[Dịch]Hắc Đạo Đặc Chủng Binh

Chương 188 : Hợp tác




Mấy người bàn bạc một hồi, vẻ mặt Đường Việt kiêu ngạo rõ ràng cực kỳ khinh thường Hà Cửu.

Mấy người vừa nói xong, một đám người tay cầm ống tuýp xông tới chỗ bọn Đường Phong. Bên bọn Đường Phong hiện giờ cộng vào có hơn 30 người, đối mặt với hơn 100 người này vẫn có chút nguy hiểm, nhưng mấy người lại không hề lo lắng.

Thủ hạ của Hà Cửu đi lên trước nói: “Các anh em, dạy dỗ cho tốt bọn chúng cho ta. Cho chúng biết AM là địa bàn của ai?”

Đường Phong khinh bỉ nhìn đám người này, đúng là đầu heo giống lão đại chúng, mình có thể đứng ở đây đợi chúng thì chắc chắn có chỗ dựa, hắn lại không hề phát hiện ra.

Người của Hà Cửu vừa xông tới, đột nhiên mấy trăm tiểu đệ của Hồng Tinh Xã từ xung quanh xông tới, Sơn Kê dẫn đầu cầm mã tấu nói: “Chém bọn chúng cho ta”.

Hai bên liền xông vào đánh nhau. Còn bọn Đường Phong lại xúm thành một nhóm hút thuốc đánh giá thân thủ của những người này.

“ Ta thấy thủ hạ kia của Trần Hạo nguy hiểm, xuất chiêu đủ tàn nhẫn, nhưng tố chất cơ thể không bằng thủ hạ kia của Hà Cửu” Đường Việt nhìn Sơn Kê lắc lắc đầu.

Trần Hạo Nam tất nhiên không muốn, phản bác lại: “Chưa chắc, Sơn Kê mặc dù cơ thể hơi gầy chút, nhưng thân thủ linh hoạt hơn tiểu tử kia. Nếu bọn họ tiếp tục đánh chắc chắn là Sơn Kê thắng”.

Đường Phong cười nói: “Hai người bọn họ kẻ tám lạng người nửa cân, cho dù ai thắng ai thua cả hai đều bị thương, Trần Hạo, bảo Sơn Kê đừng đùa nữa”.

Trần Hạo Nam gật đầu đưa ngón tay vào miệng huýt sáo. Anh em Hồng Tinh Xã nghe thấy tiếng huýt sáo như là uống phải thuốc kích thích, quơ vũ khí chăm sóc thủ hạ của Hà Cửu.

Chênh lệch nhân số rất rõ ràng, rất nhanh thủ hạ của Hà Cửu đều nằm trên mặt đất.

Đường Phong ném đầu thuốc trong tay đi nói: “Đi thôi, vào trong tìm Hà Cửu nói chuyện, lát nữa viện quân của chúng tới thì không dễ làm rồi”.

Đường Việt và Trần Hạo Nam gật đầu theo Đường Phong đi vào trong, còn Sơn Kê lại huýt sáo một cái, các anh em của Hồng Tinh Xã nhanh chóng phân tán.

Lại lần nữa vào Bồ Kinh, Cảm giác của Đường Phong rõ ràng khác với lần trước, lúc nãy hắn tới chỉ là muốn giúp Trần Hạo Nam, nhưng bây giờ hắn lại muốn biến những tài sản này thành của mình.

Đường Việt nháy mắt với thủ hạ, mười mấy thủ hạ của hắn lập tức bắt đầu hoạt động đập phá. Lát sau khách trong phòng lớn đều chạy đi.

Đi tới văn phòng của Hà Cửu, lúc này Hà Cửu đang ngồi trên ghế sofa thưởng thức xì gà. Trước người hắn một cô gái kiều diễm đang quỳ trên mặt đất phục vụ hắn.

Đột nhiên có người xông tới, Hà Cửu mở mắt ra, “chú em” cũng rụt trở về.

“Tử, Tử Thần lão đại, các người sao lại quay lại rồi” Hà Cửu cười cười xấu hổ nói.

Đường Phong hừ lạnh một tiếng tự đi lên phía trước ngồi lên sofa chỉ Hà Cửu vẫn đang kéo “chú em” bên ngoài nói nói: “Cục cưng của ông chủ Hà thật tinh sảo”.

