[Dịch] Dị Giới Quân Đội

Chương 94 : Vứt bỏ




Đang lúc hoàng hôn, Na Á công chúa đứng ở nơi trên tường thành của Dặm Tư thành, dõi mắt hướng nam nhìn ra xa, có vẻ tâm sự nặng nề. Biên cảnh Hỏa Vân đế quốc có chiến sự bộc phát, là chuyện nàng dự liệu , hơn nữa đế quốc vì đó mà làm nhiều chuẩn bị cho chiến tranh. Nhưng nàng thật không ngờ, luôn luôn đối với nàng sủng ái là thúc thúc, dĩ nhiên sẽ ở trước trận phản loạn, đem Hỏa Vân đế quốc đổ lên vách núi bên cạnh. Nam có trăm vạn A Tư Mạn đại quân như hổ rình mồi, bắc có sáu mươi vạn phản quân đang đợi chờ, đế quốc lâm vào nguy cơ chưa từng có .

Ở nơi này lòng người không yên, quân tâm dao động, trong thời khắc nguy nan nàng đã đứng ra vâng mệnh, tổ kiến lên đế quốc đệ lục quân đoàn, cũng lãnh quân nam hạ, đoạt Trước A Tư Mạn quân đội , đến La Mạn tỉnh thủ phủ Dặm Tư thành. Chỉ là, mới đến Dặm Tư thành, nàng liền nhận được tin Phổ Dặm Tắc Lợi thành bị công hãm, A Tư Mạn tả lộ quân đã hướng Dặm Tư thành xuất phát , không thể làm gì khác hơn là ra lệnh đại quân đình chỉ đi tới, gia cố thành phòng ngự chuẩn bị ứng chiến.

- Na Á tỷ tỷ.

- A Lôi muội muội, ngươi như thế nào tới nơi này ?

Na Á quay đầu lại, liền thấy được a Lôi thần sắc tiều tụy .

- Ta muốn......

A Lôi nhìn nàng, muốn nói lại thôi.

- Có cái gì lời đã nói đi sao, ngươi hiện tại là muội muội của ta.

Na Á cười nói.

- Ngươi có thể phái người, tìm kiếm nhị ca của ta không ?

A Lôi vừa nói, trong mắt lệ quang mơ hồ lóe ra.

- A Lôi, ta đây cũng bất lực.

Na Á thở dài, tránh được ánh mắt của a Lôi làm người khác tan nát cõi lòng . Cho tới nay, Na Á đối với Lưu Vân cũng không quá quan tâm nhiều. Cùng Lưu Vân tiếp xúc số lần gia tăng, nàng chậm rãi cảm giác được người này như một mê cung, là một người cực kì mâu thuẫn , thường xuyên có một ít khẩu khí kinh người, làm ra một ít chuyện ngoài ý muốn, chuyện này cũng làm cho cách nhìn của nàng đối với Lưu Vân có một ít chuyển biến. Trong yến hội, nghe Hoa Phi Lệ nói, chứng kiến Lưu Vân lời thề son sắt , nàng thậm chí chờ mong Lưu Vân tại quân diễn có thể có biểu hiện tốt.

Nhưng khi chiến tranh bộc phát, quân diễn hủy bỏ , mà biểu hiện của Lưu Vân ở trong chiến tranh lại làm cho nàng thất vọng cực kì. Sau khi biết được Tắc Phổ trấn bị công hãm, đại bộ phận quan binh của tam đoàn chết trận, đội trưởng Lưu Vân mất tích, nàng thậm chí hoài nghi Lưu Vân bỏ lại quân đội một mình chạy trốn . Bởi vì Lưu Vân có thân phận đặc thù, cho nên trong quân của đế quốc nhất thời đều nghị luận.

Mà lúc này, Hưu Tư rời đi phản quân, cửu tử nhất sinh về tới đế đô, đem tin tức từ tiền tuyến trở về. Từ hai mặt đối lập , Hưu Tư trở thành đế quốc anh hùng, mà Lưu Vân thì thành kẻ nhu nhược. Do có người cố ý thao túng, tin tức rất nhanh liền truyền khắp trong quân, Lưu Vân vì vậy trở thành quỷ sợ chết. Kì quái chính là, Lưu Vân phụ thân, đế quốc nguyên soái Viêm Thiên, đối với tin này thủy chung bảo trì trầm mặc.

- Có lẽ, chết trận ở trên sa trường, đối với hắn mà nói ngược lại là chuyện tốt. Như vậy thì hắn ít nhất coi như là một người có đủ tư cách quân nhân.

- Tại sao ? Nhị ca phía trước ở nơi nào không rõ, ngươi ngay cả phái người tìm kiếm hắn cũng không nguyện ý ? Công chúa, hắn vì nước mà liều mạng!

