Ngày tiếp theo, đúng như dự đoán của Huỳnh Tấn Phát cùng Trần Viện, tình huống scandal ngày càng xấu đi, thậm chí một bộ phận không nhỏ fan hâm mộ quay lưng lại với Nam Nhi, họ nói rằng hành động của Nam Nhi chính là bán thân để có được danh tiếng, nếu Minh Vũ không rời khỏi nhóm thì họ sẽ vĩnh viễn không nhìn tới những tác phẩm của Nam Nhi, cũng không sử dụng những sản phẩm mà Nam Nhi làm đại diện quảng cáo.
Một bộ phận khác thì một mực bảo vệ Nam Nhi, họ nói rằng Minh Vũ là người trưởng thành, việc cậu ta có bạn gái hay không là do cậu ta quyết định, người ngoài làm sao có quyền phê phán. Hơn nữa ngay từ lúc đầu, người hâm mộ đến với Nam Nhi là bởi tài năng của họ chứ đâu phải là vì bọn họ là người độc thân, không có bạn gái.
Trần Viện cũng không tránh khỏi bị kéo vào cuộc chiến của dư luận này. Có người chê bai cô, mắng chửi cô, nói cô không xứng với Minh Vũ, nói cô dùng tiền để bao trai, chỉ thiếu chút nữa nói cô trở thành Võ Tắc Thiên hoang dâm vô độ. Trần Viện cảm thấy oan ức không thể tả nổi. Ít nhất cũng phải cho cô chấm mút mấy chàng đẹp trai kia chút ít rồi hãy nói như vậy chứ, đằng này cô và bọn họ hoàn toàn thanh bạch a, oan uổng vô cùng.
Trong ngày hôm đó, Huỳnh Tấn Phát liên tục nhận được điện thoại hủy show diễn cùng với đề nghị hủy hợp đồng quảng cáo từ các phía, đám Minh Vũ cũng bị dọa sợ một trận, cuối cùng Trần Viện phải gọi điện trấn an, bọn họ mới bình tĩnh lại được. Tuy nhiên những chàng trai trẻ vẫn không dấu được sự hoang mang của mình. Đây là lần đầu tiên trong đời bọn họ phải đối mặt với một vấn đề lớn như vậy, thậm chí nếu không giải quyết được, con đường tương lai của bọn họ trong giới giải trí xem như bị chặt đứt.
IP của người phát tán tin tức vẫn chưa điều tra được, Trần Viện lại phải đối mặt với một việc khác. Đó là những hình ảnh trong quá khứ của cô bị phát tán trên mạng với tốc độ chóng mặt. Các tiêu đề dạng như: ‘Bạn gái dân chơi của trưởng nhóm Nam Nhi’, ‘Hé lộ cuộc sống sa đọa của bạn gái ca sĩ Minh Vũ’ hoặc là ‘Những đêm tiệc tùng trụy lạc của thiên kim công ty giải trí Ban Mai’. Bên dưới là mấy tấm ảnh chụp lúc Trần Viện còn giao du với đám bạn ăn chơi kia, bối cảnh là lúc cô đang tụ tập tiệc tùng rượu chè cùng đám bọn họ, hoặc tại vũ trường, hoặc tại nhà riêng, nói chung rất hỗn tạp và sa đọa.
Phản ứng của công chúng đối với vấn đề cá nhân của cô cũng rất phong phú. Có người chê bai, dè bĩu nói cô là dân chơi, là một đứa con phá của. Có người cười trừ, bảo đó là chuyện bình thường của đám con nhà giàu. Nhưng phản ứng dữ dội nhất vẫn là đám người hâm mộ của Nam Nhi. Họ la hét bảo rằng cô không xứng với Minh Vũ, cô là cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga, nói cô là đĩa muốn đeo chân hạc, nói cô là…..
Tâm Trần Viện càng lúc càng trầm xuống, đến lúc này cô không muốn cũng không thể không thừa nhận có một bàn tay phía sau sắp đặt sẵn những việc này. Nếu nói scandal của Nam Nhi là do phóng viên tung ra để câu khách thì cô có thể tin tưởng, nhưng những tin tức về cô là như thế nào. Những tấm ảnh này đã được chụp hơn một năm trước, một bộ phận nhỏ là đám Trần Viện tự chụp, phần lớn còn lại rõ ràng là có người theo dõi chụp được. Là ai cho người theo dõi cô, sau đó lại thiết kế ra cái bẫy này để hãm hại cô?
