[Dịch]Đô Thị Thần Nhân

Chương 163 : CHƯƠNG 163




Tây Phương Thiên Giới uy lực cực mạnh, thuật công kích quần thể cũng không phải Thần Chi Tài Quyết, Thần Chi Tài Quyết cũng không cần ngưng tụ lực mọi

người mới có thể phát động, có đôi khi một người cũng có thể phát động.

Thần Chi Diệt Sát căn bản là Thần Chi Tài Quyết tăng cường, chỉ có thể liên hợp mọi người dưới sự chủ trì của Quang Thiên Sứ mới có thể phát động, uy lực so với Thần Chi Tài Quyết mạnh hơn vô số lần.

Thần Chi Diệt Sát có một nhược điểm, đó là sau khi thi triển, một người thi triển trong một canh giờ không thể phát động nữa, mà sau quá trình hoàn thành sẽ xuất hiện khoảng trống, tốc độ phát động càng không thể so sánh với Thần Chi Tài Quyết.

Bởi vậy, mỗi lần sử dụng Thần Chi Diệt Sát các Thiên Sứ sẽ phân thành hai nhóm, nhóm thứ hai chính là vì bảo vệ đồng bạn.

Mười hai Quang Thiên Sứ đồng thời hét lớn, trên đỉnh đầu Thiên Sứ xuất hiện mười hai cây thập tự giá màu vàng, mười hai cây thập tự giá tựa như mười hai vầng thái dương, tản mát ánh sáng ra vạn trượng.

Kim quang chiếu rọi xuống Thiên Sứ, ánh sáng vàng chiếu lên khuôn mặt trắng noãn.

Một cổ uy áp vô cùng lạ thường thẳng hướng Lưu Vũ Phi vọt lại, đồng thời mười hai thánh giá tương hỗ thôn tính nhau, ban đầu đã mạnh bây giờ lại càng mạnh, ngay cả không gian bốn phía đều bị nó đè ép, không khí phát ra tiếng chi chi không ngừng ba động.

“ Có chút ý tứ, không nghĩ Thiên Giới có một chiêu như vậy”.

Ngữ khí rất thoải mái, nhưng không có một chút hàm hồ.

Một thức phá thiên quyết uy lực cực mạnh, luân hồi chuẩn bị phân phó.

Lần này Lưu Vũ Phi ít nhất điều động chân nguyên toàn thân, so với kích hủy kết giới Thiên Giới không sai biệt lắm. Cuối cùng Thiên Sứ bên kia chỉ còn dư hai thánh giá màu vàng, mười hai ý niệm vừa động, cây thánh giá như hỏa tiễn, bắn về phía Lưu Vũ Phi, khi xuyên qua không gian sóng khí bốn phía sôi ùng ục phiên động, liên tiếp từng vòng sóng khí bao phủ trăm người, lại nhàn nhạt như sao băng mang theo chùm sáng nhỏ chói mắt.

Lưu Vũ Phi hai tay dang ra, theo đó một tiếng huyết sao dài : “ Phá Thiên Quyết , luân hồi ”. Lúc này tiếng rung động u u như từ hư vô Thiên Giới truyền xuống.

Kình khí nguy hiểm mênh mông, mãnh liệt dấy lến, một đạo kình khí màu bạc mang theo tiếng não nề, bắn ra vạn đạo hàn quang, lạnh lẽo chụp xuống đám Thiên Sứ.

Cây thánh giá màu vàng đi được nửa đường bỗng nhiên va chạm đạo ánh sáng lạnh lẽo này.

“ Oanh long ! Oanh long !”.

Như sấm mùa xuân rít gào, làm cho cả đệ nhất trọng thiên của Thiên Giới run rẩy.

Cái này đủ để hủy thiên diệt địa, cây thánh giá rốt cuộc cầm cự không được phát ra tiếng ô ô vỡ vụn oanh !.

Quang mang lần nữa nổ tung vạn trượng, kình khí nổ tung tóe, mãnh liệt bắn về phía Thiên Sứ. Mười hai Quang Thiên Sứ chủ trì Thần Chi Diệt Sát, đồng thời ngửa mặt lên trên kêu bi thảm, tiếp theo Phanh ! Phanh ! Phanh ! thân thể nổ tung, mươi hai Thiên Sứ hóa thành một mảnh huyết vũ từ không trung rơi xuống. Cùng lúc đó đạo Di Thiên Hạo Kính tựa như một cái miệng rộng của mãnh thú nuốt trời, đánh về phái Thiên sứ.

