- Sở Sở, giờ các em ở đâu?
Ném thẳng Trứu Văn Uyên vào thùng rác, Hướng Nhật phủi phủi tay, móc điện thoại ra gọi cho Sở Sở.
- Ở nhà nè.
Câu trả lời của Sở Sở nằm ngoài dự liệu của Hướng Nhật.
- Cái gì, ở nhà? Các em... trở về nhanh như vậy à?
Hướng Nhật rất lấy làm kinh hãi.
- Không phải nói là muốn tìm chỗ nào ăn cơm đích sao? Thế nào mà các em lại về thẳng nhà ?
- Có gì đâu, là bá mẫu gọi điện thoại cho em, nghe nói chúng em muốn ăn cơm, thế là bảo chúng em về nhà, bác sẽ làm cho chúng em ăn.
Sở Sở giải thích.
- Thế giờ anh cũng về?
Hướng Nhật ngập ngừng hỏi.
- Đương nhiên , vừa rồi bá mẫu còn mắng anh đấy, nói anh trở về mà cũng không gọi điện thoại báo cho người, chờ anh về nhà sẽ từ từ xử lý anh. Còn nữa, bá mẫu rất thích Tiểu Ái, Tiểu Ái còn gọi người là bà, làm bá mẫu vui lắm.
Không chỉ Hướng mẫu vui, ngay cả Sở Sở cũng rất vui vẻ, Hướng Nhật có thể nghe ra được điều này từ lời của nàng.
- Ok, giờ anh trở về, các em đói bụng thì cứ ăn trước đi.
- Vâng, em cúp đây, ai nha...
Tiếng của Sở Sở đột nhiên đứt quãng, sau đó lại nghe có tiếng cười của cô bé.
- Thúc thúc!
- Là Tiểu Ái à.
Hướng Nhật nghe tiếng ở đầu dây bên kia là biết chuyện gì xảy ra , chắc là cô bé cướp điện thoại của Sở Sở.
- Thúc thúc, nhà chú thật lớn.
Giọng cô bé đầy hâm mộ.
Hướng Nhật không khỏi đau lòng:
- Thế con thích ở đấy không?
- Thích.
- Vậy ở lại nhé.
- Nhưng mẹ thì làm sao bây giờ?
Có nhà lớn như vậy, tiểu cô nương cũng không quên mẹ.
- Gọi mẹ tới ở cùng.
Hướng Nhật đã hạ quyết định, ngày mai phải đi mua căn nhà lớn, mà còn phải lớn nhất có thể, hắn có một dự cảm, sau này người vào ở chỉ thêm chứ không bớt.
- Hay quá, hay quá, thúc thúc, chú đã nói rồi đấy, không được đổi ý.
Cô bé hình như rất sợ Hướng Nhật nói không giữ lời, ngay từ giờ đã bắt đầu chẹn họng hắn.
- Rồi, quyết không đổi ý.
Cúp máy, Hướng Nhật lục trong danh bạ điện thoại, tìm ra một dãy số đặc biệt, dãy số này, đã một thời gian hắn không liên hệ , đương nhiên, chủ yếu là không có việc gì thì Hướng Nhật cũng tiện tìm người ta nói linh tinh.
Bấm số, ngay sau đó, một giọng uy nghiêm nhưng không kém phần thân thiết truyền đến:
- Ha ha, là Tiểu Hướng à.
- Trần thượng tướng, chào buổi tối.
Đối phương chính là vị Trần thượng tướng ngày trước từng cùng Hướng Nhật giao dịch phần tư liệu về máy bay tàng hình, cũng là ngoại nhân đầu tiên mà Hướng Nhật cảm thấy khá kính trọng.
- Lúc này mà lại gọi điện thoại cho ta, chắc là có hảo sự gì nên nhớ tới ta phải không?
Trần thượng tướng nói đùa, nửa thật nửa giả.
Hướng Nhật hết chỗ nói luôn, không chừng vị Trần thượng tướng này cho rằng mình lại cói thứ gì tốt muốn "biếu" ông ta, lẽ nào ông ta tưởng mình là "Gián điệp" chuyên nghiệp hay sao, hơn nữa loại tư liệu cơ mật như thế cũng có phải rau cải bán đầy chợ đâu mà đòi có là có ngay.
- Thực ra, tôi muốn nhờ Trần thượng tướng giúp một việc.
Hướng Nhật nói thật luôn.
- Cứ nói, cống hiến của cậu đối với quốc gia, quốc gia cũng không hề quên. Là chuyện gì cứ nói đi. Nhưng nếu là chuyện vi phạm quốc gia pháp luật thì ta không thể giúp được cậu .
Trần thượng tướng nói thật dễ nghe, nhưng kỳ thực nội dung trong đó đã hoàn toàn không cho Hướng Nhật có cơ hội mở miệng thỉnh cầu ông ta. Thật vậy, nếu là chuyện có thể giải quyết bằng thủ đoạn thông thường, liệu hắn cần Trần thượng tướng giúp đỡ hay sao?
- Đương nhiên, tôi là một công dân tốt luôn tuân thủ luật pháp.
Hướng Nhật cười hì hì nói, hắn hiểu rõ thái độ của Trần thượng tướng, nhưng thứ hắn nắm trong tay có thể khiến đối phương không thể không ra mặt giúp đỡ.
