- Không có tin tức Lưu Vân tử tước sao chứ?
Bên trong phòng, ánh mắt Lôi Lạc ngưng trọng hướng về phía Thủy Hàn hỏi.
Thủy Hàn lắc đầu:
- Chúng ta chỉ biết là đại ca suất lĩnh ba sư đoàn đóng ở Tắc Phổ trấn, đã bị A Tư Mạn đại quân công hãm. Ước Sắt Phu thân vương lâm trận phản loạn, A Tư Mạn quân đội xuyên qua phòng ngự khu của hắn, tiến tới cảnh nội La Mạn tỉnh, từ sau phương hướng Tắc Phổ trấn phát động tập kích. Căn cứ quân đội tình báo, Tắc Phổ trấn đại đa số quân lính chết trận, đại ca ở nơi nào không rõ.
- Sau khi hắn đi ra tiền tuyến, Phi nhi cũng mang theo cô gái tinh linh chạy theo. Hiện tại binh mã loạn lạc, thật làm cho người ta lo lắng!
Lôi Lạc thở dài nói.
- Đại thúc, nếu như ngươi lo lắng thì ngươi cũng đi La Mạn tỉnh đi. Dù sao hiện tại cục diện rất hỗn loạn, chỗ này của ta có tin tức, liền thông tri ngươi.
- Như vậy cũng tốt.
Lôi Lạc gật đầu, từ trong lòng một tờ kim phiếu, đưa tới tay của Thủy Hàn:
- Nơi này có một trăm vạn kim tệ, ngươi nhận lấy đi. Phi nhi giao cho các ngươi, nhất định phải đem hết toàn lực, không tiếc hết thảy tìm hiểu tin tức của Lưu Vân tử tước.
Thủy Hàn do dự tiếp nhận kim phiếu.
- Chiến sự phía trước ta cũng không khách khí. Ta sẽ ra lệnh “Dạ phong” đem toàn lực ứng phó. Phần nhân tình này của Hoa tiểu thư, đại ca của ta xin tiếp nhận.
- Hảo, vậy ngày mai ta liền lên đường đi trước La Mạn tỉnh.
Lôi lạc nói.
- Lưu Vân a, ngươi nghìn vạn lần đừng xảy ra chuyện gì. Nếu không.., ngươi có biết Phi nhi sẽ vì ngươi mà làm hết thảy?
Thủy Hàn đi rồi, Lôi Lạc cười khổ thở dài nói.
Khi thu được tin Ước Sắt Phu trước trận phản loạn, mang binh bắc tiến vào, Kiều Trì phẫn nộ công tâm, rốt cuộc ngã bệnh. Viêm Thiên cùng Thế Viêm hoàng tử, đang đứng trước giường của hắn đang thương nghị hành động tiếp theo của đế quốc.
- Bệ hạ, thế cục phát triển đến tình trạng như thế này, ta có trách nhiệm rất lớn. Nếu như không phải kế hoạch của Vân nhi xuất hiện biến cố, tình huống sẽ không giống như trước mắt.
Nằm ở trên giường Kiều Trì, có vẻ càng già nua. Hắn nhẹ nhàng khoát tay áo, nói:
- Chuyện này, trách không được ngươi. Nếu như không phải ta vẫn quá dung túng cho hắn, cho hắn nhiều quyền lực, thì hôm nay sẽ không có loại tình trạng này. Kế hoạch của Lưu Vân tốt lắm, cũng chỉ nhằm vào kẻ trong lòng có quỷ. Nếu như hành vi của hắn quang minh, sao lại sinh ra dị tâm? Cho nên, chuyện này bất quá là sớm muộn mà thôi. Nếu như không phải Thế Viêm bị đâm, ta sợ rằng còn không có hoài nghi đến hắn.
- Từ cục diện trước mắt mà xem, sợ rằng Ước Sắt Phu thân vương đã cùng A Tư Mạn đế quốc đạt thành hiệp nghị nào đó. Như vậy, nhất nam nhất bắc, đối với đế quốc hình thành thế giáp công. A Tư Mạn có trăm vạn đại quân ở biên cảnh mà không tiến công, tất nhiên là hấp dẫn cho Ước Sắt Phu thân vương lãnh binh nam hạ. Hai quân trước trận vẫn đang bảo trì bình tĩnh, rất có thể là đang nói điều kiện. Như thế xem ra, là A Tư Mạn đế quốc có người khám phá kế hoạch của chúng ta, cũng nhằm vào kế hoạch của chúng ta mà áp dụng phản kích sắc bén. Rất hiển nhiên, bọn họ thành công.
