[Dịch] Đô Thị Lương Nhân Hành

Chương 52 : Mượn vai anh một lúc (2)




Vu Tử Đồng nhanh chóng ổn định tâm tình, thấy Vũ Ngôn đang chú ý lắng nghe thì trong lòng lại cảm thấy ấm áp, xúc động. Cô nói:

- Anh là người đặc biệt nhất trong số những người tôi đã từng gặp. Trông thì giống như một đứa trẻ nghịch ngợm nhưng lại có khí chất như một người đàn ông trưởng thành. Tôi thật không hiểu đâu mới là anh nữa?

Vũ Ngôn cười đáp:

- Đừng nói ra cảm giác của cô về tôi theo cách trực tiếp như vậy chứ! Tôi là một người rất dễ xúc động đấy.

Vu Tử Đồng cười rồi đấm hắn một cái.

Hắn lại tiếp tục nói:

- Nếu tôi thực sự tạo cho cô ấn tượng phức tạp như vậy thì tôi chỉ có thể nói rằng, có lẽ cả hai đều chính là tôi. Giống như cô, trong mắt đám nhỏ kia cô chính là một cô gái mạnh mẽ và thành đạt, còn trong mắt người khác, cô lại là một đứa trẻ không nơi nương tựa.

Khoé mắt Vu Tử Đồng nóng lên, những giọt nước mắt lại lăn dài trên má. Vũ Ngôn nhẹ nhàng thở dài rồi đưa tay vỗ nhẹ lên lưng cô. Hai mắt Vu Tử Đồng đẫm lệ nhìn Vũ Ngôn, nói nhỏ:

- Có thể... mượn vai anh dùng một chút được không?

Vũ Ngôn không nói gì mà chỉ chậm rãi vỗ vỗ bờ vai của cô. Vu Tử Đồng vẫn nghẹn ngào rồi từ từ nghiêng đầu, thân thể dần đần ngả vào lòng Vũ Ngôn.

Tuy giai nhân tựa vào lòng mình nhưng Vũ Ngôn lại chẳng có suy nghĩ đen tối gì. Giờ đây, Vu Tử Đồng không còn là một cô gái mạnh mẽ trên thương trường nữa, cô giống như một đứa trẻ cô đơn, bất lực đang nằm ở trong lồng ngực ấm áp của mình, thoả sức trút hết mọi sự uất ức, bất lực.

Vũ Ngôn cảm thấy vai mình đã ướt đẫm nước mắt nhưng Vu Tử Đồng vẫn còn chưa có dấu hiệu ngừng lại.

"Con gái đúng là một cái hồ nước!" Vũ Ngôn thầm nghĩ.

- Có phải bây giờ tôi rất xấu không?

Cuối cùng Vu Tử Đồng cũng đã ngẩng đầu lên, khuôn mặt đỏ bừng, hỏi.

Vũ Ngôn cũng hơi buồn cười, bất kể là lúc nào thì việc đầu tiên sau khi tỉnh lại của một cô gái dưới ba mươi tuổi sau là xem mình có xinh đẹp hay không.

Nước mắt trên mặt cô vẫn chưa khô, tóc cũng rối tung, khuôn mặt điềm đạm đáng yêu mang chút mệt mỏi không ngờ lại mang một vẻ đẹp khác khiến người ta động lòng.

Vũ Ngôn nhìn mà ngẩn cả người, đúng thật là một con hồ ly quyến rũ, trời đất ơi, mình sắp không chịu nổi rồi!

Vũ Ngôn vội nói lảng sang chuyện khác:

- Giờ chúng ta nói về chuyện của cô đi? Xem có biện pháp nào khả thi hay không.

Vu Tử Đồng lắc đầu nói:

- Chúng ta đừng nói mấy chuyện không vui đó được không? Mấy chuyện đó làm tôi rất khó chịu.

Vũ Ngôn nghiêm mặt:

- Vu tiểu thư…

Vu Tử Đồng rầu rĩ:

- Nếu anh coi tôi là bạn thì đừng gọi tôi như vậy?

