[Dịch] Đồ Thần Chi Lộ

Chương 478 : Sự tàn khốc của quyền Thái




"Hô!"

"Hô!"

Người da đen giống như tháp sắt phải một quyền trái một quyền, quyền phong sắc bén như đao, ngay cả Trương Dương và Na Na dưới lôi đài đều cảm giác được.

Tay chân người da đen này đều rất dài, phạm vi khống chế rất lớn, Khổng lão nhị chỉ có thể liên tục nhảy né tránh, thân thể của hắn thay đổi linh hoạt, nhưng vẫn như cũ chật vật bị vây trong phạm vi nắm tay cương mãnh kia.

Bất quá, cuộc thi đấu nhìn như hết sức hung hiểm lại làm cho khán giả cười không ngớt, bởi vì vóc dáng hai người quá chênh lệch, hơn nữa Khổng lão nhị lại nhảy nhót né tránh không ngừng trông như một con khỉ, rất tức cười.

Đương nhiên Trương Dương lại không cảm thấy buồn cười.

Hắn cảm giác rõ ràng, người da đen kia đã lợi dụng vóc người to lớn của mình để khống chế toàn bộ lôi đài, nếu như Khổng lão nhị không có đòn đánh bất ngờ nào, thua trận cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn, hơn nữa rất có thể nguy hiểm đến tính mạng, bởi vì lực lượng của Khổng lão nhị nếu so với đối phương rõ ràng chênh lệch rất lớn, nếu như bị trúng một quyền của người da đen kia, cho dù không chết cũng bị trọng thương. Huống gì bây giờ Khổng lão nhị lại đem hết toàn lực để né tránh.

Thoạt nhìn dường như người da đen tiêu hao thể lực so với Khổng lão nhị nhiều hơn, trên thực tế người da đen bởi vì tay chân đều dài, phạm vi khống chế lớn, vì vậy cường độ di chuyển cũng ít, trái lại không tiêu hao thể lực, mà Khổng lão nhị lại vất vả hơn nhiều, cho dù người da đen tung ra động tác giả rất nhẹ nhàng, hắn cũng phải dùng hết sức né tránh, chỉ mới năm phút đồng hồ Khổng lão nhị đã đỏ bừng mặt, mồ hôi như mưa rơi xuống...

"Bằng hữu của anh sẽ thắng chứ?" Na Na nhìn ra có điểm không ổn.

"Có chút khó khăn, chỉ có điều khả năng thắng của hắn rất lớn, anh nghĩ hắn hiện tại đang tìm nhược điểm của đối thủ." Trương Dương nắm bàn tay của Na Na nhẹ nhàng nói.

"Người da đen này e rằng không lợi hại bằng người da trắng lúc trước, thế nhưng lại khó đối phó hơn. Chân dài, tay to, nếu không có vũ khí, đối phó với hắn cũng không phải dễ dàng gì." Na Na chăm chú nhìn người da đen nói: "Chỉ có điều, người bạn của anh cũng rất lợi hại, hắn ở đây một tuần mà đã thắng vài trận, hơn nữa lại vận dụng Thái Quyền dung hợp với Thái Cực Quyền, rất dũng mãnh đáng tiếc hắn lại gặp một tên quái vật..."

"Ha hả. Nếu như hắn tại thời cổ đại nhất định sẽ là một nhân vật khai tông lập phái. Cho dù là ở thời đại bây giờ cũng có thể so sánh với Lý Tiểu Long. Đáng tiếc vận số của hắn không tốt như Lý Tiểu Long, Không có cơ hội trở thành một đại tông sư." Trương Dương cười nói. Trên lôi đài dường như đã xuất hiện biến hóa. Khổng lão nhị đã bắt đầu dùng khuỷu tay chống lại quả đấm của người da đen. Mỗi một lần quyền và cánh tay tiếp xúc đều sinh ra tiếng vang nặng nề.

Đây là một loại đối kháng khiến người ta cảm thấy thương cảm. Hai người vô luận là vóc người hay là thể lực cũng không phải là cùng cấp bậc. Mỗi khi quả đấm của người da đen nện trên người Khổng lão nhị cũng làm cho khán giả có một loại cảm giác không đành lòng nhìn tiếp.

"Xem ra thắng bại đã phân rồi." Trương Dương cười cười.

"Ai sẽ thắng?" Tô Đại Phong nhịn không được hỏi.

"Đương nhiên là bằng hữu của ta."

"Vì sao?" Tô Đại Phong há to mồm vẻ mặt không tin nói.

"Bởi vì hắn đang dùng thân thể của mình để tạo cơ hội, người da đen kia quả đấm thoạt nhìn lực phá hoại tương đối lớn, trên thực tế khi đánh, khuỷu tay đã sử dụng Thái Cực Quyền mượn lực đẩy lực khống chế được mức độ chấn động, cũng không khiến thân thể thụ thương, người da đen nếu cứ tiếp tục công kích như vậy, do cánh tay quá dài thủy chung sẽ lộ khuyết điểm, chỉ cần thân thể hắn lộ ra một chút kẽ hở, người bạn của ta lại am hiểu Thái Quyền, với công kích như mưa rền gió dữ cũng đủ đánh bại thân thể cường tráng của người da đen..."