A Lôi vừa nói, không khỏi khóc thành tiếng.

- Muội muội, ngươi đừng vội, chiến sự tiền tuyến thật gấp gáp, ta tạm thời không cho người đi đến. Như vậy đi, chờ các nơi tiền tuyến chiến sự ổn định, ta sẽ giúp ngươi tìm hắn.

Na Á thi hành kế hoãn binh.

- Công chúa, trong lòng của ngươi, vẫn xem thường nhị ca của ta như vậy, hoàn toàn không thèm để ý sự sống chết của hắn sao chứ?

A Lôi ngẩng đầu, từ từ nói.

- Muội muội, Tắc Phổ trấn thất thủ, hắn không có hoàn thành nhiệm vụ của mình. Sư đoàn 3 đa số quan binh chết trận, nhưng hắn nhưng ở nơi nào không ai rõ. Không chỉ mình ta đối với hắn có cách nhìn như vậy, mà là trong quân đa số tướng lãnh đều có cách nhìn. Việc này, ta thật sự sự bất lực!

Trong lời nói của Na Á, cũng toát ra một tia tức giận.

- Tôn quý công chúa điện hạ, một ngày nào đó, ngươi sẽ hối hận !

A Lôi lộ vẻ sầu thảm cười, xoay người đi xuống tường thành.

La Mạn tỉnh có khí hậu ấm áp, đất đai phì nhiêu, cảnh nội có hai con sông lớn chảy qua là Bội Khoa Tư cùng Bác Lan, thủy lợi phát triển, bởi vậy nông nghiệp hết sức phát đạt, là kho lúa trọng yếu đế quốc. Thủ phủ Dặm Tư thànhlà điểm tiếp nối giữa Tây Tư , A Tư Mạn và Hỏa Vân tam quốc đường buôn bán chủ yếu, có gần ba trăm vạn cư dân, là thành thị lớn nhất của đế quốc ở nam bộ.

Mấy ngày qua, bởi vì mặt nam chiến sự cấp bách, Phổ Dặm Tắc Lợi thất thủ, đại lượng dân chạy nạn như thủy triều hướng nội thành vọt tới. Bởi vậy, Na Á công chúa hạ lệnh, toàn bộ thành thực hiện lệnh giới nghiêm, tất cả dân chạy nạn tạm thời ở ngoài thành, do Dặm Tư thành bảo vệ cho sinh sống cơ bản , sau khi nghiêm khắc tra xét mới có thể vào thành. Bên trong thành, cư dân bị nghiêm cấm ra khỏi thành. Đồng thời, Na Á phái quân đội, tới vùng biên phía nam của Dặm Tư thành đem năm cây cầu trên sông Bội Khoa Tư toàn bộ hủy đi trừ. Khi ra lệnh, Na Á trong lòng thống khổ cùng bất đắc dĩ , bởi vì điều này có nghĩa là đế quốc buông bỏ dân chúng phía nam của La Mạn tỉnh. Nhưng mà làm như vậy, liền khiến cho sông Bội Khoa Tư trở thành lá chắn thiên nhiên của Dặm Tư thành, làm cho nàng có nhiều thời gian chuẩn bị cho chiến tranh.

Trước khi cầu bị hủy đi thì Uy lợi cũng có trong nhóm người cuối cùng chạy đến Dặm Tư thành chạy nạn , từng thành viên sau khi trải qua nghiêm khắc tra xét, quần áo lam lũ, ánh mắt bi thương đã được đi vào Dặm Tư thành, một mực hướng một tòa quân doanh đi đến.

Dưới sự bảo vệ của lão binh , tân binh Uy Lợi may mắn còn sống, rời đi Tắc Phổ trấn. Không rõ phương hướng nên hắn không thể làm gì khác hơn là theo hướng bắc cùng dân chạy nạn, đi tới Dặm Tư thành. Do ngọn lửa chiến tranh tẩy lễ, làm cho tân binh này nhanh chóng phát triển. Sau khi rời đi chiến trường sau, hắn trước hết nghĩ đến , chính là chuyện đội trưởng phá vòng vây đi ra ngoài nói cho quân đội đế quốc, để cho bọn họ phái binh đi cứu.

- Vị huynh đệ này, ta là binh lính sư đoàn 3 Uy Lợi, ta có khẩn cấp quân tình hướng cấp trên báo cáo.

- Sư đoàn 3 ? Người ở sư đoàn 3 nào?

Vệ binh quân doanh liếc mắt nhìn Uy Lợi một cái, lớn tiếng hỏi.

- Đệ ngũ quân đoàn sư đoàn số 3, đóng tại Tắc Phổ trấn .

- Chuyện gì xảy ra?

