Vân Thăng vốn muốn thông qua một đường dẫn khác trong cự phần để đến chỗ bầy trùng tử truy tìm Kim Giáp trùng. Không ngờ phen này lại gặp được một con vừa thành hình tại đây.
Điều kiện để Phong Thú bùa phong ấn bọn quái vật là chúng phải trong tình trạng sắp chết. Trừ khi chúng đang sức sống yếu, không thì vẫn vô phương tóm gọn chúng.Chỉ là không biết Kim Giáp trùng vừa thành hình này có trong giai đoạn yếu sinh lực không? Khó khăn lắm hắn mới tìm được một con Kim Giáp này, thế nào vẫn phải thử mới được. Hắn có thể dự đoán được kết quả việc dùng vũ lực tấn công Kim Giáp trùng trong mộ và diệt sinh lực nó xuống mức yếu. Hắn tuyệt nhiên không muốn mạo hiểm.
Hắn lẳng lặng lấy bùa ra. Thông qua hắn cải biên, giờ đây những dòng chữ phát sáng trên bùa không còn nữa. Sau khi kích hoạt, chỉ có một chùm sáng bao quanh Kim Giáp trùng.Trong đấy sẽ có sự dao động nguyên khí, nếu duy trì trong thời gian quá lâu rất dễ bị bọn trùng tử phát hiện và bao vây. Như thế sẽ rắc rối to.
Một nửa thân thể của con Kim Giáp này vẫn còn nằm ở trong bọc nhọng. Nó bị Vân Thăng đột ngột tấn công, liền cố sức vùng vẫy thân hình to béo của mình, những mong thoát được lực hút của bùa chú.
Khác với trường hợp của những con quái thú bị phong ấn khi nguyên khí gần cạn kiệt, nhưng bùa phong vẫn phát sinh tác dụng. Điều này chứng nó đang trong tình trạng yếu thế. Có điều việc này cũng tốn không ít sức lực của Vân Thăng. Trong chớp mắt bổn thể nguyên khí của hắn đã bị tiêu hao hết hai phần ba.
Nguyên khí của hắn vẫn tiếp tục giảm. Nếu không thể thành công tóm được nó vào Phong Thú Phù trước khi dùng sạch một phần ba năng lượng còn lại, e rằng sự việc sẽ không đơn thuần là phong ấn thất bại. nó không những kinh động đến Kim Giáp trùng và dẫn theo sau đó còn là cả bầy đàn trùng tử khác. Mặt khác, với cảnh giới nhị nguyên thiên của Vân Thăng khi nguyên khí được truyền ra sẽ không thể đồng thời sử dụng Nhiếp Nguyên phù bổ sung nguyên khí. Hắn phải giành được thắng lợi với một phần ba nguyên khí còn lại.
Kim Giáp trùng và Vân Thăng đang đứng trên chiến tuyến giằng co giữa một bên là mạng sống một bên là nguyên khí. Nếu Kim Giáp trùng thua, nó sẽ mất đi nguyên mạng của mình; còn với Vân Thăng, nếu hắn thua, xem như hết sạch nguyên khí.
Cả hai đều đang dốc sức đối kháng lại.Mãi đến khi nguyên khí của hắn gần cạn kiệt thì Kim Giáp trùng dần dần xìu đầu xuống, lặng im …nguyên mạng của nó hình như đã gần kết thúc.
Chíu!
Một tiếng động nho nhỏ, Kim Giáp trùng sơ sinh bị phù thể hút ra khỏi nhọng thịt, và nó co dần co dần đến khi bị Phong Thú phù nuốt chửng.
Chuyện lạ đã xảy ra, có lẽ do việc phong ấn này đã tốn nhiều nguyên khí của Vân Thăng, khiến lực hút của phù gia tăng. Không chỉ Kim Giáp trùng được hút hỏi nhọng thịt, mà còn kéo theo dịch thể trong hai ỗng dẫn dịch thể nhọng thịt. Một đỏ một hoàng kim cứ thế bị hút vào Phong Thú phù. Dù phù lực biến mất, nhưng theo quán tính dịch thể bắn tung tóe lên áo giáp của Vân Thăng.Ngay tức thì, những dịch thể lỡ bị hút vào đã bị Phong Thú phù phong ấn trên người hắn bài tiết ra. Chúng thấm vào cơ thể hắn. Bỗng nhiên, hắn cảm thấy toàn thân nóng rang như lửa đốt!
Hắn hoảng hốt phải chăng mình đã bị trúng độc tố của trùng tử? Không còn thời gian để ý đến sự yếu ớt do mất hết nguyên khí. Hắn phải rút lui ngay, chỉ hi vọng có thể rời khỏi chỗ này càng sớm càng tốt.
Trong cự phần giờ đã bắt đầu xuất hiện lao xao. Từ phía trên trong lòng khoảng không xuất hiện một vách dẫn to nối với lối vào lúc nãy của Vân Thăng. Một luồn dịch thể nhơm nhớp màu máu đỏ tươi sặc mùi đang ào ào tuôn ra, đuổi sát sau lưng Vân Thăng.
