[Dịch] Đệ Cửu Kỵ Sĩ

Chương 95 :  Chương chín mươi lăm Đêm trăng sáng thâu hương




Chương chín mươi lăm: Đêm trăng sáng thâu hương

Khi tai ương vong linh đã lui bước, lúc đêm tới, mặt trăng Simani chói lọi lại quay về với bầu trời đêm, bao phủ hết thảy mọi thứ trên mặt đất trong ánh sáng dịu dàng của mình, không gian tĩnh mịch và an bình.

Trong rừng cây đã dựng lên rất nhiều mái lều bạt, những thứ này đều là trang bị cần có của những nhà mạo hiểm. Mặc dù một số lều bạt đã bị cháy trong trận hỏa hoạn tại thị trấn, nhưng bây giờ nếu chịu khó chật chội một chút thì vẫn đủ chỗ.

Trong chiếc lều lớn nhất ở phía đông rừng cây, Nại Hà đang nổi cáu, nguồn gốc gây ra tất cả đều là câu cuối cùng của Scialla. Đối mặt với sự quyến rũ của người đẹp, hiển nhiên Geriferry là một người không hề có sức đề kháng. Bây giờ đêm khuya yên tĩnh, chính là thời cơ tốt đẹp để cô nam quả nữ tình chàng ý thiếp, đương nhiên Geriferry phải đi tìm chiếc lều màu lục đó.

Nhưng vấn đề lại đến, Nại Hà nhất định đòi đi theo. Nghĩ đến chuyện sắp làm thuộc loại 18+, Geriferry kiên quyết không cho phép Nại Hà đi theo.

Nói đến chiếc lều Geriferry đang ở bây giờ lại phải cảm ơn Khô Hồn. Buổi tối lúc hạ trại, Geriferry lục lọi trong chiếc nhẫn không gian của Khô Hồn, không ngờ lại tìm được một chiếc lều bạt thật. So với những chiếc lều chật hẹp của những nhà mạo hiểm, chiếc lều của hắn đủ rộng, đủ lớn, mấu chốt là trên lều còn khắc mấy pháp trận, vừa bảo đảm đông ấm hè mát, lại tránh bị muỗi đốt, hơn nữa hết thảy đồ dùng cuộc sống hàng ngày, bao gồm cả giấy vệ sinh đều là hàng đỉnh cấp.

Đương nhiên, đối với Nại Hà đã quen với cuộc sống màn trời chiếu đất khi đi theo Geriferry thì những thứ này đều là có cũng được không có cũng được. Thứ nàng hi vọng có nhất thì lại không có, chẳng hạn như đồ ăn. Điều này làm cho Nại Hà, người đã tốn rất nhiều sức mạnh khi giết Khô Hồn làm sao có thể không tức giận? Bây giờ Geriferry lại đòi bỏ Nại Hà lại ra ngoài lêu lổng, vì vậy Nại Hà giận càng thêm giận.

Lại một lần nữa nhắc lại cam kết sơn hào hải vị, bào ngư tay gấu trước kia, Nại Hà mới ấm ức nằm xuống chiếc thảm len. Rốt cục Geriferry cũng thoát thân đi được. Nhìn những mái lều trong bóng tối của rừng cây dưới ánh trăng, Geriferry lập lức liên tưởng đến cặp núi đôi mê người trước ngực Scialla. Tim đập càng ngày càng nhanh, hắn cẩn thận tránh né những nhà mạo hiểm gác đêm bên ngoài, dễ dàng tìm được chiếc lều màu lục ở giữa những mái lều khác.

Trong lều có ánh sáng yếu ớt của ngọn đèn ma pháp, hình như có bóng người đang cởi quần áo... Tất cả đều hoàn mỹ hơn cả tưởng tượng của Geriferry, vậy hắn còn chờ cái gì? Hắn nhẹ nhàng vén cửa lều ra...

"Đồ háo sắc!" Nghênh đón hắn là một tiếng kêu khẽ và một cú đấm. Thân thủ đã khác hẳn trước kia, Geriferry ngửa người về phía sau tránh được cú tấn công. Tay phải hắn dùng thế sét đánh không kịp bưng tai tóm lấy nắm đấm của đối phương, thuận thế kéo về phía sau. Thế là, sau khi người hắn ngửa ra sau rồi ngã xuống đất, trên ngực lại có thêm một thân thể nhu mì.