“ Thần Chi Diệt Sát ”. Lần thứ hai công kích, tám gã Quang Thiên Sứ không vì đồng bạn bị chết mà thương tâm, cùng nhau hét lên.

Nguyên lai vận sức phát động tám cây thánh giá màu vàng, chưa kịp xác nhập lại Quang Thiên Sứ đã điền khiển phá không mà đi, ý đồ đem đạo kình khí tử vong mãnh liệt phía trước triệt tiêu. Nhưng luân hồi uy lực không phải bọn họ có thể tưởng tượng, Lưu Vũ Phi không chờ luân hồi biến mất, Đồ Linh Thức từ tay hắn bắn ra.

Lấy Lưu Vũ Phi làm trung tâm lần nữa chém ra từng vòng tròn kình khí giống như đao tước(cái nạo), sóng khí liên tiếp như sóng dữ trong biển, hướng tới Thiên Sứ rít gào chồm lại.

Các Thiên Sứ thối lui phía sau, luân hồi phía trước tiến vào trong Thần Chi Diệt Sát, lần nữa đánh vào kình khí của luân hồi.

Chỉ thấy không trung chấn động, hai cổ lực lượng bất đồng, lần nữa va vào nhau, một lần nữa thánh giá bị xé rách, tám gã Quang Thiên Sứ hóa thành huyết vũ giống như cây thánh giá biến mất.

Đã không còn vật trở ngại luân hồi bắt đầu lộ ra sự kinh khủng, hí hí gào thét như mãnh thú hồng hoang đánh về phía đám Thiên Sứ đang chạy trối chết.

Hai gã Chủ Thần Lôi, Hỏa một giây trước cảm thấy tình hình không ổn, liều mạnh chạy trốn đông thời phát lệnh, ra lệnh toàn bộ Thiên Sứ cùng Thánh Kị Sĩ của đệ nhất Trọng Thiên lại đây trợ giúp.

Đại quân Thiên Sứ không ai có thể thuấn di, liều mạng bay về phía sau nhưng so với tốc độ luân hồi còn kém xa, kình khí của luân hồi quét vào đám Thiên Sứ, hủy diệt, xé nát tất cả sinh linh phía trước, tiếng kêu gào thê thảm máu tươi tung tóe trên bầu trời, tựa như mùa hè đột nhiên mưa rào, sau khi tới hạn mười phần uy lực luân hồi cuối cùng biến mất trong không khí.

Nhưng tai nạn lớn hơn còn chưa giáng xuống đầu Thiên Sứ, đám Thiên Sứ hoảng sợ phát hiện, sau luân hồi một đạo kình khí hạo thiên càng khổng lồ hơn, nhanh như sao băng băng qua bầu trời, quang hoa giống như thác đổ phô thiên cái địa, muốn phá hủy hết tất cả trở ngại.

Nó giống như một bộ máy cơ khí thôn phệ tính mạng, xuyên vào đám Thiên Sứ.

Vì vậy, ở đệ nhất trọng thiên được gọi là Thiên Đường, đang trình diễn một màn chỉ có ở Cửu U Luyện Ngục, thân hình các Thiên Sứ yếu ớt ở trong kình khí tử vong kinh khủng, không kịp kêu thảm đã bị phá nát thành từng mảnh.

Chỉ lưu lại trên mặt đất đám thịt nát, nguyên lai hương thơm trong không khí bị mùi máu tươi thay thế, giờ khắc này, không có người nào nghĩ nơi đây là Thiên Đường, mà so với địa ngục không sai biệt lắm.

Mấy chục vạn Thiên Sứ chỉ thoát được mấy ngàn tính mạng, bọn họ ở phía xa nhìn Lưu Vũ Phi như Ma Thần, không còn có Thiên Sứ hướng Lưu Vũ Phi xuất thủ.

Trải qua một phen giết chóc này phiền muộn trong lòng Lưu Vũ Phi giảm không ít, hướng tới đám Thiên Sứ chạy trốn xa xa khinh bỉ thủ thế, không tiễn nói: “ Thiên Giới các ngươi chỉ có chút thực lực ấy? trách không được chỉ có ở phàm giới giả thần giả quỷ, Thượng Đế chó má của các ngươi, hắn như thế nào chưa hiện thân giúp đám người chim các ngươi ngăn cản tai nạn chứ ”.

