- Lão đại, nếu như nguyên liệu đủ cung ứng cho tiến độ sản xuất hiện tại thì mỗi ngày sẽ chế tạo được 10 Hắc Ưng chiến giáp và 30 đặc chiến nỗ. Hiện tại trong kho đã có 100 bộ chiến giáp cùng 300 đặc chiến nỗ.
Long Vân vừa dẫn Lưu Vân đi vào trong kho hàng tạm thời vừa giới thiệu với hắn.
- Hiện tại giá thành một bộ Hắc Ưng chiến giáp hạ xuống còn bao nhiêu?
Nhóm Hắc Ưng chiến giáp đầu tiên có giá thành sản xuất khoảng 500 kim tệ một bộ. Lưu Vân có chút lo lắng bản thân không đủ tài lực duy trì sản xuất liên tục. Việc tiêu thụ pháo hoa còn chưa có bắt đầu, mà việc tiệu thụ rượu nho đã bị ảnh hưởng bởi phản loạn, sắp tới tình huống tiêu thụ cũng không tốt. Trước mắt hắn chỉ có mấy trăm vạn kinh phí đến từ hoàng tử Thế Viêm để duy trì.
- Khoảng chừng 100 kim tệ một bộ. Chiến giáp này đã được tiến hành xử lý một chút theo yêu cầu của ngươi, đem tuyết nhung đổi thành bông tơ bình thường, sự thoải mái dễ chịu không có thay đổi nhiều nhưng công năng chống lại thủy hệ ma pháp đã bị giảm. Tuy nhiên giá cả đã giảm xuống rất nhiều.
Long Vân cười nói.
- Mẹ ơi, như vậy một vạn chiến giáp cũng mất 100 vạn kim tệ, thật sự là đốt tiền! Qua không bao lâu ta sợ rằng sẽ trở thành kẻ nghèo rớt mồng tơi.
Lưu Vân cười khổ nói
- Tuy nhiên chừng ấy tiền so với tính mạng binh lính thì cũng không có tính là cái gì. Sau khi nhóm chiến giáp và đặc chiến nỗ đầu tiên được sản xuất xong, trước tiên đưa tới Kỵ binh sư giao cho An Đông Ny.
- Tốt. Ta đã vẽ ra một khu vực cấm dành cho quân sự ở trong núi, xưởng chế tạo vũ khí đã được xây dựng. Mặt khác ta còn chiêu mộ hơn 300 công tượng từ trong thành, trải qua một thời gian ngắn huấn luyện, bọn họ có thể hoàn thành một ít công việc phụ trợ. Ải nhân đại sư nói nếu như bọn họ chỉ phụ trách những khâu công nghệ quan trọng thì tốc độ chế tạo sẽ nhanh hơn nhiều, có thể đạt 100 chiến giáp, 300 đặc chiến nỗ một ngày.
- Được. Chú ý xem xét để bồi dưỡng nhân tài. Qua vài ngày nữa ta sẽ giao cho ngươi vài người giỏi. Nhanh chóng hoàn thiện xây dựng hậu cần bộ. Hậu cần bộ ngoài việc tiến hành sản xuất còn có thể thành lập một tiểu tổ chuyên nghiên cứu các trang bị và vũ khí mới. Được rồi, có học viên gọi là Ốc Tư Lạc Phu, ngươi có thể đem hắn gia nhập tiểu tổ này. Gia tộc của hắn là gia tộc chế tạo vũ khí lớn nhất đế quốc. Tiểu tử này cũng có chút thiên phú, ngươi hãy sử dụng cho tốt vào!
Vẻ mặt của Lưu Vân tươi cười làm cho Long Vân cảm giác được dường như mỗi người ở đây đều bị vị Lão đại này tính kế.
- Nhiều đặc chiến nỗ như vậy, đến lúc đó đưa cho Mạc Qua một ít đi, để cho hắn khỏi suốt ngày ầm ĩ bên tai ta.
