[Dịch]Hậu Kim Chi Nữ

Chương 14 : Chương 14




"Nhân loại ngươi có mở mang tầm mắt không?" ma thú nhỏ nhất trong số đó lên tiếng hỏi nàng

Nàng liếc mắt nhìn sang hắn, hỏi câu ngu ngốc như vậy, hỗn thú đều không có não hay sao? Khỏi phải bàn cãi gì cả, nơi này rất đẹp, đẹp hơn rất nhiều nơi con người sống a

Nàng vui sướng trong lòng, hiện nàng đang thiếu linh lực cần phục hồi, mà ma thú nó cứ cư nhiên bay lả tả như vậy, chỉ cần nàng nhảy lên cũng có thể bắt được. Có rất nhiều loại nha, tất cả đều thuộc cấp cao, nàng không kiềm chế được nữa rồi, muốn bắt tất cả chúng ra thịt

-Ta có thể giết ma thú hay không?

Dù sao thì đây cũng là đế quốc của hắn, phải tôn trọng một chút không lại có chuyện rắc rối xảy ra thì rất phiền phức

-Không! Nhưng ta có thể giúp ngươi bắt vài con cấp thống lĩnh, để ngươi tăng tu vi

Nàng im lặng...

Thoáng một chốc đã đi ngang làng U Linh rồi, không khí quanh đây cũng rất u ám đi. Nghe nói đây là nơi những vong linh ma thú tồn tại trên đời nhưng mà những thứ này không phải cư nhiên mà tồn tại mà là vì chúng còn sự sống mãnh liệt với đế quốc, chúng sống với nhau như những làng mạc khác chỉ là không có thực thể... một số tộc ma thú cho rằng như vậy là vui vẻ nhưng số khác lại cho rằng điều này quá đỏi ngu ngốc, rõ ràng có thể siêu thoát nhưng mà vẫn vướng lại đây để sống một cuộc đời không có kết quả

Cứ lần lượt vài U Linh bay ra hù dọa nàng, nàng đã tưởng thật sự vô nhầm nơi giải trí rồi. Nó biến hóa thành dạng người rất giống thây ma trong các tập phim kinh dị nàng thường xem ở thế kỷ XXI, nàng mới nhận ra rằng 'không chỉ ở thời đại của nàng mới biết hóa trang'

Đi một hồi, không biết nhiêu chuyện xảy ra nữa. Ở đây toàn những thứ kỳ hoặc, khác với những gì nàng tưởng tượng

"Tới rồi"

Một cái cung điện hoành tráng hiện ra trước mắt nàng, không thể nào không nói rằng nó quá đẹp. Đây chắc hẳn là hoàng cung của hắn a

-Đây là hành cung của ta

Tử Vong thấy vẻ mặt của nàng có lẽ rất tò mò nơi này nên tiện thể giới thiệu nơi hắn từng ở

-Rất đẹp nha! Ở thế kỷ XXI không có mấy thứ như vậy đâu?

-Thế kỷ XXI?

Nàng lỡ miệng nói ra cái không nên nói, thế kỷ XXI không phải ai cũng có thể hiểu và biết được, quan trọng là hắn nếu biết nàng không phải người ở thời đại này chắc chắn sẽ lạnh nhạt với nàng

Nàng lựa chon cách im lặng...

"Vương! Chấn bảo tộc của vi thần hiện tại không ổn định, ngài có kế sách gì hay không?" lão nhân tay vuốt râu tay cầm gậy, ngữ điệu yếu ớt sắp không ra tiếng hỏi

-Chỉ có một cách, hiến tế máu tinh khiến của tộc các ngươi!

Trong lúc Vong đang nói, nàng cũng lập giọng y như hắn

"Nhưng... từ lúc ngài cai trị đế quốc đến khi người mất tích trong tộc không có lấy một huyết khiết nào" lão già than thương trách phận, thở ngắn thở dài

-Chỉ cần dùng Khiết Huệ đan dược là được

Đồng thời hắn giải thích nàng cũng thuật lại giống như vậy, không hơn từ nào không thiếu từ nào

"Nhưng Vương! Ngài không biết, lúc ngài vừa mới rời khỏi thì viên Khiết Huệ đan cuối cùng cũng bị tên Xích Âu kia lấy mất"

-Chẳng phải có luyện dược sư Âu Dương Ngải sao?

"Âu Dương Ngải từ lúc ngài mất tích cũng biến mất"

Nàng nhếch mép, xem ra Tử Vong nhà nàng có người yêu thương đến sống chết như vậy, lúc biến mất thì cũng biến mất theo, đúng là tình sâu nghĩa nặng

-Thiên Tằm Dương cũng là một luyện dược sư

"Thiên Tằm Dương cũng là một luyện dược sư" nàng vội che miệng lại, tên Vong đáng ghét này dám lừa nàng a, lần sau nhất định phải xử hắn

-Chết tiệt! Đợi chuyện này kết thúc, ta sẽ xử người Vong

Nàng oán ghét nói, chân mày chau lại, nghiến lợi. Hắn quả thật có cảm nhận được khí sắc của nàng hiện tại

"Ý ngài là tiểu cô nương này có thể luyện dược sao?"

"Không biết" nàng mở mắt nhìn về phía đám hỗn thú, nàng chưa từng luyện dược, cái tên này đúng là hại người

"Việc này..." lão nhân gia mang chút vẻ nghi ngờ nhìn nàng, đúng là tu vi của nàng rất xuất chúng nhưng mà luyện dược sư không thiên về tu vi...

"Lão yên tâm! Ta có tố chất về luyện dược, nên chỉ cần dạy ta cách làm ta sẽ thực hiện" nàng tự tin thể hiện mình trước đám hỗn thú, dù sao nàng cứ liều một phen vậy, cũng có được cơ hội kiếm thật nhiều tiền

"Được nể mặt Vương ta tin ngươi"

[Các bạn đọc xong hãy để lại một lời nhận xét. Like, share, comment bằng tài khoản facebook hoặc tài khoản santruyen.com điều này chính là động lực cũng là niềm tin của các bạn dành cho tác giả]


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.