[Dịch] Đô Thị Tàng Kiều

Chương 1776 : Đáng để đầu tư!(2)




Thấy Brown đã vươn tay ra, Tưởng Khải Lâm giơ tay ra bắt tay Brown. Brown cười cười, lập tức buông tay ra, ông ta đánh mắt ra hiệu với Chu Ngọc Địch, Chu Ngọc Địch lập tức hiểu ý, đi ra khỏi phòng khách. Tưởng Khải Lâm và Brown thì tìm một chỗ ngồi, hai người ngồi xuống trò chuyện. Brown nói chuyện rất chừng mực, không hỏi nhiều, cũng không nói nhiều, chỉ khách khí tâm sự với Tưởng Khải Lâm xem bữa tiệc hôm nay như thé nào, Tưởng Khải Lâm biết những người như Brown sẽ không giờ nói nhiều, bởi vì bọn họ lo lắng mình sẽ lỡ mồm nói gì đó, ông ta cũng không hỏi nhiều, không lâu sau, Chu Ngọc Địch tòng dẫn theo hai người đẹp từ bên ngoài đi vào, hai cô gái này ăn mặc rất hở hang, mang vẻ gợi cảm chết người. Chu Ngọc Địch đi tới trước mặt Brown, Brown khoát khoát tay với hai cô gái kia, chỉ thấy hai người đẹp này đi đến trước mặt Tưởng Khải Lâm, Tưởng Khải Lâm không hiểu gì cả, nhìn Brown, hỏi:

- Chuyện này là sao vậy?

- Tưởng tiên sinh, đây là Brown tiên sinh chuẩn bị cho ông, tham gia những bữa tiệc như thế này, cần phải có các có gái ở bên cạnh, bởi vì hôm nay tôi còn chưa thông báo cho Tưởng tiên sinh, vì thế tôi mới tìm tới hai cô người mẫu này. Tưởng tiên sinh, ông cứ yên tâm, tất cả những chuyện ở đây những người bình thường ở bên ngoài không ai biết được đâu, Brown tiên sinh có địa vị xã hội cực cao ở Pa-ri này, quyền riên tư cũng được luật pháp bảo hộ. Tưởng tiên sinh, tối hôm nay ông có thể chơi thỏa thích ở chỗ này, về chuyện kia, ngày mai chúng ta sẽ bàn lại!

Chu Ngọc Địch nói xong, Tưởng Khải Lâm tỏ vẻ do dự, nói:

- Tôi dẫn theo đoàn khảo sát tới Pa-ri, nếu như tối hôm nay tôi không quay về, tôi sợ sẽ có người …!

Tưởng Khải Lâm còn chưa nói xong, đã nghe thấy Chu Ngọc Địch cười nói:

- Tưởng tiên sinh, chuyện đó thì ông có thể yên tâm, không có người nào hoài nghi đâu, chúng tôi đã ra thông báo chính thức mời toàn thể nhân viên của đoàn tham gia vào một buổi chiêu đãi, tôi tin rằng bây giờ bọn họ đang thư giãn, sẽ không nhớ rõ ông có trong buổi tiệc không đâu!

Tưởng Khải Lâm nghe Chu Ngọc Địch nói như vậy, toàn bộ lo lắng đều bị hóa giải, cười nói:

- Tốt rồi, vậy là tốt rồi!

Nói xong ông ta vòng tay ôm hai siêu mẫu kia, Brown cười cười với Tưởng Khải Lâm, chờ sau khi Tưởng Khải Lâm rời khỏi chỗ này, Brown mới sa sầm mặt, ánh mắt ông ta lúc nhìn Chu Ngọc Địch cũng trở nên âm trầm đáng sợ, Chu Ngọc Địch thấy Brown như vậy thì vội vàng cúi đầu, không dám nhìn vào mắt ông ta nữa. Brown đứng dậy, đi ra phía sau, Chu Ngọc Địch đi theo sau Brown, hai người đi vào một căn phòng bình thường, Brown vừa lắc lắc cái vòng tròn trên tường vừa nói:

- Tôi đã sớm biết có một số kẻ không đáng tín nhiệm, chuyện lần này thiếu chút nữa đã khiến tổ chức bại lộ, hiệu suất làm việc của cô khiến tôi rất thất vọng!