Hưu Tư mang theo vài tên hộ vệ, tới tham gia quân đoàn hội nghị tác chiến, trở lại doanh khu liền thấy một màn trước mắt , liền hướng doanh binh bảo vệ cửa hỏi. Sau khi trở lại đế đô, Hưu Tư nhờ anh hùng quầng sáng bao phủ, được phá cách tăng lên làm đệ lục quân đoàn sư trưởng sư đoàn 2, đi tới Dặm Tư thành nhậm chức.

- Báo cáo tướng quân, người này tự xưng là binh lính của đệ ngũ quân đoàn sư đoàn 3, có trọng yếu quân tình bẩm báo.

- Sư đoàn 3 ? Vậy theo ta vào đi.

Hưu Tư nghe vậy ngẩn người, rồi sau đó vừa cười vừa nói.

- Cầu tướng quân đem việc này báo gấp lên quân đội, khẩn cấp phát binh cứu đội trưởng của chúng ta !S

Sau khi vào lều lớn của Hưu Tư, Uy Lợi đơn giản hướng về phía hắn báo cáo tình huống chiến trường rồi sau đó thành khẩn nói.

Hưu Tư ngồi ở trong trướng, nghe binh lính báo cáo xong, thần sắc âm trầm bất định.

- Lớn mật! Tắc Phổ trấn sớm xong hết rồi, Lưu Vân thiếu gia cũng đã chạy, việc này quân đội sớm đã biết, ngươi cư nhiên dám chạy đến nơi này nói nhảm !

Hưu Tư đột nhiên giận dữ, một chưởng phách vào trên bàn, chỉ vào Uy Lợi mắng.

- Tướng quân, lời ta nói tất cả đều là lời nói thật!

Uy Lợi vội vàng phân biện nói.

- Còn dám mở miệng! Cho dù ngươi là người của sư đoàn 3 thì cũng cùng với đội trưởng các ngươi giống nhau, một mình chạy trốn, cũng là một loại! Kéo đi cho ta, ra ngoài đánh mạnh !

Vệ binh ở cửa đi lên, đem Uy Lợi còn muốn cãi cọ kéo ra lều lớn.

- Đánh cho chết khiếp, sau đó phái người đem đến ngoài thành, không cho phép hắn vào thành lại.

Hộ vệ trước rời đi khi, Hưu Tư thấp giọng phân phó.

- Các ngươi dám ! Lão tử là người của sư đoàn 3 tại Tắc Phổ trấn huyết chiến, các ngươi cư nhiên đối với ta như vậy!

Hai gã hộ vệ kéo Uy Lợi bị đánh cho cả người là máu hướng cửa thành đi đến thì Uy Lợi đột nhiên lên tiếng mắng to.

- Còn dám loạn rống, muốn đánh thêm sao ?

Một gã vệ binh khinh thường cười.

- Đội trưởng, ta không giúp được ngươi , chúng ta bị từ bỏ! Sớm biết rằng trở về còn chịu ô nhục như vậy, ta không bằng đã chết thật là tốt!

Uy Lợi ngửa mặt lên trời thở dài nói. Một gã hộ vệ thân thủ đưa tay bịt kín cái miệng của hắn, vừa đạp hắn một cước mạnh.

Tiếng mắng của Uy Lợi làm một số người vây tới xem, cũng khiến cho hai tinh linh nữ tử đi trên đường chung quanh tìm hiểu Lưu Vân tin tức chú ý. Hai tinh linh nữ tử hướng các hộ vệ đi tới.

- Vị quân gia này, người nọ là chuyện gì xảy ra a?

Một tinh linh nữ tử chỉ vào Uy Lợi, ngọt ngào mà hỏi thăm.

- Tiểu thư xinh đẹp, người này giả mạo đế quốc quân nhân, rải lời đồn, bị tướng quân phạt !

Hộ vệ nhìn nữ tử xinh đẹp trước mắt , rất có phong độ trả lời.

- Nga, nghe nói hắn là từ Tắc Phổ trấn tới, tiểu thư nhà ta có thân nhân ở nơi đó, đang ở chung quanh tìm kiếm người từ Tắc Phổ trấn tới hỏi thăm tin tức. Nhị vị quân gia có thể không cho cái phương tiện ?

- Xin lỗi, tiểu thư, tướng quân có lệnh, muốn đem người này đuổi ra khỏi thành.

Một gã hộ vệ đáp.

Một tinh linh nữ tử đi tới bên người hộ vệ, móc ra tấm kim phiếu, lén lút đưa qua.

- Sẽ không chậm trễ chuyện của hai vị quân gia, chỉ là hỏi về trấn một ít tình huống.

Hai gã hộ vệ đưa mắt nhìn lẫn nhau, rồi sau đó gật đầu, kéo Uy Lợi đi theo hai nữ tử đi vào một gian lữ điếm không xa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.