- Lão đại, Hắc Ưng chiến giáp này cũng làm cho mấy sư trưởng đều đỏ mắt, ngươi xem làm sao bây giờ!
Lúc Long Vân rời đi, mấy vị sư trưởng đều đã tới tìm hắn.
- Sau khi Hắc Ưng đặc chiến đại đội được trang bị đầy đủ, Kỵ binh sư có đủ 3000 chiến giáp thì cho mỗi sư 500 chiến giáp đi. Tạm thời chỉ như vậy là đủ. Nếu đủ tiền, ta sẽ cấp cho mỗi người trong Hắc Ưng quân đoàn một bộ chiến giáp. Được rồi, chủy thủ cùng một ít trang bị khác ta muốn chắc chắn rằng mỗi người đều phải có. Những vật nhỏ này có thể làm cho các binh lính thêm một phần hy vọng sinh tồn ở trên chiến trường.
- Lão đại không cần phải quá lo lắng chuyện tiền nong chứ? Phu nhân của ngươi là tài nữ buôn bán nổi tiếng ở đế quốc, ngươi làm sao mà nghèo được.
- Chỉ hy vọng như thế, nhưng mà như vậy sẽ khổ cực cho nàng. Đi thôi, chúng ta lại qua xem tình hình bên Tạp đại thúc một chút.
Sau khi Lão Tạp vào đại hành sơn liền dẫn theo tiểu Tạp cùng trưởng lão tinh linh tộc là Thủy Y Nhiên đi vào sâu bên trong đại hành sơn. Long Vân phái rất nhiều binh lính nhanh chóng tạo thành một thí nghiệm trường rất lớn ở sâu bên trong núi. Sau đó phong tỏa đường vào núi. Bắt đầu từ lúc này, chỗ sau núi trở thành nơi thần bí nhất trong đại hành sơn. Không có lệnh của Lão Tạp cùng bốn vị thủ lĩnh quân đoàn, bất luận kẻ nào cũng không thể tiến vào. Đương nhiên người ở bên trong cũng không ra được.
- Đứng lại! Khẩu lệnh!
Khi tới cách sân huấn luyện khoảng 2 – 3 dặm đường, Lưu Vân cùng Long Vân liền bị lính canh gác làm nhiệm vụ cảnh giới hỏi khẩu lệnh.
- Chiến, hồi lệnh!
- Quân đoàn trưởng, phó quân đoàn trưởng, mời vào!
Vừa mới tiến vào sân huấn luyện, Lưu Vân cùng Long Vân liền nghe được một tiếng trầm đục.
- Lão đầu chết tiệt này đang chế tạo vật gì tà môn vậy!
Một tiếng nổ thật lớn làm cho tiểu Tạp đang tập trung toàn bộ tinh thần khống chế hỏa điệu bị dọa cho nằm rạp xuống mặt đất.
- Lão đầu, ngươi làm cái gì thế?
Bò lên từ trên mặt đất, tiểu Tạp mặt xám như tro, hướng về phía lão Tạp kêu to lên.
- Ngoài ý muốn, ngoài ý muốn. Ta cũng không nghĩ tới lại làm ra động tĩnh lớn như vậy!
Lão Tạp cười nói.
Thủy Y Nhiên ở bên cạnh Lão Tạp bị một màn trước mắt này dọa cho sợ ngây người. Nàng chỉ nhìn thấy Lão Tạp thả vài thứ lên sân huấn luyện, đắp lên một ít cỏ khô sau đó để tiểu Tạp thả ra một con hỏa điểu đốt, tiếp theo liền xảy ra vụ nổ mạnh.
- Lão không thể nói cho trước cho ta biết một tiếng, hại ta thiếu chút nữa thì bị dọa cho hết hồn!
Tiểu Tạp thở hổn hển nói.
- Uy lực thật lớn, chỉ cần một ít, lực phá hoại đã tương đương với một cao cấp ma pháp!
Lão Tạp thở dài nói.
- Đây là thứ gì vậy?
Thủy Y Nhiên vội vàng hỏi.