Đường Việt cũng cười ha ha nói: “Ừ, Tử Thần cậu không nói tôi cũng không chú ý nữa”.

Hà Cửu vội vàng kéo khóa quần, sau khi đuổi cô gái đó ra ngoài vẻ mặt hắn càng khó coi hơn. Lão đại của Lang Xã sao cũng tới đây?

“Ba vị lão đại có chuyện gì vậy?” Hà Cửu giả bộ hỏi.

“Chuyện gì? Vừa nãy chúng tôi ở bên ngoài hình như bị tấn công, hơn nữa người đó nói là Hà lão đại sai bảo, ông định cho chúng tôi một lời giải thích sao?” Đường Phong dựa trên sofa nói.

Trong lòng Hà Cửu chửi thầm tiểu đệ không biết làm việc, trên mặt lại là nụ cười nói: “Hiểu lầm, chắc chắn là hiểu lầm. Tôi bảo bọn họ thay tôi tiễn hai vị lão đại, không ngờ xảy ra chuyện thế này. Lát nữa tôi nhát định sẽ dạy bảo lại chúng”.

Đường Phong nhếch miệng khinh bỉ xua xua tay thở dài nói: “Mọi người đều là người biết chuyện, tôi cũng đã nói thẳng rồi. Tôi đại diện cho Hồng Tinh Xã, Lang Xã, Hoa Hưng Xã muốn hợp tác với Hà lão đại, không biết Hà lão đại có bằng lòng không?”

Hà Cửu há to miệng nói: “Không biết hợp tác Tử Thần lão đại nói là phương diện nào?”

“Con mẹ ngươi ngu à? Tìm ngươi hợp tác còn có thể là gì? Nói rõ cho ngươi vậy, ba người chúng ta muốn nhập cổ phần vào sòng bạc ngươi mới xây” Đường Việt là người thẳng thắn, hừ hừ nói thẳng.

Hà Cửu nhíu mày nói: “Chuyện này sợ là không dễ? Tôi đã hợp tác với bang Trúc Liên, hơn nữa tôi và bang Trúc Liên liên thủ lại hoàn toàn có khả năng dựng lên sòng bạc này, tôi thật sự không tìm được lý do hợp tác với các người” Trong lòng Hà Cửu chửi thầm, mẹ kiếp, mấy người này muốn giành phần đây.

Đường Phong bĩu môi nói: “Sòng bạc này chắc là ông chủ Hà nắm. Tôi hi vọng ông chủ Hà có thể đá bang Trúc Liên ra ngoài, Mạc Đông Thành là phần tử phản Hoa, tôi nghĩ ông chủ Hà cũng không muốn lôi kéo quan hệ với hắn chứ? Việc này không hề có lợi gì với ông cả”.

Hà Cửu đập bàn nói: ‘Hà mỗ ta ra ngoài là người tín nghĩa, chuyện đã đồng ý với người khác sao có thể thay đổi? Ba vị mời về cho”.

“Ngươi chắc chắn không?” Đường Phong thản nhiên hỏi.

“Không cần nói nữa, mưu tính của các người ta còn không biết sao? Không phải là muốn kiếm tiền ở sòng bạc sao? Nói cho các người biết, không có cửa đâu?” Hà Cửu rõ ràng rất tức giận.

Đường Phong thở dài lắc lắc đầu nói: “Nếu đã như vậy vậy ta cũng không còn cách nào khác…”

Lời Đường Phong còn chưa dứt, cửa đột nhiên bị đẩy ra, mấy chục tiểu đệ của Hà Cửu tay cầm vũ khí chỉ bọn Đường Phong. Bình thường người phụ trách trông sòng bạc trong Bồ Kinh có hơn 100 người, những tiểu đệ khác đều ở bãi khác. Nghe thấy bên này xảy ra chuyện, bọn họ vội vàng chạy tới chi viện.

Thấy người mình tới, Hà Cửu cười nhạt hai tiếng nói: “Ba vị nếu thức thời thì bây giờ lập tức rời khỏi đây, ta có thể coi chuyện này chưa từng xảy ra, sau này chúng ta vẫn nước sông không phạm nước giếng, nhưng nếu ba vị không thức thời vậy đừng trách Hà mỗ” Quan hệ của Hà Cửu và chính phủ rất tốt, hắn không hề lo lắng sau khi thả mấy người này đi sẽ dẫn tới việc báo thù của bọn họ. Nhưng nếu bảo hắn giết ba người này, hắn thật sự không dám.

