Kết quả chuyện cùng An Hân về nhà cứ như vậy trôi qua, chỉ là sau khi trở về, An Hân cứ có cảm giác như nợ Liễu Quý Bạch cái gì đó.
Ban đầu cậu còn nghĩ chỉ là đưa chút đồ về nhà mà thôi, Liễu Quý Bạch lại đi cùng với cậu khiến cậu cảm động một phen. Chẳng qua kế hoạch lúc ấy của cậu là, ‘đặc sản’ là do cậu đi công tác mang về, mấy món hoa quả, điểm tâm này nọ gì đó thì tính là tâm ý của hai người bọn họ kiếu kính ba mẹ, nhưng không ngờ Liễu Quý Bạch cư nhiên mua một bộ trà cụ quý giác như vậy. o(OAO)o
Hơn nữa anh đã mang theo lễ vật tốt như vậy, kết quả khi đến nơi, ngay cả cửa nhà còn chưa được bước vào, chỉ ở ngoài cửa lắc lư một vòng, còn phải chật vật rời đi.
Đêm đó An Hân trổ hết bản lĩnh ra làm mấy món ăn, được Liễu Quý Bạch khen ngợi một trận, An Hân lập tức vui vẻ.
Về phần Liễu Quý Bạch, trước đã nghe An Hân nói chỉ có thể đặt đồ ở ngoài cửa cho nên trong lòng anh xem như cũng có chút chuẩn bị sẵn, anh chỉ mong ba mẹ An Hân đối với anh có ấn tượng đầu tiên không quá tệ là tốt rồi. Tuy rằng anh chỉ nói một câu, còn chưa kịp biểu hiện nhiều một chút đã bị An Hân lôi kéo chạy mất.
= = Bất quá câu nói duy nhất của anh hình như còn khiến cho ba An thực tức giận…
Bận rộn qua mấy ngày, khó được lúc lại rảnh rỗi, thứ bảy sau khi theo An Hân về nhà ba mẹ trở về, Liễu Quý Bạch liền tìm hiểu hết mọi chuyện từ đầu đến đuôi, buổi sáng chủ nhật liền cùng An Hân đến siêu thị mua đồ.
Giữa trưa An Hân lại ra sức ngồi viết truyện, Liễu Quý Bạch ngồi trong phòng khách xem báo một chút liền cảm thấy hơi mệt, dứt khoát quyết định đi ngủ trưa một hồi.
Bật điều hòa, nằm đưa lưng về phía tường, sau khi Liễu Quý Bạch nằm xuống, nhắm mắt lại rất nhanh y thức liền trở nên mơ hồ, lúc nửa mơ nửa tính chuẩn bị ngủ say, trong lòng đột nhiên chen vào một thân thể hơi lạnh. Hai mắt Liễu Quý Bạch hơi hơi mở ra một chút, nhìn thấy An Hân nằm trên mép giường xoay tới xoay lui, hình như đang cố gắng tìm kiếm một vị trí nằm sao cho không ngã xuống giường. Nhưng anh vốn nằm chếch ra phía ngoài, cho nên An Hân có xoay chuyển như thế nào, cái mông vẫn cứ bị treo ở bên ngoài giường.
Liễu Quý Bạch nhích người vào bên trong giường một chút, lại thu tay ôm An Hân chặt vào trong lòng, sau đó thỏa mãn nhắm mắt lại, bình yên ngủ tiếp.
An Hân vốn không có thói quen ngủ trưa, chẳng qua lúc cậu đi ra ngoài lấy thêm nước uống thì phát hiện Liễu Quý Bạch không có ở phòng khách mà chạy vào phòng ngủ ngủ. Cậu nghĩ nghĩ một chút, cũng chạy tới muốn chen vào nghỉ ngơi một chút. (.0 w 0.)
Lúc này An Hân được Liễu Quý Bạch ôm vào trong ngực ngay từ đầu còn rất vui vẻ, rất nhanh Liễu Quý Bạch đã ngủ, nhưng cậu như thế nào cũng không ngủ được.