Trần Viện nhận thấy sự việc nghiêm trọng ngoài sức tưởng tượng của cô. Những bức ảnh này sẽ làm hỏng thanh danh của cô. Nhưng điều này không quan trọng, cô không phải minh tinh, không sợ danh tiếng bị phá hủy. Cái làm cô lo lắng chính là người đứng phía sau thao túng màn kịch này. Nếu hắn đã có thể cho người theo dõi cô, vậy làm hại cô cũng là việc trong tầm tay. Chuyện này đã gióng lên một hồi chuông cảnh báo trong lòng Trần Viện. Từ lúc được sống lại cho đến bây giờ, đây là lần đầu tiên Trần Viện có được cảm giác nguy cơ về sinh mạng. Nhất định phải tra ra được người đã phát tán những hình ảnh này, nếu cứ để hắn nhởn nhơ bên ngoài một ngày, Trần Viện một ngày không yên tâm.
Mặc dù lo lắng, nhưng Trần Viện biểu hiện bên ngoài lại vô cùng bình tĩnh, cô không muốn khiến cho ba mẹ mình phải lo lắng. Cứ chờ đến khi Huỳnh Tấn Phát tra ra được địa chỉ IP của tên kia thì cho nói cho ba Trần cũng không muộn. Hôm đó Trần Viện cũng liên tục nhận được điện thoại an ủi và chia buồn từ bạn bè và người quen biết. Cô nhận ra một số người thật sự lo lắng lắng cho cô giống như Lý Nhã Hân, Lâm An An, còn một số gọi đến chỉ để xem kịch vui, xem cô hiện tại đã bị tin đồn đả bại chưa. Trần Viện đối với việc này thật sự không để tâm đến, những người không thật tâm với mình, tức giận họ chỉ làm ảnh hưởng đến tâm tình của mình mà thôi. Trong thời gian chờ đợi tin tức phía bên Huỳnh Tấn Phát, Trần Viện một mực ở nhà không bước ra đường, thư giãn đến triệt để, không quan tâm gì đến mọi chuyện xung quanh, hết ăn lại chơi game, chơi mệt thì lăn ra ngủ. Mỗi ngày trôi qua thư thái đến cực điểm.
Nhưng một người khác lại không hề cảm thấy thoải mái như Trần Viện, đó là Lý Gia Thành. Anh vốn không theo dõi những tin tức trong giới giải trí, nhưng những tin liên quan đến Trần Viện lại được anh nắm bắt nhanh hơn ai hết.
Lý Gia Thành hiện tại đang ngồi tại phòng làm việc, cau mình nhìn những tấm ảnh trong quá khứ của Trần Viện. Anh thật không nghĩ đến cô bé trước kia lại có cuộc sống như thế này. Anh hoàn toàn không thể nhận ra được người trong hình và Trần Viện là một. Cảm giác Trần Viện mang đến cho anh là một cô bé sáng sủa, hoạt bát, mặc dù có chút giảo hoạt ranh mãnh nhưng lại không làm mất đi sự thuần khiết và trong sáng, cô bé có cuộc sống rất tích cực và lành mạnh, làm sao giống với cái người ăn chơi sa đọa trong hình. Lý Gia Thành cảm thấy rất kinh ngạc, xem ra sự hiểu biết của anh về Trần Viện vẫn còn rất ít.
Suy tư một hồi, Lý Gia Thành quyết định đánh một cuộc điện thoại cho cô em gái phía bên kia đại dương của mình.
Nhận được điện thoại của anh trai mặt than nhà mình, Lý Nhã Hân liền thành thật kể lại chuyện trước kia của Trần Viện: “Trần Viện ngày trước rất lười, không thường xuyên đến lớp học, chỉ biết tụ tập chơi bời cùng đám con nhà giàu. Có một lần cậu ấy bị dụ dỗ dùng chất kích thích, sau đó bị sốc thuốc suýt mất mạng, thế mà đám bạn kia sợ liên lụy bỏ chạy hết, không một ai ở lại. Sau lần đó, Trần Viện dường như thay đổi thành một người hoàn toàn khác. Cắt đứt liên lạc với đám bạn cũ, thường xuyên đi học, hơn nữa thành tích cũng tốt lên nhiều. Cậu ấy còn nói là mình sẽ thi đậu đại học A nữa. Nói tóm lại là cậu ấy giống như trở thành một người khác vậy.”
