Bất Tử Minh Vương trầm giọng nói:
- Ngươi không cần khiêm tốn, ngươi là Nhân Tộc, nhưng căn cơ của ngươi đã đạt đến đỉnh mà Thần Tộc có thể đạt tới, từ cổ chí kim, năng nhân bối xuất, có thể ở cùng cảnh giới chiến thắng ngươi, bất quá hai ba người mà thôi.
- Còn có hai ba người có thể thắng qua ta?
Giang Nam cũng không có bởi vì Bất Tử Minh Vương biết chủng tộc hắn mà giật mình, ngược lại bởi vì có người có thể ở cùng cảnh giới thắng được hắn mà để cho hắn có chút kinh ngạc nho nhỏ, nghi ngờ nói:
- Ta tự hỏi khổ tu không ngừng, vô luận thần thức, pháp lực hay thân thể, cũng đạt tới đỉnh của loài người, vì sao còn có người có thể thắng qua ta?
Bất Tử Minh Vương lộ ra mỉm cười, nhẹ giọng nói:
- Có thể thắng qua ngươi, cũng là Thần minh chuyển thế thân, nội tình bọn họ so sánh với ngươi nhiều không biết gấp bao nhiêu lần, những người này đi lên bài vị, trở thành một trong những tồn tại mạnh nhất Thần giới, thậm chí sắp vấn đỉnh Tiên Đạo, bọn họ có thể ở cùng cảnh giới thắng được ngươi cũng chẳng có gì lạ.
Hai người chậm rãi nói chuyện, hồn nhiên không giống loại sinh tử đại địch một người mưu đồ ám toán tên còn lại, mà tên còn lại chuẩn bị chiếm cứ thân thể đối phương, ngược lại giống như là một sư một đồ nói chuyện phiếm.
Bất Tử Minh Vương từ ngữ chuyển hướng, cười nói:
- Bất quá, ngươi cũng có hi vọng có thể đạt tới thành tựu như bọn họ, tương lai cũng có thể trở thành Thần minh, thậm chí đánh sâu vào Tiên Đạo, Trường Sinh Bất Tử, cùng thiên địa cùng thọ!
Ánh mắt Giang Nam không khỏi nóng bỏng, thành khẩn vạn phần nói:
- Kính xin Minh Vương chỉ điểm một con đường sáng.
Trên thần tọa, Bất Tử Minh Vương chậm rãi giơ tay lên, Giang Nam nhất thời chỉ cảm thấy quanh thân bị giam cầm, thân bất do kỷ hướng vị Ma Thần già nua này thổi đi.
- Đường sáng này chính là, ta trở thành ngươi.
Ánh mắt của Bất Tử Minh Vương quỷ dị, ha hả cười nói:
- Ta chiếm cứ nhục thể của ngươi, đạt được tân sinh, lấy kinh nghiệm tu luyện của ta, hơn nữa nhục thể của ngươi, trở thành Thần minh là dễ dàng, tương lai trở thành tồn tại mạnh nhất Thần Giới, vấn đỉnh Tiên Đạo, cũng không phải là không thể nào!
- Bất Tử Minh Vương, ngươi muốn đoạt xá nhục thể của ta?
Giang Nam vừa sợ vừa giận, ra sức giãy dụa, nhưng không cách nào nhúc nhích, khàn cả giọng nói:
- Ngươi rõ ràng nói muốn thu ta làm đồ đệ, truyền thụ đạo thống của ngươi, chẳng lẽ ngươi muốn nuốt lời? Đường đường Ma Thần, nói một đằng làm một nẻo, thiên lý không tha!
- Thiên lý không tha?
Bất Tử Minh Vương cười ha ha, đột nhiên ho khan liên tục, thở hồng hộc nói:
- Thần chính là thiên lý, ta chính là Thần, sao lại thiên lý không tha? Ngươi cũng phải nhận được chỗ tốt, ta đoạt xá nhục thể của ngươi, sau khi đạt được tân sinh, như cũ dùng tên của ngươi, tương lai tên của ngươi chắc chắn khiếp sợ Tam Giới, đạt được thành tựu cùng uy vọng mà ngươi cuộc đời này cũng không dám hy vọng xa vời!
Giang Nam cách hắn càng ngày càng gần, gần có thể thấy nếp nhăn khô bại trên khuôn mặt hắn, đó là chết ban, tràn ngập tử khí trầm trầm.
- Ta hôm nay liền đoạt thân thể ngươi, cũng muốn nhìn, nhìn thiên lý có thể làm khó dễ được ta không?
Sắc mặt Bất Tử Minh Vương hiện lên vẻ đỏ bừng bệnh hoạn, tự phụ nói.
- Bất Tử Minh Vương, ngươi đã muốn thiên lý, như vậy ta liền cho ngươi thiên lý!
Trong cơ thể Giang Nam, đột nhiên một chiếc thuyền lớn kim chói hiện ra, ùng ùng trở nên to lớn, hóa thành một cự thuyền dài đến hai ba mươi dặm, dưới đò buộc chặc thần minh chi cốt, xu thế thiên địa lui tránh, vượt qua không gian, khoảng cách nghìn vạn dặm thoáng một cái biến mất, hung hăng đụng vào trên người Bất Tử Minh Vương!
