Kiến mộc to lớn không thể tưởng tượng?
Thông thiên tháp lấy kiến mộc làm cơ sở, kết quả thông thiên tháp bị thiên đế đánh nát làm cho kiến mộc trong tháp cũng bị đánh gãy. Tuy nhiên hiện giờ kiến mộc trong tháp hấp thu mộc chi khí bên trong lăng mộ thang hoàng gần như tái diễn lại tràng cảnh rầm rộ năm đó.
Kiến mộc phá Ân Khư “Phá vỡ thương khung” xâm nhập vào tinh không vũ trụ.
Cự mộc này điên cuồng sinh trưởng, hàng tỉ đạo sáng mờ quay chung quanh cổ thụ làm cho hư không không ngừng bị quấy nát.
Bên trong thang hoàng đại mộ, những rễ cây kiến mộc đã cắm vào bên trong tinh hạch thật lớn, vô số rễ cây chui vào trong các thông đạo đại mộ, nhét đầy khắp nơi.
Bộ phận mộc chi khí bị Trụ Hoàng phong ấn đã chảy vào bên trong kiến mộc. Hơn nữa có năng lượng của chín mươi chín long mạch khiến cho đại thụ này trong thời gian ngắn ngủi đã phát triển những rễ cây to như những dãy núi trong thang hoàng lăng.
Cự mộc này uy năng có thể so sánh được với cấm bảo rồi.
Diệp Húc quả thực không thể nào tưởng tượng, cảnh tượng của kiến mộc trong thời kỳ toàn thịnh sẽ như thế nào.
Hắn đã gặp qua Phù Tang thụ ở đầm lầy Khoa Phụ tộc, cũng đã nhìn thấy qua Quế Hoa thụ ở trong Hàn Nguyệt cung. Nhưng khi nhìn thấy kiến mộc nơi này mới biết hai cây được cho là thần thụ kia so với nó quả thực chẳng đáng là gì.
Kiến mộc này không phải đang trong thời kỳ toàn thịnh. Trụ hoàng phong ấn một bộ phận mộc chi khí của nó, nhưng lại chỉ có một bộ phận mộc chi khí trở lại bên trong thân thụ mà thôi. Thử nghĩ một chút, trong thời đại Đại Thương triều cường thịnh nhất, một gốc cây lớn này đứng bên trong Triều Ca cổ thành, che trời, thông thẳng với thiên giới, bức tranh này hùng vỹ bao la thế nào chứ.
Đám người Hạ gia thánh chủ đứng dậy, đều tự tế khởi cấm bảo bay dọc theo kiến mộc hướng về phía trước, trong mắt hiện ra thần sắc cuồng nhiệt.
Thiên giới ngay trước mắt bọn họ, xa xa nhìn thấy bọn họ sao không kích động vạn phần chứ.
Bên trong mộ Thang Hoàng, mộc chi khí không ngừng phun dũng ra ngoài, dung nhập vào bên trong kiến mộc, khiến cho kiến mộc điên cuồng mà sinh trưởng. Kiến mộc này vừa xuất hiện trong vu hoang thế giới lập tức làm kinh động tất cả các thánh địa. Không biết bao nhiêu cao thủ đều bay tới bên phía kiến mộc này, trong đó không ít các thánh chủ thánh địa.
Diệp Húc và Phượng Yên Nhu cũng lần lượt đứng dậy, dừng ở trên một mảnh lá cây, phiến lá cây của kiến mộc này rộng lớn trăm dặm, vân mạch cành lá giống như những sông núi bỏ túi vậy.
Diệp Húc đứng ở phía trên lá cây chỉ cảm thấy gió rít gào hai bên tai. Kiến mộc mọc lên cao thì phiến lá cây này cũng tùy thời dâng lên, tốc độ cực nhanh, làm cho người ta không kịp nhìn xuống. Hắn nhìn xuống phía dưới chỉ thấy vu hoang thế giới ở dưới chân, mây trắng từ từ trôi đi, Ân Khư nhanh chóng nhỏ lại.
Qua một lúc hắn nhìn thấy toàn cảnh Trung Thổ Thần châu, thậm chí dần dần cũng thu nhỏ lại.