- Thứ này lấy từ bên trong pháo hoa. Tiểu tử Lưu Vân gọi đó là hỏa dược. Ta đang thí nghiệm uy lực của nó. Nghiên cứu tìm cách khống chế cùng sử dụng nó. Mới vừa rồi chỉ dùng một chút mà đã làm ra động tĩnh lớn như vậy, thật không thể tưởng tượng nếu như đặt nhiều hơn một trước thì sẽ như thế nào!
Lão Tạp nói với Thủy y Nhiên.
- Hỏa dược? Trời ạ, làm sao hắn có thể làm ra!
Trong lòng Thủy Y Nhiên đã mơ hồ cảm thấy được cái thứ tên là hỏa dược gì đó sẽ đem lại lực lượng như thế nào.
- Thủy tỷ tỷ, thứ kia là lực lượng ta dùng để đối phó với tà giáo!
Một thanh âm quen thuộc truyền đến, Lưu Vân mỉm cười cùng Long Vân đi tới.
- Vật như vậy ngươi cũng làm ra được. Có lẽ ngươi thực sự là khắc tinh của bọn họ.
Thủy Y Nhiên lẩm bẩm nói, trong lòng lại một lần nữa thán phục ánh mắt chọn lựa của Hỏa Vũ trưởng lão. Bọn họ từng đem hy vọng kí thác vào thể chất lục hệ ma pháp của Lưu Vân, nhưng không có nghĩ tới hắn lại đem lục hệ ma pháp trở thành thứ yếu, đi theo một con đường hoàn toàn bất đồng, mang đến cho mọi người rất nhiều điều ngoài ý muốn. Nhìn thấy loại hỏa dược thần bí này, Thủy Y Nhiên đã nhìn thấy hy vọng đối phó với tà giáo.
- Ta chưa từng gặp qua cấm chú. Đây là một loại lực lượng hoàn toàn mới. Ngươi cần phải khống chế tốt, nếu như dùng một cách bất cẩn, ta sợ nó… …
- Sợ nó lại trở thành khởi nguồn của một loại tà ác mới?
Lưu Vân nghe thấy Thủy Y Nhiên có vẻ lo lắng liền nói tiếp.
- Nếu như không phải thu được tin tức tình báo về tà giáo nọ, tác dụng của hỏa dược có lẽ chỉ dùng để chế tạo pháp hoa. Ta cam đoan với ngươi, một ngày tà ác còn tồn tại, ta sẽ dùng hỏa dược để đối phó với bọn họ. Lúc tà ác biến mất nó cũng sẽ biến mất tại vũ đài đại lục.
Cùng với sự phát triển tiến bộ của xã hội văn minh, đây là thứ sẽ xuất hiện. Nhưng Lưu Vân biết rõ sự đáng sợ của hỏa dược, cũng tin tưởng nếu loại đồ vật này xuất hiện sẽ làm cho vô số tính mạng hóa thành tro bụi. Đây là điều hắn không thể tha thứ. Hắn đã dần dần quen với cuộc sống ở đại lục này, đã yêu đế quốc của mình, không muốn dùng lực lượng không thuộc về thế giới này phá hư tất cả nơi này.
- Ta tin tưởng ngươi. Đối mặt với loại người tà ác này, chỉ có thể dùng lực lượng cuồng bạo để hủy diệt hoàn toàn!
Thủy Y Nhiên nghe vậy cười nói.
- Tiểu Vân, thứ này rất khó khống chết! Nói thật trong lòng ta còn có chút sợ hãi, sợ nó bất cứ lúc nào cũng có thể bùng nổ.
Mấy ngày nay Lão Tạp vẫn cẩn thận nghiên cứu đặc tính cháy của nó, hôm nay mới tiến hành dùng thử lần đầu tiên.
- Lão gia hỏa nhà ngươi sợ nó lại còn đem ta ra làm thí nghiệm? Ta chết mất!
Tiểu Tạp bất đắc dĩ thở dài nói.