Đường Việt bất mãn, hắn ở Đông Bắc oai hùng bao năm, sớm đã quen với cuộc sống lão đại, lúc nào có người dám nói chuyện với hắn như vậy? Hắn đập bàn tức giận nói: “Mẹ kiếp ngươi động thử ta xem nào, ta đảm bảo trong vòng ba ngày cả nhà ngươi không còn một người sống sót”.

Hà Cửu bây giờ hoàn toàn lật mặt với ba người, hắn cũng không để ý nhiều như vậy, cười nhạt nói: “Có ba vị lão đại chôn cùng cho dù chết thì đã sao? Hà mỗ vẫn có lời. He he, hai người trong bốn bang phái lớn, còn có bạn hợp tác Chiến Hỏa châu Á, bang phái mới nổi có tiền đồ nhất trong giới xã hội đen trong nước nữa”.

Đường Phong hình như sớm đã nghĩ tới kết quả này, thở dài nói: “Ông chủ Hà à, tôi luôn cho rằng ông là người thông minh, không ngờ ông cũng chỉ là một tên ngu xuẩn”.

“Cái gì?” Hà Cửu cau mày hỏi.

“Bang Trúc Liên có thể cho ông cái gì? Tôi nghĩ không gì cả? Trong nước thực lực của bang Trúc Liên còn không bằng ông. Nhưng ba bang chúng tôi lại khác, cho dù là tiền bạc, thế lực, chúng tôi đều mạnh hơn bang Trúc Liên rất nhiều. Huống hồ bang Trúc Liên là phần tử phản Hoa, một khi thế lực của bọn họ vào nội địa. Vạn lỡ xảy ra phiền phức gì, người rủi ro đầu tiên là ai e là trong lòng ông chủ Hà rất rõ? Tôi thật sự không nghĩ ra ông chủ Hà có lý do gì tình nguyện đắc tội chúng tôi mà chọn hợp tác với bang Trúc Liên” Đường Phong hình như không hề lo lắng cảnh tượng trước mắt, thở dài chậm rãi nói.

Hà Cửu tất nhiên biết Đường Phong nói có lý, nhưng trong lòng hắn do dự. Cho dù là Hồng Tinh Xã hay là Lang Xã, hay là thế lực Hoa Hưng Xã mới nổi gần đây đều mạnh hơn mình nhiều, hắn lo lắng nếu hợp tác với họ sau này sợ là sẽ bị bọn họ thâu tóm. Còn bang Trúc Liên lại khác, thế lực của họ chủ yếu ở Đài Loan, thực lực nội địa vẫn không mạnh bằng mình, hợp tác với bang Trúc Liên hắn hoàn toàn không cần lo lắng sẽ bị bọn họ nuốt chửng.

Thấy Hà Cửu do dự, Đường Phong lại nói: “Ông chủ Hà chắc hiểu rõ, ông hiện giờ có thể lộng hành ở AM điều này không thể tách khỏi quan hệ với chính phủ AM. Nhưng nếu để bên trên biết ông hợp tác với phần tử phản Hoa. Một khi truy cứu xuống, tôi nghĩ chính phủ AM sẽ làm thế nào chắc trong lòng ông rất rõ”.

Trong lòng Hà Cửu có chút dao động, đúng vậy, chính phủ nước Z vẫn luôn muốn thu hồi Đài Loan, bất cứ thế lực phản Hoa nào đều là đối tượng bọn họ tấn công nghiêm khắc.

“Ông chủ Hà suy nghĩ cho kỹ đi, hợp tác với chúng tôi, bang Trúc Liên không dám làm gì ông. Nhưng nếu ông muốn hợp tác với bang Trúc Liên, vậy bọn tôi không dễ ăn hiếp như bang Trúc Liên đâu. Chỉ dựa vào việc lúc trước ông dám hạ thủ với chúng tôi, ông đã không còn khả năng sống rồi. Hơn nữa có lực lớn của chúng tôi giúp đỡ, ông muốn xây sòng bạc xa hoa nhất thế giới cũng không vấn đề gì” Đường Phong vừa uy hiếp vừa dụ dỗ, hắn không tin Hà Cửu không vào bẫy.