- Brown tiên sinh, tôi thật sự không ngờ kế hoạch lại phát sinh biến hóa, Mộ Thiên Dương vốn đang rất an toàn ở trong trụ sở của tôi, nhưng tôi không biết vì sao nửa đêm hắn lại bỏ đi, bên phía Trung Quốc ncòn chưa gửi cho tôi bản thông báo rõ ràng, tôi đã liên hệ với Trác Việt, anh cũng không biết vì sao Mộ Thiên Dương lại bỏ đi lúc nửa đêm, tất cả những chuyện không nằm trong sự khống chế của tôi!

Chỗ tường đối diện lộ ra một chỗ hạ thông đạo, Brown cất bước đi vào. Chu Ngọc Địch cũng đi theo, sau khi Chu Ngọc Địch đi vào, bức tường khép lại. Trong thông đạo không hề tối, trên tường có đèn, chiếu sáng thông đạo, Brown đi phía trước, nói:

- Chuyện này dù nói thế nào, cô làm không tệ, ít ra là đã ngăn cản cái tên ngu ngốc kia làm bại lộ tổ chức, mặt khác, theo như những gì cô nói thì Tưởng gia rất có thế lực ở Trung Quốc, chúng ta cần những đại gia tộc như vậy, đồng thời, các đại gia tộc cũng cần phải ủng hộ chúng ta. Trong khoảng thời gian này ở Pa-ri, cô cố gắng khiến cái tên Tưởng Khải Lâm đó trầm mê trong hưởng thụ, chúng ta cần những người ở đây nắm được tình hình, thấy được giá trị của đối phương. Chỉ có điều, hắn còn chưa đủ tư cách để nói chuyện hợp tác với tôi, tôi muốn gặp người nắm thực quyền trong gia tộc bọn họ!

- Brown tiên sinh, ông ta là Tưởng gia…!

Chu Ngọc Địch chưa nói xong đã bị Brown ngắt lời, Brown dừng bước, liếc nhìn Chu Ngọc Địch, nói:

- Hắn không phải là người nắm quyền, tôi muốn gặp người đứng đầu gia tộc kia, cô đã hiểu chưa? Tổ chức mà tôi đại diện cũng đủ để ảnh hưởng đến những người lãnh đạo ở bất kỳ quốc gia nào trên thế giới này, cô nên nhớ rõ chuyện đó!

Chu Ngọc Địch không dám nói tiếp đoạn sau nữa, cô ta vội vàng nói:

- Chuyện này ta biết, tôi đam bảo sẽ tiếp xúc sâu hơn với người của Tưởng gia, hiện giờ, ông còn chưa hoàn toàn tin tưởng họ, nhưng những gì chúng ta làm ở Trung Quốc đều nhờ có sự ủng hộ của Tưởng gia đó!

Brown nghe Chu Ngọc Địch nói như vậy, ông ta dừng lại một lát, hỏi: - Chuyện kho báu mà cô nói hiện giờ tiến triển thế nào rồi?

- Trước mắt đã nhận được tin tức tất cả số ngọc bội còn lại đang nằm trong tay Diệp Lăng Phi, mục tiêu hiện giờ chỉ còn lại hắn thôi!

Chu Ngọc Địch có vẻ do dự, nói:

- Bây giờ trái lại tôi cảm thấy hoài nghi sự tồn tại của Cửu Long triều thánh!

- Chúng ta đã đầu từ vào đó nhiều tài chính và nhân lực như vậy, lẽ nào lúc này, cô lại muốn tôi nói tới bọn họ, từ trước tới giờ kế hoạch kho báu của chúng ta đều là giả sao, cô đã nghĩ tới chuyện nnhững kẻ sưu tầm các tác phẩm nghệ thuật sẽ có phản ứng như thế nào không? Sự tồn tại của tổ chức chúng ta chính là để thỏa mãn thú vui của đám người cuồng nhiệt sưu tầm đồ cổ đó, kho báu cổ đại của Trung Quốc, điều này bản thân đã hấp dận bọn họ rồi!

Trong lòng Chu Ngọc Địch sao có thể không hiểu những chuyện này, cô ta đã đâm lao thì phải theo lao thôi, nếu bây giờ nói muốn buông xuôi, đó là muốn chết, thủ đoạn của tổ chức đối đãi với những người làm việc không hiệu quả gây bất lợi hoàn toàn không hề lưu tình, Chu Ngọc Địch hiểu rất rõ chuyện đó.

