn công như mấy lần trước nó làm mà thôi.

Nhưng lần này nó lại bất ngờ khi kẻ mới đến đỡ được đòn tấn công vừa rồi, thậm chí còn tấn công lại nó nữa. Điều này càng khiến nó thêm nổi giận.

Phạm Linh không hề để ý đến sự phẫn nộ của sinh vật kia, hắn chỉ đang nghĩ nên giết nó hay chỉ đánh tàn phế mà thôi.

Ừm, suy nghĩ thật kỹ trong ba giây, hắn quyết định làm thịt sinh vật này. Đã quyết định nên Phạm Linh chuẩn bị ra chiêu kết liễu, đúng lúc này hệ thống lại nhảy ra phán một câu khiến hắn phải đổi sang chiêu khác

“Ting! Kích hoạt nhiệm vụ ẩn ‘Giải cứu thôn làng gặp nạn!’ và ‘Sinh vật phép thuật!’.”

“Hệ thống gợi ý cho chủ nhân: hấp thụ sinh vật phép thuật để hoàn thành nhiệm vụ!”

Ửm? Phạm Linh hơi nghi hoặc một chút, hệ thống kích hoạt nhiệm vụ ẩn thì không nói làm gì vì lâu lâu hệ thống sẽ thông báo với hắn như thế, nhưng cái kỳ lạ ở đây là gợi ý của hệ thống. Mấy lần trước hệ thống đưa ra nhiệm vụ ẩn có thấy nói năng gì đến gợi ý đâu cơ chứ.

Phạm Linh hỏi hệ thống ngay

“Hệ thống, sao lần này lại có gợi ý? Mấy lần trước lại không có?”

“Đing! Thưa chủ nhân, nhiệm vụ ‘Sinh vật phép thuật’ có nhiều cách hoàn thành khác nhau và phần thưởng nhận được cũng khác nhau. Hệ thống đưa ra gợi ý để giúp chủ nhân đạt được phần thưởng lớn nhất mà thôi!”

“Nói thế nghĩa là, nhiệm vụ này có mức độ hoàn thành í hả?” Phạm Linh nói

“Vâng thưa chủ nhân.”

Phạm Linh không nói gì thêm, hắn cũng không có ý làm khác gợi ý của hệ thống vì hắn tin nó, từ trước tới giờ hệ thống chưa lừa hắn bao giờ cả.

À, tất nhiên là lần hắn đầu tiên du hành kia thì khác, đó là do lão già thần kia biên soạn hệ thống phải nói như vậy chứ không phải hệ thống muốn như vậy.

Mọi việc không có gì khác nữa, Phạm Linh lấy đà nhảy một cái lên thẳng độ cao ngang với đầu của sinh vật kia.

Sinh vật lạ kia thấy kẻ mới tới kia nhảy lên đứng đối diện với nó, ánh mắt nhìn nhau, nó gào lên một tiếng rồi há mồm rõ to toang nuốt chửng kẻ này.

Phạm Linh đối với hành động của sinh vật lạ này không quan tâm lắm, nó càng đến gần thì chết càng nhanh mà thôi.

Đợi sinh vật lạ này đã tiến gần sát nút thì Phạm Linh mới hét lên mấy tiếng

“Siêu cực bí kỹ - Nuốt cả trời đất!”

Và rồi, toàn thân Phạm Linh tỏa ta một lực hút đầy khủng bố như lỗ đen vũ trụ nuốt lấy mọi thứ.

Về phần tại sao hắn lại hô to lên như vậy, ngay cả kỹ năng tên đơn giản là Hấp thụ cũng bị đổi thành dài dòng thì chỉ vì…hắn chợt nghĩ ra trong manga chiến đấu, mấy nhân vật khi đánh nhau toàn phải hô to mấy chiêu thức lên đấy ư, hắn cũng muốn làm thử một lần cho biết cảm giác nó như thế nào, có sướng hơn không? Hắc hắc.

Không cần để ý đến Phạm Linh đang giả vờ ngầu, kỹ năng Hấp thụ này xuất hiện bất thình lình khiến sinh vật lạ không kịp trở tay, mà nó cũng tiến quá gần nên dù có trở tay cũng không kịp.

Nếu so về kích thước giữa Phạm Linh và sinh vật lạ kia thì giống như kiến so với voi, nhưng hiện tại, một con kiến đang ‘nuốt’ lấy một con voi mà không có việc gì cả.

Cơ thể sinh vật lạ dần dần biến mất vào trong cơ thể của Phạm Linh. Đến khi hai bàn chân hoàn toàn chui vào cơ thể của hắn thì hắn mới ợ một cái giống như ăn nó vậy, đến đây, ngôi làng mà hắn đang đứng cũng thoát nguy hiểm xóa sổ.