Phiến lá cây này theo kiến mộc sinh trưởng từ vu hoang thế giới đã đi ra ngoài vũ trụ tinh không, trước mắt là những vì sao lấp lánh.
“Kiến mộc này quả thực có vài phần tương tự với nguyên thần của ta …” Diệp Húc hơi chìm xuống phiến lá, tế khởi nguyên thần của mình, cành lá bay múa, đột nhiên trơn một tiếng, chui vào bên trong kiến mộc.
Hắn lập tức cảm thấy mộc chi khí điên cuồng dũng mãnh nhập vào bên trong nguyên thần, căn bản không cần luyện hóa tự động chuyển thành tu vi.
Diệp Húc trong lòng vừa mừng vừa sợ, nguyên thần của hắn dường như cùng một thể với kiến mộc, tuy hai mà một, có thể hấp thu vô cùng vô tận năng lượng bên trong kiến mộc.
Tu vi của hắn trong lúc này lập tức bay vọt, Bàn Vương chân thân không khỏi hiện ra, ngưng tụ thành chân thân. Dường như thân hình hắn cắm rễ trên mặt đất, mượn năng lượng tự nhiên vậy.
Đương đương đương.
Những tiếng chuông dồn dập truyền tới. Bàn Vương Chân Thân Diệp Húc ở tại mi tâm, ngưng tụ mà ra, hóa thành Chu Thiên Tinh Đấu Tinh Quân cùng chân thân, 365 Chu Thiên Tinh Quân cùng xuất hiện, gần như đồng thời ngưng luyện mà thành, khiến cho tu vi của hắn trong nháy mắt bạo tăng hơn hai ba thành.
Không chỉ có như thế, Vu hoàng chân thân của hắn cùng Thanh Liên pháp thân, Hạo Thiên Kim Ô Địa Tướng chân thân, Cửu Chuyển Kim Thân Địa tướng, Vạn Kiếp Vô Lượng Địa Tướng, Lục Đạo luân Hồi pháp thân, Thập Điện Diên La Vương Địa tướng ma thân thể, Hàn Nguyệt Tiên Nga Thần địa tướng … hết thảy đều ngưng tụ thành trong vài hô hấp.
Tu vi của hắn gần như tới gần Địa Tướng kỳ đỉnh phong.
Diệp Húc mượn tiên quang tu luyện, tốc độ mặc dù nhanh nhưng không có nhanh tới loại trình độ như thế này. Mà hiện tại hắn không ngờ chỉ qua vài hô hấp đã liên tục vượt qua bảy tám tiểu cảnh giới!
Hắn hơi thở bốc lên, năng lượng vô cùng vô tận dũng mãnh nhập thân, hóa thành tu vi chính mình, thậm chí ngay cả Di La Thiên Nha Thủy Thiên Vương địa tướng chân thân khó ngưng tụ thành nhất cũng bắt đầu xuất hiện.
33 thiên đế địa tướng chân thân lần lượt sinh ra, tu vi Diệp Húc gần như trở mình gấp cả chục lần.
Năng lượng trong kiến mộc giống như tu vi bản thân hắn, hiện giờ chỉ là trả lại tu vi cho hắn mà thôi.
Cùng lúc đó chu ngọc thụ bên trong ngọc lâu cũng bắt đầu điên cuồng hấp thu năng lượng.
Ầm vang!
Diệp Húc trợn mắt cứng lưỡi nhìn, ngọc lâu của hắn đột nhiên dài ra tầng thứ mười.
Tầng thứ mười ngoài dự kiến.
Phải biết rằng thiên đạo ban thưởng chí bảo, nhiều nhất là chín tầng, mà ngọc lâu của hắn không ngờ sinh trưởng ra tầng thứ mười, truyền đi ra ngoài không biết bao nhiêu người sẽ cười rụng răng.
Đúng vậy, chính là cười tới rụng răng.