"Gerry, ngươi là đồ biến thái..."

"Là ngươi?"

Hai người đồng thời lên tiếng là Geriferry và Alizée. Đương nhiên, Geriferry thì cực kì thất vọng. Hắn không biết Alizée về từ bao giờ, càng không rõ tại sao Alizée lại xuất hiện trong lều của Scialla.

"A, hai người thân mật quá nhỉ, có cần ta nhường chỗ cho hai người không?" Liền sau đó, Scialla từ trong lều thò đầu ra chế nhạo.

Khuôn mặt Alizée lập tức đỏ bừng, trước khi vào lều còn véo mạnh vào người Geriferry. Chẳng lẽ nàng muốn cho Geriferry một ám chỉ gì đó sao? Đương nhiên đầu óc ảo não của Geriferry không rảnh để liên tưởng đến vấn đề này. Trong lúc hắn vô cùng tiếc nuối chuẩn bị quay về, giọng nói của Alizée lại vang lên trong lều: "Đồ tồi, không cho nhìn lén, xong ngay bây giờ đây".

Geriferry đành phải dừng lại. Thực ra hắn cũng có chuyện cần hỏi Alizée, điều đó quan hệ trực tiếp đến việc ngày mai bọn họ có thể xuống thành phố ngầm hay không.

Cho dù là ở vùng rừng núi hoang vu, những gì trong mái lều của phụ nữ cũng có thể làm mọi người cảm thấy dễ chịu và sạch sẽ. Đương nhiên, trả có cả mùi thơm thoang thoảng của thiếu nữ. Đã cởi giáp da và áo dày, Scialla chỉ mặc một chiếc áo mỏng bẳng vải đay, khiến dáng người cô ta càng thêm bốc lửa. Ngồi đối diện với cô ta, Geriferry lén nuốt nước bọt, sau đó nhìn về phía Alizée quần áo chỉnh tề bên cạnh Scialla: "Ngươi về bao giờ tại sao không đến nói một tiếng?"

"Vừa về". Khuôn mặt Alizée vẫn còn chưa hết ửng hồng vì xấu hổ. Cả ngày bôn ba đón gió mạnh trên trời cao, vốn nàng muốn rửa mặt, trang điểm lại một chút rồi đi gặp Geriferry, không ngờ hắn lại chủ động tìm tới nhà.

"Tình hình bên ngoài miệng núi bây giờ thế nào? Có hay người đi vào không?" Geriferry đi thẳng vào vấn đề.

"Đoàn kị sĩ thẩm phán vừa rút về". Alizée dựa vào Scialla, vẻ uể oải lộ ra trên gương mặt.

"Rút rồi? Tại sao lại rút? Cho dù bọn chúng được biết những cao thủ liệp thực giả đã chết hết thì cũng phải phái thêm nhân thủ mới đúng, sao lại rút chứ?" Geriferry kinh ngạc nói.

"Ta đã hạ xuống hỏi người gần đó, được biết đây là kết quả sau khi đế quốc Callan phái quân đoàn ma pháp đến giao thiệp với đoàn kị sĩ thẩm phán. Cụ thể ta cũng không rõ, có điều ta nhìn thấy không ít nhà mạo hiểm và tư quân quý tộc đã vượt qua miệng núi đi về phía này. Còn có cả một đội tế tự của Giáo đình, sợ rằng một vài hôm nữa đều sẽ đến đây". Nói xong Alizée nhìn Geriferry, tỏ ý chờ quyết định của hắn.

Đế quốc Callan phái quân đoàn ma pháp đến giao thiệp với đoàn kị sĩ thẩm phán, điểm này lại không ngoài dự liệu của Geriferry. Dù sao thì sức hấp dẫn của thành phố ngầm cũng rất to lớn, các quý tộc của đế quốc Callan đều muốn kiếm một miếng bánh. Sau khi quân đoàn ma pháp xua đuổi đoàn kị sĩ thẩm phán đi, bọn họ sẽ tổ chức tư quân hoặc phái nhà mạo hiểm tiến vào. Còn vong linh? Đối mặt với cả một quân đoàn ma pháp, cho dù có mười Khô Hồn cũng chỉ có những chạy trốn. Còn một đội tế tự Giáo đình thì chẳng qua chỉ là hành động che giấu chân tướng của Giáo đình. Nếu như không ngoài dự liệu, bọn chúng nhất định sẽ đến đây tìm được thi thể của mấy thánh võ sĩ, sau đó đổ lỗi cho đám tử linh pháp sư, qua đó cho thấy các thế lực tà ác rất mạnh mẽ, từ đó tạo thế cho việc tuyên dương giáo lí chủ thần của Giáo đình.