- Tôi biết rồi, tôi sẽ nhanh chóng quay trở lại Trung Quốc!

Chu Ngọc Địch có chút kinh sợ, cô ta đi theo Brown đến trước một cánh cửa, Brown đẩy cửa ra, một luồng ánh sáng chói mắt phát ra từ bên trong, chỉ thấy ở trong đại sảnh này, hơn mười cổ vật tinh mỹ, vàng bạc đặt ở giữa căn phòng, năm sáu người cầm vũ khí đi tuần tra xung quanh, tiếp tục đi con đường ở giữa đại sảnh, đến trước một cánh cửa kim loại, Brown lại đưa mắt lên nhìn vào bộ phận kiểm tra thân phận ở ngoài cửa, chỉ nghe thấy tiếng của bộ phận bảo vệ vang lên:

- Nhận dạng phù hợp, hoan nghênh Brown tiên sinh đến đây!

Brown dẫn Chu Ngọc Địch đi vào, bên trong là một cái phòng họp hình tròn, bốn phía đều có màn hình, Brown ngồi xuống một cái ghế, tay phải ấn một cái nút, chỉ thấy các màn hình xung quanh bắt đầu hiện lên hình ảnh. Sáu người đàn ông thường xuất hiện trên các trang báo và các bản tin hiện lên trên màn ảnh, vẻ mặt của bọn họ lạnh lùng, hỏi:

- Brown, có chuyện gì sao?

- Về chuyện kho báu ở Trung Quốc, chúng ta nên xử lý thế nào đây?

- Lẽ nào còn phải thảo luận sao, chúng ta đã đầu tư nhiều tiền bạc như vậy, không phải vì một giấc mộng không có thực, loại đầu tư cho nghệ thuật này tiêu tốn rất nhiều tiền bạc, bây giờ nên là lúc chúng tôi nhìn thấy thành quả tồi, ta tôi nghĩ mấy thành viên của chúng ta ngồi đây cũng không chờ được nữa. Brown, chẳng lẽ xảy ra vấn đề?

- Quả thực là có một vấn đề nhỏ!

Brown nói,

- Đặc công của chúng ta đã chết ở Trung Quốc rồi, bởi vì một tác phẩm nghệ thuật, tổ chức của chúng ta thiếu chút nữa bại lộ, đồng minh của chúng ta ở Trung Quốc cũng bởi vậy đã bị liên lụy. Tôi đang suy nghĩ, chúng ta có cần phải phiêu lưu mạo hiểm như vậy sao, cho dù kho báu có lớn thế nào đi chăng nữa, chúng ta cũng không cần phải mạo như vậy, đầu tư cho cổ vật ở Ai Cập mang lại lợi nhuận vượt xa so với chuyện đầu tư cho cổ vật ở Trung Quốc, chẳng lẽ không đúng sao?

- Brown, là ngươi cực lực thuyết phục chúng tôi đầu tư vào Trung Quốc, bây giờ, chúng ta đã tới nước này rồi, tiếp theo, thứ chúng ta muốn thấy chính là thực hiện lời hứa của ông với chúng tôi!

Chu Ngọc Địch đứng sau lưng Brown, cô ta có thể cảm giác được sự phiêu lưu mà giờ phút này Brown phải đối mặt, cho dù Brown rất có danh tiếng ở Pháp, nhưng đồng thời cũng có thể một đêm hủy hoại chỉ trong chốc lát, những thứ mờ ảo đó không nằm trong tay Brown, một mình Brown cũng không thể ngồi yên được.

- Tôi nghĩ bây giờ là lúc chúng ta nên gia tăng can thiệp chính trị đối với Trung Quốc, lẽ nào các ông không có hứng thú hợp tác với một gia tộc lớn có thể khống chế đất nước đó sao. Khi tiến hành can thiệp về chính trị, sẽ có càng nhiều hơn cổ vật từ quốc gia thấn bí đó hiện ra trước mắt chúng ta, lẽ nào chuyện này không đáng để các ông tiến hành tăng cường can thiệp chính trị vào quốc gia này sao?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.