Phụt!
Hắn vào Tiểu Lão Hổ gần như là bị dịch thể màu đỏ ấy cuốn trôi ra đến tận cửa vào hố đạn. Chân chưa kịp đứng vẫn hắn đã nghe thấy tiếng kêu kít két của Xích Giáp trùng ngày càng tiến lại gần.Nhất định là bị phát giác rồi!
Hắn đã dùng sạch nguyên khí trong người. Nơi này đúng là không thể nán lại được nữa. Nghĩ thế, hắn cùng Tiểu Lão Hổ liền ba chân bốn cẳng trốn ngay. Khu vực phía bắc sông có đầy có hố đạn, cũng may bọn Xích Giáp không đuổi theo đến cùng. Chúng vi vu vài vòng không thấy bóng dáng Vân Thăng, lại rút lui quay về.
Dưới cái hố khổng lồ cao bằng hai người, Vân Thăng đang hồi hộp đứng tim. Hắn rút vội Khứ Độc phù ra giải độc. Nếu để độc tố di căn ra, hắn e sẽ lại bị toàn thân không tí sức lực như ban nãy.Trong tình hình thập diện mai phục này, Tử Viêm ma trùng có thể xuất hiện bất cứ lúc nào. Chỉ một tý sơ hở là có thể phải trả giá bằng cả mạng sống.Cái lạ kỳ ở đây là dù có tác dụng của Khứ Độc phù, độc tố đã được thuyên giảm. Tuy đã không còn cảm giác lửa đốt khắp người, nhưng hắn vẫn cơ hồ thấy được sự dị thường trong cơ thể mình.
Có điều thời gian không cho phép hắn nghĩ ngợi, hắn phải phải bổ sung nguyên khí bổn thể khẩn cấp. Nuôi dưỡng lại con Kim Giáp trùng vừa phong ấn để còn đi tìm Tử Viêm ma trùng.Hắn vốn được tiếng là kẻ “bủn xỉn” thời gian, nhân lúc Nhiếp Nguyên phù bổ sung nguyên khí kết hợp tu luyện tiếp xúc nguyên thể tầng hai.
Bỗng nhiên, hắn phát hiện xúc nguyên thể trong mấy giây đầu tu luyện có vẻ nhanh hơn lúc thường. Tuy chỉ nhanh hơn một chút, nhưng đấy là một cảm nhận rất rõ ràng. Tốc độ kiến tạo bất biến của xúc nguyên thể này hắn quen thuộc đến nỗi chỉ cần một sự dao động nhỏ, hắn cũng rất nhạy cảm.
Vài giây sau, mức độ của xúc nguyên thể lại trở lại như mất ban đầu. hiện tượng ban nãy chỉ là sự đột biến, được một chốc đã biến mất.
Mà giờ đây, sự khác thường do độc tố mang lại cũng biến tan biến.Hắn hơi bất ngờ, cẩn thận hồi nhớ lại mọi việc. Cả quá trình vừa xảy ra ngoài hai ống dẫn dịch đỏ và vàng kim bị Phong Thú phù hút ra, không có gì đặc biệt cả.Không lẽ do tác dụng của hai ống dẫn độc tố?
Kim Giáp trùng được “sinh ra” nhờ hai ống dịch này. Điều này chứng minh trong chúng có chứa chất xúc tác thúc đẩy nâng cấp năng lượng của bọn trùng tử.
Hắn nhớ còn một ít tàn dịch của dịch thể đang bám trên áo giáp mình. Dù không biết đó là do tác dụng của dịch thể màu đỏ hay dịch màu vàng kim, tốt nhất nên cất giữ chúng vào bình đựng nước suối từ Vật Nạp phù.
Những sự thể chưa rõ ràng này hắn không muốn lằng nhằng . Tốt nhất sau khi thanh toán Tử Viêm ma trùng quay về thành Kim Lăng hẳn từ từ nghiên cứ.Điều cấp bách trước mặt là xử lý xong Kim Giáp trùng để còn lẩn vào nội bộ bọn trùng tử.
Rút kinh nghiệm lần phong ấn con Kim Giáp tại khu phòng tuyến phía nam, sau khi nhốt nó vào phù thể, hắn lập tức cắt dứt liên hệ giữa nguyên khí bổn thể và Phong Thú phù. Với mức độ hút nguyên khí kinh người của nó, hắn e đã không bò ra khỏi ống dẫn cự phần.
Sau khi hồi phục nguyên khí, hắn mới dám giải phóng nguyên khí bổn thể với Phong Thú phù. Do thời gian gấp rút, hắn cũng không thể quan tâm như thế nó có chịu đựng nổi không hay có tổn hại đến kết cấu của nó không?Dẫu sao thì chỉ sử dụng một lần, chỉ cần nó không bị nổ tung tại trận, hắn cũng sẽ dốc hết sức nuôi dưỡng lại nó.