“ Dị giáo đồ lớn mật, chủ nhân chúng ta sẽ không tha cho bất luận kẻ nào dám khinh nhờn, ngươi sẽ vì ngày hôm nay mà phải trả giá lớn, bất cứ dị giáo đồ nào khinh nhờn chủ nhân sẽ bị tịnh hóa ”.

Thiên Sứ đối với chủ nhân rất tin tưởng, bọn họ đã quên Lưu Vũ Phi rất kinh khủng, mấy ngàn Thiên Sứ bi thảm nhằm phía Lưu Vũ Phi liều mạng.

Các loại cột sáng như tia laser phóng ra, dày đặc hướng Lưu Vũ Phi bắn nhanh đến.

So với vừa rồi, tràng diện do mấy ngàn Thiên Sứ công kích quả thực giống như một đứa con nít, nhìn qua uy lực xác thực quá kém.

Hai tay ấn quyết biến đổi, vô số phi kiếm phát sáng, xuất hiện trên đỉnh đầu Lưu Vũ Phi.

“ Kiếm Chi Cộng Vũ”.

Phi kiếm phát ra tiếng kêu ong ong, kình khí gào thét huyễn hóa vô số quang ảnh lam nhạt, quang ảnh như mũi tên hồng, giống như mũi khoan ánh sáng, tung hoành xuyên ngang, đan vào nhau thành một võng ánh sáng màu lam nhạt quỷ dị, nhằm phía mấy ngàn thiên mệnh.

Mấy trăm phi kiếm trong nháy mắt bắn lại, Lưu Vũ Phi liền biến mất mấy ngàn tia sáng không còn mục tiêu, hai tay bấm ấn quyết, vô số phù trú trên tay Lưu Vũ Phi bay ra, tạo thành một cái lồng khí.

Mấy trăm Thiên Sứ bị phi kiếm đoạt mệnh cùng lúc, mấy ngàn cột sáng dày đặc đồng thời đánh vào thân Lưu Vũ Phi, làm chiếc lồng phù trù quanh thân Lưu Vũ Phi chớp động.

“ Dị giáo đồ đáng chết dám giết lên Thiên Giới, sát hại nhiều Thiên Sứ, ngươi thật đáng chết”.

Tiếng gầm gừ kéo theo vô số tiếng quát mắng từ phía xa truyền đến.

Lôi, Hỏa nhị thần rốt cuộc thở phào một hơi thầm nghĩ : “ Cuối cùng cũng đến, nếu không sau này truyền ra đệ nhất Trọng Thiên bị dị giáo đồ đánh tới cửa, hắn còn giết chết mấy chục vạn Thiên Sứ, sau đó bình ổn rời đi, cái này làm cho Thiên Giới không còn mặt mũi, trong thiên hữu chúng ta”.

Lôi, Hỏa nhị thần liếc nhau một cái, trận này bọn họ không phải tham gia, chỉ có Thánh Kị Sĩ cùng Quang Thiên Sứ là diễn viên, bọn họ thân hình liên tiếp chớp lên rời hiện trường, thẳng nơi Thượng Đế ở Cửu Trọng Thiên, mặc kệ kết quả đệ nhất Trọng Thiên như thế nào, bọn họ đều hướng Thượng Đế thỉnh tội.

Trong mắt Lưu Vũ Phi đám Thiên Sứ trợ giúp này vận mệnh đã bị phán định.

Các Thiên Sứ cũng không phát động Thần Chi Diệt Sát, mấy trăm vạn Thiên Sứ đồng thời niệm chú, thánh diễm trong ma pháp, tịnh hóa tất cả dị giáo đồ, thánh diễm từ hư vô phía chân trời, từ từ ngưng tụ.

Cảm nhận được mùi vị của lửa, Lưu Vũ Phi điên cuồng cười lớn, hắn cười đám Thiên Sứ dám dùng thánh diễm đối phó hắn, tiếp theo Lưu Vũ Phi đau xót nói: “Cho đám người chim các ngươi kiến thức một chút hỏa diễm chân chính”.

Lưu Vũ Phi phi thân lên đỉnh đầu đám Thiên Sứ, Ánh mắt tập trung hai tay chuyển động rất nhanh, từng ấn quyết cực kì cổ quái quỷ dị nối tiếp nhau.

