Mặc Tuyết lúc này nhàn nhã nhìn bọn hạ nhân đang lao đến một cách ngu
xuẩn, với chút công phu mèo cào đó còn chả đáng cho Kỳ Song ra tay nữa là
đằng khác. Bé ngước cổ lên nhìn Kỳ Song
- Sao bây giờ Song Song????
Kỳ Song đen mặt, nghe nó . . . kì kì kiểu gì ấy nhỉ, mà thôi bé thích là được
rồi. Kỳ Song hỏi ngược lại bé :
- Vậy ' nương tử ' thân yêu của ta, muội muốn sao đây???
Bé cười tít mắt
- Tất nhiên là . . . . .đánh cho họ nhừ tử a~~~~~
Một tên lao đến nhằm chính giữa mặt Kỳ Song mà đánh nhưng hắn chỉ
nhẹ nhàng né người sang bên lấy chân đạp một phát vào bụng tên đó khiến tên
đó văng sang dàn bán hoa bên cạnh. Tên khác thấy vậy liền nhanh chóng
để ý đến cô bé trong lòng Kỳ Song đang vân vê mái tóc của hắn. Tên đó nhanh
chóng hét lên
- Con bé trong lòng hắn ấy, đó là điểm yếu của hắn
Nghe thấy vậy, bé nhíu nhíu mày rồi làm như không có chuyện gì liên
can đến mình ở đây. Mấy tên đó ngu xuẩn không biết rằng Kỳ Song đã nổi bão.
Nếu hôm nay không phải bé đang ở trong lòng mình, có lẽ bọn họ đã chết mà
không thấy xác rồi. Sau đó 3 tên lao đến nhằm giữ hai tay Kỳ Song một tên lao
đến tính kéo bé ra khỏi lòng hắn nhưng chỉ thấy bất giác ôi mắt của bé bỗng
chốc lại tím đậm lên mang theo phẫn nộ, hận thù khiến tên đó sợ đễn nỗi ngồi
rạp xuống đât. 3 tên còn lại thì bị Kỳ song đạp đi bay cách xa đó 2m. Nhân
Thanh thấy vậy liền mắng một tiếng vô dụng, chỉ thấy Vân Thiên si mê
nhìn hắn khiến Nhân Thanh càng thêm khó chịu. Ngay lập tức liền lôi
trường kiếm của mình ra lao thẳng đến Kỳ Song, Kỳ Song nhanh chóng xoay
người thoát khỏi trường kiếm muốn lấy ạng hắn nhưng
- ưmk. ..
Nghe tiếng rên nhẹ đó, Kỳ Song nhìn người trong lòng mình, Có lẽ do
hắn cử động mạnh chạm đến vết thương của bé khiến nó rách ra. Một mảnh
trắng tinh bỗng chốc hóa đỏ. Mặt vốn còn chút huyết sắc trở nên trắng bệnh.
Ánh mắt của Kỳ Song bỗng chốc thay đổi, đôi con người mang theo tia sắc tử
thần khiến người xung quanh sợ hãi lùi xa cả mấy mét, Nhân Thanh cũng không
ngoại lệ. Chỉ thấy Kỳ Song bay vút đi để lại câu nói
- Chuẩn bị chết đi
*******************8 ********************
Nhanh chóng đưa Mặc Tuyết trở về để băng bó vết thương, Kỳ Song
lập tức sai người đi điều tra gia thế 2 người kia. Thì ra Vân Thiên là con gái
của Vân Phong môn chủ Toàn Chân Giáo, còn Nhân Thanh là đứa con trai độc
nhất vô nhị của Nhân Thế Vũ - Môn chủ Thiên Âm môn. Vì 2 môn phái thân thiết
với nhau nên hai người họ có ước hẹn từ bé. Kỳ Song cười lạnh, vậy thì sao
ai dám đụng đến Tuyết thì bọn họ đều chết đi. Đúng lúc này, Nhã vội nhanh
chóng quỳ xuống đất
- Chủ nhân
Kỳ Song ngạc nhiên, có chuyện gì có thể khiến Nhã về đây được nhỉ, nhất là
mấy ngày lễ này
- Chuyện gì vậy
- Bẩm, Toàn chân giáo và Thiên âm môn bị tẩy huyết rồi
Cả phòng ngạc nhiên, Chủ nhân chỉ mới chuẩn bị tấn công họ, vậy thế ai đã
làm chuyện này. Nhã vội rút ra một cây trâm quen thuộc đưa lên
- Thuộc hạ vô năng chỉ thấy cây trâm được để bên xác
Trâm hoa đào trắng muốt trên tay hắn - là của bọn họ
Thanh Long nè, ta thật không ngờ chủ thượng lại bắt chúng ta đi
phá mấy cái giáo phái đó nhỉ
Chu Tước đang ở trên cây cũng Thanh Long cũng gật đầu đồng tình.
Thanh Long tay cầm đóa hàn mai nhìn ngắm miết sau đó ca thán
- Cơ Mà tại sao chỉ thượng lại thiên vị ngươi thế không biết, tự dưng
chỉ được phép dùng trâm của ngươi mà khôg phải của ta cơ chứ, bất công
Chu Tước miệng cười méo xệch trả lời
- Dù sao lượt này chủ thươcngj cũng ra tay nặng quá đi, phá hủy tận
2 môn giáo lớn như vậy vì người đó. Thôi về rủ Bạch Hổ và Huyền Vũ đến đây
luôn đi. Náo nhiệt
Thanh Long đang còn bất mãn nghe tên 2 người đó mắt như tỏa sáng
ừ một tiếng kéo luôn Chu Tước đi