Lý Gia Thành chăm chú nghe em gái mình kể chuyện, trong lòng không tránh khỏi ẩn ẩn đau. Sự thay đổi của Trần Viện là rất tốt, nhưng cô hẳn là rất khổ sở mới có thể làm ra được quyết định như vậy. Mà bây giờ, quá khứ Trần Viện muốn quên đi lại một lần nữa bị đào lên, làm sao mà cô bé chịu nổi cú sốc này. Lý Gia Thành lần đầu tiên cảm thấy hối hận vì gặp được Trần Viện quá muộn, phải chi anh xuất hiện sớm hơn, ngăn cản Trần Viện giao du với đám người kia thì cô ấy hiện tại sẽ không phải chịu đựng những tổn thương này. Lý Gia Thành đột nhiên cảm thấy rất bất mãn với việc ba mẹ đem anh sang Mỹ nuôi từ nhỏ, nếu anh ở lại đây, biết đâu đã sớm gặp Trần Viện, sau đó đem cô ấy trở thành con dâu nuôi từ bé, không chừng bây giờ đã kết hôn rồi, đỡ được biết bao nhiêu thời gian.
Hiện tại Lý Gia Thành cảm thấy rất lo lắng cho Trần Viện, không biết cô bé có vượt qua được cú sốc này không. Người ta nói nữ sinh tuổi mới lớn cảm xúc rất bất thường, lại rất dễ dàng suy nghĩ tiêu cực. Không được, anh phải nhanh chóng đến xem Trần Viện, không thể để cô một mình lúc này, anh lo lắng không biết cô sẽ có hành động dại dột gì hay không.
Vừa nghĩ đến điều này, Lý Gia Thành trở nên vô cùng hoảng hốt. Anh nhanh chóng rời khỏi công ty, lái xe đến nhà Trần Viện.
Mai Bảo Phượng ở nhà, trông thấy Lý Gia Thành đến thì rất ngạc nhiên, hiện tại vẫn còn đang trong giờ làm việc, chẳng lẽ có việc gì quan trọng?
“Chào dì, con trông thấy mấy tin tức về Trần Viện trên mạng nên có chút lo lắng, muốn đến xem em ấy một chút, em ấy có sao không?” Thái độ của Lý Gia Thành đối với Mai Bảo Phượng tốt gấp mười lần so với người khác, anh đã xác định đây là mẹ vợ tương lai của mình, lấy lòng mẹ vợ là một trong những nhiệm vụ quan trọng nhất.
Mai Bảo Phượng nghe thấy mấy lời này thì vô cùng cảm động, bây giờ hiếm thấy một người đàn ông nào lại chu đáo và săn sóc như Lý Gia Thành. Bởi Trần Viện là bạn tốt của Lý Nhã Hân, cho nên thằng bé liền xem con gái bà như em gái ruột mình mà đối đãi. Đàn ông tốt như vậy không phải dễ tìm, phải chi bà có thêm một đứa con gái nữa lớn tuổi hơn Trần Viện một chút, chắc chắn sẽ gả nó cho Lý Gia Thành. Mai Bảo Phượng trong lòng thầm hối tiếc một phen.
“Con theo dì, con bé cả ngày nay ở trong phòng không chịu ra ngoài, dì cũng không có cách.”
Những lời nghe vào tai của Lý Gia Thành có nghĩa là Trần Viện suốt ngày giam mình trong phòng, không chịu ăn uống, không chịu trò chuyện với ai, đang có xu hướng tự bế. Nghĩ đến đây, bàn tay anh bất giác xiết chặt lại, hai chân tự động bước nhanh hơn. Anh hiện tại đang rất lo lắng, muốn gặp mặt Trần Viện ngay lập tức.
Hai người đứng trước cửa phòng Trần Viện, Mai Bảo Phương gõ cửa mấy lần vẫn không thấy trả lời. Bà lắc đầu, cảm thấy con gái bảo bối của mình ngày càng không có tiền đồ, không có gì làm liền chạy vào phòng chơi game, hết ăn rồi nằm, chẳng mấy chốc sẽ béo thành con heo, không ai thèm lấy. Bà thật sự rất lo lắng vì điều này.