Đing

“Nhiệm vụ ‘Giải cứu thôn làng gặp nạn!’ hoàn thành! Phần thưởng: 100.000 điểm trải nghiệm.”

“Nhiệm vụ ‘Sinh vật phép thuật!’ hoàn thành! Đánh giá: cấp A. Phần thưởng: Kỹ năng biến hình, kỹ năng đặc thù của thú cưng tăng cấp, 500.000 điểm trải nghiệm.”

‘Biến hình, kỹ năng này cho phép người sử dụng biến thành bất cứ vật gì, con gì, thứ gì mà người sử dụng nhìn thấy hoặc nhớ rõ trong đầu. Ngoài ra, phép biến hình còn phụ thuộc vào độ dẻo dai của cơ thể người sử dụng, tức cơ thể càng mạnh biến hình càng lâu, càng giống như bản chính’

Phạm Linh nghe hệ thống thông báo phần thưởng thì hơi vui một xíu, cái kỹ năng Biến hình này cũng rất hữu dụng nữa, hắc. Hắn đang có ý định thử phát xem thế nào nhưng chợt nhận ra xung quanh không biết từ khi nào đã xuất hiện một đám người.

Nhìn tổng thể mà xem thì có lẽ đây là người dân ngôi làng và họ có ý định cảm ơn đây mà, nhìn vào những đôi mắt kích động kia thì biết.

Nhưng Phạm Linh hoàn toàn không muốn nhận sự cảm ơn của họ, dù sao hắn chỉ muốn đáp trả lại việc triệu hồi hắn tới thế giới này của ông già đã mất mà thôi, dù cho ông ta có mục đích của mình nhưng hắn không bận tâm.

Nhìn nhìn lại một lượt những người dân, hắn hơi lắc đầu rồi lắc mình biến mất để lại những tiếng kinh hô của dân làng.

Cách ngôi làng không xa, trên một ngọn đồi Phạm Linh đã lấy xuống mặt nạ - thú biến hình của hắn, hắn định thử kỹ năng biến hình mới nhận được xem thế nào.

Hấp

Một thân ảnh khổng lồ xuất hiện ngay tại chỗ Phạm Linh đứng, đây không phải là sinh vật lạ mà hắn vừa giải quyết khi nãy đó sao. Hóa ra thứ đầu tiên mà hắn quyết định biến thành là con sinh vật lạ vừa rồi, dù sao cũng mới gặp nên chưa quên ngay được.

Hoạt động cơ thể vài lần, Phạm Linh cảm thấy hoàn toàn không có gì không thoải mái cả, ngoại trừ chưa quen hình dáng mới nhưng không sao, đây chỉ là thử kỹ năng mà thôi.

Hấp

Phạm Linh biến sang thứ khác.

Mặt tròn, mắt xếch, lông mi dài, mũi tinh xảo, đôi môi non mềm mọng đỏ, tôn lên toàn bộ khuôn mặt xinh đẹp tuyệt mỹ, tinh khiết không gì sánh được. Nhưng nhìn lại, lại tự dưng phát hiện vẻ quyến rũ, mị hoặc vạn sinh. Toàn thân mặc một chiếc váy siêu ngắn màu đỏ như lửa bó sát người, lộ ra thân hình xinh đẹp nóng bỏng cùng với những đường cong vô cùng uyển chuyển của nàng. Gò tuyết trắng nhạo nghễ vươn thẳng, dường như muốn xé toạc y phục. Eo nhỏ và dài, xuống dưới mượt mà vểnh cao, phối hợp cặp đùi dài trơn mềm. Bề ngoài đã có thể đốt lên ngọn lửa nguyên thủy trong lòng đàn ông.

Ừm, hình tượng lần này là một mỹ nữ sắc nước hương trời, kiêu sa mà đầy dụ hoặc, Phạm Linh không khỏi công nhận cái kỹ năng biến hình này quá tuyệt vời, hắc.

Hắn đang nghĩ nếu mà mấy tên biến thái có được cái kỹ năng này thì…hắc.

Phạm Linh cũng chỉ giữ hình dáng mỹ nữ này trong chốc lát, hắn cũng không phải loại thích biến thành nữ dù cảm xúc hắn đang dần phai nhạt nhưng đàn ông vẫn là đàn ông.

Sau khi biến thành vài thứ khác để tăng độ thuần thục của kỹ năng Biến hình, Phạm Linh biến trở lại hình dạng của bản thân và nhặt mặt nạ đeo lên mặt như cũ, rồi hắn lướt đi về một hướng ngẫu nhiên.

Số từ: 1658


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.