Vũ Ngôn vội sửa lại:

- Tử Đồng, chuyện này còn chưa kết thúc. Cô không thể đầu hàng dễ dàng như vậy.

Vu Tử Đồng cười khổ nói:

- Anh nghĩ rằng tôi muốn đầu hàng sao? Chuyện này tôi đã nghĩ tất cả các biện pháp rồi, nếu không tôi cũng không bị tên họ An kia...

Cô nhớ lại những chuyện không vui, vẻ mặt lại ủ rũ.

Vũ Ngôn thấy cô không nói thêm lời nào nên hắn đành phải mở miệng hỏi:

- Tên họ An kia là ai?

Vu Tử Đồng nhìn hắn đầy khó hiểu:

- Ngay cả hắn anh cũng không biết sao?

Vũ Ngôn lắc đầu cười:

- Tôi nào phải người trong thương trường đâu mà biết.

Vu Tử Đồng gật đầu nói:

- Cũng khó trách. Anh có biết Tập đoàn An Khải không?

Vũ Ngôn vẫn lắc đầu:

- Tôi chỉ biết Tập đoàn Thánh Long, không biết Tập đoàn An Khải.

Vu Tử Đồng ngạc nhiên nói:

- Anh biết Tập đoàn Thánh Long mà lại không biết Tập đoàn An Khải sao? Đó là một tập đoàn nổi danh ngang với Thánh Long đấy!

Vũ Ngôn gãi đầu:

- Tôi biết Tập đoàn Thánh Long là do tôi đang làm trong công ty vệ sĩ trực thuộc tập đoàn này. Đêm nay tôi vừa mới tới đó trình diện nên chưa kịp hỏi thăm những tập đoàn khác. Cô cũng biết tôi vừa mới tới Thiên Kinh không lâu, vì thế những việc này tôi cũng không quá để tâm.

Vu Tử Đồng gật đầu nói:

- Vậy để tôi nói cho anh. Anh cần phải chú ý lắng nghe, nói không chừng về sau còn có ích với anh đó!

Vũ Ngôn cười nói:

- Tôi nhất định sẽ chăm chú kính cẩn, rửa tai lắng nghe.

Vu Tử Đồng nói:

- Ở Thiên Kinh, thậm chí là cả giới kinh doanh trong nước, có bốn tập đoàn lớn nổi tiếng nhất: Tập đoàn Thánh Long, Tập đoàn An Khải, Thực nghiệp Vãn Tinh và Xí nghiệp Vương thị. Bọn họ có thâm niên lâu năm, chỗ dựa vững chắc, tài lực dồi dào và nắm giữ gần một phần năm tài nguyên thương nghiệp ở Thiên Kinh. Do môi trường chính trị kinh tế tại Thiên Kinh rất thuận lợi, có thể nói là được trời cao ưu ái nên bốn tập đoàn này cũng là những tập đoàn lừng lẫy dẫn đầu cả nước. Tập đoàn Thánh Long của anh thì không cần phải nói, Tập đoàn An Khải cũng cực lớn, sản nghiệp của tập đoàn này trải rộng ra mọi mặt, nhà hàng ăn uống, giải trí, bất động sản, chế tạo điện tử, đầu tư chứng khoán... Có thể nói tập đoàn này giống với Tập đoàn Thánh Long, anh có thể nghĩ ra nghề nào thì họ đều tham gia cả, thậm chí còn có tin đồn rằng họ kinh doanh cả sòng bạc ngầm, thao túng các bang phái xã hội đen nữa.

Vũ Ngôn cười hỏi:

- Sòng bạc ngầm, các bang phái xã hội đen sao? Có nói quá không vậy?

Vu Tử Đồng đáp:

- Tôi chỉ biết sự thật còn lợi hại hơn cả những điều tôi vừa kể. Tuy tôi chỉ là nghe kể lại, nhưng người trong giới kinh doanh đều biết chuyện này. Cho nên, hôm nay anh vì tôi mà đắc tội với Thái tử của Tập đoàn An Khải thì thật không đáng!