“Con vào trong đi, cửa không khóa đâu, dì đi lấy chút nước uống cho con.” Nói xong bà liền xoay người đi xuống lầu. Mai Bảo Phượng không suy nghĩ nhiều, bà xem Lý Gia Thành như anh trai của Trần Viện nên cũng chẳng có gì cố kị, liền đề nghị anh tiến vào phòng của con gái mình.
Lý Gia Thanh đẩy cửa bước vào, đưa mắt tìm kiếm bóng dáng khiến mình phải lo lắng. Ngay sau đó liền trông thấy Trần Viện đang nằm sấp trên giường, mắt dán vào laptop, trên đầu thì đeo một cái headphone thật lớn, có lẽ vẫn không chú ý đến sự xuất hiện của anh. Lúc này anh mới thở phào nhẹ nhõm. Trông bộ dáng này của Trần Viện, có chút nào gọi là suy sụp, là anh đã suy nghĩ quá nhiều. Trần Viện là một người rất lạc quan, như thế nào lại dễ dàng gục ngã như vậy.
Thấy Trần Viện vẫn không chú ý đến mình, Lý Gia Thành cố gắng tìm một chút cảm giác tồn tại. Anh đằng hắng mấy tiếng, cuối cùng Trần Viện mới gian nan rời mắt khỏi laptop ngẩng đầu lên. Trông thấy Lý Gia Thành ở đây, Trần Viện có chút kinh ngạc nhưng cũng không để ý mấy.
“…Tôi đọc được tin trên mạng, muốn đến xem em một chút.”
Trần Viện không để tâm lắm, vươn tay vỗ vỗ một vị trí bên cạnh mình ra hiệu để Lý Gia Thành ngồi xuống rồi nói: “Anh chờ một chút, tôi chơi xong cái này đã.” Sau đó lại chăm chú dán mắt vào màn hình.
Lý Gia Thành trông thấy hành động của Trần Viện, nhịp tim gia tốc tăng nhanh. Trần Viện đây là đang mời anh cùng lên giường? À không…là mời anh ngồi xuống giường của cô ấy. Không ngờ cô ấy lại không hề đề phòng anh đến như vậy, hoặc giả cô từ lâu đã vô cùng tin tưởng anh, không xem anh là người ngoài. Lý Gia Thành như mở cờ trong bụng, theo lời Trần Viện, chậm rãi đi đến giường ngồi xuống bên cạnh cô.
Nếu để Trần Viện biết được suy nghĩ này của Lý Gia Thành, không biết cô sẽ cười thành cái dạng gì. Kiếp trước cô là một phóng viên quèn, ở trong căn phòng cho thuê 25 mét vuông, phòng ngủ, phòng khách, nhà bếp gộp lại làm một, làm gì có khái niệm phân biệt này nọ. Suy nghĩ của cô rất đơn giản, trong phòng cô, nơi ngồi thoải mái nhất là chiếc giường, cô liền mời anh ngồi lên đó. Lý Nhã Hân vào phòng cô chơi cũng đều chạy lên giường ngồi, cô thật sự không để ý nhiều như vậy.
Lý Gia Thành cố gắng điều chỉnh lại nhịp tim, lúc này anh mới có tâm trạng đánh giá Trần Viện. Hôm nay cô mặc chiếc váy ở nhà có hình hello kitty màu hồng. Mái tóc tùy ý xõa ra, có chút rối nhưng lại càng làm tăng thêm vẻ biếng nhác và đáng yêu. Căn phòng của Trần Viện toàn bộ đều màu hồng, sáng sủa và đáng dễ thương, giống như tính cách của cô vậy, chẳng những vậy còn có mùi thơm rất dễ chịu, khác hẳn với phòng ngủ của anh. Lý Gia Thành đang nghiêm túc suy nghĩ xem phòng cưới sau này của hai người có nên sửa thành màu hồng hay không, Trần Viện có vẻ rất thích màu này.
Sau một hồi chiến đấu kịch liệt, tổ đội của Trần Viện cũng đã hoàn thành phó bản trong game. Sau khi chia nhau vật phẩm được thưởng, cô mới hài lòng đăng xuất, rồi ngồi dậy nhìn Lý Gia Thành vẫn còn đang đắm chìm trong ảo tưởng về cuộc sống sau hôn nhân: “Anh đến đây làm gì vậy?”