"Trương Dương, ngươi am hiểu loại võ công này sao?" Con mắt Tô Đại Phong chăm chú nhìn chằm chằm Trương Dương, vẻ mặt khẩn trương. Đôi mắt của Muhammad Ridwan cũng trông mong nhìn Trương Dương, hiển nhiên bọn họ đều muốn có đáp án.

Trên thực tế không riêng gì Tô Đại Phong và Muhammad Ridwan, ngay cả Kara và Firman một bên con mắt cũng giả vờ đảo đảo trên lôi đài nhưng thực ra tâm thần cũng hết sức chăm chú đặt ở trên người Trương Dương.

"Học đã hơn một năm rồi, cũng là hiểu biết một chút thôi." Ánh mắt nhìn Trương Dương vẫn nhìn lên lôi đài, tùy tiện trả lời.

"A..."

Tô Đại Phong và Muhammad Ridwan không khỏi thất vọng, mà Kara và Firman lại vui mừng không thôi. Không thể nghi ngờ Trương Dương không phải là cao thủ dùng võ, đây là một tin tức tốt, nếu như một người đã đạt đến cảnh giới cao nhất về súng ống sau đó võ công lại không tầm thường. Vậy quả thực là một người vô địch rồi.

Chỉ có điều Kara và Firman vẫn kìm chế thái độ hoài nghi, tịnh không dám xác định Trương Dương nói thật hay là giả, Trương Dương có lợi hại hay không chủ yếu là trình độ cường tráng từ bàn tay và thân thể để phân tích, nắm tay Trương Dương lại mềm mại không có chút nào cứng rắn trai sạn như người luyện võ trong thời gian dài.

"Ầm!"

Ngay khi mấy người nói chuyện phiếm đã quên mất trận đấu trên lôi đài, đột nhiên trên lôi đài truyền đến một tiếng vang thật lớn.

Chỉ thấy Khổng lão nhị một chân vừa đạp, thân thể bay lên, nương độ cao mà chiếm ưu thế, một chưởng đao chém lên cánh tay người da đen.

"A..."

Người da đen bất ngờ không kịp đề phòng bị sức nặng của cả cơ thể Khổng lão nhị chém tới cánh tay, hắn không kìm được đau đớn hô lên một tiếng, mà thân thể to lớn lại bị Khổng lão nhị ép xuống khiến hắn lảo đảo.

Một động tác sơ hở này là cơ hội ngàn năm có một của Khổng lão nhị.

Thình lình!

Thân thể Khổng lão nhị trầm xuống sau đó đột nhiên phóng mạnh, giống như thỏ chạy vậy...

"!"

"!"

"!" Bụp... Liên tiếp là quyền đả, cước đánh, đạp, quét, huých khuỷu tay, lên gối, vai đẩy, cánh tay.. Hung hăng dày đặc được tung ra... Bên trong còn dung hợp một số động tác di chuyển của Thái Quyền được Khổng lão nhị biểu diễn hết sức hoa lệ.

"A..."

Một tiếng tiếng kêu thảm thiết vang vọng tại địa hạ quyền tràng, toàn bộ người trong quyền tràng vẻ mặt đều hoảng sợ, bất luận kẻ nào cũng không nghĩ tới người bắt đầu còn không có lực hoàn thủ, giờ lại trở nên hung mãnh như vậy, nhiều chiêu mạnh như sấm đánh nhanh như thiểm điện, đều là đòn trí mạng!

Bên trong đôi mắt mọi người chính là huyết nhục tung bay, thanh âm đầu khớp xương vỡ nát.

Thế nhưng sự tình không kết thúc đơn giản như vậy, dù sao thân thể người da đen kia cũng quá mức to lớn, ngay cả khi dùng Thái Quyền hung hãn như vậy cũng không thể huých khuỷu tay một hai cái là có thể đánh bại đối thủ, bây giờ mọi người mới được chứng kiến sự tàn khốc và dã man của Thái Quyền.

Từ lúc khuỷu tay Khổng lão nhị đánh trúng xương sườn người da đen. Người da đen đã hoàn toàn mất đi sức chống cự, thân thể hắn chỉ có thể theo đòn công kích của Khổng lão nhị liên tục lui về phía sau nỗ lực tìm một không gian an toàn, Khổng lão nhị lại như bóng với hình mỗi một động tác đều trí mạng làm cho hắn liên tục phát ra tiếng kêu thảm, máu từ trong miệng không ngưng phun ra.

"Ầm!"

Một tiếng nặng nề giã lên trái tim mọi người, Khổng lão nhị nhảy lên, đầu gối đã đánh trúng ngực người da đen đang khom người lui về phía sau.