Vũ Ngôn cười nói:

- Cô đừng có nói như vậy, dù tôi không có thế lực gì nhưng cũng không sợ ai đâu. Huống chi hôm nay lại cứu một mỹ nữ đẹp như thế này thì đây cũng được coi như là một chuyện tốt to lớn rồi.

Vu Tử Đồng trừng mắt liếc hắn một cái. Một cử chỉ đầy mê hoặc khiến Vũ Ngôn ngây ngất đến mức suýt không chịu nổi.

Vũ Ngôn suy nghĩ một lúc, hỏi tiếp:

- Theo như lời của cô thì các ngành kinh doanh của Tập đoàn An Khải và Tập đoàn Thánh Long gần như là hoàn toàn giống nhau phải không? Nếu thế thì chẳng phải việc cạnh tranh sẽ rất kịch liệt sao? Mà với tiềm lực của Tập đoàn An Khải, lại có xã hội đen đứng sau, vậy thì Tập đoàn Thánh Long làm sao mà đấu lại?

Vu Tử Đồng cười đáp:

- Anh là nhân viên của Tập đoàn Thánh Long, sao còn hỏi tôi? Không biết anh làm trong đó là thật hay giả nữa?

Vũ Ngôn xấu hổ, cười nói:

- Cô cũng biết là tôi mới được vào Tập đoàn Thánh Long mà, vì thế cho nên còn chưa biết cái gì cả. Để cô phải chê cười rồi. Ha ha!

Vu Tử Đồng liếc hắn một cái đầy quyến rũ, nói:

- Phục anh thật đó! Chẳng lẽ chỉ có mình Tập đoàn An Khải là móc nối với xã hội đen ư? Tập đoàn Thánh Long không biết bắt chước à?

Vũ Ngôn nghiêm túc suy nghĩ, hỏi tiếp:

- Ý cô là Tập đoàn Thánh Long cũng cấu kết với xã hội đen, lấy gậy ông đập lưng ông?

Vu Tử Đồng lắc đầu đáp:

- Tình hình cụ thể thì tôi cũng không biết rõ. Chỉ biết rằng Tập đoàn Thánh Long cũng có bang hội của mình. Nghe nói thực lực của họ còn lớn hơn cả thế lực phía sau An Khải. Mà An Khải cũng là học tập họ nên mới dựa vào xã hội đen. Vả lại, Tập đoàn Thánh Long còn có chút ưu thế riêng nữa, ví dụ như quyền kinh doanh các sản phẩm dầu mỏ. Đây chính là một ngành lợi nhuận nhất trong các ngành.

Vũ Ngôn thở dài:

- Nói vậy thì tôi đang làm đàn em cho một bang phái xã hội đen mất rồi!

Vu Tử Đồng dịu dàng nói:

- Đâu có nghiêm trọng như vậy. Tập đoàn Thánh Long vẫn có rất nhiều sản nghiệp chính quy mà, như Công ty Vệ sĩ Thánh Long anh đang làm chẳng hạn. Tổng giám đốc Quan của công ty các anh là người tôi rất ngưỡng mộ. Thế lực các bang phái đều ẩn núp phía sau cả. Mà nói đi cũng phải nói lại, nếu không có thế lực mạnh mẽ chống lưng thì sao Thánh Long có thể sừng sững không đổ nhiều năm như vậy?

Vũ Ngôn gật đầu nói:

- Cô nói rất có lý. Sự tồn tại của bang phái không nhất định là mang đến lợi ích về mặt kinh tế mà còn là sự đảm bảo về sức mạnh răn đe. Có thể nói là một phần quan trọng trong kinh doanh.

Vu Tử Đồng khẽ cười nói:

- Trẻ nhỏ dễ dạy!

Vũ Ngôn đột nhiên nghĩ đến Quan Nhã Ny và n Nhất Bình trong tập đoàn Thánh Long, cả hai đều là cao thủ võ thuật. Mà hôm nay đụng phải "Thái tử" An Tử Phong của Tập đoàn An Khải cũng là đệ tử phái Nga Mi. Hai tập đoàn lớn trong bốn tập đoàn đều có thế lực võ lâm ủng hộ. Nhớ lại lời của lão Vương ngày đó, chẳng lẽ đây chính là "Võ Lâm mới" mà ông ta nói sao?