Bất Tử Minh Thần hồn nhiên không ngờ trận biến cố này, còn chưa kịp phản ứng, Ngục Thần Chu đã áp đến trước mặt, thân thuyền khổng lồ đè ép nửa người trên của tôn Ma Thần này, hung hăng hướng phía sau đánh tới!
Thần uy đạo tắc của hắn tạo thành tiểu thế giới trực tiếp bị Ngục Thần Chu xuyên thủng, ngay cả thần tọa khổng lồ mà Bất Tử Minh Vương ngồi xuống kia cũng bị đụng nát bấy!
Tôn Cổ lão Ma Thần này hình chữ đại nằm dang tay bay lên, Thần Điện lập tức chia năm xẻ bảy, toái đầy đất!
Ngục Thần Chu, trọng bảo của Vạn Long Sào, mặc dù cái bảo vật này không phải là trấn giáo cấp pháp bảo, nhưng mà không phải chuyện đùa, có thể xuyên qua Đại Thiên Thế Giới, nhưng trong nháy mắt đụng vào Bất Tử Minh Vương đó, cái trọng bảo này cũng ầm ầm nghiền nát, dù là Thần cốt luyện chế chủ thể thuyền lớn cũng toái đầy đất!
Một kích kia, tập hợp pháp lực cao nhất của sáu đại ma đầu Thí Thần Cốc, cho dù là Bất Tử Minh Vương ở dưới sự ứng phó không kịp, cũng ăn thiệt thòi, bị đụng phải cốt đoạn gân gãy, chỉ nghe băng băng băng mấy tiếng, xương sườn của hắn bị đụng gảy bốn năm cái, lồng ngực sụp đổ đi xuống!
Nơi Ngục Thần Chu nghiền nát, sáu thân hình đứng ở nơi đó, Thiên Cơ Tú Sĩ vung tay lên, bốn mươi chín cây thăm bằng trúc ối chao ô hay bắn về phía bốn phương tám hướng, hóa thành một cây cột gỗ khổng lồ, đem trọn Thần cung bao phủ ở bên trong, diễn biến làm một đại trận, trong trận tự thành một giới, cùng ngoại giới ngăn cách.
Thành tựu trận pháp của hắn còn ở trên Giang Nam, một ngọn đại trận này phong tỏa Thần cung, cho dù là mấy đại đệ tử của Bất Tử Minh Vương cũng không thể tiến vào trong trận, trì hoãn thời gian cho bọn hắn.
Giang Nam thấy sáu thân ảnh này, không khỏi nắm chặt quả đấm.
Cuộc chiến đồ thần của Thí Thần Cốc, rốt cục bắt đầu!
Một đạo búa quang dâng lên rơi xuống, xuy một tiếng cắt ra hư không, hung hăng chém vào trên người Bất Tử Minh Vương, làm thần thể cũng bị cắt hé ra, lộ ra xương cốt kim chói bên trong!
Lại có một người tóc đen loạn vũ, thân cao vạn trượng, giống như Ma Thần phủ xuống, một quyền tiếp theo một quyền hướng Bất Tử Minh Vương oanh kích!
Còn có một tôn Đại Phật, Phật quang Kim Thân chiếu rọi vạn trượng, đem Bất Tử Minh Vương gắn vào trong Phật quang, Phật quang cùng ma khí vỡ bờ, không ngừng luyện hóa, để cho Đạo tắc của hắn không ngừng phân giải!
Một đạo kiếm quang bay tới, giống như linh dương đeo giác, vô tích có thể tìm ra, sau một khắc liền hung hăng đâm vào mi tâm của Bất Tử Minh Vương!
Cùng lúc đó, Thái Huyền đại trận đột nhiên xuất hiện, thần thể của Bất Tử Minh Vương cũng gặp phải đại trận vặn vẹo, cơ hồ bị vắt thành bánh quai chèo!
- Bảy con kiến hôi lại muốn ám toán ta, ám toán một Thần minh? Người nào cho các ngươi lá gan lớn như vậy?
Bất Tử Minh Vương hít vào một hơi thật dài, lồng ngực lần nữa phồng lên, thân thể vặn vẹo khôi phục nguyên trạng, trong miệng ho ra khối lớn khối lớn huyết nhục, nhìn thấy mà giật mình.
Hơi thở của hắn trán phóng, cự phủ của Thạch Cảm Đương liền không cách nào rơi xuống, quả đấm của Cáp Lan Sinh băng liệt lảo đảo lui về phía sau, kiếm quang của Ngũ Ma mới vừa đâm vào mi tâm của hắn, liền bắt đầu từng khúc tan rã. Phật quang của Vô Tướng Thiền Sư lập tức hành quân lặng lẽ, thậm chí ma khí của hắn bắt đầu xâm nhập vào trong Phật quang của Vô Tướng Thiền Sư, đem Đại Phật đồng hóa thành Ma!