Viêm Thiên thật không ngờ, kế hoạch của Lưu Vân nhìn như thiên y vô phùng, cư nhiên tại thời điểm mấu chốt nhất lại xảy ra vấn đề, nên dẫn tới hậu quả nghiêm trọng.
“ Ước Sắt Phu a, ngươi đây là phản bội quốc gia, phản bội hoàng thất! Hai tỉnh bị ngươi chắp tay đưa ra ngoài. Loại hành vi ngu xuẩn dẫn sói vào nhà này, ngươi cư nhiên làm được!” Kiều Trì tự nhủ.
- Viêm Thiên, quốc gia hiện tại lâm vào thật lớn nguy cơ, ta thân thể cũng không được, ngươi cần phải đứng ra a.
- Thần sẽ đem cạn kiệt tâm lực, vì bệ hạ phân ưu!
Viêm Thiên cung thanh đáp.
- Thế Viêm, hiện tại ngươi cần phải khơi mào trọng trách. Cái quốc gia này cũng già nua rồi, ta mặc dù muốn làm ra một cải cách, nhưng còn chưa khởi động, mà loạn động đã bắt đầu . Hy vọng trận chiến loạn này sau khi trôi qua, những người trẻ tuổi các ngươi trong mấy năm phải làm cho đế quốc dục hỏa trùng sinh!
Kiều Trì ánh mắt rơi xuống trên người Thế Viêm, mỉm cười nói.
- Phụ thân, ngươi an tâm dưỡng bệnh, hài tử biết.
Đế quốc tháng 7 năm 753, Kiều Trì hoàng đế tuyên bố thân vương Ước Sắt Phu phạm tội phản quốc, cách trừ thân vương tước vị, chức vụ, trục xuất hoàng thất. Đi theo Ước Sắt Phu thân vương quan quân, cũng hết thảy lấy tội phản quốc luận xử. Đồng thời, bổ nhiệm đế quốc nguyên quân vụ đại thần Viêm Thiên là đế quốc nguyên soái, trong chiến tranh thống soái đế quốc tất cả quân đội.
Phục xuất ra Viêm Thiên, giống như một cây Định Hải Thần Châm, làm cho hỗn loạn đang rung chuyển Hỏa Vân đế quốc nhất thời bình tĩnh vài phần. Lòng người hoảng sợ giống như nhất tề cường tâm châm phóng ra, rất nhiều người đối quốc gia tràn ngập tin tưởng. Đối với việc Viêm Thiên phục xuất ra, quan phương các cấp giải thích là: Hoàng đế sớm đã biết Ước Sắt Phu thân vương âm mưu phản loạn, nhưng vẫn bận tâm thân tình không có làm động tác mạnh. Vì khảo nghiệm thân vương nên mới xếp cho Viêm Thiên ẩn phía sau , cấp thân vương một cơ hội có thể phát động.
Dân chúng vì vậy mà cảm giác được, tất cả đều nằm trong tay hoàng đế cùng nguyên soái nắm giữ, nên chuyện dẹp phản loạn đánh lui A Tư Mạn đế quốc quân đội xâm lấn, đều là chuyện thực nhẹ nhàng, lòng người cũng dần dần yên ổn xuống tới.
Nhưng tình hình chiến đấu trên tiền tuyến theo thời gian trôi qua, trở nên hết sức nghiêm trọng.
Ngày 6 tháng 7, trải qua hai mươi ngày kịch chiến, A Tư Mạn tả lộ quân nỗ lực đại giới hai vạn nhân, công hãm Phổ Dặm Tắc Lợi thành. Tứ vạn Hỏa Vân đế quốc quân nhân, có hai vạn nhân chết trận, hai vạn nhân bị bắt. Tiếp đó, A Tư Mạn tả lộ quân lưu lại tam vạn nhân thủ thành, hai mươi lăm vạn đại quân tiếp tục bắc thượng, quân tiên phong thẳng tiến La Mạn thủ phủ Dặm Tư thành.