Sau khi ngốn hết toàn bộ nguyên khí bổn thể, Kim Giáp trùng đã có thể giải phóng. Hắn vẫn dùng phương án lần trước. Hắn rạch một đường trên vỏ giáp của trùng, moi thịt nó cho đủ hắn và Tiểu Lão Hổ trú vào.Kim Giáp trùng mới sinh này vốn đã yếu đuối. Thời gian nuôi ngắn, mà còn bị hắn hủy hoại như thế, nó cơ hồ không đứng vững nổi. Có thể tưởng tượng nếu không bị bùa phong ấn chấn áp, chắc nó đã kêu rú ầm ĩ.May mắn thay, cuối cùng hắn đã chịu dừng tay lại. Bước tiếp theo hắn chỉ khống chế nó. Lợi dùng năng lực khoan đất của nó mở rộng hố thêm ba lần, bố trận sẵn chờ Tử Viêm ma trùng.
Khi mọi việc chuẩn bị đâu vào đấy, Vân Thăng cùng Tiểu Lão Hổ chui vào vỏ giáp của Kim Giáp trùng ngang nhiên trở lại bầy đàn trùng tử. Bước tiếp đến phải trông chờ vào bản lĩnh của Tiểu Lão Hổ bao giờ tìm ra Tử Viêm ma trùng. Giẫm trên các vũng dịch thể sót lại trên mặt đất, có thể do bị thương, Vân Thăng cảm nhận rất rõ sức kêu gọi của “Cẩm Thạch” đã yếu đi nhiều.
Hắn cẩn thận điều khiển Kim Giáp trùng len lỏi vào các chú Xích Giáp đang vội vã, thuận theo chiều cảm ứng của Tiểu Lão Hổ mà truy tìm.
Mãi đến hơn một giờ sau, khi hắn đã thấm mệt vì tập trung cao độ, cuối cùng cũng tìm thấy tên ma trùng Tử Viêm oai phong lẫm liệt kế bên một cự phần.
Khác với sự vội vội vàng của bọn Xích Giáp, nó một mình sừng sững đứng và cao ngạo, chốc chốc lại đua đưa các cọng râu Tử Viêm của mình. Tự nhiên thoanh thoát như vốn nhĩ là như thế. Không một con trùng tử nào dám đến gần nó, chúng tự biết mình biết ta mà né tránh đi. Cái “khu vực không trùng tử ” này như là một biểu tượng của địa vị và sức mạnh, khẳng định địa vị bậc quân vương của nó.
Lúc này, trên cự phần bên cạnh có một con giun rơi xuống, chưa kịp động đến người nó đã bị sợi tua Tử Viêm của ma trùng thiêu rụi.
Vân Thăng hít một hơi thật sâu cho một phút chuẩn bị tâm lý. Sau đó hắn từ từ cho Kim Giáp trùng tiếp cận nó. Nhanh như phóc, hắn cho Kim Giáp phun một dãy rồng lửa về phía nó.
Đây là sự khiêu khích, một sự khiêu khích trắng trợn!Tử Viêm ma trùng tuyệt đối không chấp nhận được bất kỳ sự khiêu khích nào!
Hắn từng đi vào ý thức của Kim Giáp trùng để tìm hiểu về thế giới của bọn chúng. Đấy hoàn toàn là một thế giới cá lớn nuốt cá bé, kẻ mạnh sẽ sống sót. Việc tiêu diệt nhau là một việc quá ư là bình thường.Tử Viêm ma trùng tuyệt đối không thể cho phép một con Kim Giáp khiêu khích mình.Tất nhiên, hắn cũng không có thời gian để đi chứng minh giả thiết này. Mục đích của hắn là phải lừa nó ra khỏi quần thể trùng tử để tiện bề ra tay.
Vừa phun lửa xong, hắn đã nhanh chóng cho Kim Giáp trùng chui ngay xuống mặt đất. Phải đến một đoạn xa mới dám cho nó lộ nửa thân ra ngoài, để hắn với Tiểu Lão Hổ còn hít vài hơi không khí.Vốn dĩ Tử Viêm ma trùng chỉ có thể căn cứ theo sự dao động năng lượng để xác định vị trí của Kim Giáp trùng. Nhưng Vân Thăng đã dùng năng lượng bổn thể của mình quấy giễu để nó khó mà tìm được vị trí chính xác được.
Vừa nhìn thấy đầu trùng tử ở không xa, con Tử Viêm ma trùng vừa bị giẫm đạp lên niềm kiêu hãnh này đã nhanh như vũ bão ào ào phóng đến, khiến Văn Thăng tức tốc cho Kim Giáp lại chui xuống đất.Ma trùng vẫn có khả năng khống chế tinh thần giống như “Cẩm Thạch” đối với các loại trùng tử khác, có điều nếu so với năng lượng phù phong ấn của Vân Thăng là không đáng kể. Dẫu sao nó vẫn không phải “Cẩm Thạch”
Vậy là trò mèo vờn chuột này đã được diễn ra trên vùng đất phía bắc sông. Hắn đóng vai chuột thò đầu ra khỏ hang, còn ma trùng chính là cái vợt đánh chuột. Lúc trái lúc phải, lúc trên lúc dưới, hoàn toàn không theo một trình tự nào cả. Chẳng mấy chốc hắn đã đào được vài cái hố to.