[Dịch]Độc Y Thần Nữ: Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng Thê

Chương 251 : Đại hội săn bắn, tranh (3)




Edit: V.O

Vốn là tốc độ ngưng tụ linh lực của Bạch Vũ so với người bình thường nhanh hơn, hơn nữa nàng còn có Phi Hồng Chi Nguyệt gần như dùng không hết.

Tuy rằng, hiện tại hiệu quả của Phi Hồng Chi Nguyệt đối với nàng dần dần kém đi, nhưng vẫn còn hiệu quả, khiến cho một ngày nàng có thể ngưng tụ ra một, hai giọt linh lực, so với người khác năm, sáu ngày mới có thể ngưng tụ ra một giọt thì nhanh hơn.

Nhưng hôm nay nàng vừa ngưng tụ ra một giọt linh lực, Tả Viêm mang vẻ mặt bình tĩnh đến gõ cửa của nàng: "Viêm Hạo Thiên và Sa Hoằng bị đánh bị thương, đả thương vô cùng nặng."

Bạch Vũ cả kinh, có thể khiến cho Tả Viêm cứng nhắc nói ra đả thương vô cùng nặng, vậy không phải là nặng bình thường. Nàng lập tức đi theo Tả Viêm nhìn hai người, trên đường hỏi Tả Viêm mới biết được là do Tòng Nguyệt Cầm và Thủy Vân Thanh làm.

Đến đại đường, hai người hôn mê nằm ở trên giường, Nhạc Kỳ Nhân ở một bên khóc bù lu bù loa, vừa nhìn thấy Bạch Vũ, lập tức bổ nhào qua: "Vũ tỷ tỷ, đều là muội không tốt, Sa Hoằng ca vì muội mới bị đả thương . . . . . ."

"Đừng khóc, nói với ta đến cùng là có chuyện gì xảy ra." Bạch Vũ vỗ vỗ lưng của Nhạc Kỳ Nhân, an ủi.

Nhạc Kỳ Nhân thút thít hai cái: "Lúc Viêm Hạo Thiên xông vào Chủ Điện thì đụng phải Tòng Nguyệt Cầm, nàng ta không nói hai lời liền đánh Viêm Hạo Thiên, còn nói tỷ khiến cho sư phụ nàng ta mất mặt, nàng ta sẽ làm cho tất cả mọi người ở đỉnh Vô Danh không được sống dễ chịu, về sau nàng ta nhìn thấy người của đỉnh Vô Danh, gặp một lần thì đánh một lần."

Sắc mặt Bạch Vũ trầm xuống.

Bách Lý Vân Diễm không thể chịu đựng nổi ba trăm roi, đã sớm chết. Chuyện nàng ta mạo danh thế thân đã truyền khắp nơi trong Vô Trần Cung, người hơi thông minh chút cũng đoán được việc này không thoát được quan hệ với Bách Lý trưởng lão.

Mặc kệ là châm chọc Bách Lý trưởng lão âm thầm bày kế, hay là nói bà ta không bảo vệ được chất nữ của mình cũng có, lần này, Bách Lý trưởng lão đánh mất mặt mũi rất lớn. Nhưng Bạch Vũ không nghĩ tới Tòng Nguyệt Cầm sẽ trực tiếp đánh người.

"Về sau thì sao, không có khả năng muội và Sa Hoằng không cứu được Viêm Hạo Thiên?"

"Về sau, Thủy Vân Thanh từ trong Chủ Điện đi ra, nói chúng ta rất ầm ĩ, gây trở ngại nàng ta đúc linh khí, gọi Triệu Hoán Thú ra cắn muội, Sa Hoằng ca che chở cho muội, chính mình lại bị thương nặng. Nếu không phải Phụ vương muội và Viêm Võ Đế nghe thấy tiềng ồn ào đi ra, còn không biết sẽ như thế nào." Nhạc Kỳ Nhân oán hận cắn răng, đôi mắt cực kỳ sưng đỏ, tràn đầy phẫn nộ.

Bởi vì không thích ầm ĩ liền động tay đả thương người khác, Thủy Vân Thanh ở đỉnh Bạo Tuyết sao?

Trên khuôn mặt tuyệt mỹ của Bạch Vũ kìm nén tức giận nặng nề, đi vào bắt mạch cho Viêm Hạo Thiên và Sa Hoằng.

Thương tổn trên người hai người đã được đắp dược, không có nguy hiểm đến tính mạng, nhưng nhìn miệng vết thương bị Triệu Hoán Thú xé rách trên người bọn họ đã cảm thấy đau, căn bản không qua mười ngày nửa tháng thì không thể xuống giường được.

"Phụ vương muội và Viêm Võ Đế không tìm hai người bọn họ tính sổ sao?" Bạch Vũ thâm trầm hỏi.

"Có, nhưng Đường chủ Cống Hiến Đường đã trị thương cho Sa Hoằng ca và Viêm Hạo Thiên, đưa hai người về đây. Một câu áy náy, Tòng Nguyệt Cầm và Thủy Vân Thanh cũng không nói, Đường chủ nói dù sao bọn họ cũng là thủ tịch đệ tử, Phụ vương muội và Viêm Võ Đế để cho muội về đây trước. . . . . ."

Phịch ——

Bạch Vũ một cước đá văng cái Lô Đồng (bếp lò bằng đồng) bên cạnh, trong đôi mắt sáng thâm thúy tràn ngập hàn ý thấu xương.

Giỏi cho một cái thủ tịch đệ tử, đánh người thì đánh trắng (đánh suông, toi công, ý nói dễ dàng bỏ qua) sao?

"Bạch Vũ, ngươi đừng xúc động. Ngoại trừ Cung chủ chỉ có sư phụ của thủ tịch đệ tử mới có tư cách trách phạt bọn họ, ngươi đi náo loạn cũng vô dụng. Huống chi chúng ta cũng đánh không thắng bọn họ."

"Đại hội săn bắn lần này, không nói chính xác được người nào trong bọn họ có thể trở thành người thừa kế của Cung chủ, ngay cả Quận Vương cũng đều phải nhịn, chúng ta cũng coi như xong."

Tả Viêm và các đệ tử khác vừa thấy cảm xúc của Bạch Vũ không đúng, cuống quít khuyên bảo.

Nhưng bọn họ mới nói chưa được hai câu, Tả Vũ liền vội vã chạy tới nói cho bọn họ biết đỉnh Vô Danh bị người bao vây, dẫn đầu chính là Tòng Nguyệt Cầm.

Mâu quang Bạch Vũ lạnh lẽo, xẹt qua một chút sát ý: "Đây chính là tự nàng ta tìm tới cửa."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.