"Chúng ta có cần vào khe núi thăm dò trước hay không?" Hiển nhiên còn không yên tâm.

"Không cần, đoàn kị sĩ thẩm phán đã rút đi, điều này nói rõ Giáo đình còn không biết tình hình bên này, bằng không chúng cũng sẽ không chỉ phái một đội tế tự lại đây. Mọi người nghỉ ngơi một đêm cho tốt, sáng mai chúng ta đi vào". Nói xong Geriferry đứng dậy, trước khi rời lều còn chưa từ bỏ ý định: "Alizée, buổi tối ngươi ngủ ở đâu?"

"Đương nhiên là ngủ cùng với chị Scialla rồi". Alizée lườm hắn.

Trong tiếng cười trộm của Scialla, thâu hương thất bại, Geriferry chỉ có thể cụt hứng quay về.

Một đêm trôi qua rất nhanh, khi ánh bình minh xuất hiện ở chân trời phương đông, các nhà mạo hiểm đã thu thập xong hành trang, đứng thẳng trước mặt Geriferry.

Scialla tiến lên đi đến bên tai Geriferry, nhỏ giọng nói: "Nói với bọn họ mấy lời cổ vũ sĩ khí!"

Geriferry lập tức tóm Scialla lại: "Ta muốn hỏi, lời hôm qua ngươi nói có còn hiệu lực không?"

"Đợi khi nào ngươi nói tên thật với ta thì ta sẽ suy nghĩ lại". Scialla thổi một hơi bên tai Geriferry, nói xong lui về hàng ngũ nhà mạo hiểm.

"Các ngươi..." Geriferry nhìn những nhà mạo hiểm, kêu một tiếng, sau đó phát hiện trong đầu mình lại không có lời gì nữa. Vẻ mặt khó xử của hắn lập tức làm những nhà mạo hiểm cười vang, ngay cả Nại Hà bên cạnh cũng liếc hắn, thật là mất mặt.

"Các ngươi, nói với ta, các ngươi còn lại thứ gì? Đugns thế, các ngươi không có rượu ngon, không có mỹ thực, hỏa hoạn đã đốt cháy hết số đồ ăn cuối cùng của các ngươi, thậm chí ngay cả giấy lau mông cũng không còn. Chúng ta đã không còn gì cả, vậy chúng ta còn sợ cái gì?" Geriferry vừa nói vừa chỉ về phía khe núi: "Chỗ đó có ước mơ của chúng ta, của cải ở đó sẽ mang đến tất cả cho chúng ta. Được rồi, ý ta là, các ngươi còn đợi gì nữa?"

Geriferry vừa nói xong, đám nhà mạo hiểm lập tức chạy về phía khe núi như núi hú biển gào. Bây giờ bọn họ không sợ bị tử linh pháp sư có thể vẫn ở trong đó phát hiện. Có thể dẫn bọn chúng ra, chiến đấu ở bên ngoài đương nhiên là tốt hơn chiến đấu dưới đất. Tất nhiên, nếu có thể dọa bọn chúng bỏ chạy thì vẫn là tốt nhất.

Có pháp sư, bọn họ không còn phải lo lắng với những chiếc bẫy ma pháp trên những mỏm núi xung quanh khe núi. Mấy pháp sư liên thủ dùng cầu lửa đốt thành một con đường trên một ngọn núi. Khi bọn họ xông lên đến đỉnh núi thì mặt trời cũng vừa mới mọc lên.