Thiên Giới tồn tại nhiều năm như vậy, các Thiên Sứ cũng có cùng Đông Phương Thiên Giới đánh nhau qua, cũng kiến thức qua vô số ấn quyết, nhưng ấn quyết giờ phút này của Lưu Vũ Phi bọn chúng chưa từng thấy qua.

Một cổ sát khí lẫm liệt, một cổ đào thiên sát khí từ Lưu Vũ Phi bộc phát ra, sát khí bao phủ khắp đệ nhất Trọng Thiên cùng Lưu Vũ Phi.

Toàn thân trên dưới Lưu Vũ Phi xuất hiện một màn rất quỷ dị, một đạo u quang lúc có lúc không di động từ trên xuống dưới, từ giờ khắc này Lưu Vũ Phi không cách nào đình chỉ.

Mấy trăm vạn Thiên Sứ cảm thấy áp lực từ không khí, sát khí làm bọn họ run rẩy, tất cả Thiên Sứ, Thánh Kị Sĩ đồng thời hét lớn: “ Thánh Diễm Tru Ma” .

Từng chút thánh diễm màu trắng, tựa như mưa đá từ trên trời rơi xuống.

Một sự việc làm cho tất cả thiên sứ trợn tròn mắt, Thánh Diễm đụng tới thân Lưu Vũ Phi bị đạo u quang lập tức hấp thu vào trong cơ thể Lưu Vũ Phi.

Nhưng các Thiên Sứ ở xa phát động thánh diễm còn chưa kết thúc, phía chân trời lần nữa phát sinh dị biến.

Từng tảng, từng tảng lớn hỏa vân xuất hiện, hỏa vân chống đỡ thánh diễm trong nháy mắt biến mất thay vào đó là hỏa vân mới, hỏa vân vừa mới sinh thành tạo thành uy áp làm cho toàn bộ Thiên Sứ cảm giác như thế giới đến ngày tận thế, cảm giác tính mạng sau một giây bị biến mất.

Các Thiên Sứ sợ hãi, kinh hoảng vẻ thất thố biểu lộ trên mặt không thể nghi ngờ, mấy chục quang thiên sứ hét lớn: “ Phát động Thần Chi Tài Quyết ”.

Mấy trăm Thiên Sứ đồng thời cầu khẩn.

Trong cơ thể Lưu Vũ Phi Diệt Thế Thiên Tôn lưu lại một phần nguyên thần lúc ấn quyết phát ra rốt cuộc thức tỉnh, ở trung tâm vũ trụ, trên một tinh cầu Diệt Thế Thiên Tôn lập tức cảm nhận được, ngẩng đầu cười lớn : “ Ha ha ha, tiểu tử đó rốt cuộc nhớ tới ta rồi, rốt cuộc Diệt Thế Thiên Hỏa được thi triển” .

Diệt Thế Thiên Tôn cười lớn mới chỉ phát ra một chút khí thế, đã làm vạn vật trên tinh cầu không tên cảm thụ thấy uy lực vô tận, đây là bản năng thần phục đến từ sâu thẳm trong sinh linh, không một loại sinh linh nào dám sinh ra ý niệm bất kính trong đầu, cũng không cách nào đứng thẳng, không tự chủ được quỳ xuống.

Theo đó Bàn Cổ và Hư Vô nhìn nhau vui vẻ cười, bọn họ không biết là nhớ tới Lưu Vũ Phi, hay bởi vì Diệt Thế Thiên Tôn cao hứng làm bọn họ vui theo.

Trên Thiên Giới Lưu Vũ Phi nhận thức cảm giác rất quen thuộc, mình bị bổn mạng nguyên thần của Diệt Thế Thiên Tôn cường đại đè ép.

“ Ân, tiểu tử không tồi, dĩ nhiên có thể chia nguyên thần của ta ra, xem ra đoạn thời gian này ngươi tu luyện rất cần mẫn” . Diệt Thế Thiên Tôn khích lệ Lưu Vũ Phi một câu, Lưu Vũ Phi ngượng ngùng gật đầu, cho dù Diệt Thế Thiên Tôn đối với hắn ngang hàng, đối với sự kinh khủng của gia hỏa này Lưu Vũ Phi cũng không dám nửa điểm không tôn trọng.

Diệt Thế Thiên Tôn đến, hoàn toàn đã khống chế toàn bộ thân thể Lưu Vũ Phi, thay thế Lưu Vũ Phi bấm thủ ấn cuối cùng.