Hơn nữa dần dần đã tới thời điểm nóng nhất mùa hè, trong phòng mặc dù bật điều hòa, nhưng một nguồn nhiệt lớn như Liễu Quý Bạch gắt gao ôm cậu, gió lạnh đều bị anh chặn lại, An Hân nằm trong lòng anh nóng đến mức bắt đầu đổ mồ hôi. Hơn nữa anh ôm cậu như vậy có muốn động cũng động không được, drap giường dưới thân cũng bị mồ hôi cậu thấm ướt. Càng ngủ không được, An Hân càng cảm thấy nóng, càng nóng lại càng ngủ không được, ác tính vô hạn tuần hoàn như vậy, An Hân cảm thấy bản thân sắp bị nóng chín rồi. (。 A 。)
An Hân vốn sợ nóng, cho nến bình thường vẫn luôn ngủ dựa vào bên trong, sẽ không bởi vì Liễu Quý Bạch ôm mình mà một chút gió cũng không thổi đến được, nếu thật sự nóng quá còn có thể xoay người dán lưng vào tường…
Qua không bao lâu, An Hân liền chịu không nổi từ trong lòng Liễu Quý Bạch bò ra, Liễu Quý Bạch ngủ tương đối sâu, mà An Hân lại cố ý nhẹ tay nhẹ chân, cho nên Liễu Quý Bạch cũng không tỉnh.
Rốt cuộc được giải thoát, An Hân âm thầm thề, về sau những ngày nóng kiên quyết không thể cùng nhau ngủ trưa, bằng không thế nào cũng bị nóng đến chết mất. (.0ˇ_ˇ0.)
An Hân ngồi ở bên giường tùy tay cầm một cây quạt giấy quạt quạt, không có Liễu Quý Bạch chắn trước mặt, cậu rốt cục cũng có thể cảm nhận được tác dụng của điều hòa, chỉ chốc lát sau mới thấy mát hơn một chút.
An Hân vừa quạt vừa nhìn về phía trước, lại tình cờ nhìn đến ngăn kéo ngày hôm đó Liễu Quý Bạch lấy KY ra, còn nhớ buổi tối hôm đó hình như cậu loáng thoáng nhìn thấy bên trong có rất nhiều thứ khác.
→_→ Học trưởng rốt cục mua bao nhiêu KY…
Lúc này đột nhiên nhớ đến liền thấy hiếu kỳ vô cùng, đứng lên đi về phía trước, An Hân còn đặc biệt liếc mắt nhìn Liễu Qúy Bạch một cái, thế này mới quăng cây quạt đi chạy tới xem ngăn kéo.
Kết quả vừa mở ngăn kéo ra An Hân liền trợn tròn mắt, ngoại trừ đủ loại KY màu sắc rực rỡ còn có mấy chai Rush, bên trong cư nhiên còn có mấy thứ khác… Mấy thứ này… Đây là trứng rung phải không? Còn có ‘gậy mát xa’… (.0////////0.)?
Ở bên cạnh còn có một thứ gì đó màu trắng trắng, An Hân hiếu kỳ giơ tay sờ sờ thử, phát hiện nó mềm mềm liền kéo ra xem, vừa kéo ra, trong túi đóng gói đột nhiên rơi ra một thứ gì đó lông nhung, tròn tròn. Thứ kia rơi trên mặt đất còn phát ra một tiêng vang rất nhỏ, An Hân hoảng sợ, vội vàng nhặt lên nhét trở lại vào ngăn kéo. Sau đó nhanh chóng đóng ngăn kéo lại, tuy rằng nhìn thấy Liễu Quý Bạch còn chưa tỉnh lại, cậu vẫn như bị lửa đốt mông mà nhanh như chớp chạy về gian phòng bên cạnh.
p(>\\\\\\\\\\\\\