- Đại thúc đừng sốt ruột. Lần này ta đến đây cũng là muốn nói cho ngươi biết thứ này tương lai sẽ dùng như thế nào. Ngươi đừng nhìn thấy hỏa dược nổ mạnh có uy lực cực đại mà sợ. Thật ra đặc tính của nó cũng rất dễ sử dụng.
Tới tận đêm Lưu Vân mới rời khỏi thí nghiệm trường. Bởi vì có hỏa dược, trong lòng hắn cũng vững tin hơn vài phần. Bởi vì cho dù trong tương lai có phải đối mặt với địch nhân cực kì kinh khủng, hắn cũng có được lực lượng mạnh mẽ để dựa.
Thủy Y Nhiên, Lão Tạp đã có một nhận thức sâu sắc sau khi cùng hắn hàn huyên một lúc. Tiếp theo đó bọn họ dồn toàn bộ tinh lực vào việc nghiên cứu hỏa dược. Tiểu Tạp sau khi nghe Lưu Vân giảng giải về thứ đó cũng bắt đầu lén lút cân nhắc như thế nào sử dụng hỏa dược để tạo cho mọi người một sự vui mừng và sợ hãi ngoài ý muốn.
Kết quả của buổi nói chuyện phiếm này đã biểu thị một loại lực lượng kinh khủng chính thức leo lên vũ đài chiến tranh.
- Thịt được cắt miếng lớn, mọi người cố gắng ăn vào, bù cho những ngày đã đổ mồ hôi!
Sau mỗi ngày kết thúc huấn luyện, khi các đệ tử về tới đóng quân, bếp trưởng bếp ăn nói vài câu cổ vũ các học viên ăn uống.
- Mấy ngày nay càng ngày càng hăng hái huấn luyện!
Hanh Lợi thay trang phục huấn luyện, tiện tay vứt trên mặt đất, quần áo nằm thẳng tắp trên mặt đất.
- Lão thiên của ta. Nhìn y phục của ngươi kìa! Tất cả đều là khôi giáp!
Lạc Phu đi tới sờ sờ vào quần áo của Hanh Lợi, kinh hãi kêu lên.
- Cái này gọi là diêm khôi! Suốt ngày đổ mồ hôi, mồ hôi sẽ kết thành tầng trên quần áo tạo ra như vậy.
- May mắn là ta không có đổ quá nhiều mồ hôi. Mặc một kiện khôi giáp như vậy tiểu JJ sẽ không chịu nổi. Được rồi, Hanh Lợi này, ta phải rời đi trước!
Lạc Phu nói.
- Sao vậy? Mới qua mấy ngày ngươi đã không chịu nổi sao?
Hanh Lợi kinh ngạc hỏi. Mấy ngày nay hai người đã thân với nhau.
- Đương nhiên là không phải! Ta mặc dù thành tích học tập hơi yếu nhưng cũng không phải là lính đào ngũ!
Lạc Phu lắc đầu nói nhỏ vào tai Hanh Lợi.
- Ta mới nhận được lệnh chấm dứt huấn luyện, tiến vào hậu cần bộ!
- Vậy chúc mừng ngươi sớm thoát ly khổ ải!
- Không cần chúc mừng. Ta nghĩ tương lai ta sẽ nhớ tới cuộc sống như thế này, cũng sẽ nhớ tới các ngươi. Sau khi vào hậu cần bộ ta cũng phải cố gắng! Ta có cảm giác ta sẽ tìm ra một con đường mới để đi tại Hắc Ưng quân đoàn!
Lạc Phu bèn nói, trong ánh mắt tràn đầy ước mơ.
- Tốt, cố gắng lên!
Hanh Lợi đứng lên, lấy lại bộ trang phục huấn luyện.
- Mặc khôi giáp này vào người, ta cảm giác cuộc sống của ta tại chỗ này đã phát sinh biến hóa. Ngày mai sẽ lại là một ngày hoàn toàn mới!
Hanh Lợi nhìn trời chiều, mỉm cười nói.