[Dịch] Địa Ngục Giao Dịch Bình Đài

Chương 7 : NGHI HOẶC




Chu Dật Tài còn chưa kịp phản ứng gì thì giọng nói của hệ thống quỷ quái lại vang lên: "Người sử dụng đã cùng vong hồn William Backhaus giao dịch thành công, thời gian sử dụng hết 12 tiếng, trong đó thời gian mở ra công năng học tập "mô phỏng" là 9 tiếng, bị trừ 2 điểm công đức. Tại Sàn Địa Ngục được chuyển đến nơi tiến hành giao dịch để mặt đối mặt giao dịch, trừ 2 điểm công đức, hiện tại người sử dụng chỉ còn 5 điểm công đức. Chú ý, xin người sử dụng hãy mau chóng làm chuyện tốt để có đựơc nhiều công đức và có thêm nhiều quyền hạn giao dịch, tích lũy càng nhiều điểm công đức càng mau thăng cấp."

Chu Dật Tài lúc này thật có ý nghĩ muốn giết người, cái hệ thống này gian trá như quỷ, xem ra bản thân phải cố gắng tìm hiểu thêm về công năng của Sàn Giao Dịch Địa Ngục này, nếu không thì có ngày bị nó chơi chết.

Tuy nghĩ vậy nhưng đối với năng lực thần kỳ của Sàn Giao Dịch Địa Nguc này, hắn cũng đã lĩnh hội nên khóe miệng cũng có chút mỉm cười.

Lập tức, tâm tình của Chu Dật Tài lại trở nên cực độ lo lắng, bản thân trước năm 19 tuổi vất vả lắm mới tích lũy được 10 điểm công đức, thoáng cái đã bị hệ thống trừ đi phân nửa, mặc dù là ai gặp phải chuyện như vậy thì tâm tình cũng đều không tốt cả.

Nghĩ đến bản thân trước đây đọc tiểu thuyết trên internet có một số sủng vật nếu không phải có năng lực mạnh mẽ vô địch thì cũng là vô địch pháp bảo, tuy nhiên cái hệ thống chết tiệt này lại cứ một lòng một dạ lấy đi điểm công đức của chủ nhân.

Hừ, sớm muộn gì có một ngày, bổn đại gia sẽ cho ngươi muốn trừ cũng trừ không đựơc!

Kỳ thực Chu Dật Tài cũng hiểu rõ tại sao hệ thống lại đặt ra nhiều quyền hạn hạn chế như vậy, điều đó cũng là tốt cho hắn. Nếu như làm cho bản thân tự do giao dịch tại Sàn Giao Dịch Địa Ngục thì còn gì thú vị nữa, ngay khi cả biến thành người cực kỳ cường đại thì cũng đâu có ý nghĩa gì.

Bình tĩnh lại một chút, hắn lúc này mới phát hiện ra bản thân đã ở tại Sàn Giao Dịch Địa Ngục này 12 tiếng đồng hồ, không biết thế giới bên ngoài ra sao nữa?

"Nên trờ ra ngoài thôi" Sàn Giao Dịch Địa Ngục đã giới hạn chỉ có bản thân hắn mới có thể sử dụng, tùy thời tùy chỗ cũng có thể tiến đến. Về phần cùng với những vong hồn khác giao dịch thì để lần sau vào hãy làm. Hơn nữa, điểm công đức của bản thân cũng không nhiều cho lắm, tối đa chỉ còn có thể giao dịch một lần nữa thôi.

"Chúc mừng chủ nhân giao dịch thành công, đạt đựơc tuyệt kỹ piano của vong hồn Backhaus. Nếu như chủ nhân muốn đạt được nhiều tuyệt kỹ từ những vong hồn khác thì xin chủ nhân hãy mau chóng thăng cấp.", giọng nói từ máy lại phát ra, Chu Dật Tài mồm miệng muốn chửi nhưng vẫn ngậm ngùi im lặng.

Chu Dật Tài thầm mắng “con quỷ keo kiệt", tiếp đó mới nói rằng: "Ta muốn rời khỏi Sàn Giao Dịch Địa Ngục"

"Chủ nhân không dự định giao dịch nữa sao?", giọng nói phát ra từ máy có chút tiếc nuối hỏi.

"Không, đợi lần sau đi!" Chu Dật Tài phất phất tay, khẳng định đáp trả.

Dưới sự trợ giúp của hệ thống, Chu Dật Tài trở về với cuộc sống hiện thực quen thuộc của hắn.

"Ôi," khi Chu Dật Tài đi rồi, giọng nói của hệ thống lại vang lên: "Sao lại quên nói cho chủ nhân phương pháp ra vào Sàn Giao Dịch Địa Ngục chứ? Và cũng không giải thích rõ về thời gian của Sàn Giao Dịch Địa Ngục này so với bên ngoài ra sao. Thôi kệ, chờ lần sau trở lại thì hãy nói. Hơn nữa lần sau chủ nhân muốn vào đây cũng phải đúng ngày cực âm, thôi không quản nữa, nếu như chủ nhân thực sự tìm không được phuơng pháp vào thì sẽ cưỡng chế đưa vào và khấu trừ điểm công đức vậy, nếu mà như vậy thì không chừng chủ nhân sẽ điên mất", giọng nói phát ra có vài phần trêu chọc!