Ngọc lâu bảo tháp được thiên đạo ban thưởng nhiều nhất chỉ có chín tầng, chín tầng ngọc lâu hoặc là bảo tháp đó là đặc thù thể chất ngũ hành thân thể. Nhưng hiện tại ngọc lâu của Diệp Húc lại mọc ra tầng thứ mười, khẳng định sẽ bị người ta cười nhạo hắn chém gió thành bão, ngọc lâu chỉ có chín tầng là hết mà chém tới mười tầng.
Ngọc thụ bên trong ngọc lâu hấp thu năng lượng so với nguyên thần của hắn còn khủng bố hơn nhiều, quả thực là nuốt trôi cầu vồng. Năng lượng vô cùng vô tận tiến nhập vào bên trong ngọc thụ, khiến cho cổ mộc này nhanh chóng trưởng thành, thậm chí thế giới bên trong ngọc lâu càng lúc càng lớn, rộng lớn vô ngần, bát ngát như biển.
Mỗi một thế giới trong tầng lầu của hắn đã mở rộng tới ngàn dặm xa, còn không ngừng khuếch trương.
Không quá bao lâu sau ngọc lâu của hắn lại mọc thêm một tầng, biến thành mười một tầng lồng lộng cổ xưa, trang nghiêm vô cùng, lại có tiếng chuông từ trong lầu truyền tới.
Tiếng chuông chấn động, Diệp Húc trong lòng cả kinh, chỉ thấy Chu Thiên Tinh Đấu Tinh Quân địa tướng của hắn không ngờ nhanh chóng trưởng thành, trực tiếp tiến vào Thiên Tướng Kỳ.
Năng lượng vô cùng vô tận trong kiến mộc khiến tu vi của hắn không ngừng kéo lên. Dựa theo tốc độ này mà đi xuống, Diệp Húc thậm chí cảm thấy chính mình tuyệt đối có thể thành tựu vu hoàng.
Tu vi của hắn gần như đột phá tới Thiên Tướng Kỳ đỉnh cao, rốt cuộc bắt đầu chậm rãi lại. Đây là do Di La Thiên Nguyên Thủy Thiên Vương Thiên địa pháp tướng cần năng lượng thật sự quá khổng lồ, khiến cho tu vi của hắn biến chậm lại, nhưng vẫn như trước có năng lượng vô cùng vô tận tiến nhập vào trong thân thể hắn.
Một pho thiên đế thiên địa pháp tướng ngưng tụ mà ra, tản mát ra uy năng cùng uy nghiêm vô cùng. Tu vi của hắn không nhanh không chậm hướng tới Thiên Tướng kỳ đỉnh phong.
Cuối cùng mộc chi khí bên trong quan tài thang hoàng đã phun ra sạch sẽ. Kiến mộc sinh trưởng cũng đạt tới cực hạn, dường như ngay cả vu hoang thế giới cũng cũng không thể cất chứa được thần vật mạnh mẽ như vậy.
Chỉ nghe thấy ầm một tiếng, thiên địa chấn động, phát ra tiếng nổ nặng nề không chịu nổi. Kiến mộc phá vỡ hàng rào thời không hiện ra bên trong một thế giới.
Ở nơi nó phá tan hư không, mơ hồ có thể nhìn thấy một thế giới bao la hùng vĩ.
Thế giới kia cao lớn trường tồn, trời xanh bát ngát, rộng lớn vô ngần, có thần sơn tiên thổ, thiên hà rộng lớn hàng tỷ dặm, đây đúng là một thế giới như thần tiên, khiến người ta phải hướng về.
Tuy rằng chỉ là nhìn thoáng qua, nhưng một góc hình chiếu của thế giới rộng lớn kia đã tới bên trong vu hoang thế giới.
Đây là thiên giới, vô số vu sĩ đại vu, thậm chí là địa phương vu hoàng hướng tới.
Thông thiên chi lộ đã hoàn toàn mở ra.
Tình hình này khiến cho vô số người hoa mắt chóng mặt, vô số người hướng tới một góc thế giới mới hiện ra. Rốt cuộc vu sĩ đại vu của vu hoang thế giới đã có con đường tắt tiến vào Thiên giới.
Mà lúc này ngọc lâu của Diệp Húc đã được mười bốn tầng rồi, sắp sửa tiến hóa mười lăm tầng.