Lúc này áp lực trên bầu trời càng lúc càng lớn, các Thiên Sứ từ trong đáy lòng truyền đến một trận khủng hoảng, cảm giác này thật giống như thời khắc gặp thiên khuyển.

Lúc này Quang Thiên Sứ hét lớn: “ Thần Chi Tài Quyết ”.

Cây thánh giá sáng ngời bay lên trời, mang theo tiếng rít gào hướng Lưu Vũ Phi bay tới.

Đúng lúc này Lưu Vũ Phi mở to hai mắt nhắm chặt, một đạo tinh quang từ hai mắt hắn bắn ra, hắn quát to: “ Dĩ ngô chi danh, nghiêm trừng thế gian, diệt thế Thiên Hỏa, tận tru thế gian, sinh linh”.

Một chút tinh hỏa, ẩn chứa uy lực không cách nào ngăn cản, quang vũ chân trời tựa như mưa ánh sáng phóng ra, thiêu đốt vạn vật thế gian từng giọt diệt thế, diệt thiên rơi xuống, các thiên sứ phát ra mấy chục cây thánh giá gặp hỏa diễm lập tức biến mất trong không khí.

Các Thiên Sứ tuyệt vọng, đối mặt với Thiên Hỏa rơi xuống, bọn họ căn bản không có một tia chống cự chạy trốn, hình như chính mình như muốn tiếp nhận Thiên Hỏa tẩy lễ, tất cả đều là tự nhiên, Thiên Hỏa phiêu phù, xuyên qua thân hình Thiên Sứ, trong mắt bọn họ đầy kinh hãi, thân thể mình cũng tùy thời tiêu tán theo, tất cả vạn vật trong đệ nhất Trọng Thiên cũng không may mắn thoát khỏi, không có tiếng kêu bi thảm, tất cả đều có vẽ an tĩnh bình thản.

Mười phút sau, Thiên Giới đệ nhất Trọng Thiên biến mất, chỉ cần Diệt Thế Thiên Tôn không vui, không có bất cứ thần nhân nào có thể ở nơi này tạo ra sinh mệnh, giống như Tokyo, không người nào dám đặt chân đến mặt đất nơi đó, hễ là bước vào bị Diệt Thế Thiên Hỏa thiêu đốt, và bị thiên khiển công kích.

Thiên Sứ của Thiên Giới đệ nhị Trọng Thiên sau này muốn vào phàm giới, bọn họ nhất định phải đi qua không gian khác.

Diệt Thế Thiên Hỏa qua đi, Diệt Thế Thiên Tôn vẫn chiếm cứ thân thể Lưu Vũ Phi, không chút bất mãn nói: “Tiểu tử, ngươi như thế nào không triệu gọi Diệt Thế Thiên Hỏa, ngươi có biết hay không bằng năng lực của ngươi, mở ra Diệt Thế Chi Môn nguy hiểm cỡ nào, may là ngày đó ngày đó ngươi rất nhanh thu hồi Diệt Thế Chi Môn, nếu không cơ nghiệp của Bàn Cổ liền hoàn toàn phá hủy trong tay tiểu tử ngươi”.

“ Là ! là ! là ! tiểu tử trước kia lỗ mãng, sau này tiểu tử tuyệt đối không dám mở Diệt Thế Chi Môn nữa. Thiên Tôn, lão nhân gia lúc nào để cho ta tự mình thi triển Diệt Thế Thiên Hỏa a, mỗi lần là ngài đoạt đi, đến bây giờ cũng không biết cảm giác thi triển Diệt Thế Thiên Hỏa !”.

Lưu Vũ Phi hướng Diệt Thế Thiên Tôn lấy lòng, thuận tiện đưa ra kháng nghị nho nhỏ.

Diệt Thế Thiên Tôn giống như biết cái này không có ý tứ, thoải mái nói: “ Tiểu tử, ta ở trên thân thể ngươi là phúc phận của ngươi, người khác muốn ta, ta đều mặc kệ bọn họ, ngươi thấy Bản Cổ nếu như ta mượn thân thể hắn, hắn sẽ cao hứng mấy vạn năm, tiểu tử ngươi còn không vui nếu làm Bàn Cổ biết bọn họ sẽ chạy tới đánh ngươi một trận bất khả tư nghị ”.

Lưu Vũ Phi biết không có thể dùng lẽ thường cân nhắc lão quái vật này, hắn không thể không đáp ứng chỉ có thể thầm than một tiếng.