- Trần thượng tướng biết Trứu gia ở Bắc Hải chứ?
- Ta chỉ biết Sở gia ở Bắc Hải.
Câu trả lời của Trần thượng tướng hình như mang một ý tứ khác.
- Vậy quá tốt rồi, tôi muốn đối phó trứu gia.
Nghe thế, Hướng Nhật thở dài nhẹ nhõm. Từ cách nói của đối phương, hắn có thể nghe ra được, Trần thượng tướng không có ấn tượng gì với Trứu gia.
- Ồ?
Trần thượng tướng hô lên một tiếng chấn động, giống như là vừa nghe được một chuyện khó tin nổi.
- Tiểu Hướng, lần này khẩu vị của cậu hơi cao đấy, Trứu gia không phải là món đồ ăn mà người khác có thể mặc sức nhào nặn đâu.
- Thượng tướng có tư liệu về Trứu gia nhanh vậy sao?
Hướng Nhật thấy lời của Trần thượng tướng mâu thuẫn với lúc nãy, lập tức ý thức được là Trần thượng tướng có lẽ đã nắm trong tay tư liệu về Trứu gia.
- Lúc nói chuyện cùng cậu, tư liệu về Trứu gia cũng vừa được đưa đến tay ta.
Trần thượng tướng cũng không giấu diếm Hướng Nhật, trên thực tế, chuyện này rất bình thường, hơn nữa đối với nhân vật như Trần thượng tướng thì lại càng không gặp khó khăn gì.
- Vậy ngài cảm thấy thế nào?
Hướng Nhật chính là muốn xóa tên Trứu gia tại Bắc Hải, cho nên dù nghe giọng Trần thượng tướng mơ hồ có ý phản đối mình làm càn, hắn cũng quyết bắt Trần thượng tướng phải tỏ thái độ. Bởi vì quả thực đúng như Trần thượng tướng ám chỉ, Trứu gia tại Bắc Hải có nền móng tương đối vững chắc, cho dù là nhân vật như Trần thượng tướng cũng phả kiêng dè phần nào. Nhưng một khi được Trần thượng tướng ủng hộ, kế hoạch của mình sẽ càng dễ thực hiện, Trứu gia chẳng mấy chốc sẽ tan đàn xẻ nghé.
- Có thể nói cho ta biết lý do không?
Trần thượng tướng cũng nghe ra sự cương quyết trong lời của Hướng Nhật, ông ta rất hiếu kỳ, không biết tại sao Hướng Nhật cứ quyết phải tính sổ với Trứu gia.
- Bởi vì Trứu gia đã đụng chạm đến bạn gái của tôi.
Hướng Nhật trầm giọng nói, nghĩ tới tình cảnh hiện nay của Trứu Văn Tĩnh, hắn hết sức thống hận Trứu gia.
- Ha ha, thanh niên dù sao cũng là thanh niên, rất nóng máu.
Trần thượng tướng cười ha hả.
- Nhưng việc này cũng không phải cứ nói là có thể giải quyết được, Trứu gia tại Bắc Hải có thể nói là gần sánh ngang với Sở gia - bố vợ tương lai của cậu, cậu chắc chắn muốn làm vậy sao?
Xem ra Trần thượng tướng nắm rất rõ tình huống của Hướng Nhật, ngay cả từ "bố vợ tương lai" cũng dùng tới .
Hướng Nhật nghe ra được Trần thượng tướng đã hơi đổi giọng, hắn quyết định đổ thêm dầu vào lửa, để Trần thượng tướng hoàn toàn ủng hộ mình:
- Thượng tướng, không biết ngài có từng nghe nói đến dị năng giả không?
- Dị năng giả?
Trần thượng tướng sửng sốt, thật ra không phải lần đầu tiên ông nghe thấy danh tự này, mà là không rõ vì sao Hướng Nhật đột nhiên hỏi về nó. Ông ta đương nhiên có nghe nói về dị năng giả, thậm chí còn tiếp xúc rất nhiều, đám người Liễu Y Y lúc trước ông ta phái đến "bảo hộ" Hướng Nhật chính là một trong số đó, chỉ là sau đó nghe Trương lão nói mới biết sự lợi hại của Hướng Nhật, biết mình phái người tới là không cần thiết, nhưng cũng không có ý triệu hồi về.
- Đúng, tôi nghĩ trần thượng tướng nhất định biết dị năng giả. Trên thực tế, tôi cũng là một dị năng giả.
Con bài tẩy của Hướng Nhật chính là việc hắn cũng là dị năng giả, hắn tin Trần thượng tướng nhất định sẽ nghiêm túc cân nhắc đến điểm này. Hơn nữa để được Trần thượng tướng ủng hộ, hắn cũng không ngại để lộ ra một phần thực lực của bản thân, tỷ như cách phân chia đẳng cấp trong số 98.
Quả nhiên, giọng Trần thượng tướng càng trở nên thân thiết, cũng thống khoái hơn nhiều:
- Ha ha, kỳ thực ta đã sớm đoán ra cậu không phải là người bình thường , thảo nào lúc trước cậu có thể lấy được phần tư liệu kia. Nói đi, muốn ta giúp cậu thế nào?