Mấy tập đoàn này đều có quy mô khổng lồ nên một thế hệ không thể xây dựng lên được. Cơ nghiệp như thế phải cần vài thế hệ không ngừng nỗ lực thì mới được như bây giờ. Mà vốn dĩ các bang phái võ lâm đã có thực lực mạnh mẽ nên tất nhiên sẽ có điểm xuất phát thuận lợi hơn người khác, càng dễ phát triển để trở thành tập đoàn quy mô lớn. Cũng chỉ có những tập đoàn này mới có thể dễ dàng kết hợp lợi ích với các bang phái xã hội đen được.

Vu Tử Đồng thấy Vũ Ngôn chăm chú suy nghĩ liền cười hỏi:

- Anh nghĩ cái gì mà như mất hồn thế? Lựa chọn con đường thăng tiến trong tương lai ở Tập đoàn Thánh Long à?

Vũ Ngôn cười hì hì nói:

- Nghe cô nói như vậy nên tôi thực sự cảm thấy làm trong Tập đoàn Thánh Long vô cùng tốt. Xem ra phải cách để được thăng chức mới được! Mà giờ cô nên cố gắng nịnh nọt, tạo quan hệ tốt với tôi đi, nói không chừng một ngày nào đó tôi thành Chưởng môn của Tập đoàn Thánh Long đó.

Vu Tử Đồng cười ngọt ngào:

- Anh muốn làm người đứng đầu của Tập đoàn Thánh Long sao? Đơn gian thôi, chỉ cần...

Nhưng nói được một nửa, dường như nghĩ đến điều gì đó, cô lại nuốt lại lời muốn nói:

- … Chỉ cần anh cố gắng thì cuối cùng sẽ có một ngày như vậy thôi.

Vũ Ngôn cười hỏi:

- Nghe cô nói thì chỗ dựa của hai tập đoàn còn lại nhất định cũng rất lợi hại đúng không?

Vu Tử Đồng gật đầu đáp:

- Đó là tất nhiên. Phạm vi kinh doanh của Thực nghiệp Vãn Tinh cũng khá nhỏ, chủ yếu là hoạt động trong ngành vận tải hàng hóa bằng đường biển ra nước ngoài, còn trong nước là đường thủy, đường bộ, một phần đường sắt nữa. Nhúng lợi nhuận của tập đoàn thì rất lớn, mà quan trọng hơn là họ có chỗ dựa rất vũng chắc, đó là Chính phủ. Đây là ưu thế lớn nhất của họ.

Vũ Ngôn gật gật đầu, theo hắn biết thì lợi nhuận trong nghành vận tải là rất rất lớn, đặc biệt là vận chuyển xuất khẩu ra nước ngoài bằng đường biển, đây chính là một miếng bánh ngọt lớn. Nhưng quyền lợi này thì không phải ai cũng có thể được hưởng. Nếu không có quan hệ sâu rộng thì đừng nói tới chuyện có chân trong đó, ngay cả việc tiến vào ngành này thôi cũng là chuyện không thể xảy ra.

- Còn Xí nghiệp Vương thị thì lại càng khủng khiếp. Bọn họ là công ty truyền thông lớn nhất cả nước. Họ không chỉ phát triển về phương diện báo chí mà còn có mặt trong các ngành công nghiệp truyền thông như Phát thanh Radio, truyền hình, internet... Bọn họ còn có hơn mười hãng phim khổng lồ, nắm giữ 40% tài nguyên truyền thông trong nước. Nhưng đối với họ, những ngành này vẫn chỉ là một khoản nhỏ mà thôi. Họ còn giành được quyền kinh doanh các sản phẩm về điện, các công ty giải trí với quy mô khổng lồ. Lợi nhuận của những ngành đó lớn tới mức nào thì anh có thể tưởng tượng được. Xí nghiệp Vương thị cũng là tập đoàn có sức mạnh hùng hậu nhất trong bốn nhà này, được coi là lãnh tụ của giới kinh doanh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.