Kì thật Diệt Thế Thiên Tôn chiếm cứ thân thể Lưu Vũ Phi, còn có lý do khác, bởi vì hắn là bổn tôn quá mức cường đại, cho dù ra tay nhẹ một cái đủ để hủy diệt một tinh hệ, ngay cả chiếm cứ thân thể Bàn Cổ đại thần cũng như vậy, uy lực cũng đủ lớn để làm cho người ta không chịu nổi.

Mà tu vi Lưu Vũ Phi hiện tại trong mắt hắn rất thích hợp, muốn phát hủy một chút uy lực không tạo thành chuyện quá lớn.

Chỉ là Lưu Vũ Phi không biết việc này, Diệt Thế Thiên Tôn giúp Lưu Vũ Phi chỉnh sửa Diệt Thế Luân Hồi Trảm, rồi rời khỏi thân thể hắn.

Đưa mắt nhìn Thiên Giới đệ nhất Trọng Thiên đã hoàn toàn biến mất, cho đến lúc này Lưu Vũ Phi mới lầm bẩm nói : “ **** may mắn ta còn có Diệt Thế Thiên Hỏa, bằng không giết sạch đám người chim này không biết mất bao nhiêu thời gian ”.

Hắn huyết sáo dài một tiếng, Lưu Vũ Phi từ cửa kết giới quay về nước Anh.

Lần này Diệt Thế Thiên Hỏa không giống tại Tokyo, ở Tokyo thuộc về thế tục bị Diệt Thế Thiên Hỏa diệt cũng không phải cái gì đại sự.

Song lúc này là một tầng của tiên giới, vô số thần nhân bên trong lĩnh vực, đều bị tin tức kinh thiên thức tỉnh.

Đầu tiên chính là cấp trên của Tây Phương Thiên Giới, bọn họ cảm nhận bên trong lĩnh vực của mình xuất hiện Diệt Thế Thiên Hỏa, vì muốn làm rõ sự thật, mấy thần nhân phát lệnh triệu hoán thượng đế, bọn họ phi thường minh mạch sự vật phát triển đến tột cùng mới bị Diệt Thế Thiên Hỏa phủ xuống, nhằm vào cũng là tục giới.

Theo lý thuyết Diệt Thế Thiên Hỏa không thể xuất hiện bên trong lĩnh vực Tiên Giới, việc này vượt qua thừa nhận của bọn họ, nếu như lĩnh vực bị Diệt Thế Thiên Hỏa tiêu diệt như vậy mặt mũi của bọn họ đã bị đánh mất, bởi vậy Tây Phương Thần Giới mới gọi Thượng Đế về chất vấn.

Tiếp theo vài thần nhân của Cửu Châu Thần Giới, Tân Nguyên Thần Giới, Hoành Nguyên Thần Giới phát ra vài luồng thần thức tìm hiểu tin tức, một ít Thần Giới lĩnh vực triệu hoán giới chủ hỏi nguyên nhân trong đó.

Tên thần nhân của Hoành Nguyên Giới ở trên địa cầu, lúc Diệt Thế Thiên Hỏa giáng xuống, cả người run sợ.

Hắn ban đầu nghĩ thiên khiển tìm hắn, nhưng là cho tới giờ căn bản không làm ra bất cứ chuyện gì vượt quá giới hạn.

Cho đến khi Diệt Thế Thiên Hỏa hoàn thành, hắn nơm nớp lo sợ bay ra tầng khí quyển tìm ra kiếm hơi thở kinh khủng vừa rồi.

Quanh quẩn bên ngoài kết giới mấy lĩnh vực trên địa cầu mấy lần, rốt cuộc phát hiện lối vào Tây Thương Thiên Giới, từ bên trong lộ ra tin tức, tên thần nhân này mới vào Thần Giới không lâu đứng từ xa nói: “ Diệt Thế Thiên Hỏa? Chẳng lẽ bên trong lĩnh này chịu Diệt Thế Thiên Hỏa tẩy lễ, trời ạ! cái lĩnh lực này đến cùng làm cái việc gì, lại có thể có đãi ngộ như thế, xem ra ta phải nhanh chóng tìm người thần bí kia, nhìn qua một chút Thần Nguyên Chiến Giáp trên người hắn, Diệt Thế Thiên Hỏa nhất định làm mấy tên gia hỏa bừng tỉnh, đến lúc đó chờ hắn lại đây ta không phải không có cơ hội ”.

Tên thân nhân này vừa phi hành vừa hỏi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.