Tòa ngọc lâu này bắt đầu tràn ngập một cỗ uy áp cấm bảo, tuy nhiên không phải là cấm bảo, bởi vì không có cấm pháp chống đỡ. Nhưng uy năng của nó dĩ nhiên không thể tưởng tượng nổi rồi, có thể so sánh được với cấm bảo bình thường. Chỉ cần Diệp Húc tu luyện tới cảnh giới vu hoàng, đem cấm pháp của mình đánh nhốt vào bên trong tất có thể tạo ra một cấm bảo uy năng vượt qua các kiện cấm bảo khác.
Diệp Húc thậm chí cảm giác được, ngọc thụ bên trong ngọc lâu đã cắn nuốt hai thành mộc khí của kiến mộc, hết thảy chuyển hóa thành chất dinh dưỡng cho mình.
Còn như vậy đi xuống, ngọc thụ và nguyên thần của hắn tất sẽ cắn nuốt sạch sẽ mộc chi khí của kiến mộc, khiến kiến mộc chỉ còn lại một cái xác không.
Hơn nữa, những rễ cùng cành lá trên ngọc thụ của hắn dường như đã thẩm thấu tới ba nghìn thế giới khác mà hút lấy năng lượng.
Nếu ngọc thụ của hắn có thể thu lấy hết thảy mộc chi khí làm của riêng, thì thậm chí có thể phá tan hư không giống như kiến mộc vậy. Có thể xuyên qua hàng rào thiên địa, xuyên thấu tới thiên giới, hấp thu tiên linh khí của thiên giới.
“Sư huynh, thông thiên chi lộ đã mở ra!”
Phượng Yên Nhu lo lắng nói: “Đế Dự thần vương huyết mạch, khẳng định sắp giáng lâm, chỉ sợ cha ta sẽ gặp nguy hiểm!”
“Đi! Chúng ta đi xem một chút”
Diệp Húc tâm niệm hơi động, dựng thân nhảy lên mang theo nàng thẳng tới hàng rào thiên địa bị kiến mộc khai phá. Lúc này còn có không ít cao nhân cao thủ đang chen chúc hướng tới lỗ hổng thiên giới bay đi.
Nguyên thần của hắn vẫn ở bên trong kiến mộc, không ngừng hấp thu năng lượng khủng bố bên trong kiến mộc, khiến cho tu vi và ngọc lâu ngọc thụ mình không ngừng trưởng thành.
Hiện giờ tu vi của hắn đã đạt tới thời kỳ mấu chốt nhất Thiên Tướng Kỳ, chỉ kém tám Thiên Đế Thiên Tướng, liền có thể tu luyện tới đại viên mãn Tam Tướng Cảnh, sau đó cô đọng chân linh, tu luyện Tam Bất Diệt cảnh, đạt tới độ cao bất tử bất diệt.
“Thiểm Khí!” Một vị nhân hoàng tản mát ra hung uy long trời lở đất, vọt tới trước mặt Diệp Húc, đột nhiên khí thế chấn động hướng Diệp Húc hạ một chưởng.
Đây là một vị cao thủ không hiện thế, đã tu thành nhân hoàng nhưng lại không biết danh tiếng. Tuy vậy hung uy của hắn không thua gì các nhân hoàng cường giả ở thánh địa.
Lần này kiến mộc mở ra thông thiên chi lộ, làm cho những lão quái vật này cũng bị hấp dẫn xuất hiện. Dù sao thì lực hấp dẫn của thông thiên chi lộ thật sự quá lớn.
Diệp Húc hừ nhẹ một tiếng, lắc mình che ở trước người Phượng Yên Nhu, trở mình hạ xuống một chưởng. Chỉ thấy hai bàn tay to lớn xuất hiện quét ngang hư không, làm cho hư không trong phạm vi mấy ngàn dặm lập tức biến mất.
“Ta đã tu luyện thành Thiên Địa pháp tướng, nhân hoàng cũng có thể cứng rắn đối chọi!” Diệp Húc thân hình hơi hơi lay động, liền chịu đựng được công kích của vị nhân hoàng này mà không chịu bất luận thương tổn gì!