Giống như Geriferry đã dự liệu, trong khe núi quả thật không có bao nhiêu liệp thực giả. Mười mấy thánh võ sĩ liệp thực giả trung giai đang trông nom nơi đóng quân, sau khi nghe thấy tiếng hò hét, chúng hoảng loạn lùi về phái đống đá núi đã sập xuống. Từ bên kia khe núi bò lên, Neo lập tức tung một quả cầu lửa chôn vùi chúng trong biển lửa. Sau khi các chiến sĩ chạy tới bồi thêm vài kiếm, cuộc chiến đấu ở nơi đóng quân đã chấm dứt nhẹ nhàng.

"Mang đồ ăn, nước uống đi, cả công cụ nữa". Geriferry hô lên.

Thực ra không cần Geriferry dặn dò, những nhà mạo hiểm cũng biết nên làm thế nào. Amie tìm được mấy chiếc bánh mì và mấy miếng pho mát cứng đờ, chuẩn bị đưa cho Nại Hà lại bị Geriferry cướp mất. Hắn đưa cho Nại Hà, sau đó giải thích với Amie: "Em gái ta chỉ ăn đồ ăn ta đưa".

Amie chun mũi, hiển nhiên không tin. Lúc ở quán rượu, cô ta đã đi tìm đồ ăn cho Nại Hà, có điều khi đó cô ta đặt xuống giường để Nại Hà tự đến lấy.

Lúc này Jack kéo một cây trường thương chạy tới: "Đại nhân, ngài xem, đây là thứ tôi tìm được. Xem chất lượng chắc chắn tốt hơn cây trước kia nhiều".

Geriferry cười tít mắt nhận lấy trường thương, hắn cảm thấy tên Jack này quá tri tâm tri kỉ. Nếu sau này mình lập phủ an gia, nhất định phải cho hắn làm chức quản gia.

Cửa hang được tìm thấy sau đống đá núi sập xuống đó, bị đám liệp thực giả dùng cành cây và dây leo che giấu rất kín, vì vậy cũng khó trách đêm hôm kia Geriferry không nhìn thấy.

Sau khi những nhà mạo hiểm kéo đống cành cây lấp trước cửa hang ra, một cửa hang vừa bằng chiều cao một người, rộng không quá nửa mét hiện ra trước mặt mọi người. Một cơn gió lạnh từ bên trong thổi ra làm cho những nhà mạo hiểm đứng ngoài cửa hang đầu cảm thấy rét lạnh nổi da gà.

Đương nhiên, người không muốn nhìn thấy tình hình này nhất chính là Alizée, điều này đồng nghĩa với việc con rồng bạc cái tham lam của nàng không vào được. Lúc này Laura đang gào thét ở trên trời, tỏ ra cực độ giận dữ.

Laura đã sắp xếp đội ngũ, những mạo hiểm đi đầu đều đã đốt đuốc lên, chỉ đợi Geriferry ra lệnh một tiếng là bắt đầu vào động.

"Đại nhân Gerry, ngài đi ở chính giữa hay là phía sau?" Scialla đã bước một chân vào cửa hang chợt quay lại hỏi.

"Không phải ở giữa, cũng không phải cuối cùng!" Geriferry lớn tiếng trả lời Scialla, sau đó quay lại nói với Jack và Amie bên cạnh: "Các ngươi đi theo phía sau đội ngũ, Jack, ngươi bảo vệ Amie cho tốt". Nói xong hắn lại kêu lên với Scialla vẫn đang chờ hắn trả lời: "Ta sẽ ở phía trước ngươi!"

Scialla đỏ mặt, trong lòng mắng một câu: "Hạ lưu!"

Geriferry tiến lên kéo Scialla đi, nói với Nại Hà đã học được cách dùng bánh mì kẹp pho mát ăn: "Ngươi đi vào trước!"

Lần này, đám nhà mạo hiểm vừa mới cảm động khi thấy đại nhân Gerry xung phong đi đầu toàn bộ đều khinh bỉ trong lòng, làm sao có thể để Nại Hà thoạt nhìn rất yếu đuối đi đầu chứ?

Geriferry cũng không có biện pháp khác. Nếu Nại Hà đi cùng một chỗ với bọn họ, thì trong hang động chật hẹp này sẽ không thể tránh khỏi va chạm, như vậy thân phận của Nại Hà sẽ bị lộ, mọi người sẽ coi nàng là một sinh vật tà ác.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.