Khiếu Thiên vẫn còn sống?
Phượng Yên Nhu cùng Tô Kiều Kiều liếc nhau, trận mạt nhật chi kiếp này kịch liệt thảm thiết bực nào, thậm chí ngay cả chứng đạo Thiên Quân cũng có chút khó bảo toàn bản thân, Thần Vương Đế Quân vẫn lạc không biết bao nhiêu, từng tòa thế giới bị đánh nát bấy, vô số sinh linh chết thảm, không nghĩ tới Hạo Thiên Khuyển cư nhiên có thể trong đại chiến thảm thiết sống đến bây giờ, hơn nữa sống rất là thoải mái.
Bị nó đuổi giết là mấy ác niệm, tuyệt đối không phải kẻ xoàng xĩnh, mà là đế quân chém ra ác niệm, thực lực cường đại, có thể so với Thần Vương. Mấu chốt nhất là, bọn họ đều là cường giả chém ra tạp niệm, vô sinh vô tử, không có pháp lực mạnh như Đế Tuệ, Đại Thế Tôn kia, mơ tưởng ma diệt bọn chúng, mặc dù đánh nát trăm ngàn lần cũng có thể tụ lại.
Nhưng mà Hao Thiên Khuyển phá cẩu này cũng không hỏi mọi việc, đối với mấy tồn tại này người khác sợ như sợ cọp, há mồm liền ăn, ai đến cũng không cự tuyệt, ăn vào trong bụng, làm sao quản là cái khỉ gió gì ác niệm hay thiện niệm, hết thảy tiêu hóa!
Khiếu Thiên, đến đây!
Hao Thiên Khuyển đang đuổi theo một ác niệm, hé ra mồm to máu chảy đầm đìa che cả trời, làm cho ác niệm kia trốn không thể trốn, trực tiếp bị một ngụm ăn luôn, nghe vậy quay đầu nhìn lại, không khỏi mặt mày hớn hở, phóng chân một đường chạy thẳng chạy tới: Hai vị nương nương, các người tới vừa vặn, lão gia lệnh ta ở trong Địa Tiên Giới, che chở bạn cũ của người, ngược lại làm cho ta được ăn thỏa thích...
Tô Kiều Kiều cùng Phượng Yên Nhu đợi nó tới trước mặt, chỉ thấy một cái bóng vô cùng khổng lồ che khuất bầu trời, đầu phá cẩu lớn lên càng thêm hùng tráng, quả thực có thể đuổi theo Viễn Cổ đại thời kì trước kia, những Viễn Cổ Thần Thú lưng đeo rất nhiều thế giới ngao du trong vũ trụ!
Hao Thiên Khuyển trên lưng cũng có một thế giới, là Diệp Húc tự tay sở luyện, khiến nó mang đi chạy loạn khắp nơi, nguyên bản tòa thế giới này còn có nhật nguyệt luân hồi dâng lên hạ xuống. Nhưng mà con chó này tham ăn, kìm nén không được, đem mặt trời ánh trăng trong thế giới hết thảy ăn luôn, thế cho nên thế giới của nó hôn ám không rõ, âm trầm khủng bố, không giống như thần thú địa vị cao cả được người tôn kính, phản phất giống như đại ma vương trong luyện ma chi địa chạy ra.
Hai vị nương nương quanh thân thần văn tràn ra. Vặn vẹo thời không, phá cẩu này hình thể vừa rồi ở trước mặt các nàng khôi phục bình thường, nhưng mà như trước vẫn cực kỳ khổng lồ, thân dài trăm ngàn dặm, cao trăm dặm.
Trong thế giới trên lưng đầu phá cẩu, một đám bóng người bay ra, đứng ở biên giới thế giới, giống như con kiến lớn nhỏ. Một người trong đó cao giọng nói: Hai vị nương nương. Hôm nay thiên địa đại loạn, nương nương như thế nào không tọa trấn Đại La Thiên, mà lại hạ giới đem thân mạo hiểm?