Hà Cửu nghĩ ngợi, sau đó vẫy vẫy tay cho thủ hạ lui ra ngoài trước, lại ngồi xuống nói: “Vậy mấy vị có phương án hợp tác cụ thể không?”

Đường Phong cười với Đường Việt và Trần Hạo Nam, vừa nãy mặc dù mặt ngoài hắn tỉnh táo nhưng hắn vẫn thật sự có chút lo lắng. tên Hà Cửu này sẽ thoái thác. Bây giờ thấy Hà Cửu nhả ra, hắn cũng thở phào.

“Ông chủ Hà nói nội dung trong hợp tác của ông và bang Trúc Liên trước đi”.

Hà Cửu thở dài nói: “Tôi và bang Trúc Liên cùng bỏ vốn xây dựng một đảo nhân tạo, xây dựng một sòng bạc trên nước hoa lệ xa xỉ nhất thế giới. Đồng thời ở Mỹ đặt ba du thuyền và mười máy bay trực thăng để đưa đón du khách.”

T

rong lòng Đường Phong cả kinh, nghe lời, đúng là một khoản lớn.

“Vậy còn không đơn giản sao? Ông đá bang Trúc Liên ra, chúng tôi mỗi người góp 10 triệu USD vào. Như vậy tiền vốn nhiều gấp hai lần vốn có, muốn xây sòng bạc thế nào chẳng được?” Đường Việt hưng phấn nói. Hắn vốn thích đánh bạc, hắn cũng biết rõ lợi nhuận của sòng bạc, 40 triệu USD xây một sòng bạc sau này chắc chắn có thể thu hút không ít ánh mắt của các phú hào, trong một đêm có thể thu được vài triệu cũng rất có thể.

Hà Cửu hình như vẫn có chút do dự, Trần Hạo Nam nói: “Hà lão đại lo lắng sau này chúng tôi sẽ đá ông ra ngoài chứ gì? Điều này ông có thể yên tâm, ông quen thuộc AM hơn chúng tôi, nếu hợp tác với chúng tôi, sau này quyền kinh doanh của sòng bạc vẫn do ông. Ba người chúng tôi chỉ phái một người tới phối hợp thôi. Những chuyện khác chúng tôi sẽ không nhúng tay vào, chỉ đợi mỗi năm chia hoa hồng thôi”.

Hà Cửu sợ sau khi xây xong sòng bạc ba người sẽ cho hắn nock-out, dù sao nếu như thế ba người có 75% cổ phần, mình không có quyền lên tiếng.

Cắn cắn răng, Hà Cửu nói: “Ba vị lão đại có thể đảm bảo lợi ích của tôi không bị tổn hại, vậy tôi tất nhiên có thể lựa chọn hợp tác với các người, thật ra nói trắng ra là, hợp tác với ai không quan trọng. Tôi là người làm kinh doanh, điều tôi cần là lợi ích.

Đường Phong cười ha ha nói: “Hà lão đại yên tâm đi, đúng như Hạo Nam nói, sau này sòng bạc xây nên toàn quyền giao cho ông phụ trách. Ba người chúng tôi hoàn toàn không hiểu phương diện này, tất nhiên không thể nhúng tay vào. Trên thương trường không có kẻ thù mãi mãi, chỉ có lợi ích mãi mãi. Chỉ cần ông chủ Hà có thể mang lợi ích tới cho chúng tôi, chúng tôi sao có thể đá ông ra ngoài được? Hơn nữa sai lầm lúc trước của tiểu đệ thủ hạ của ông chúng tôi không truy cứu nữa, thủ hạ làm việc luôn không cho người ta bớt lo mà”.

Mấy người lại bàn bạc một hồi, kế hoạch sòng bạc chính thức đạt thành. Hà Cửu cũng khá hài lòng, hắn sợ ba người sẽ nhúng tay vào chuyện của sòng bạc, bây giờ ba người đảm bảo sẽ không nhúng tay vào, chỉ đợi chia hoa hồng hắn tất nhiên không có ý kiến. So với 20 triệu USD của bang Trúc Liên, 40 triệu USD càng có sức hấp dẫn hơn. Nếu có thể xây lên, đó chắc chắn là chỗ vui chơi của các phú hào trên thế giới rồi.

Người trong xã hội đen thường không lập hòa ước gì trên giấy, người sống trong xã hội đen trọng nghĩa tín. Nếu có lòng phản nghịch cho dù giấy trắng mực đen cũng vô dụng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.