Tình hình của Ba Đặc thành cũng cực kì nghiêm trọng. Thủ thành tướng lãnh là Cách Lâm, tử thủ thành trì, cùng A Tư Mạn hữu lộ quân đoàn triển khai liên tràng huyết chiến, gần tam vạn A Tư Mạn quân bị chết dưới thành. Đứng vững gần một tháng thì Ba Đặc thành bên trong vật tư cực kì thiếu, chiến sĩ thương vong thảm trọng, thủ thành khí giới dùng hết, đã trở thành A Tư Mạn một tòa cô đảo giữa biển đại quân, thành bị phá chỉ là vấn đề thời gian.
Duy nhất an tĩnh là đế quốc nam đại môn -- La Lan thành. Bố Lỗ Khắc tựa hồ cũng không nóng lòng tấn công, nhưng thủ thành Cái Nhĩ tâm tình lại dị thường trầm trọng. Chiến cuộc phát triển hoàn toàn thành nghiêng về một bên. La Lan thành tạm thời bình tĩnh, khi Ba Đặc thành luân hãm bị đánh vỡ. Khi đó, hai cánh quân của A Tư Mạn đế quốc, sẽ tới La Lan thành, đối với quân thủ thành ngoại trừ đệ ngũ quân đoàn hình thành thế hợp vây, phối hợp A Tư Mạn trung lộ quân phát khởi công kích. Như vậy mà nói, ngay cả có đệ lục quân đoàn vội vàng tổ kiến gia nhập, phía Nam đế quốc chiến tuyến cũng sẽ hoàn toàn hỏng mất.
Ở dưới tình huống này , Na Á công chúa suất lĩnh tân tổ kiến đế quốc đệ lục quân đoàn ba mươi vạn nhân, đã vội vã thẳng đến Dặm Tư thành. Theo nàng đến đây còn có lão Tạp, tiểu Tạp cùng a Lôi, những người này rất nóng lòng muốn biết Lưu Vân ở nơi nào. Lưu Vân cho lão Tạp phản hồi đế đô, nguyên bổn là vì tăng mạnh lực lượng pháp sư trong cung, hắn lo lắng Sắt Phu thân vương không tiếp thụ lệnh lãnh binh, tại đế đô phát động phản loạn. Nhưng tình huống phát triển đến bước này, lão Tạp có ở lại đế đô cũng không có ý nghĩa gì nữa, liền tùy theo công chúa đi tới Dặm Tư thành.
Nhìn ngoài cửa sổ có rất nhiều dân chạy nạn cùng binh lính bại trận, Hoa Phi Lệ không khỏi cảm thấy một trận tang thương. “Lưu Vân, ngươi rốt cuộc thế nào ? Ngươi, tên hỗn đản này, ngươi đáp ứng ta muốn trở thành quân nhân ưu tú nhất đại lục này, mà trong một hồi chiến đấu lại mất tích ! Ngươi nghìn vạn lần đừng có chuyện gì xảy ra ! Phi nhi cho dù chỉ có thể xa xa nhìn ngươi, nhưng chỉ cần ngươi bình an thì tốt rồi.”
Sau khi Lưu Vân theo ba sư đoàn nam hạ tiến vào chiến trường , Hoa Phi Lệ trong lòng vẫn cảm thấy bất an. Nàng luôn cảm giác được, có lẽ lần ra đi này hắn cùng nàng sẽ khó khăn gặp lại . Lúc đầu, nàng lựa chọn quyết rời đi, chỉ vì chặt đứt tia tình trường kia, làm cho Lưu Vân mang Hắc Ưng giương cánh bay cao. Nhưng sau khi chiến tranh bộc phát, nàng lại cảm giác được cách làm lúc đầu của mình rất là ngu ngốc, sau một phen do dự nàng liền đem tinh linh hộ vệ cùng với mấy vị ma pháp sư do trọng kim mời tới, đi trước La Mạn tỉnh.
Chính là đi tới nửa đường, nàng liền nghe nói tiền tuyến chiến sự bộc phát tin tức, nhưng vẫn không có tin tức của Lưu Vân. Tự ngày đó đến nay nàng ăn không ngon, ngủ không yên, trong đầu đều là người ghê tởm kia.
- Tiểu thư, chúng ta đã đến Dặm Tư thành.
Một cô gái tinh linh, ở ngoài cửa sổ nói.
- Hảo, vào thành đi, sau đó đi chung quanh hỏi thăm tình huống của tiền tuyến.