Gió bên bờ sông vẫn thổi mạnh và lạnh lẽo nhưng tâm tình của Chu Dật Tài lúc này lại cảm thấy nhẹ nhàng và thỏai mái hơn bao giờ hết.

"Không biết thời gian trong thế giới hiện thực đã trôi qua bao lâu rồi nhỉ?" Chu Dật Tài vừa thì thào vừa móc cái Nokia 5200 trong túi ra, nhìn vào thời gian trên màn hình, ngày 21/11 8:40 phút. Khi thấy đựơc mấy con số này, Chu Dật Tài sợ ngây người.

Từ khi hắn tiến vào Sàn Giao Dịch Địa Ngục và trở ra cho đến khi cầm lấy điện thoại di động lên xem thì thời gian chỉ mất có 1 9 phút 17 giây.

Trời ạ, lẽ nào đây là điều trong truyền thuyết đã nói, trên trời một ngày, dưới đất một năm? Tuy rằng không đến nỗi khoa trương như vậy nhưng thời gian đối lập đúng là gấp mấy chục lần.

Sau một lúc khiếp sợ, trên mặt của Chu Dật Tài lại nở nụ cười. Lúc này tâm tình của hắn cảm thấy rất sung sướng, là chủ nhân của Sàn Giao Dịch Địa Ngục, có thể gặp gỡ các nhân vật truyền kỳ từ cổ chí kim, thậm chí còn có thể học được tuyệt kỹ cả đời của bọn họ. Nếu như bản thân có thể học đựơc nhiều tuyệt kỹ của nhiều nhân vật truyền kỳ nơi đây thì sẽ trở nên nghịch thiên cỡ nào?.

"Ngụy Lam, cô chờ đó, Chu Dật Tài ta sớm muộn gì cũng cho cô biết lựa chọn của cô là sai lầm cỡ nào", chìm đắm trong ảo cảnh bản thân công thành danh toại và tưởng tượng việc xuất hiện trước mặt cô người yêu cũ của thì không biết khuôn mặt cô ta sẽ thế nào?

Quỳ xuống sám hối với hắn hay là cầu xin tha thứ?

"Làm thế nào để có thể kiếm được thật nhiều điểm công đức đây?", sau một lọat ý nghĩ "sâu xa", Chu Dật Tài trở lại với mục tiêu của bản thân. Muốn sống tốt hơn và mạnh mẽ hơn so với người khác thì Sàn Giao Dịch Địa Ngục là con đường duy nhất của hắn, chỉ có thu hoạch càng nhiều công đức thì mới có thể giao dịch đựơc với càng nhiều vong hồn.

Điều chỉnh lại một chút tâm tư, Chu Dật Tài rời khỏi bờ sông. Hắn không đi trở về nơi ở của hắn mà là nhắm hướng trường đại học Thanh Dương đi tới. Thời gian một tháng tạm nghỉ đã hết, ngày mai hắn sẽ phải trở lại trường học tập. Tuy nhiên con người u buồn và thất bại của Chu Dật Tài đã mất , hiện tại hắn là một Chu Dật Tài hòan tòan mới mẻ.

Dần dần, Chu Dật Tài đi vào một khu náo nhiệt, nhìn người người đi lại cùng với cảnh tượng phồn vinh, hắn như có cảm giác vừa mới đựơc sinh ra lần nữa.

"Phải tìm kiếm tất cả các cơ hội để làm chuyện tốt, tuy nhiên phải làm sao để có thể có được nhiều điểm công đức đây?" Chu Dật Tài cúi đầu thì thào. Hiển nhiên hắn phải suy nghĩ rồi, nếu vẫn như trứơc đây làm mấy chuyện tốt "nhỏ bé" thì thật không biết đến ngày tháng năm nào mới có đủ điểm công đức để thăng cấp nữa. Không lẽ phải cứu cả nhân loại sao?

Còn có một điểm Chu Dật Tài không giải thích được, đó là chiếc nhẫn công đức này được tổ tiên hắn xem như bảo vật và truyền lại cho các thế hệ sau. Không biết chừng cũng có thể có một đời nào đó đã may mắn mở ra nó, nếu không thì một chiếc nhẫn xấu xí chả có giá trị gì sao lại đựơc xem là gia truyền chi bảo đựơc?

Chu Dật Tài trong thóang chốc mơ hồ hiểu ra tại sao bản thân hắn có thể may mắn mở đựơc Nhẫn Công Đức, ngoại trừ hắn là người tốt ra thì cái quan trọng nhất là hắn đã vô tình gặp được hiện tượng cực âm ngàn năm hiếm thấy.

"Nhất định phải tìm hiểu cho rõ cái hiện tượng cực âm kia có hàm ý gì?" Chu Dật Tài ngẩng đầu lên, sau đó bứơc tiếp về hướng của trường đại học Thanh Dương.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.