"Răng rắc!" Chỉ nghe thấy một tiếng xương vỡ tan khiến da đầu người ta tê dại, sau đó thân thể người da đen nặng tới hai trăm kg bay qua sợi dây thừng.

"!"

Một tiếng vang thật lớn. Thân thể khổng lồ kia nặng nề rơi xuống, khiến mặt đất chấn động kịch liệt.

Người da đen rơi trên mặt đất trong nháy mắt đã bò lên, mọi người đều trợn mắt há hốc mồm mà nhìn, người da đen đang che ngực bước đi...

"Khụ. . ."

Người da đen phun ra một ngụm máu đen sẫm, con mắt đen trắng rõ ràng tàn bạo nhìn chằm chằm Khổng lão nhị trên lôi đài, Khổng lão nhị cũng thờ ơ nhìn lại người da đen, giống như nhìn một con chó nhỏ vậy.

"Ầm!"

Người da đen đi được hai bước, sau đó lại té trên mặt đất, thân thể vặn vẹo muốn đứng dậy. "Phốc!" Một tiếng, người da đen nằm trên mặt đất trong miệng giống như suối phun, phun đến nỗi không thể ra máu được nữa. Mà là nôn ra từng ngụm từng ngụm nước bọt có lẫn cả dịch mật xanh lè.

"A...A..." Cổ hắn bỗng nhiên cứng ngắc, nỗ lực ngồi dậy, thình lình thân thể hắn cứng đờ, đầu bỗng nhiên rũ xuống, phát ra một tiếng vang nặng nề, con mắt trắng dã...

Nhìn người da đen chết không nhắm mắt, toàn bộ người trong quyền tràng đều yên lặng. Không khí hết sức nặng nề.

Trong trận đấu có người chết cũng là truyện bình thường, loại địa hạ bỉ tái này vốn là tràn ngập giết chóc và máu tanh.

Thế nhưng những người khác chết đa số là nhẹ nhàng, cũng rất ít khi có người chết một cách tàn khốc như vậy.

Động tác vừa rồi của Khổng lão nhị rất mau lẹ như thiểm điện, khán giả cũng không kịp nhìn, từng quyền được tung ra liên tiếp, khuỷu tay điên cuồng giã xuống khiến người ta không kịp nhìn, cảnh tượng tàn nhẫn này đã in sâu trong tâm trí mọi người.

"Thật lợi hại..." Tô Đại Phong cảm giác sau lưng lạnh toát, nói cũng lắp bắp.

"Lợi hại!" Muhammad Ridwan cũng gật đầu. Nếu so sánh sự dũng mãnh với Khổng lão nhị, Muhammad Ridwan còn cách một khoảng xa.

"Thái Quyền chính là võ thuật truyền thống của Thailand. Đặc điểm của nó là có thể tại cự ly rất ngắn mà vẫn ra đòn được, lợi dụng khuỷu tay, tất cả các bộ vị trên cơ thể tiến hành công kích, là một loại võ thuật rất tàn nhẫn, trong võ thuật có văn luyện, võ luyện, khổ luyện, Thái Quyền thuộc về loại khổ luyện, có lực sát thương rất lớn. Khổng lão nhị vừa rồi lợi dụng thân thể nhỏ bé để tiếp xúc gần với người da đen, lại có ưu thế về kỹ xảo, trên thực tế nếu như người da đen kia ngay từ đầu không áp dụng sách lược đánh chắc thủ chắc mà mãnh liệt công kích. Khổng lão nhị nếu muốn thắng chính là khó khăn vạn phần..."

Trương Dương đối với Thái Quyền nghiên cứu rất cặn kẽ. Loại võ thuật này ưu điểm lớn nhất là phát lực được ở cự ly gần, cả người đều là vũ khí. Dưới tình huống võ công ngang nhau, đối với Thái Quyền mà muốn phòng thủ thật không có khả năng, mà một khi đối thủ công kích sẽ giống như bão táp, làm cho đối phương không cách nào phản kích lại được, phá vỡ tiết tấu cảm nhận của đối phương.

Thực ra trong rất nhiều loại võ công, Thái Quyền chính là loại tương đối coi trọng tiết tấu, rất nhiều động tác đều là phô diễn, người quen thuộc với những động tác này mà nói, chặn đứng đòn đánh và phòng thủ của đối phương cũng không phải quá khó khăn.

"Nếu như vậy, Thái Quyền cũng không phải quá lợi hại." Na Na nhẹ nhàng nói, bộ dạng giống như chú chim nhỏ nép lòng Trương Dương, đâu còn có vẻ lãnh ngạo trên lôi đài nữa.

"Khổng lão nhị coi như là một thiên tài về võ thuật, hắn đem Thái Cực Quyền mượn lực đẩy lực trộn lẫn với Thái Quyền, cái này khiến uy lực phòng thủ và tấn công của Thái Quyền tăng mạnh."

"Nhân tài à!" Con mắt Tô Đại Phong phát sáng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.